Chương 2: Đại Thiên Kính

Chương 2: Đại Thiên Kính

Người dịch: Nxkhiêm

- Hiện tại Đại Thương Nhân Hoàng vẫn là Đế Ất, cách thời điểm Đế Tân đăng vị hẳn là còn có một quãng thời gian! Cũng còn tốt, không có lập tức để ta gặp gỡ đại chiến Phong Thần!

Phong Nguyên hồi tưởng tin tức ở kiếp trước, âm thầm tính toán thời gian, hắn còn nhớ, Đế Tân hình như tại vị hơn ba mươi năm, thời điểm năm thứ bảy đến Nữ Oa Cung dâng hương, mới chính thức nhấc lên Phong Thần đại kiếp.

Đại tướng tiên phong trong tương lai của Tây Kỳ như Na Tra, đệ tử đời thứ ba của Xiển Giáo như Hoàng Thiên Hóa, Lôi Chấn Tử hiện tại vẫn không có ra đời.

Phong Thần đại kiếp, tức là Tiên đạo sát kiếp, cũng là Nhân đạo đỉnh cách kiếp số, bất luận là thần tiên phàm nhân đều ở trong đó, nếu là Nhân đạo kiếp số, Thanh Châu Hầu thân là một trong Cửu Châu hầu, quyền lực chỉ đứng sau tứ đại Bá hầu, tự nhiên cũng ở bên trong kiếp số.

Đại kiếp đến gần, nhân quả dây dưa, muốn tránh đều tránh không xong! Bên trong vương triều Đại Thương, lên tới Nhân Hoàng Đế Tân, thái sư Văn Trọng, tứ đại Bá hầu, xuống tới giáp sĩ tầm thường, người có thể vượt qua đại kiếp đã ít lại càng ít.

Thời điểm Nhân đạo đỉnh cách thay đổi triều đại, địa vị càng cao sẽ càng là nguy hiểm, ví dụ như là thái sư Văn Trọng tương đối sâu khắc trong ký ức của nguyên thân, còn có Đông Nam Tây Bắc tứ đại Bá hầu, ngoại trừ Tây Bá Hầu Cơ Xươn, ba vị Bá hầu khác đều gặp phải đại kiếp. Còn có những trọng thần của Đại Thương như Tỷ Can, Thương Dunghay là Mai Bá càng không có một ai may mắn thoát khỏi.

Miễn cưỡng được cho là hai tay buông xuôi Cơ Xương, cũng từng bị giam cầm bảy năm, nuốt bánh bao do máu thịt của con trai ruột làm ra, trải qua không ít kiếp nạn mới chạy trốn được khỏi Triều Ca.

Ở bên trong hai trăm đường chư hầu của phương Đông, Thanh Châu Hầu chỉ đứng sau chiếm cứ Đông Lỗ Đông Bá Hầu, nếu như đại thế của thế giới này giống như là trong ký ức kiếp trước của Phong Nguyên thì Đông Lỗ khởi binh phản loạn, Thanh Châu trừ phi ngay lập tức nương nhờ vào Đông Lỗ, nếu không, cân nhắc đến an toàn ở hậu phương, Thanh Châu tiếp giáp phía sau Đông Lỗ tất nhiên sẽ ngay lập tức bị đối phương tấn công.

Chỉ có điều, cho dù Thanh Châu nương có nhờ vào Đông Lỗ, tương lai cũng không tránh thoát khỏi việc xuất binh ra trận, cùng Đông Lỗ đồng thời đối đầu binh mã tinh nhuệ của vương triều Đại Thương, va vỡ đầu chảy máu ở dưới Du Hồn quan.

- Nếu như thực lực không đủ, bất luận nương nhờ vào phương nào, ta đều chạy không thoát đại kiếp!

Trong lòng của Phong Nguyên lần thứ hai thở dài, hắn kỳ thực cũng không bài xích đối Phong Thần, Thần đạo bị Thiên Đình cùng Phong Thần Bảng ràng buộc không chiếm được, đây là đối lập với môn hạ đệ tử của Thánh Giả.

Đối với Luyện Khí sĩ phổ thông, đặc biệt là người tầm thường thì có thể danh liệt Phong Thần Bảng trở thành thần linh của Thiên Đình chính là chuyện tốt một bước lên trời.

