Chương 13: Mời chào
Có đầy đủ bạc, Phong Nguyên lúc này để Khương Anh Kiệt mua lại một tòa trạch viện ở phụ cận rồi tìm cơ hội đưa mười cái rương sắt lớn tới trong nhà mới mua.
Cùng lúc đó, khi Cổ Như Kim đi tới quý phủ của Hãn Thành Bá Triệu Chi Long đưa bái thiếp thì huân quý và văn võ quan lại trong thành mới biết được cháu ruột của Chu Vương đã chạy đến Kim Lăng.
Tin tức Lý Tự Thành công phá Khai Phong từ lâu đã truyền khắp Giang Nam, chính vì thế cũng không có người nào ngu ngốc lại nói cái gì phiên vương rời đi đất phong không phù hợp tổ chế.
Phong Nguyên chỉ cần không nhấc lên sóng gió gì ở Kim Lăng, những người này cũng sẽ mở một con mắt nhắm một con mắt.
Sau khi mua được nhà, Phong Nguyên lại sai Khương Anh Kiệt thả ra tin tức, chuẩn bị mời chào một nhóm gia đinh hộ viện. Thành Kim Lăng có mấy trăm ngàn bách tính, vô số thanh niên trai tráng, ngoại trừ những huân quý phú thương cao cao tại thượng kia thì còn có thật nhiều nhà quân hộ nghèo, cơm không đủ ăn.
đối tượng Phong Nguyên mời chào chính là những quân hộ khá hàm hậu thành thật kia.
Khương Anh Kiệt ngoại trừ đao pháp xuất chúng còn có một chút kinh nghiệm đối với việc chỉ huy quân tốt, sau khi mời chào một trăm thanh niên trai tráng, Phong Nguyên lập tức tìm đến ‘Luyện binh kỷ thực’ cùng ‘Kỷ hiệu tân thư’ do Thích Kế Quang lưu lại năm đó để Khương Anh Kiệt dựa theo binh thư bắt đầu luyện binh.
Hai bản binh thư này bao hàm cực kỳ đầy đủ, từ chiêu mộ quân tốt đến huấn luyện ra trận, chỉ cần nghiêm khắc luyện binh dựa theo hai bản binh thư này tất nhiên có thể luyện được một nhánh binh mã tinh nhuệ.
100 người tuy rằng không nhiều, nhưng là hạt giống tinh binh.
- Tiểu vương gia, ba vị này đều là hảo hán khá có tiếng trên giang hồ, nghe nói Vương phủ chúng ta mời chào nội phủ võ sư, chuyên tới để đầu quân!
Ngày này, trong tiền thính của phủ đệ, Cổ Như Kim mang theo ba nam tử đi đến trước mặt Phong Nguyên.
Khương Anh Kiệt phụ trách huấn luyện một trăm gia đinh kia, Cổ Như Kim thì tạm thời đảm nhiệm vai trò quản gia của Vương phủ, cũng dựa theo Phong Nguyên dặn dò, tìm quan hệ mời tới ba giang hồ hảo thủ.
Những ngày này, Phong Nguyên cũng bắt đầu tu luyện lại Hồn Thiên Huyền Công từ đầu, tiêu hao không ít tiền bạc, cũng tiêu hao lượng lớn dược liệu, khí huyết cùng sức mạnh tăng cường không ít.
Hắn mời tới những giang hồ hảo thủ này, một mặt là để bọn họ đảm nhiệm tay chân, mặt khác, chính là nghĩ biện pháp từ trên người bọn họ rút lấy tinh hoa võ công của thế giới này .
Nếu như có thể thu được nội công tâm pháp thì càng tốt hơn, có thể để cho nội công cùng huyền công nội ngoại kiêm tu, để cho mình nắm giữ thực lực càng cường đại hơn.
- Bái kiến Tiểu vương gia!
