Một trăm hai mươi tên kỵ sĩ tản ra xung quanh, vó ngựa bốc cao ngăn cản đường đi, mà công chúa Sissi cũng cưỡi ngựa lững thững đi tới trước mặt hai người.
- Larac tiên sinh, sao đi vội như vậy? Ngươi cùng tiểu thư Trầm Hương là một cặp đồng đạo hợp hiếm có, không bằng lưu lại làm bạn mấy ngày?
Công chúa Sissi gõ gõ roi ngựa nói.
- Không rảnh!
Tính tình của Clara không phải ngoan ngoãn lắm nhưng vẫn khác với cô công chúa Sissi này. Sissi là loại nghịch ngợm không kiêng nể gì hết, còn Clara là loại tinh nghịch mà đáng yêu, nhưng tính tình công chúa vẫn giống nhau, nếu không phải Caesar đã đưa Clara đi khắp nơi, rèn luyện tính tình một chút thì sợ rằng nàng đã sớm cho một em thủy long đánh đối phương bay thẳng lên giời.
- Không rảnh?
Đến bây giờ Sissi còn chưa nghe những lời như thế, thế mà ở đây có người dám nói chuyện với nàng như vậy, đầu người này chắc mát rồi.
- Lên, mời hai vị này ở lại cho ta.
Sissi cũng chẳng muốn nói nhảm với hai người kia, rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt, bắt về rồi từ từ dạy dỗ. Nhất là nàng nuốt không trôi khi cứ nhìn thấy Clara cứ tha thiết tình ý với Caesar. Người đâu mà tóc tai bù xu, mặt mũi cũng bình thường, nhìn qua là biết một gã người thì to mà óc quả nho.
Nghe công chúa nói xong, Caesar lại cười:
- Tiểu cô nương, làm việc phải có phân tấc, cần phải học tập vị kia một chút. Ta cho ngươi một cơ hội tránh đường, nếu không đừng trách ta không khách khí.
- Ôi, ta lớn thế này mà mới nghe thấy có người dám uy hiếp ta nha. Thật lạ nha, ta thật muốn coi xem ngươi không khách khí thế nào. Lên hết đi, bắt tất cho ta.
Ottoman đứng cách đó không xa nhìn công chúa Sissi làm loạn, nha đầu kia quả giống như trong lời đồn, tùy hứng mà chẳng có đầu óc. Chà chà, cứ vậy càng dễ lợi dụng hơn.
Công chúa Sissi vừa dứt lời, Caesar và Clara đã biến mất rồi xuất hiện trên lưng ngựa của nàng trong nháy mắt, công chúa Sissi điện hạ đáng thương liền bị Caesar xách lên:
- Con nhóc, bảo người của ngươi tránh ra mau, ta không có thời gian lãng phí với các người.
- Mày, đồ khốn nạn, dám nói ta sao, ta là công chúa Cagliari, đá chết mày, xem chiêu.
Công chúa bị xách lên liền giơ nanh múa vuốt tấn công, đáng tiếc mấy công phu mèo cào của nàng thật là xấu mặt, đấu khí còn không tới nổi cấp bậc bạch ngân, đối phó với nàng chẳng cần đến cả Hải đấu khí. Hai cao thủ hộ vệ công chúa rõ ràng không đoán được tốc độ của Caesar sẽ nhanh như thế, lại càng không ngờ có người dám to gan như vậy. Nhưng công chúa đang ở trong tay Caesar, ném chuột lại sợ vỡ đồ, hơn nữa thực lực đối phương cũng không thể khinh thường.
- Anh bạn, đây là công chúa Sissi của Cagliari chúng ta, xin hạ thủ lưu tình, thả công chúa ra, các ngươi có thể tự do rời đi.
Một hộ vệ lớn tuổi trầm giọng nói, hai tay nắm chặt, nếu đối phương có hành động gì bất lợi với công chúa, hắn cũng sẽ ra tay bất cứ lúc nào.
- Talaka thúc thúc, không cần nói nhảm với hắn, hôm nay có ta thì không có hắn, cứ để ta đánh hắn đi.