- Chỉ có điều người có danh tiếng trên Phong Thần Bảng hoặc là tiên nhân tu sĩ thần thông quảng đại, hoặc là danh thần đại tướng bày ra mũi nhọn bên trong Nhân đạo đỉnh cách, nếu như không có thực lực và tiếng tăm, e rằng cho dù leo lên Phong Thần Bảng cũng là Tinh Quân thần vị nhỏ nhất!

Điều Phong Nguyên lo lắng nhất chính là ngay cả tư cách leo lên Phong Thần Bảng, bản thân đều không có, chết rồi cũng là chết vô ích!

Bên trong Phong Thần Bảng rất nhiều tiên thần, ngoại trừ Mã thị thì hoặc nhiều hoặc ít đều có năng lực độc nhất, cho dù là Mã thị không có thì nàng cũng là thê tử được Khương Tử Nha cưới hỏi đàng hoàng, nhưng mà Khương Tử Nha lấy việc công làm việc tư phong nàng làm Tinh Quân, vẫn chỉ có thể là Tảo Bả Tinh bị người đời ghét nhất.

Cho nên nói, bất luận là vì bảo toàn tính mạng vượt qua đại kiếp trong tương lai hay là một khi vạn bất đắc dĩ bị đưa lên Phong Thần Bảng, đều cần biến trở nên mạnh mẽ.

Muốn biến mạnh mẽ thì phải tiến hành tu luyện.

Thành Thanh Châu có nhân khẩu phồn thịnh, thuộc về trấn địa trọng yếu được vương triều Đại Thương nắm chắc trong tay, có rất ít yêu quái đột kích gây rối. Những dị nhân Luyện Khí sĩ tu hành có thành tựu kia thường thường bế quan tu luyện, rất ít qua lại ở trong hồng trần.

Người bình thường muốn tu đạo, muốn tìm một người bái sư cũng không có phương pháp.

Phong Nguyên tự nhiên không phải người bình thường, thân là con trai của Thanh Châu Hầu, muốn tiếp xúc được phương pháp tu hành cũng không khó khăn. Ở trong ký ức của nguyên chủ, phụ thân Phong Tông từng giảng qua cho hắn nghe về Phong thị khởi nguồn.

Họ Phong bắt nguồn từ người đứng đầu trong Thượng cổ Tam Hoàng là Phục Hy, sau khi Phục Hy thị phong thiện Thái sơn, Phong thị bắt đầu sinh sôi sinh lợi ở phương Đông, trong đó có một mạch này của Phong Nguyên, tổ tiên chính là thừa tướng Phong Hậu phụ tá Hiên Viên Hoàng Đế nhất thống Nhân tộc .

Bất luận là Thiên Hoàng Phục Hy thị vẫn là thừa tướng Phong Hậu của Hiên Viên Hoàng Đế đều là nhân vật trong truyền thuyết, ở trong thế giới Phong Thần, Phục Hy thị tạm không nói, Phong Hậu chế tác xe chỉ nam, chấp chưởng đại quân hủy diệt Xi Vưu, công lao thứ nhất, thực lực tất nhiên không phải bình thường.

Nhưng ở trong đại chiến Phong Thần, Nhân đạo đỉnh cách, tiên hiền của Nhân tộc không thể tùy ý nhúng tay.

Trong thiên hạ phần lớn công hầu quý tộc trên người đều có ẩn chứa huyết mạch của Tam Hoàng, là hậu duệ của tiên hiền của Nhân tộc, nếu như tiên hiền của Nhân tộc tùy ý ra tay, thiên hạ khẳng định rối loạn, thậm chí sẽ tai vạ tới cả khí số của Nhân tộc.

Chính vì thế tổ tiên Phong Hậu là không thể dựa vào.

Phong Nguyên cũng không có hi vọng vị tổ tiên này, hắn hiện đang nghĩ tới là Hồn Thiên Huyền Công, phương pháp tu hành tổ truyền của Phong thị.

Hậu duệ của bộ tộc Phong thị đi ngang qua vô số năm sinh sôi sinh lợi sau, có khi thịnh vượng có lúc suy sụp, nhưng vẫn chưa từng đoạn tuyệt, dựa vào chính là phương pháp tu hành tổ truyền này.

Chỉ có điều, trải qua nhiều năm truyền lưu như vậy, bây giờ Hồn Thiên Huyền Công tựa hồ chỉ còn dư lại pháp môn rèn luyện nhục thân cùng với hội tụ quân trận binh khí.

