Chương 11: Thiên Tài Lục Địa

Mặt trời đã lên quá cao, nắng chiếu rọi xuống những lọc mầm non đang nãy nở, sương mai cũng vì đó mà tan đi mất. Những kẻ lữ hành mồ hôi đã lấm lem, đang miệt mài dy chuyển đến địa điểm khảo hạch. Có kẻ thì là con ông cháu cha, kẻ thì lại như ăn mày... đủ thứ mọi thể loại nhưng chung quy một đều tất cả đều từ 13 tuổi trở lên. Tất cả đều đang đứng đợi dưới một quảng trường rộng lớn, họ chờ tới giờ lành mà lúc đó tư chất ở trạng thái tốt nhất sẵng sàng kích hoạt.

Kim Minh thì choáng ngộp với dòng người đông như kiến. Gái xinh, cute đủ thứ, các kiểu con đà điểu đều có, nước miếng thì chảy cả ra miệng.

Đột nhiên, cô gái bên cạnh hắn dùng bàn tay trắng thon mà thực lực nhéo vào bên hong hắn, khiến hắn gú lên:

" Ui da!, đau quá đi, đậu xanh gaming."

-----------------

Quay lại vài canh giờ trước tại hang động.

Những ánh nắng lách qua những khe nhỏ trên mái vòm hang động, rọi xuống hai thân thể trần như nhộng đang ôm nhau ngủ say đắm.

Kim Minh tỉnh giấc mùi hương dâm tình quyến rũ, phả vào mủi hắn, làm cho hắn cảm giác thật dễ chịu và rạo rực, thằng nhỏ phía dưới bật dậy chào cờ.

Hắn đưa ánh mắt nhìn qua, cô nàng mái tóc dài mềm mại che đi khuôn mặt đẹp như nàng tiên trong truyện cổ tích. Kim Minh vén mái tóc nàng sang bên, đôi mắt nhắm nghiền, gò má hồng hào trắng xinh, đôi môi cánh tim xinh xắn, khiến hắn muốn ngoạp lấy nó mà liếm cho đã.

Đột nhiên, nàng mở mắt vì bị thứ gì đó đâm đâm phía dưới. Hai ánh mắt chạm nhau, cảnh tượng đem qua như đang ẩn hiện qua ánh mắt của hai người.

Hoa Mai đang thẹn thùng vì giấc mơ tối qua nên cũng chẳng để ý, tại sao Kim Minh nằm cạnh mình.

Còn hắn thì trong đầu đủ thứ mọi suy nghĩ, cứ thế cả hai nằm nhìn nhau. Không chịu được không khí im lặng ngộp ngạt này, Kim Minh sảng đá nói: " Nàng, ăn cơm chưa!" vừa dứt lời hắn liền muốn giả cái mỏ mình mấy phát.

Tối qua thịt con người ta như vậy mà giờ nói câu ngáo đá đó! hắn muốn kiếm cái lỗ nào mà chui xuống quách cho rồi.

Nàng tròn xoe mắt nhìn hắn nói:" Ta chưa...chưa ăn, mới... mới ngủ dậy mà chàng."

Hắn gãi đầu, thẹn thùng nói:" Ờ, đúng mới ngủ dậy mà! hhahaha."

Cũng nhờ đó nàng sực tỉnh sau những dòng suy nghĩ, cảm giác sau mát mẽ quá! mà nhìn xuống thân thể mình, không mảnh vãi che thân mà còn có tên nam nhân cũng như mình mà nằm kế bên, liền nhắm mắt lại hét lên.

Ahhhhhhhhh!

Kim Minh thấy vậy vội dùng môi mình tấn công tới đôi môi kia, chặn đi tiếng hét. Hắn dùng luỡi liên tục đưa vào bên trong mà tấn công.

Hoa Mai bị như thế thì bất ngờ chẳng kịp phản ứng, thì bị cái luỡi kia mà mãnh liệt chiếm lấy.