Lúc này Sissi đã nổi giận rồi, nàng mặc kệ công vương lễ nghi là cái gì, việc nhất định phải làm bây giờ là dẫm nát cái tên khốn kiếp trước mắt dám cả gan mạo phạm nàng này.
Talaka cũng không để ý tới công chúa, bạch ngân đấu khí của hắn cũng chỉ đạt tới lục cấp, mà thực lực của người trẻ tuổi trước mắt kia hắn lại nhìn không thấu, cơ bản là không chắc có thể cứu được công chúa từ tay người ta. Ánh mắt đối phương lại lãnh khốc thâm trầm, không hề nông nổi giống người trẻ tuổi bình thường nói rõ cho hắn biết hắn sẽ không có cơ hội, hơn nữa người này chẳng hề có một chút cảm giác thương hương tiếc ngọc gì với công chúa.
- Công chúa, lần này là người không đúng, tại sao có thể vô lễ như vậy với khách quý được? Muốn mời cũng phải có phương thức, nếu không ý tốt sẽ biến thành ác ý. À, anh bạn có thể buông công chúa của chúng ta ra trước được không?
Ngữ khí của Talaka rất bình thản, hắn thấy đối phương cũng không có mục đích gì, cách xử lý tình huống bây giờ chính là sáng suốt nhất.
Caesar ném Sissi ra ngòai, ánh mắt lạnh lẽo xuyên thấu đáy lòng nàng:
- Đừng làm phiền ta, lần sau sẽ không tốt như vậy đâu.
Hắn mang Clara bay lên trời, từ trên không ném xuống một lục bội áp súc hỏa cầu. Vụ nổ mạnh mẽ làm cho đám kỵ sĩ văng ra tứ tung, chiến mã chạy loạn, trừ phi là loại ngựa đặc biệt, nếu không sẽ không thể chống đỡ nỗi sợ hãi với hỏa nguyên tố dày đặc. Trên mặt đất liền hiện ra một cái hố lớn, Caesar và Clara từ từ biến mất, công chúa Sissi mặt xám mày tro đứng lên, tức giận đến nỗi không nói được câu nào.
Mọi chuyện đã kết thúc, mọi người xung quanh cũng tản đi, họ đều là những lão đạo đầy kinh nghiệm, tất nhiên khôn ngoan bắt đầu lặng lẽ tiếp tục đuổi theo con rồng, hiện tại càng phải nhanh chóng biến đi tránh tai bay vạ gió, lỡ may công chúa nổi xung lên, lửa giận lan tới nơi này thì toi. Hôm nay quả là thấy được nhiều, rồng thì khỏi phải nói, lại có một tuyệt thế cao thủ đột nhiên chui ra, ngay cả Cagliari cùng đế quốc Ottoman cũng không nể mặt, thực lực hùng mạnh, chẳng lẽ là cao thủ của Thần Nguyệt giáo? Nhưng xem cách ăn mặc lại không giống lắm… Xem ra thời gian gần đây sẽ náo nhiệt lắm đây, với tính tình của công chúa Sissi sẽ không cam chịu vậy đâu.
Trầm Hương có phần tinh nghịch ngóng nhìn phương xa, rõ ràng là đang nghĩ tới một chuyện vô cùng thú vị, thân hình nhoáng lên một cái, biến mất khỏi tường thành.
o0o
Trầm Hương các.
- Tiểu thư, có nhiệm vụ gì sao?
Một người toàn thân bao trong hắc bào đứng phía sau lưng Trầm Hương hỏi.
Trầm Hương không quay đầu lại, ngón tay nhịp lên mặt bàn:
Tỉ mỉ điều tra hai người kia, một khi có tin tức phải báo cáo cho ta ngay lập tức. Phải cẩn thận một chút, người kia chính là ma vũ song tu hiếm gặp, lại là người có kinh nghiệm lão luyện.
- Dạ, tiểu thư.
