Chương 18: Phục Linh Thủ Ô Hoàn

Chương 18: Phục Linh Thủ Ô Hoàn

Người dịch: Nxkhiêm

- Tiểu vương gia, tiểu nhân mạo phạm hỏi một câu, chuyện ngài mới vừa nói là sự thật hay sao?

Sau khi rời khỏi Kim Long Bang, Trương Đại Hồng nghi ngờ không thôi, hắn thân là đệ tử của Tiêu Công Lễ, nếu như Kim Long Bang có chuyện tất nhiên sẽ liên lụy đến hắn.

Trong khoảng thời gian này, hắn thay Phong Nguyên tổng hợp thông tin ở trên giang hồ Nam Trực Đãi, cũng không có nghe nói đến chuyện Mẫn Tử Hoa triệu tập cao thủ giang hồ, nhưng Trương Đại Hồng biết Phong Nguyên còn không đến mức dùng loại tin tức giả này để lừa bịp Kim Long Bang.

Nhiều cao thủ giang hồ như vậy chỉ bằng Kim Long Bang căn bản là không có cách ứng phó. Đến thời điểm hai bên chiến đấu e rằng sẽ khiến cho máu chảy thành sông.

Trong lòng khuấy động, ở trở về trên đường, hắ có chút không nhịn được, đi tới bên người Phong Nguyên thấp giọng hỏi một câu.

- Đương nhiên là thật!

Phong Nguyên liếc nhìn hắn một cái, nghe thấy câu trả lời của mình, trên mặt của đại hán thân hình khôi ngô này đã có chút tái nhợt.

Nghĩ đến thân phận của đối phương, hắn dặn dò:

- Trương sư phó, ngươi là đệ tử của Kim Long Bang, ở Kim Lăng tin tức linh thông, khoảng thời gian này ngươi hãy lưu tại trong thành, cẩn thận quan sát hướng đi, một khi phát hiện tung tích của Mẫn Tử Hoa, hãy lập tức nói cho ta!

- Dạ, vâng!

Trương Đại Hồng mạnh mẽ áp chế lại tâm tình.

- Yên tâm, Kim Long Bang tương lai có tác dụng lớn đối với ta, nếu như Kim Long Bang có chuyện, ta tuyệt đối sẽ không khoanh tay đứng nhìn!

Phong Nguyên thuận miệng động viên một câu.

Ở trong kế hoạch của hắn, Kim Long Bang là thế lực đầu tiên hắn muốn thu phục, tương lai muốn đảm nhiệm cơ sở ngầm của hắn ở trong chốn giang hồ của Giang Nam, giúp hắn mua vận chuyển các loại quân bị, quân lương,. . .

Huống chi, Tiêu Công Lễ võ công nhất lưu, lăn lộn trong lục lâm nhưng vẫn có điểm mấu chốt, năng lực không yếu, là một nhân tài. Phong Nguyên đối với hắn có mấy phần thưởng thức.

- Muốn thu phục Kim Long Bang thì phải đối đầu Mẫn Tử Hoa cùng rất nhiều cao thủ được hắn mời đến! Đặc biệt là mấy người của phái Hoa Sơn kia, hành sự ngang ngược, căn bản là không có cách câu thông, chỉ có thể sử dụng vũ lực giải quyết vấn đề!

Tất cả đệ tử đời ba của Phái Hoa Sơn đều là hảo thủ nhất lưu, còn có ba người này sư phụ, được xưng Thần Quyền Vô Địch Quy Tân Thụ, thực lực mạnh mẽ không gì sánh được. Đánh nhỏ đến rồi lão, muốn giải quyết cái phiền toái này cũng không dễ dàng.

Phong Nguyên thực lực hôm nay còn chưa đủ lấy cùng đối phương chống đỡ.

Đương nhiên, hắn cũng có thể phái ra huấn luyện đội lính bắn súng, ở hơn trăm súng kíp họng súng, lấy có tâm tính vô tâm, mặc dù là Thần Quyền Vô Địch cũng phải ở súng kíp dưới nuốt hận.

Nhưng chuyện như vậy một khi làm, tất nhiên sẽ khiến cho giang hồ công phẫn, đến thời điểm thiên hạ đệ nhất cao thủ Mục Nhân Thanh cùng Viên Thừa Chí ra tay báo thù, Phong Nguyên thực lực bây giờ có thể không chống đỡ được.

