Chương 90: Q.8 - Chương 9 : Sức Mạnh Vĩ Đại Nhất

Cá lớn nuốt cá bé, không phân biệt đúng sai nhưng có cảm tình sẽ khiến cho người ta đồng cảm, đó cũng là nguyên nhân chủng tộc có trí tuệ tiến bộ hơn những loài khác.

Hỏa diễm trên người Hồng Long đột nhiên dâng trào, hơn mười gã kỵ sĩ bị đốt cháy ngay đương trường. Ngay lập tức trận hình xuất hiện lỗ hổng, nhưng những kỵ sĩ khác liền chắp vá lại ngay. Những bạch ngân chiến sĩ đang triền đấu, một gã bị Long vĩ quét qua, đấu khí bị đánh tan, xương cốt vỡ nát, một gã bị Long tức phun trúng, lập tức hóa thành tro bụi. Nhưng quân nhân của đế quốc Ottoman làm gì biết đến khái niệm lùi lại, có chết cũng phải chết trên chiến trường. Người, rồng, hai bên đều không có ý đồ lui lại, thương vong của kỵ sĩ dần dần gia tăng, thủy hệ ma pháp của ma pháp sư đã không thể áp chế hỏa diễm của Hồng Long, có vài ma pháp sư đã hoàn toàn kiệt sức. Có thể nói quân nhân của đế quốc Ottoman đều là kẻ điên liều mạng.

Tuy cục diện vô cùng bất lợi, Ottoman lại cực kì ung dung trấn định, hắn đang chờ thời cơ, thời cơ một kích tất trúng.

Ba gã bạch ngân chiến sĩ dùng kiếm sắc đâm về phía bụng Hồng Long, đuôi rồng quét ngang tới, từng mảng lửa bao la cũng tràn tới bên người đám kỵ sĩ, mà ngay lúc đó cổ của Hồng Long cũng rơi vào một vị trí không hề phòng bị, tuy thời gian rất ngắn nhưng như thế đã quá đủ cho một cao thủ rồi.

Xạ Nhật cung của Ottoman đã được kéo căng tròn, bạch ngân đấu khí tứ cấp dâng lên. Trách sao được Ottoman có vốn kiêu ngạo như thế, còn trẻ như vậy đã trở thành người có bạch ngân đấu khí tứ cấp. Người như vậy ở đại lục Maya cũng rất hiếm thấy, huống chi hắn còn có Xạ Nhật cung trợ giúp.

“Phật!”

Xạ Nhật tiễn biến thành một tia sáng bắn về phía cổ cự Long, với tốc độ cùng lực quan sát của Cự Long cũng không sao tránh được. Lực lượng của Hồng Long tuy đã được tăng cường nhưng Long đản trong bụng sắp phải sinh, độ nhạy cảm cũng đã giảm xuống không còn như trước, cơ bản là không thể né tránh. Xạ Nhật tiễn không hề gặp trở ngại ghim sâu vào trong Long giáp cứng rắn. Đương nhiên Ottoman chắc chắn không quên tẩm thêm một chút độc dược hữu hiệu, mà nếu hiệu quả không tốt thì chắc chắn gã luyện kim thuật sĩ kia sẽ khó thấy được ánh bình minh ngày mai. Xạ Nhật tiễn ghim vào cổ rồng chưa được đến một nửa. Thân thể của rồng vốn kháng độc tốt nhưng chủ yếu vẫn dựa vào da dày hoặc kháng thể trong cơ thể bảo vệ. Tuy một mũi tên này không thể tạo thành vết thương trí mạng cho cự long nhưng sẽ khiến cho hành động của nó ngày càng chậm, thân mũi tên còn được khắc rãnh thoát máu, Long huyết không thể cầm lại mà phun ra ngoài.

Ngay khi mũi tên đầu tiên đã bắn trúng, Ottoman biết kế hoạch của hắn sắp thành công, ngay lập tức bắn ra theo ba tiễn liên tiếp.

Bị cao thủ liều mạng quấn lấy, mẫu Long chỉ có thể tránh được hai mũi tên, mũi thứ ba, thật không may mắn, lại trúng thẳng vào Long nhãn. Một tiếng gầm thảm thiết kinh thiên động địa. Hồng Long bị đau đớn kích thích, hỏa diễm phun trào đốt bạch ngân chiến sĩ còn lại thành tro, với thân thủ của họ mà cũng không thể tránh né, còn kỵ sĩ xung quanh liền chết cháy hơn phân nửa, đấu khí của họ vẫn chưa được như bạch ngân chiến sĩ.

Ottoman cũng không ngờ một con cự Long lợi hại như thế, người hắn mang theo đã thương vong hơn phân nửa. Tuy thành công ngay trước mắt nhưng hắn vẫn cho rằng lần này đã quá thất bại. Hắn quá hấp tấp, nếu để cho đám mạo hiểm giả cùng dong binh không biết sống chết tiêu háo sức lực Hồng Long trước một chút thì kết quả sẽ tốt hơn.

- Điện hạ, chỉ là một lần rèn luyện nho nhỏ mà thôi, không cần quá để ý.

Giọng nói của lão quản gia vang lên. Dưới ánh mắt mờ đục của lão, Ottoman có cảm giác không gì có thể che giấu được.

