Tình huống của Caesar cũng không khác Clara lắm, nhưng hắn không nôn nóng hấp tấp, chỉ cảm thấy thân thể mềm nhũn, cả đấu khí lẫn ma pháp đều theo ý muốn mà hắn mới gặp vấn đề này lần đầu. Ngẩng đầu quan sát xung quanh, đây là một căn nhà gỗ tràn ngập hương hoa, ẩn trong thô sơ là sự tinh xảo, lại có thể cho người ta cảm giác bình tâm tĩnh khí, như là thế ngoại đào nguyên.
- Tiên sinh, ngươi đã tỉnh?
Một cô bé xinh đẹp tuyệt trần vừa chạy vừa nhảy lò cò vào trong, ánh mắt nhìn Caesar vô cùng trong sáng, bên trong tràn ngập nỗi tò mò. Nhưng kì quặc là một tiểu mĩ nữ tinh linh hiếu động như vậy mà khiến cho người ta nảy ra một loại ham muốn. May mà đối diện là Caesar, ngay cả mị lực của Clara mà hắn cũng có thể chống đỡ được thì loại hấp dẫn này vẫn chỉ là chuyện nhỏ.
- Clara sao rồi?
- Ngươi hỏi vị tiểu mỹ nữ kia sao? Nàng vẫn khỏe. Hai người thật là kì lạ, khác với người bình thường. Người bình thường khi gặp bọn ta thì câu thứ nhất đều hỏi chúng ta là ai. Chúng ta không phải là người, mà là nữ yêu, nữ yêu xinh đẹp.
Hiển nhiên là cô bé rất tò mò với Caesar, tiến tới trước mặt hắn, mở con mắt thật to tinh tế quan sát hắn, thỉnh thoảng lại giơ bàn tay nhỏ bé, trắng noãn vuốt vuốt mái tóc Caesar hoặc day day mặt hắn giống như đang chơi đồ chơi của mình vậy.
- E hèm, nam nữ khác biệt, đừng sờ linh tinh có được không?
Hình phạt như thế này làm Caesar cảm thấy buồn bực. Nữ yêu, hình như chính là chủng tộc dâm tà nhất Maya, ngay cả chính hải tộc cũng khinh bỉ các nàng. Nhưng tại sao họ lại xuất hiện trong vùng núi Trust? Thật là lạ.
- Nam nữ khác biệt sao? Ta không biết đây. Có chuyện gì mà chúng ta không thể làm được? Ngươi có thể nói cho ta được không? Ô, bộ ngực của ngươi nhỏ vậy, tại sao phẳng thế này. A không đúng, rất săn chắc, cứng rắn… nhưng vẫn thoải mái. Hì hì.
Tiểu nữ yêu sờ soạng khắp người làm Caesar khổ sở, hắn muốn tránh nhưng sức lực không đủ, tốc độ của đối phương thoạt nhìn thì chậm nhưng thật ra rất là tinh tế, căn bản là hắn không có đường tránh. Không hổ là nữ yêu nhất tộc, nàng nhỏ như vậy mà công phu dụ hoặc người khác đã khủng như vậy. Nhưng Caesar thấy có phần kì lạ, tiểu cô nương này không hề giống loại gái không đứng đắn, nàng mới được mấy tuổi đây, tuy động tác có phần quá thân mật nhưng ánh mắt thực sự rất thuần khiết, con mắt to trong suốt như hồ bạc.
Caesar mỉm cười:
- Tiểu cô nương, dù ngươi là nữ yêu hay nam quái, chẳng lẽ cứ nói chuyện phiếm như thế này với ta sao?
Khả năng của đối phương thật kì lạ, thừa dịp hắn hôn mê đã hạ một loại cấm chế vô cùng phức tạp, muốn giải trừ là một chuyện rất khó khăn. Với tình huống bây giờ, đánh tiến bước nào tính bước ấy.
- A, đều tại ngươi, nữ vương bảo ta tới đưa ngươi đi, thiếu chút là quên rồi. Mau đi cùng ta thôi.
Tiểu nữ yêu vội vàng túm lấy Caesar, kéo hắn đi ra ngoài.