Ba nam tử này có tướng mạo khác nhau, người đứng giữa có thân hình khôi ngô tay chân tráng kiện, có vẻ như là tinh thông công phu quyền cước, mặt chữ quốc, xem ra có chút hào phóng. Nam tử bên trái vóc người hơi gầy, thân hình linh động. Nam tử bên phải râu tóc hơi trắng, nếp nhăn trên trán hãm sâu, xem ra tuổi tác không nhỏ.
Ba người bọn hắn cũng có chút danh tiếng ở trên giang hồ phụ cận, bình thường dùng công phu trong tay hoành hành một phương, trong lòng cũng có ngạo khí, nhưng khi đến trước mặt vương công quý tộc chân chính, ba người lập tức cúi đầu theo bản năng.
- Ba vị xin đứng lên!
Phong Nguyên cười nhẹ, thái độ vô cùng tốt.
- Không biết tôn tính đại danh của ba vị là gì? Mỗi người lại am hiểu công phu gì thế?
- Tiểu nhân Trương Đại Hồng, chính là môn hạ đệ tử của Kim Long Bang, một bộ Thông Tí Quyền vẫn tính tinh thâm!
Nam tử tráng kiện đứng ở chính giữa cung kính đáp.
Kim Long Bang khai sơn lập bang ở Giang Nam, thanh thế không nhỏ, toàn bộ Nam Trực Đãi bao quát một phần Giang Bắc đều là thuộc về địa bàn của Kim Long Bang, bang chủ Tiêu Công Lễ đại thu môn đồ, bang chúng hơn ngàn người.
Phần lớn bang chúng lấy áp tải hàng hóa cùng đến nhà người quyền quý đảm nhiệm hộ viện võ sư để thu lợi, sơn tặc thủy tặc của Giang Nam đụng tới người của Kim Long Bang đều sẽ cho mấy phần mặt mũi.
- Tiểu nhân Tôn Kỳ, ở trên giang hồ được người gọi là Thảo Thượng Phi, am hiểu nhất chính là công phu thoái cước!
- Tiểu nhân Thôi Vạn Phúc, am hiểu phi tiêu cùng Ưng Trảo Công!
Sau khi Trương Đại Hồng nói xong, hai người còn lại phân biệt giới thiệu bản thân một phen, trong đó người bên trái, có thân hình linh động chính là Tôn Kỳ, người có tuổi tác hơi lớn kia chính là Thôi Vạn Phúc.
Hai người đều là độc hành khách trên giang hồ, thân phận không bằng Trương Đại Hồng, cho nên trong lúc mơ hồ lấy Trương Đại Hồng dẫn đầu.
- Đệ tử của Kim Long Bang ư?!
Trong lòng của Phong Nguyên khẽ nhúc nhích, Kim Long Bang chính là mục tiêu tiếp theo của hắn, không nghĩ tới còn không mời chào, đệ tử của Kim Long Bang đã chủ động đưa tới cửa rồi.
Dựa theo tin tức bản thân Phong Nguyên nhớ được trong nguyên tác, Kim Long Bang chính là thế lực đầu tiên bị Viên Thừa Chí thu phục sau khi xuống núi hành tẩu giang hồ. Mà sau khi thu phục được Kim Long Bang, Viên Thừa Chí lại tiếp tục thu phục các lộ sơn trại cường hào ở Sơn Đông, được đề cử thành Đại thủ lĩnh của hào kiệt ở bảy tỉnh.
Nếu như có thể thu phục Kim Long Bang cộng thêm quân tốt Phong Nguyên tự chiêu mộ, tương lai hắn sẽ có đầy đủ sức lực đi hợp nhất quan binh thuỷ vận cùng Tào đinh rồi.
- Ba vị đều là giang hồ hào kiệt, người mang tuyệt kỹ, tại hạ kiến thức nông cạn, không biết ba vị có thể hiển lộ bản lĩnh một hồi hay không, cũng cho ta được mở rộng kiến thức?
Phong Nguyên kiềm chế lại tâm tư, vung tay lên, lập tức có hai người hầu bưng lên một thùng bạc, bên trong có mười thỏi bạc, mỗi thỏi bạc là tương đương năm mươi lạng bạc, tổng cộng lại cũng đến năm trăm lạng.