Sao cảm giác này giống trong mơ thế, nàng sâu chuổi lại mọi sự việc đang diễn ra...

Vội vàng, dùng lực hết sức đẩy hắn ra mà nhìn hắn nói:" Đêm qua là thật sao, ta và chàng đã...."

Hắn nhìn sâu vào mắt nàng:" Đúng ta và nàng đã làm chuyện đó, chẳng phải nảng cũng cuồng nhiệt hưởng ứng sao..."

Bị ánh mắt của tên nam nhân nhìn xoáy vào mình mà bẽn lẻn quay qua bên.

" Ta lại cứ tưởng là mơ....."

Nước mắt ai đó khẽ rơi, lòng ai đó khẽ động.

Hắn liền mạnh mẽ kéo nàng về phía mình mà ôm lấy cơ thể mềm mại.

Khẽ thầm thì:" Cho dù là mơ hay là gì đó.... ta ta cũng muốn bên cạnh nàng."

" Chăm sóc.... yêu thương nàng như chính bản thân ta..."

" Là do ta cố ý đấy, là do ta có hành động thất lễ trước với nàng đấy...."

"Xin nàng ... tha lỗi cho ta, cho ta một cơ hội theo đuổi nàng nha."

"Nàng đừng khóc nữa, ta yêu nàng mà!."

Hoa Mai gục vào vai hắn, nghe những lời đó mà tâm tình đủ thứ loại cảm xúc:" Những lời chàng nói là sự thật à!"

" Đó là sự thật."

"Vậy chàng sẽ làm gì để cho ta, tha lỗi cho chàng !"

"Làm tất cả những gì mà nàng muốn .... miễn là ta được ở cạnh nàng."

Tiếng khóc dần nhỏ đi, mặt trời cũng đã len lối lên phía đỉnh núi.

Hoa Mai nhìn vào mắt hắn nói:" Vậy ta muốn chàng làm nô lệ cho ta... và cưới ta làm thuê tử chàng." những từ cuối cùng chẳng biết vì sao nàng nói nhỏ dần đi.

Hắn nghe hết, chẳng sót chữ nào:" Chỉ có vậy thôi sao?"

"Những thứ nàng nói quá dễ dàng, Mai Mai hãy ra thêm cái gì đó khó hơn đi."

Nàng nhìn hắn nở nụ cười tinh nghịch:" Vậy là đủ rồi, chàng à."

Kim Minh ôm lấy nàng nhấc bổng lên, tiến ra phía con suối.

----------------------------

" Mời tất cả mọi người im lặng."

giọng của tên thanh niên nào đây lên tiếng.

Kim Minh mắt chữ A mồm chữ Ô ngạc nhiên.

"Sau tên đó nói lớn được vậy."

Hoa Mai thấy hắn như thế cũng ngạc nhiên:" Chàng từ trên trời rơi xuống à, thì dùng linh lực mà truyền vào nói thôi."

Hắn nghe thấy vậy gật gù :" Hihi, ta chỉ đùa thôi mà, ta đâu có ngốc."

Hoa Mai nghe vậy chỉ biết lắc đầu.

Đúng là ở thế giớ này không giống Trái Đất, nó khác xa hoàn toàn!

Mình phải thích nghi dần thôi, vì phía trước còn nhiều trông gai, thử thách lắm đây. Và con phải tìm đường về Địa cầu nữa.

Giọng của tên thanh niên lúc nãy vang lên.

" Hôm nay là ngày lành tháng tốt, cũng là lúc vận khởi tư chất để bước vào con đường tu luyện, tất cả những người trước mặt đây sẽ là những hạt giống của thế hệ mới, giúp cho Hành Lục hưng thịnh phát triển."

"Nào mọi người hãy xếp hàng ngay ngắn mà tiến lên đây."

Phía trước mặt bọn thanh thiếu niên bây giờ là một chiếc máy, hắn thấy có vẽ khá giống cái ghế bố ở thế giới của hắn, đều đặc biệt ở chiếc ghế này nó cầu kỳ tinh sảo hơn.