Đi ra khỏi nhà gỗ mới có thể thấy được phong cảnh bên ngoài. Quả là có một loại phong vị hoàn toàn khác, tất cả các kiến trúc đều chế tạo dựa vào cây cối, có căn là dựng ở trên cây, có căn lại xây dưới tán lá, có chỗ lại khoét vào trong lòng đại thụ. Vốn hoa Thôi Tình Anh Túc có tác dụng mê hồn nhưng ở nơi như thế ngoại đào nguyên này thì nó như làn sương lượn lờ xung quanh. Xung quanh nơi này đều là vách núi, không thể không trầm trồ kinh ngạc trước bàn tay của tự nhiên, không ngờ lại có thể tạo ra một nơi tuyệt vời như thế. Người ngoài muốn tiến vào nơi này sẽ gặp khó khăn cực kì, không bị rơi xuống vực thẳm thì cũng phải xông qua Lạc Hồn Hoa Cốc. Có lẽ ngoại trừ nữ yêu tộc không bị những loài hoa này ảnh hưởng thì những người khác khó mà qua được. Caesar cũng không biết rằng loại phấn hoa này không chỉ xâm nhập thông qua hô hấp mà còn có thể thẩm thấu qua da, nếu để quá một đoạn thời gian thì vẫn không thể tránh được nhiễm độc.
Vạn vật trong thế giới đều tương sinh tương khắc, nữ yêu tộc vô cùng ưa thích loại hương hoa này, không những không hề ảnh hưởng mà nó còn có thể góp phần đề cao ảo thuật cùng năng lực xung kích bằng tinh thần của các nàng. Song phương sinh tồn tương hỗ lẫn nhau, cùng tạo nên một cấm địa bên trong vùng núi Trust. Có những lúc mạo hiểm giả thà đối mặt với ma thú chứ không muốn chết oan uổng.
- Choáng sao? Có phải rất đẹp hay không? Nữ vương thường nói nơi đây chính là địa phương đẹp nhất trên thế giới, còn đẹp hơn cố hương của chúng ta rất nhiều.
Dường như tiểu nữ yêu có hứng thú với bất cứ chuyện gì, vui vẻ với mọi thứ xung quanh, loại tâm tính này cuốn hút cả Caesar. Nơi này chính là nơi mà những ẩn sĩ thích nhất, đáng tiếc là nó không hợp với hắn, chờ tới khi về già thì có lẽ hắn có thể về nơi đây quy ẩn. Nhưng nhìn xung quanh xem, đâu đâu cũng có những nữ yêu gợi cảm kinh người… Híc, thôi quên đi, nơi này thực sự chính là hồng phấn địa ngục.
- Đưa ta tới gặp nữ vương của các ngươi đi. Ta nghĩ Ngài có rất nhiều chuyện muốn hỏi chúng ta.
Việc nữ yêu tộc xuất hiện bên trong lãnh thổ của nhân loại chắc chắn ẩn chứa rất nhiều chuyện. Họ lẩn tránh ở nơi này, mặc dù rất đẹp đẽ nhưng nhất định đằng sau còn có bí mật to lớn không muốn ai biết.
Các nữ yêu cũng không làm phiền Caesar, chỉ quan sát hắn với ánh mắt tràn ngập hiếu kì. Rất nhiều nữ yêu còn trẻ còn chưa từng thấy hải tộc khác. Nơi này không phải nhân loại thì cũng chỉ có ma thú mới tới được, đồng loại và cố hương đã rất xa vời. Sau khi chiến tranh kết thúc, các nàng cũng không có cách nào để rời khỏi nơi này, mà dù có trở về được thì sẽ ra sao đây?
Ở trung ương địa phương giống như một thôn làng của nữ yêu này là một cây hoa cực kì lớn, quả thật là lớn. Mà những kiến trúc xung quanh như những bông hoa dựa vào tán cây to lớn mà xây dựng làm cho người ta phải trầm trồ.