- Đây là năm trăm lạng bạc, vị hảo hán nào đồng ý hiển lộ công phu, tại hạ sẽ đưa lên một phần hậu lễ!
Trương Đại Hồng cùng hai người khác liếc mắt nhìn nhau, sau đó có nhìn những thỏi bạc ròng sáng loè loè ở trong thùng, do dự một chút, Trương Đại Hồng đi ra trước, nói:
- Vậy tiểu nhân phải bêu xấu rồi!
Vừa dứt lời, Trương Đại Hồng nhấc chân đi đến chỗ đất trống trước cửa tiền thính, khẽ quát một tiếng, bước chân xê dịch, đôi cánh tay phá không đánh ra, ống tay áo bay phần phật ở trong gió, từng chiêu từng thức như nước chảy mây trôi.
- Quyền pháp hay!
Cổ Như Kim theo Phong Nguyên đi tới cửa, nhìn thấy Thông Tí Quyền mà Trương Đại Hồng thi triển, chỉ nghe tiếng gió gào thét, quyền ảnh bay tán loạn, đã biết đối phương chí ít chìm đắm ở trên quyền pháp này phải hơn mười năm, công phu cực sâu.
Nếu như triển khai toàn lực, thu thập mười mấy hán tử cũng là chuyện cực kỳ dễ dàng. Công phu như vậy đủ để hành tẩu giang hồ.
Tôn Kỳ cùng Thôi Vạn Phúc cũng liên tục gật đầu, vô cùng khâm phục đối với trình độ quyền pháp của Trương Đại Hồng.
- Quyền pháp coi như không tệ, thực lực cũng khá mạnh, chỉ có điều còn không thể so sánh với giáp sĩ ở phủ Thanh Châu Hầu của ta!
Phong Nguyên so sánh Trương Đại Hồng cùng giáp sĩ ở phủ Thanh Châu Hầu của mình trong thế giới Phong Thần. Trương Đại Hồng này thật giống không học được nội công tâm pháp gì, thực lực toàn dựa vào quyền pháp cùng sức mạnh của bản thân.
Nếu như Phong Nguyên có thể khôi phục Hồn Thiên Huyền Công tầng thứ nhất, tùy tiện một quyền cũng có thể đánh chết đối phương. Chỉ có điều thực lực của Trương Đại Hồng không ra sao, nhưng quyền pháp lại có chỗ độc đáo.
Phong Nguyên có tinh thần mạnh mẽ, ngũ giác vô cùng nhạy cảm, ở một bên quan sát đối phương diễn luyện quyền chiêu, từ trong đó học một ít kỹ xảo ra quyền cũng coi như là có không ít thu hoạch,
- Trương Đại Hồng có thực lực như vậy, ở thế giới này xem như là giang hồ hảo thủ. Còn sư phụ Tiêu Công Lễ của hắn ở trên giang hồ tuy rằng được xưng nhất lưu, nhưng ngay cả đệ tử đời ba của phái Hoa Sơn cũng không đánh lại.
trên giang hồ ở thế giới Bích Huyết kiếm không có phân chia cao thủ tam lưu, cao thủ nhị lưu gì cả, địa vị trong giang hồ dựa cả vào thực lực để nói chuyện.
Thần Kiếm Tiên Viên Mục Nhân Thanh của Phái Hoa Sơn được xưng thiên hạ đệ nhất kiếm, đồ đệ của hắn Quy Tân Thụ được xưng Thần Quyền Vô Địch cũng là cao thủ đỉnh cao nhất trên giang hồ.
Hơn nữa Viên Thừa Chí cùng với đại đệ tử Hoàng Chân của Mục Nhân Thanh, những người của phái Hoa Sơn này đều có thực lực phi phàm. Xưng là đại phái đệ nhất thiên hạ đều không quá đáng.
- Đáng tiếc, phái Hoa Sơn đã nương nhờ vào Lý Tự Thành, ở thế giới này nhất định là kẻ thù của ta!