Người áo đen dấy lên một màn hắc sắc hỏa diễm rồi biến mất trong không khí, mà Trầm Hương cũng khôi phục thái độ bình thường, ưu nhã đi về phía cổ cầm, mỉm cười, dùng toàn bộ tinh thần chú tâm bắt đầu gảy đàn…
o0o
Caesar đã tha cho con Hồng Long, thời gian lại bắt đầu cấp bách. Vốn hắn đã tính đưa Clara về biển cả nhưng tiểu Mỹ Nhân Ngư sống chết cũng không đồng ý, không biết làm sao, Caesar đành phải tự động viên mà đi. Bây giờ đã không thể vào trong thành nghỉ ngơi, hưởng thụ cuộc sống như trước. Ngoại trừ ăn ngủ thì tất cả đều là đi ngày đi đêm. Với lại khi ngủ cũng chỉ là do Clara cần nghỉ ngơi, còn Caesar chỉ cần thực hiện một đại chu thiên tuần hoàn là xong, mệt lắm thì mới cần nghỉ ngơi vài canh giờ. Để tiết kiệm thời gian, họ cũng không theo đường lớn vòng qua vòng lại, xuyên rừng vượt núi chạy thẳng tới mục tiêu. Thỉnh thoảng bọn họ cũng thuê một cỗ xe ngựa, lúc đó hai người mới có thể yên tâm nghỉ ngơi một chút.
Năm ngày sau, cuối cùng hai người cũng đã tới được dãy núi Trust. Khu vực này rộng lớn khó mà tưởng tượng được, dãy núi Trust cũng là một địa phương tương đương với bí cảnh của hải tộc, độ nguy hiểm chỉ có hơn chứ không kém. Nơi này chính là khu vực long tộc tụ tập lớn nhất đại lục Maya, núi non trải dài rộng lớn, ma thú hoành hành, mà ở đỉnh núi cao nhất lại là nơi cự long kết bầy kết đàn sinh sống. Ở những nơi khác, nhiều lắm là cự long cũng chỉ vài ba con tụm lại hoạt động mà thôi, nhưng ở đây thường xuyên có thể chứng kiến mấy chục cự long bay ngang qua. Theo truyền thuyết, nơi này chính là nơi sinh ra loài rồng, cự long ở những nơi khác cũng là từ nơi này di cư tới nhưng không có chứng cứ chính xác. Mỗi một chủng loại cự long khác nhau đều có lãnh địa của riêng mình, không xâm phạm lẫn nhau, rất hiếm khi xảy ra chiến tranh giữa cự long. Còn có truyền thuyết nói rằng nơi này chính là nơi trú ngụ của tam đại thần bí long tộc, nhưng dãy núi Trust quá bao la rộng lớn, cho dù lùa mấy chục vạn người cũng chẳng thấy tăm tích gì. Tuy Long tộc tụ tập thành đàn nhưng phạm vi lãnh thổ cần thiết cũng không cần quá rộng, với lại đa số thời gian của chúng đều là nằm ngủ, bảo vệ tài sản, nến không đi trêu chọc chúng thì đáng sợ không phải là rồng mà là vô số ma thú mạnh mẽ, hung bạo. Cũng như Long tộc cao quý bị dãy núi này hấp dẫn, cao giai ma thú cũng vô cùng quyến luyến địa phương này. Cũng vì lý do đó mà mới khiến cho nơi này trở thành một cấm khu thực sự. Không phải là không có ai tới đây, người to gan lớn mật trong thế giới này không ít, đặc biệt là những người có thực lực. Nhưng từng có một vị ma đạo sĩ, cùng với một vị chiến sĩ đã tiến vào thánh vực, sở hữu hoàng kim đấu khí đi vào mà không thấy ra, sau đó nơi này liền trở thành cấm khu. Đừng cho rằng đó là do người ít mới vậy, ở những nơi như thế này, mục tiêu càng mạnh càng chết nhanh hơn.
Bọn Caesar phải đi tới đây cũng là vì bọn họ không thể giải thích nổi các tin tức của nhân loại. Đúng vậy, nơi này chính là nơi có thể tìm được rồng một cách dễ dàng nhất, có thể nói nơi đây chắc chắn sẽ có, hơn nữa lại là loại vô cùng hùng mạnh. Thế nhưng tin tức cũng chỉ có giới hạn ở mức này, không có người nào dám động tay động chân ở nơi này. Caesar cho rằng hễ có rồng là cứ đến, đó chắc chắn là một sai lầm, nơi này không hề kém gì hải vực Bách Mộ Tử Vong, nếu nói muốn đồ long, đó tuyệt đối là một chuyện cười lịch sử.