Caesar vừa vào cửa đã trông thấy Clara. Cô bé vừa thấy Caesar đã lao tới, chuyện này đã khiến nàng sợ hãi. Đường đường là công chúa Mỹ Nhân Ngư, đã bao giờ nàng bị cầm tù như vậy. Cũng may là người bắt cóc tương đối đặc biệt, tất cả đều là nữ giới. Nếu không, cứ nghĩ giống như những câu truyện linh tinh của nhân loại thì nàng thật sống không bằng chết. Còn Caesar ôm Clara vào lòng nhưng vẫn còn thấy lúng túng. Chuyện ngày hôm qua hắn vẫn còn nhớ như in. Cô bé trông đã khá hơn nhiều nhưng hắn nghĩ lại vẫn còn như đang trong mộng, tất cả cảm giác đều chỉ mơ mơ hồ hồ. Caesar đã nhìn thấy hết của người ta, hắn với Elena tình đầu ý hợp mà còn chưa đi tới bước đó, lần này coi như là một lần vượt rào.
Ổn định tâm thần, cấm chế của đối phương đang được hắn giải trừ dần, bây giờ cần phải kéo dài thời gian.
- Chắc vị này là nữ vương nữ yêu tộc. Không biết các vị đưa chúng ta tới đây có việc gì? Xin cứ nói thẳng.
Caesar đã gặp không ít mỹ nữ. Tam đại mỹ nữ hải tộc đều có điểm đặc biệt. Nếu chỉ bàn về dung mạo thì Clara có thể nói là được trời cao ưu ái, Elena lấy mị lực mà xưng, còn Isa tiểu thư là một vẻ đẹp thanh tú lại tháo vát, thánh nữ của nhân loại thì thuần khiết khiến người ta phải yêu mến, vương hậu Christina thì là mẫu mực của vẻ ung dung thanh nhã, ngay cả cô công chúa đanh đá kia của nhân loại cũng có một vẻ đẹp hoang dã, nhưng vị nữ vương trước mắt này lại hoàn toàn khác hẳn, chỉ có thể dùng từ ma quỷ mà miêu tả. Về sắc đẹp, nàng không thể so sánh được với Elena hay Clara nhưng vẻ thành thục, phóng đãng lại có thể làm điên đảo chúng sinh, dáng người thì không phải nói, dáng người cực kì nóng bỏng, chỉ với đường cong kia là có thể làm cho người ta khởi phát dục vọng. Trong gian phòng này chỉ có Caesar là đàn ông, may mà ý chí của hắn ngoan cường một cách hiếm thấy, hơn nữa quan trọng nhất chính là mị hoặc trời sinh của nữ yêu tộc không thể xúc động tâm tình của hắn.
Nữ vương đột nhiên vỗ tay, mỉm cười như đóa bách hợp nở rộ:
- Tuyệt, rất tuyệt. Quả nhiên là thiên mệnh chi tử, có thể miễn dịch với mị hoặc của nữ yêu tộc chúng ta. Chúng ta không hề có địch ý với các ngươi.
- Thật vậy? Hạ cấm chế lên người ta và Clara là phong cách đãi khách ở đây sao?
- Không nên hiểu lầm, chúng ta cũng phòng ngừa mà thôi, dù sao với tình cảnh đó, phải muốn đảm bảo các người vừa tỉnh lại sẽ không công kích chúng ta. Thực lực hai vị chúng ta muốn với cũng không được, mà nơi đây lại là nơi cuối cùng mà nữ yêu tộc chúng ta có thể tị nạn, không thể để bị phá hoại mất.
Nữ yêu tộc cười nói cho qua chuyện, rõ ràng là sự việc không đơn giản như thế.
- Nữ vương tìm chúng ta là có chuyện gì? Chúng ta đang có rất nhiều việc phải làm, không có thời gian ở nơi này.
- Ồ, an tâm đừng vội, dù các ngươi tới dãy Trust làm gì nhưng nếu không có nữ yêu tộc chúng ta dẫn đường thì chưa nói có thể ra khỏi Lạc Hồn Hoa Hải, muốn tìm được mục tiêu một cách an toàn rất khó khăn. Nếu đã mời các ngươi tới, tất nhiên là sẽ cùng các ngươi làm một cuộc giao dịch lớn.
- Ta thực sự không nghĩ ra ta có cái gì để trao đổi với các người. Ta nghĩ chắc không phải là ‘chuyện kia’.