- Chuyện trên giang hồ, tốt nhất vẫn nên dùng võ công để giải quyết! Hiện tại chỉ chờ hà thủ ô ngàn năm cùng phục linh ngàn năm đưa tới, bảo dược tới tay, luyện thành Phục Linh Thủ Ô Hoàn, ta sẽ có mười phần nắm chặt đột phá tầng thứ hai của Hồn Thiên Huyền Công!

Phong Nguyên tu luyện Hồn Thiên Huyền Công, ba tầng đầu chỉ cần là rèn luyện nhục thân, cùng với tích trữ khí lực, dưới tình huống không tiếc hao tổn căn cơ, lợi dụng linh dược mạnh mẽ tăng lên, tu luyện lên tiến triển cực nhanh.

Chỉ chờ luyện thành tầng thứ hai của Hồn Thiên Huyền Công, Phong Nguyên sẽ không cần tiếp tục phải lo lắng những cao thủ giang hồ kia ám sát.

Bảy ngày sau.

Trên điền trang bên ngoài thành Kim Lăng, Phong Nguyên đang quan sát đội lính bắn súng huấn luyện, đột nhiên nhận được tin tức, đám người Triệu Hoành được cử đi mua bảo dược ngàn năm rốt cục trở về rồi.

Phong Nguyên vui vẻ, vội vã phái người tiếp bọn họ đến điền trang.

- Triệu sư phó, lần này thực sự là khổ cực các vị rồi!

Bên trong đại sảnh, bàn tay phải của Phong Nguyên khẽ vuốt chiếc hộp gỗ ở trên bàn, ngũ giác mạnh mẽ giúp cho hắn có thể cảm ứng được dược lực bàng bạc ẩn chứa bên trong hộp.

Lại nhìn đám người Triệu Hoành đang ngồi ở dưới, Phong Nguyên liên tục cảm khái.

Triệu Hoành trong miệng hắn là một nam tử thân cao thể tráng, áo khoác ngắn râu quai nón, mặt chữ điền, miệng rộng, nhìn thoáng qua giống như Kim Cương La Hán trong chùa miếu. Thế nhưng mà trong mắt thỉnh thoảng thoáng hiện tinh quang để Phong Nguyên biết được đối phương cũng không thô lỗ giống như vẻ bề ngoài vậy.

Biệt hiệu ở trên giang hồ của Triệu Hoành chính là Thiết La Hán, luyện chính là bí truyền Kim Chung Tráo Thiết Bố Sam dành cho đệ tử tục gia Thiếu Lâm. Thực lực có thể nói nhất lưu, cũng là người mạnh nhất trong số những người được Phong Nguyên mời chào.

Phong Nguyên có thể tu luyện Hồn Thiên Huyền Công tới tầng thứ nhất chỉ trong thời gian hơn nửa năm, công lao của Triệu Hoành là không thể bỏ qua.

Sau khi biết được Phong Nguyên có hứng thú với công phu ngoại gia, Triệu Hoành đã lập tức dâng ra cách pha chế nước thuốc tắm của Thiết Bố Sam, do đó để Phong Nguyên càng thêm coi trọng hắn.

Cách pha chế nước thuốc tắm là bí mật quan trọng nhất môn công phu Thiết Bố Sam này, có phương thuốc mới có thể bảo đảm luyện sẽ không luyện thương thân thể. Có thể nói, Triệu Hoành có thể trở thành cao thủ trên giang hồ nhất lưu, tác dụng của cách pha chế nước thuốc này chiếm hơn nửa.

Vật quý giá như vậy thế nhưng mà Triệu Hoành lại lựa chọn hiến cho Phong Nguyên. Điều này làm cho mấy người Tôn Kỳ, Trương Đại Hồng cảm thấy cực kỳ bất ngờ. Rốt cuộc, không phải ai cũng có thể quyết định lộ ra công phu bí mật của mình.

Nhưng sau khi suy nghĩ kỹ thì tất cả mọi người đều hiểu nguyên nhân Triệu Hoành làm như vậy, đối phương đây là muốn triệt để nương nhờ vào Vương phủ, nhờ đó thoát ly khỏi vũng nước đục giang hồ này, trở thành cái gọi là ‘Chó săn của triều đình’.