- Hồn Thiên Huyền Công dựa theo trí nhớ của nguyên thân, nếu như triệt để luyện thành, có thể nắm giữ sức của chín trâu hai hổ, ở trong quân trận, xông pha chiến đấu không ai địch nổi!

Ở trong đầu của Phong Nguyên hiện ra khẩu quyết cùng động tác của Hồn Thiên Huyền Công. Môn huyền công này không có luyện khí thổ nạp, đạo pháp thần thông, cũng không có thể phi thiên độn địa như trong tưởng tượng của hắn, là binh gia chinh phạt chi thuật thuần túy.

Hắn hơi có chút thất vọng, chỉ có điều ý nghĩ thế này rất nhanh sẽ biến mất không còn tăm hơi, tốt xấu gì thì Hồn Thiên Huyền Công cũng là một loại pháp môn tu luyện chính tông, nếu như luyện thành môn huyền công này, tự vệ không thành vấn đề.

Tương lai vạn nhất bị cuốn vào đại kiếp, Phong Nguyên dựa vào thực lực không tầm thường, cũng có tỷ lệ rất lớn chờ trên Phong Thần Bảng, trở thành chư thần trường sinh bất tử của Thiên Giới.

- Đáng tiếc, thân thể hiện tại của ta tư chất thường thường, tốc độ tu luyện môn huyền công này rất chậm, không có bao nhiêu thực lực, bình thường đi ra ngoài, bên người đều muốn dẫn theo giáp sĩ bảo vệ!

Ở trước khi Phong Nguyên đi tới thế giới này, nguyên thân cũng từng bắt đầu tu luyện huyền công gia truyền ở dưới sự chỉ đạo của phụ thân Phong Tông, chỉ có điều giới hạn ở tư chất khá là phổ thông, cùng với tính cách có chút nôn nóng, hấp tấp cho nên vẫn không thể quyết tâm thật lòng tu luyện.

Dựa vào công phu quyền cước qua loa, nhiều nhất cũng chỉ có thể đánh thắng một ít thanh niên trai tráng phổ thông.

- Trước khi ta đi tới thế giới này cũng chỉ là một người bình thường mà thôi, đối với tu luyện còn xa lạ hơn cả nguyên thân, coi như hiện tại bắt đầu nỗ lực, không có ngoại lực trợ giúp, tốc độ tu luyện cũng không nhất định nhanh hơn được nguyên thân!

Phong Nguyên không phải là người tự ti, nhưng cũng sẽ không mù quáng bành trướng. Coi bản thân là người xuyên việt thì sẽ được khí vận ngút trời, chân đạp thanh long, tay đấm bạch hổ, bá vương khí phát ra là tiểu đệ ầm ầm ra nhập, nữ nhân say đắm ngả vào lòng.

Đang nghĩ đến ‘Ngoại lực’, Phong Nguyên trầm ngâm một hồi, lại một lần nữa tụ tập sự chú ý, sử dụng sức mạnh tinh thần đã tăng cường không ít do hai linh hồn dung hợp, chớp mắt chìm vào trong tâm hải.

Tâm hải, chính là do ý thức bản nguyên của con người biến thành.

Ở trong tâm hải vô hình vô chất mịt mờ mênh mông, một vầng trăng tròn lơ lửng ở phía trên. Trong lúc mơ hồ toả ra vô lượng hào quang, cẩn thận quan sát, vầng trăng tròn này hóa ra là một mặt gương bạc.

- Đại Thiên Kính!

Khi ý thức của Phong Nguyên chạm được đến gương bạc, trong đầu lập tức xuất hiện ba chữ này. Sớm ở lúc mới vừa đi tới thế giới này, hắn đã phát hiện vật này.

Vốn tưởng rằng đây là ngón tay vàng đưa chính mình đi tới thế giới này, nhưng mười mấy ngày trôi qua, Phong Nguyên dùng hết các loại biện pháp, bất luận là kêu gọi hệ thống, vẫn là gọi lão gia gia, gương bạc đều không có phản ứng chút nào.

- Ta có thể sống lại ở thế giới này, vô cùng có khả năng chính là Đại Thiên Kính này gây nên... Cái gương này chắc hẳn chính là pháp khí linh bảo ở trong tay của những tiên thần kia! Chỉ là không biết, Đại Thiên Kính này có năng lực ra sao?