Chúng nữ yêu vừa nghe xong liền cười nắc nẻ, ngay cả nữ vương cũng cười lên, cảnh tượng đúng là vạn hoa khoe sắc. Nhưng Clara bên cạnh thì đang rất ghen ghét, có Elena rồi thì thôi, nhưng không có Elena thì Caesar phải thuộc quản lý của nàng.
- Các ngươi cười cái gì, không được cười, có chuyện gì nói mau, chúng ta không có thời gian.
- Tiểu công chúa Mỹ Nhân Ngư tộc không cần lo lắng. Chắc chắn chúng ta sẽ không đoạt tình lang của ngươi, mà cuộc giao dịch này không liên quan tới ngươi, mà là với vị tiên sinh này.
Caesar ngăn Clara đang muốn phản bác lại, bình tĩnh cười nói.
- Muốn giao dịch với ta sao? Nếu các người muốn giao dịch với công chúa Mỹ Nhân Ngư thì còn được, nhưng ta làm gì có một cắc nào, là một gã bình dân nhất, cũng không có chỗ nào đáng để các ngươi coi trọng.
- Tiền tài? Cái đó nữ yêu nhất tộc chúng ta cũng có. Địa vị? Cho dù là vương tộc cũng không thể ngăn được mị lực của chúng ta. Những nam nhân ti tiện đó lúc nào cũng nói một đằng làm một nẻo, mê mẩn sắc đẹp của chúng ta nhưng đã bao giờ coi nữ yêu chúng ta là một thành viên của hải tộc đâu.
- Đó là vì các ngươi không biết tự trọng, sao lại có thể trách được người khác.
Clara không khách khí phản bác lại. Dù sao đối với nữ nhân mà ném mị nhãn về phía Caesar thì nàng đều không vừa mắt, huống chi lại là chủng tộc nổi danh là dâm tà như nữ yêu tộc.
- Không biết tự trọng? Tiểu công chúa quả là có phân tấc, không nói chúng ta dâm đãng gì đó. Các tộc trong thiên hạ một bên thèm muốn sắc đẹp, một bên lại vu vạ cho chúng ta. Nữ yêu nhất tộc chúng ta khác gì với Mỹ Nhân Ngư tộc các ngươi? Đều là chủng tộc được Hải Thần ban phước, đều rất xinh đẹp. Hải Thần ban cho các người vẻ đẹp thanh tú, tinh linh, còn với chúng ta là sắc đẹp quyến rũ, gợi cảm; Người cho các ngươi tiếng ca êm tai, với chúng ta chính là điệu múa rung động lòng người; Người cho các ngươi thiên phú ma pháp, cũng ban cho chúng ta huyễn thuật cùng tinh thần lực lượng. Nữ yêu nhất tộc chúng ta chỉ có nữ giới, tất nhiên là phải kết hợp với các chủng tộc khác nên mới được ban cho mị hoặc. Nhưng chẳng lẽ đây là lỗi của tộc ta sao? Tới bây giờ, chúng ta chưa từng tranh đoạt cái gì, mà toàn là người khác tới cướp bóc chúng ta. Kết quả tội ác lại toàn bộ rơi lên đầu chung ta, vì sao lại không công bằng như thế? Nữ yêu nhất tộc chúng ta vì ích lợi của hải tộc nguyện hy sinh chính mình đi quyến rũ nhân loại, còn các chủng tộc khác lại âm mưu diệt tuyệt cả tộc ta cùng với nhân loại. Nếu không phải dự ngôn sư tiên đoán ra nguy hiểm thì sợ rằng chúng ta đã biến mất khỏi thế giới này. Nhưng trời không phụ chúng ta nên có thể còn sống ở nơi này. Ngươi nói xem, chúng ta phải sao đây?
Nhắc tới chuyện cũ, nữ vương cũng không kiềm chế được, nghiến răng nghiến lợi. Tuy thời gian đã qua rất lâu nhưng nàng vẫn không thừa nhận loại phản bội thâm tận xương tủy này, mà ngoài nàng ra thì các nữ yêu khác cũng vậy. Ngoại hình của các nàng là do trời sinh, nhưng đại đa số mọi người đều có quan niệm đó chính là sự dâm đãng.