- Tại hạ nếu nương nhờ vào Tiểu vương gia, vậy thì làm việc cho Tiểu vương gia chính là bổn phận, mặc dù là cực khổ nữa thì cũng không oán trách!

Trên mặt của Triệu Hoành vẫn còn một vết thương, lúc nói chuyện, vết thương còn chảy máu, trông khá ghê rợn, chỉ có điều đối với hắn, vết thương ấy chỉ là một việc nhỏ.

Phong Nguyên gật gật đầu, đưa hộp gỗ tới trong tay của Cổ Như Kim đang đứng ở bên cạnh.

- Cổ đại ca, huynh đi mời các danh y ở Giang Chiết tới đây, để bọn họ lấy cổ phương, luyện hai cây bảo dược ngàn năm này thành Phục Linh Thủ Ô Hoàn! Cần bao nhiêu bạc cứ việc lãnh!

Cổ Như Kim tiếp nhận hộp gỗ, lập tức lĩnh mệnh.

- Đúng rồi, ta nghe Cổ đại ca nói, lần này cùng Triệu sư phó đồng thời đi ra ngoài làm việc còn có mấy vị huynh đệ Lý, Vương, bọn họ chưa có trở về, chẳng lẽ là đã xảy ra chuyện gì hay sao?

Phong Nguyên phục hồi tinh thần lại, đưa ánh mắt rơi vào trên người của Triệu Hoành, nhìn vết thương trên mặt của hắn một chút, trong lòng nhất thời có một suy đoán. Xem ra đường trở về của bọn họ cũng không bình tĩnh.

- Là Sa Thiên Quảng của Ác Hổ Câu!

Nhắc đến cái tên này, trong mắt Triệu Hoành có lửa giận bốc lên, hắn cắn răng nói:

- Lần này tiểu nhân mang bảo dược trở về, trên đường gặp gỡ không ít cường nhân, phần lớn bị chúng ta đuổi rồi, nhưng đến địa giới Giang Bắc, bị Sa Thiên Quảng khai sơn lập trại ở Ác Hổ Câu nghe được tin tức, mang theo rất nhiều thủ hạ chặn lại!

- Hai quyền khó địch bốn tay, mấy người thuộc hạ chỉ có thể phân tán phá vòng vây, kết quả chỉ có một mình thuộc hạ trở lại Kim Lăng, mấy vị khác sợ là đã gặp độc thủ của Sa Thiên Quảng kia!

Sa Thiên Quảng khai sơn lập trại ở Ác Hổ Câu, cái tên này ngược lại để Phong Nguyên cảm thấy có chút quen thuộc.

Phong Nguyên cấp tốc suy nghĩ, ký ức trong đầu nhất thời nổi lên.

- Sa Thiên Quảng, có chút ấn tượng, ta nhớ tới là lúc Viên Thừa Chí áp giải bảo tàng của Kiến Văn Đế lên phía bắc, hắn cùng bang chủ Trình Thanh Trúc của Thanh Trúc bang muốn chặn đường đánh cướp. . .

Sa Thiên Quảng ở trên giang hồ được xưng Âm Dương Phiến, công phu nhất lưu, hơn nữa dưới trước có một đám thủ hạ võ công không yếu, nhiều người như vậy vây công, cũng chỉ có cao thủ đẳng cấp như Viên Thừa Chí mới có thể ứng phó.

Triệu Hoành có thể thành công đưa hai khối bảo dược ngàn năm về, xác thực là không dễ dàng.

- Chỉ có điều, nếu dám ra tay với thủ hạ của ta, tương lai cũng chớ có trách ta ra tay vô tình rồi! loại sơn trại cường đạo như Ác Hổ Câu này vừa vặn dùng để mài giũa đội lính bắn súng cùng hai trăm gia đinh dưới trướng ta!

Trong lòng của Phong Nguyên lập tức quyết định.

Khi hắn quyết định chiêu người, mua bán vũ khí, huấn luyện tinh binh thì đã chuẩn bị lên phía Bắc dùng các lộ lục lâm đạo phỉ ởLưỡng Hoài dùng Giang Bắc để luyện binh, hiện tại việc của Sa Thiên Quảng chỉ là giúp hắn có thêm một lý do chính đáng mà thôi.