Trên đại lục cũng có vài vị Long kỵ sĩ nhưng cự Long của họ không phải tới từ nơi này, chúng đều là những loại rồng tán lạc ở những địa phương khác. Dù sao với một con rồng lạc đàn, nhân loại có n loại phương pháp có thể tóm được nó. Con Hồng Long kia là một ví dụ, chỉ là nó hơi may mắn một chút thôi nhưng cũng khó có thể tránh được kết cục tử vong.
- Nhị ca, cứ thế mà đi vào sao? Nơi đây nhìn quá rộng lớn.
Trải qua nhiều ngày bôn ba như vậy, một ma pháp sư như Clara trở nên mỏi mệt cả về thể xác lẫn tinh thần nhưng ánh mắt lại vô cùng kiên định. Mệt thì mệt, nhưng đó là khoảng thời gian nàng vui vẻ nhất. Caesar nhìn có vẻ lạnh nhạt nhưng mỗi khi nàng thấy mệt mỏi thì lúc nào cũng để cho nàng có thời gian nghỉ ngơi, mỗi khi ăn cái gì cũng để nàng ăn no trước, với thực lực của họ thì việc ăn uống không phải lo, mà kỹ thậu nấu nướng của hắn cũng phát huy toàn diện. Dù là một chút quan tâm, Clara đều ghi tạc vào trong lòng. Ngọt ngào có lẽ là thế này đây.
Trải qua mấy ngày ở chung, Caesar càng yêu mến cô công chúa nhỏ quật cường này. Dù sao, với một cô gái xinh đẹp như vậy, lại trong hoàn cảnh gian khổ thế này thì yêu mến cũng là bình thường, nhưng tình cảm của hắn cũng không quá sâu sắc. Bây giờ hắn cũng không có tinh lực để nghĩ tới chuyện này, còn Clara lại vô tình vô ý mà càng vướng vào võng tình, có lẽ bây giờ ngay cả nàng cũng không rõ.
- Không.
Caesar nhìn rừng rậm bao la bát ngát, trả lời.
- Khi chúng ta đi vào sẽ không có cơ hội quay đầu lại, phải chuẩn bị tốt tất cả, thức ăn, vũ khí… Lara, cô muốn theo ta thật sao?
Tiêu hao nhiều nhất chắc chắn là nước, tuy hải tộc có thể rời khỏi biển cả nhưng phải bổ sung rất nhiều nước muối. Tất nhiên Caesar lại là ngoại lệ, có một lần nếm thử nước ngọt xong, hắn liền rất thích thứ nước này, đương nhiên thích nhất vẫn là rượu của nhân loại.
Clara liều mạng gật đầu, nàng biết không nên để cho Caesar đi vào một mình, càng nguy hiểm thì càng phải có người chăm lo, hơn nữa thực lực của nàng cũng không kém. Caesar cũng đành đồng ý, nếu để cho nàng tự do hành động thì hậu quả lại càng xấu. Bỗng dưng hắn cảm thấy được nhiệm vụ lần này đã khó lại càng khó, không ai có thể trợ giúp hắn, phải dựa vào chính mình, phía trước dù là địa ngục cũng phải xông vào một lần.
o0o
- Công chúa điện hạ, theo tin tức truyền lại từ diều hâu theo dõi, mục tiêu của hai người kia là dãy núi Trust. Xem ra họ định tiến vào.
Lily bắt lấy bồ câu đưa tin, đọc qua rồi nói với công chúa.
Tính tình gần đây của công chúa cực kì không ổn, thường xuyên nổi điên, rõ ràng là vẫn buồn bực chuyện Hồng Long lần trước. Bị “vũ nhục” trước mặt mọi người như thế đúng là một chuyện vô cùng nhục nhã với công chúa điện hạ ngang ngược kiêu ngạo này.
- Hai đứa đáng chém ngàn đao này muốn đi bán mạng sao.
Một chén trà đáng thương lại bị bay ra ngoài.