Caesar đã hiểu khá rõ, chuyện trời sinh dâm tà chắc cũng không phải. Hắn thấy nữ yêu tộc đúng là có mị lực đặc biệt nhưng ánh mắt mới là cửa sổ tâm hồn, phản ánh trung thực bản tính, ánh mắt rất nhiều nữ yêu đều trong sáng. Tuy hắn không biết trước kia đã xảy ra chuyện gì nhưng bây giờ đã có chút tin tưởng. Hồng nhan họa thủy, trong những câu chuyện của lão đầu tử đều có nói như vậy.
- Nữ vương, lần này chúng ta vì rồng mà tới. Thời gian đã gấp rút, chúng ta nói chuyện từ nãy giờ nhưng chuyện dù chúng ta có tin tưởng của các ngươi thì sao chứ. Quan niệm của hải tộc và nhân loại đã hình thành từ rất lâu, chúng ta muốn thay đổi cũng không thể thay đổi được. Hơn nữa chúng ta càng không có năng lực đó.
Muốn giết một người thì đơn giản, nhưng muốn thay đổi tư tưởng của hắn thì cực kì khó, lại còn cả đám người thì càng khó hơn, mà tới cả vạn vạn như nhân loại cùng hải tộc thì đúng là chuyện trên trời.
Nữ vương không hề nóng vội.
- Cự Long sao? Chỉ với hai người các ngươi, ta không biết vì sao lại phải đi tìm cự Long, nhưng rõ ràng là rất gấp rút. Đáng tiếc là dãy Trust quá thâm u rộng lớn, không nói đến ma thú tung hoành, ngay cả tìm cũng phải mất hơn mười ngày. Các ngươi không có hy vọng đâu.
Caesar trầm tư, đối phương không hề nói quá mà hoàn toàn nói thật. Hắn và Clara đã rơi vào trong tay các nàng, dù gì đi nữa thì các nàng cũng không cần phải làm như vậy. Xem ra mọi chuyện còn phức tạp hơn cả tưởng tương.
- Ngươi thắng, có yêu cầu gì cứ nói ra đi. Chỉ cần chúng ta làm được, nhất định sẽ dốc toàn lực.
- Nhị ca, sao lại nghe bọn họ.
Clara chu cái miệng nhỏ, ánh mắt không vừa ý. Ánh mắt đám này quá đặc biệt, nhìn thôi đã khiến cả người khó chịu.
- Tốt lắm, rất sảng khoái. Nữ yêu tộc chúng ta có thể toàn lực trợ giúp nguyện vọng trong lòng ngươi. Nhưng trong tương lai ngươi cũng phải cho một không gian sinh tồn an toàn cho nữ yêu tộc chúng ta.
Nét mặt nữ vương cực kì nghiêm túc nhưng lời nói ra lại cứ như trò đùa. Caesar và Clara cũng thấy mù mờ. Đừng nói Caesar, cho dù về sau Clara trở thành nữ vương của Mỹ Nhân Ngư tộc thì cũng sẽ không thể có cách nào hoàn thành chuyện như vậy. Ô danh của nữ yêu tộc đã xâm nhập lòng người, làm sao “bát loạn phản chính” (1), ít nhất cũng phải trừ bỏ tiếng dâm tà trước.
Chúng khẩu thước kim, tích hủy tiêu cốt (2), miệng lưỡi đáng sợ.
Caesar nhún vai.
- Điều kiện của ngươi khá kì lạ, dường như là tìm lầm người rồi. Ta chỉ là một người thường, không có dã tâm xưng vương xưng bá, có đáp ứng cũng không sao cả, nhưng sợ rằng không thể hoàn thành.
Nhưng nữ vương lại cười rất sáng lạn:
- Nữ yêu tộc chúng ta là chuyên gia về tinh thần, hiểu rõ huyễn thuật, tinh thần xung kích, đó là điều được người ngoài công nhận. Nhưng không ai biết mấy trăm năm trước, tộc ta chính là nhân tuyển duy nhất cho hải tộc đại tế ti, bởi vì dự ngôn thuật của chúng ta mạnh nhất hải tộc. Đáng tiếc là nữ yêu tộc chúng ta đã xuống dốc, bị bài xích ra khỏi thập đại vương tộc. Mọi người cũng đã quên sự huy hoàng đã mất nhưng chúng ta thì không. Mười năm trước, lúc dự ngôn trưởng lão cuối cùng trong tộc qua đời, tinh thần lực của Ngài đã đạt tới đỉnh phong, đoán trước tương lai của tộc ta. Mười năm sau, hôm nay, sẽ có một nam nhi có thể cứu vớt nữ yêu tộc tới đây. Mà hôm nay ngươi đã tới, còn có thể ngăn cản cả hoa độc.