Phong Nguyên thầm nghĩ trong lòng, chỉ có chính mình tu luyện Hồn Thiên Huyền Công tới tầng thứ ba, mới có thể đối kháng chính diện cùng phái Hoa Sơn.
Lúc này, chỉ thấy Trương Đại Hồng gầm nhẹ một tiếng, một quyền đánh vào trên một cây đại thụ ở trong viện.
Chỉ nghe ầm một tiếng, đại thụ kịch liệt rung động, lá cây rì rào hạ xuống.
Trên thân cây, vỏ cây rơi xuống, xuất hiện một vết tích hình nắm đấm.
Trên trán của Trương Đại Hồng lấm tấm mồ hôi, hắn thu hồi quyền thế, lui về sau.
Tiếp theo, Tôn Kỳ biệt hiệu Thảo Thượng Phi đi ra, chỉ thấy thân hình hắn giống như là lá cây, trong nháy mắt đã lướt đi một vòng ở trong viện.
- Hồn Thiên Huyền Công của ta chú trọng khí lực, trước khi không có đột phá Thiên cảnh Thần tướng, công phu khinh thân khá khiếm khuyết! Khinh công Thảo Thượng Phi này nhìn như bình thường nhưng lại vừa vặn có thể bù đắp khuyết điểm của ta!
Phong Nguyên âm thầm gật đầu.
Người thứ ba ra diễn luyện võ công chính là Thôi Vạn Phúc, ngay khi vừa mới đi ra, mọi người chỉ thấy hắn hơi vung tay đã có mấy vệt sáng lạnh bay qua, cốc cốc vài tiếng, mấy cái phi tiêu đã cắm trên thân cây ở cách đó không xa, đâm vào cực sâu.
Võ công của ba người đều có điểm mạnh, điểm yếu riêng, chỉ có điều thực lực ở trên giang hồ cũng không tính là mạnh thế nhưng mà Phong Nguyên cũng không thèm để ý những chuyện này.
- Võ công của ba vị thật là làm cho ta mở mang tầm mắt, số bạc này kính xin ba vị nhận lấy!
Phong Nguyên nở nụ cười, phất tay ra hiệu người hầu đưa bạc ra.
Mặc dù ba người Trương Đại Hồng cũng có chút danh tiếng ở trong giang hồ nhưng trên thực tế lăn lộn bình bình thường thường, bằng không cũng sẽ không nghĩ nương nhờ vào người vừa tới Kim Lăng là Phong Nguyên.
Đối với bọn họ, năm trăm lạng bạc ròng Phong Nguyên ban thưởng là một bút thu hoạch rất lớn.
Trương Đại Hồng thở mạnh hơn, cùng hai người khác liếc mắt nhìn nhau, sau đó hắn tiến lên nhận bạc, thu lấy 200 lượng rồi quỳ gối dưới đất, nói:
- Đa tạ Tiểu vương gia hậu thưởng, tiểu nhân sau đó thề trung thành, đến chết cũng không phản bội!
Hai người Tôn Kỳ cùng Thôi Vạn Phúc thì từng người cầm 150 lạng, cũng quỳ gối theo.
- Ba vị xin đứng lên!
Đợi được sau khi ba người hạ bái, hiện rõ phân chia chính và phụ, Phong Nguyên mới cười ha ha, để ba người đứng dậy. Quả nhiên vẫn là có tiền có thể sai khiến được cả ma quỷ, chỉ cần trong lòng có mưu cầu danh lợi, cho dù cao thủ giang hồ cũng phải cúi đầu ở trước mặt tiền bạc cùng quyền thế.
Ba người này còn chỉ là bắt đầu, Phong Nguyên đã kiểm kê rồi bảo tàng của Kiến Văn Đế có giá trị tới gần 20 triệu lượng bạc, chỉ lấy ra một phần nhỏ đã đủ để mời chào mấy chục cao thủ giang hồ.
Ở thế giới tồn tại vũ lực siêu phàm này, Phong Nguyên muốn hoàn thành kế hoạch, ngoại trừ tăng mạnh thực lực của bản thân thì mời chào cao thủ giang hồ cũng là một khâu cực kỳ trọng yếu.