- Chắc thế đi.
Lily trả lời làm cho công chúa Sissi khóc cười không được, đột nhiên đứng dậy nói:
- Đi, chúng ta cũng tới đó, báo cho các trạm khắp nơi chuẩn bị khoái mã.
Lời này làm cho Lily kinh sợ, vội vàng ngăn công chúa.
- Công chúa, đây là chuyện không thể. Theo tình báo, họ đã tới nơi, tốc độ đi đường nhanh tới mức thần kì. Cho dù chúng ta đi ngày đi đêm từ bây giờ, khi tới nơi thì họ cũng đã tiến vào trong dãy núi vài ngày rồi, cơ bản là không có hi vọng… Nếu công chúa thật sự muốn đi, chúng ta có thể ở bên ngoài chờ họ.
- Nha đầu ngốc, dãy núi Trust to lớn như vậy, chúng ta đợi ở đâu đây? Không được, ngươi phải nghĩ cách cho ta.
- À à, công chúa, không sao hết, cho dù họ vào đó làm gì thì cũng phải đi ra ngoài để bổ sung vật phẩm. Mà dựa theo thói quen của mọi người, chắc chắn hắn phải đi tới một địa phương nào đó. Xung quanh dãy Trust, nơi có thể cung cấp như thế cũng không nhiều, chúng ta chỉ cần phái người tìm kiếm, sau đó trước tiên tới đó chờ sẵn, nhất định có thể một lưới bắt hết.
- Ha ha, tiểu Lily của ta, lại đây hôn một cái nào, thông minh quá.
Sissi vọt về phía Lily, dọa cho tiểu thị nữ chạy loạn, còn công chúa điện hạ lại rất vui vẻ. Hừ! Larac, muốn chạy khỏi lòng bàn tay của bổn công chúa sao, không dễ vậy đâu.
o0o
Người quan tâm cũng không chỉ có một mình công chúa Cagliari, vương tử Ottoman cũng rất quan tâm. Những người như thế đều có trí nhớ rất tốt, sau khi mọi chuyện chấm dứt, trong lòng hắn vẫn có một loại dự cảm xấu, cảm giác rằng người kia sẽ mang tới rắc rối rất lớn cho hắn trong tương lại. Loại dự cảm như thế này vẫn rất chính xác, hắn vô cùng tin tưởng vào nó. Thế nhưng theo tình báo thì hai người kia đã đi về hướng dãy núi Trust, lại là địa giới bên trong Cagliari. Với thân phận của hắn thì không thể tới đó được, cho dù có ngụy trang thì cũng rất nguy hiểm. Thân là một vương tử thì không thể để cho mình dễ dàng lâm vào bẫy rập, muốn giết một người, chỉ cần có tiền là được, mà tiền thì Ottoman không thiếu nên tự nhiên sẽ có thủ hạ đi xử lý giúp hắn. Ngoại trừ mạo hiểm giả, dong binh vốn rất thịnh hành, còn có một loại nghề nghiệp của hắc ám thế giới, đó là – sát thủ, tiền trao mệnh đổi.
o0o
Trầm Hương tinh nghịch nhìn đơn yêu cầu nhiệm vụ đặt trên bàn, hai gã áo đen mặt không hề thay đổi đứng phía trước. Bọn hắn cảm thấy kì lạ không phải về nhiệm vụ, chỉ cần ra giá, dù là ma đạo sĩ cũng dám giết, trên thế giới này không có người nào giết không chết, nhưng mỗi nhiệm vụ đều phải rõ ràng, tại sao một vương tử của đại đế quốc lại phải tốn tiền đi giết một tên tiểu nhân vật không có tiếng tăm đây?
- Nhị tiểu thư, nhiệm vụ này nhận hay không?
- Ài, ngươi trở về báo lại, giá cả quá thấp, giá của người này ít nhất phải gấp 5 lần bây giờ.
- Dạ.
Dù có nghi ngờ, nhưng với sát thủ mà nói, mệnh lệnh là tất cả, họ sẽ không hề do dự mà chấp hành. Tại giới sát thủ có một câu nói được truyền lưu, đó là – tất cả sát thủ đều đã là người chết…