Trong đại sảnh hoàn toàn yên tĩnh, nữ yêu tha thiết chờ mong sự giúp đỡ của Caesar. Nữ yêu vốn là một chủng tộc rất thích đi khắp nơi, nơi này vốn đẹp nhưng cũng không thích hợp với các nàng, các nàng muốn đi ra ngoài. Nhưng một khi ra ngoài, nếu không bị người ta thiêu chết thì cũng sẽ bị bắt làm nữ nô, làm đồ chơi cho đàn ông. Đó không phải là điều các nàng muốn, thứ các nàng muốn chỉ vẻn vẹn là một địa vị công bằng.
Caesar vẫn thấy mơ hồ, nữ yêu không phải là người đầu tiên nói cho hắn biết hắn là thiên mệnh chi tử gì đó. Năm nay thật lạ, những lời tiên đoán này chẳng lẽ lại lợi hại nư thế. Trước kia cũng chưa từng nghe nói tiên đoán có thể chuẩn xác như vậy, đến cả thánh nữ nhân loại kia cũng vậy, bây giờ lại lòi ra nữ yêu tộc… Hắn không rõ mình có chỗ nào đặc biệt, dù cho có mạnh tới đâu cũng không thể ảnh hưởng tới cả thể lực của một đoàn thể khổng lồ. Thứ mà hắn muốn chỉ là có thể được xứng đôi với Elena, vượt qua quan niệm chủng tộc của Hải Long tộc, còn chuyện thống trị người khác thì hắn chưa bao giờ nghĩ tới.
- Với tình cảnh bây giờ, ta rất muốn đáp ứng các ngươi. Nhưng ta chưa bao giờ làm người nói không giữ lấy lời, ta không có năng lực làm chuyện đó.
Nữ vương cũng không để ý.
- Đương nhiên chúng ta biết bây giờ ngươi chưa có năng lực này. Đã đợi nhiều năm như vậy thì thêm vài năm nữa cũng không sao. Vận mệnh là một loại lực lượng không thể nắm giữ cũng như kháng cự. Chúng ta cũng không cần thảo luận về chuyện này. Bây giờ chúng ta chỉ cần một câu trả lời của ngươi, ngoài ra chúng ta không cần ngươi quan tâm gì hết.
- Chẳng nhẽ các ngươi không sợ ta nuốt lời?
Nữ vương lại cực kì tự tin, chăm chú nhìn Caesar, đôi mắt mộng như ảo dường như xuyên thấu cả linh hồn Caesar.
- Nếu chúng ta đã tin vào vận mệnh, tất nhiên cũng tin tưởng ngươi, chỉ cần ngươi đáp ứng, chúng ta có thể đưa ngươi tới nơi cự long gần nhất, cũng giúp các ngươi rời khỏi dãy Trust. Thế nào?
Trước mặt Caesar chỉ có một con đường. Nếu những nữ yêu thần bí này tin tưởng hắn vậy thì hắn sẽ không từ chối. Hơn nữa, từ lời tiên đoán của vị dự ngôn sư kia trong lời các nàng, có vẻ mạng nhỏ của hắn còn rất dài, lần này đi diệt cự Long chắc cũng không toi.
- Được, ta đáp ứng. Ta, Caesar Alexander, xin thề ở đây, nếu có một ngày ta có lực ảnh hưởng, nhất định sẽ giúp cho nữ yêu tộc sống tự do trên thế giới này, cho các ngươi một mảnh đất yên vui.