Chiếc ghế này theo như hắn nghe được mọi người xung quanh thì có cái tên rất ngầu là " Thiên tài lục địa" trong nó cũng hơi cục súc quá.

Và người đầu tiên bước vào chiếc ghế là tên nam nhân có thần thái lạnh lùng, đang tiêu sái bước đến.

" Đó có phải là Ngô Phong Vân không?"

"Đúng rồi, thiên tài số một nhà họ Ngô."

"Nghe đồn nhà họ Ngô đang hưng thịnh khởi vận lắm và hình như có âm mưu lật đỗ An Kim Phủ để đứng đầu Hành lục thì phải?."

"Có thật vậy không, hay chỉ là lời đồn thổi."

Kim Minh nghe những tên xung quanh nói mà tâm tình có gì đó không ổn.

" Đù, là tư chất hệ Kim thuần khiết."

" Quả là thiên tài nghìn nằm, thuần khiết trên cả thuần khiết"

Trên chiếc ghế "Thiên tài lục địa" ở phía trên ghế có cái đầu rồng oai vệ, trên mắt nó đang có màu vàng kim rực rỡ.

Sau đó hắn nghe một chàng âm thanh nhốn nhào khác, nào là khen hắn, ganh tỵ hắn và còn có người hâm mộ hắn .....blalabla

Theo như lời Hoa Mai nói thì tư chất có năm hệ tương ứng năm ngũ hành tương khắc nhau: Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ. Trong đó năm ngũ hành còn được phân chia ba loại theo thứ tự từ lớn đến nhỏ như: Hỗn loạn, Thuần khiết, Bình thường.

*Hỗn loạn là trong tư chất đang có một hệ rồi vẫn có thể thêm hệ nữa tùy vào cơ duyên.

  • Thuần khiết ở dạng đậm đặc nhất phát huy tối đa linh lực sở hữu.

*Bình thường thì hệ vẫn là bình thường tuy vào cơ duyên mà tiến lên thuần khiết.

Sau đó từng người lên có kẻ chỉ là Thủy bình thường( nếu là hệ bình thường thì mình không cần viết chữ bình thương nha, mn tự hiểu nha.), Hỏa, Mộc.... khá nhiều người có tư chất hệ bình thương.

Lúc này Hoa Mai bước lên, dáng vẻ đi hơi khập khiễn vì chẳng biết tối qua bị ai hành hạ cho, giờ như vậy đấy. Nhưng không dấu nỗi sự thoát trần quyễn rũ như tiên nữ hạ phạm trần. Khiến bao chàng trai say mê ngắm nhìn mà nước vãi chảy đầy ra đất.

Có một vài tiếng xì xào:

"Đó có phải là đệ nhất Mỹ nhân của Anh Hoa Các không?."

"Hình như đúng rồi! nàng ta có đeo ngọc bội gia truyền của Anh Hoa Các kìa!."

"Sao ngươi biết?"

"Chẳng phải mấy hôm trước nàng ta được xuất ra phủ để đến đây khảo nghiệp sao?"

"Chẳng hiểu thành chủ Anh Trác Việt có con gái đẹp như thế mà cứ nhốt gu gú trong phủ."

"Hahahah, bởi vì đẹp quá nên mới nhốt đó."

"Chậc, sao nàng ta đi khập khiển thế nhỉ?"

"Ai mà biết được, ngươi xem kia, Ôi! cái mông đẩy đà chưa?"

"Ối ôi, thiên thần giáng trần."

"Ôi ta chết mất! cái cặp ngực to chưa kìa."

Kim Minh nghe vậy thì tức lắm muốn đấm cho mấy tên kia vỡ mồm.

Bà nội các ngươi, nhìn cho đã đi, nhìn mà không ăn được cho các ngươi nghẹn mà chết.

Hahahah thiên thần mà các ngươi nói đã bị ta chịch nát hết rồi, các ngươi không có cửa đâu.

Vì nàng đã là người của AN KIM MINH ta.