Được câu khẳng định của Caesar, vẻ mặt nữ vương cực kì kích động. Người khác không tin, đó là vì họ không thể giải thích nổi ý nghĩa vĩ đại của tinh thần. Nếu là trước kia, có lẽ phải mất 500 năm mới có thể xuất ra một dự ngôn sư tinh chuẩn. Nhưng chiến tranh Thần Nguyệt xuất hiện đã thay đổi vận mệnh, thay đổi hết thảy, hoạt động của thế giới tinh thần cực kì mạnh mẽ nên mới có thể có được cơ hội như vậy.
Nữ vương vỗ tay, một tiểu nữ yêu đi tới, cũng là cô bé dẫn đường cho Caesar lúc trước.
- Nó là con gái của ta, Tiểu Yêu. Từ nay về sau, con chính là thị nữ của Caesar, không còn thuộc về nữ yêu nhất tộc, phải hoàn toàn nghe theo tất cả mệnh lệnh của ngài. Ngài muốn con chết, con không thể sống. Con hiểu chưa?
- Dạ, mẫu… Nữ vương.
Rõ ràng là Tiểu Yêu đã có chuẩn bị tâm lí nhưng dù sao nàng vẫn còn là một cô bé, nhẹ nhàng quỳ mọp xuống. Vì nữ yêu nhất tộc, nhất định nàng phải hy sinh, đó cũng là một loại hạnh phúc.
- Khụ khụ, nữ vương, ta không cần thị nữ gì cả, chỉ cần cho người dẫn đường cho chúng ta. Với lại chuyện vừa rồi ta đã đáp ứng thì tuyệt đối sẽ không nuốt lời. Mà dù có thật sự muốn nuốt lời, các ngươi cũng không làm gì được. Một cô bé thế này thì có thể làm cái gì đây.
- Ngài hiểm lầm rồi, Caesar tiên sinh. Chúng ta không hề lo lắng ngài nuốt lời. Tiểu Yêu chính là một trợ thủ tốt nhất, ngài sẽ cần tới nó. Với lại nó cũng sẽ đưa ngài tìm cự long cũng như rời khỏi dãy Trust. Nếu ngài cự tuyệt, đó chính là sự sỉ nhục lớn nhất đối với nó, lúc đó nó cũng chỉ còn con đường chết mà thôi. Cho nên, ngài nên thận trọng quyết định.
Thanh âm nữ vương rất lạnh lẽo, không hề giống như đang nói đùa, mà dáng vẻ Tiểu Yêu cũng cực kì đáng thương nhìn Caesar.
Caesar như bị quay mòng mòng.
- Đây là uy hiếp phải không?
Nữ vương che miệng cười.
- Loại uy hiếp này, sợ rằng trừ ngài ra thì tất cả đàn ông đều muốn mà không được. Đây chính là một lần thương lượng không thể từ chối được.
Cuối cùng Caesar cũng chỉ có thể đồng ý. Xem ra nữ yêu nhất tộc được xưng là yêu vẫn là có lý, cách hành xử như thế này quả thật không giống bình thường.
- Chúc mừng, bên người thiên mệnh chi tử của ta lại có thêm một tiểu mỹ nhân. Hừ, chờ Nana tỉnh lại, xem nàng xử lí ngươi thế nào.
Clara giận dữ véo hông Caesar một cái, thị da phần eo nhéo thành một cục. Đau mà Caesar chỉ có thể cười khổ, thế này là thế nào đây…
- Chủ nhân, Tiểu Yêu xin nghe ngài sai bảo.
Tiểu Yêu nhu mị động lòng người đi tới cạnh Caesar, bộ dáng mặc cho người ta xử trí.
Chứng kiến vẻ mặt Tiểu Yêu kiều mị, ôn thuận, Clara ăn dấm chua càng nhiều. Tên ngốc bối bối này sao có số tốt vậy, có thể được cả công chúa nữ yêu tộc hầu hạ, thật là trời không có mắt mà. Tuy danh tiếng của nữ yêu không ra thể thống gì nhưng sắc đẹp có thể đứng ngang hàng với Mỹ Nhân Ngư tộc các nàng. Thật là tức mà.
Chú thích:
(1)Bát loạn phản chính: khôi phục trật tự, danh dự…
(2)Chúng khẩu thước kim, tích hủy tiêu cốt: chỉ sự phỉ báng, gièm pha không ngừng, có thể đưa người ta vào chỗ chết.