Hồng Long phát điên lên xong liền rên lên một tiếng, một viên long đản màu xám thật lớn được sinh ra, bên trong có thể thấy được một mảnh màu đỏ mơ hồ đang hoạt động. Lực lượng của mẫu Long đã không thể áp chế Long bảo bảo sinh ra, nó chỉ có thể đẻ ngay ở nơi nguy hiểm này. Sự suy yếu sau khi sinh khiến cho nó chỉ có thể cuộn bên long đản, thở dốc từng hơi nhưng ánh mắt lại tràn đầy oán hận. Tình cảnh của nó đã cực kì xấu nhưng tiểu đội kỵ sĩ mấy trăm người do Ottoman mang theo chết chỉ còn vài chục người, ma pháp sư kiệt sức ngã xuống hơn phân nửa. Rõ ràng bất kể chủng tộc nào muốn khiêu chiến cự long cũng cần phải trả giá đắt. Mà lấy thực lực của Ottoman bây giờ chưa đủ để giết cự long. Nếu không có cao thủ kiềm chết thì Xạ Nhật Cung của hắn khó mà tổn thương đến cự long. Hơn nữa rõ ràng vương tử Ottoman cũng chưa tính đến chuyện chính hắn phải xông trận.

- Mọi người nghe đây, nếu ai có thể giúp đế quốc Ottoman đoạt viên Long đản này, tiền thưởng sẽ được 100 vạn kim tệ.

Thanh âm của Ottoman vang vọng khắp nơi. Sức dụ hoặc của 100 vạn kim tệ tuyệt đối không kém gì cự long.

Cục diện lúc nãy đã rõ ràng, lúc đó ai tiến lên cướp long đản cũng sẽ coi như kết thù kết oán với đế quốc Ottoman, cho dù đoạt được sợ rằng cũng không có mạng mà hưởng. Nhưng vương tử Ottoman vừa nói vậy thì cơ hội của bọn họ đã tới rồi. Huống hồ đế quốc Ottoman đã đánh tới mức này, bọn họ chỉ nhặt tiện nghi mà thôi.

Cự long cũng là một chủng tộc có trí tuệ, rõ ràng nó hiểu được ngôn ngữ thông dụng của Maya. Con mắt còn lại giận dữ đến mức có thể phun ra lửa, nó muốn ăn tươi đám nhân loại này nhưng nó không thể rời hài tử của nó.

Tiền tài kích thích, dong binh và mạo hiểm giả liều mạng từng đám vọt tới tấn công. Những người này không phải là một đoàn thể chính quy gì, công kích ma môn tà đạo gì cũng dùng, cung tên, ám khí, ma pháp vọt tới như mưa. Nếu như trước đây thì cự long căn bản chẳng cần để ý nhưng bây giờ đối mặt với công kích như thế, ngoại trừ dùng long viêm phun ra thì chỉ có thể dùng thân thể bảo vệ long đản, thương tích ngày càng tăng lên. Mà vương tử Ottoman lại kéo Xạ Nhật cung, lần này đích nhắm chính là long dực. Hai mũi Xạ Nhật tiễn bắn trúng khớp xương của long dực làm cho Hồng Long đau đớn chết lặng.

Cục diện thê thảm làm cho có người không nhìn nổi, Clara lay cánh tay Caesar:

- Nhị ca, chúng ta cứu chúng nó đi. Anh xem chúng đáng thương bao nhiêu, cho dù muốn đoạt long tinh, thì cũng phải cứu lấy long bảo bảo.

Không phải Caesar không xúc động, nếu không cũng không đợi tới giờ mà chưa ra tay. Hồng Long bây giờ đã không phải là đối thủ của hắn nữa, thế nhưng thế giới này vốn là cá lớn nuốt cá bé, khôn sống mống chết. Hồng Long này dọc đường thiêu hủy không biết bao nhiêu gia đình, như thế thì tính thế nào? Sống ở thế giới này cần tuân thủ quy tắc đó.

Ở bên ngoài, thiện tâm của công chúa Sissi cũng nổi lên. Đương nhiên tình trạng bi thảm của Hồng Long chỉ là thứ yếu, quan trọng chính là tình mẫu tử không thể nhân nhượng này làm cho bất cứ người phụ nữ nào cũng cảm động. Đó chính là sự đồng cảm của các nàng. Sissi đang định lao ra thì được tiểu thị nữ Lily liều mạng ôm lấy. Giờ không phải lúc đùa nghịch, đừng nói chưa chắc đã cứu được Hồng Long mà còn có thể đắc tội đế quốc Ottoman, không cẩn thận một chút lại còn có thể bị thương.

- Nhị ca, anh không đi thì ta đi một mình. Vì tình mẫu tử đó, ta phải cứu nó.

Clara dứt khoát xông ra ngoài.

Hồng Long bị trường thương đâm trúng bụng. Vì bảo vệ long đản, nó đã thương thế khắp người. Vốn ma pháp sư đã gục hết, nó có thể một mình bay đi, tuy cánh đã bị thương nhưng vẫn còn có thể đỡ được trọng lượng cơ thể của nó. Nhưng nó không hề có một chút ý định rời đi nào. Có lẽ mỗi chủng tộc, nếu có tình cảm nào giống nhau thì chính là tình mẫu tử, lực lượng cường đại nhất giúp sinh mệnh luôn tiếp diễn…

Trong phút chốc, Caesar bỗng kinh hãi, dường như hắn nhìn thấy biển rộng đầy cuồng phong bạo vũ, sóng lớn ngập trời, một người mẹ đang khóc thảm ôm chặt đứa con của nàng. Những gì nàng nghĩ tới chỉ có bảo vệ cho đứa con an toàn, còn lại những chuyện khác đều không quan trọng. Giây phút này, Caesar biết đó chính là mình, hắn không có cảm giác được cha mẹ yêu mến là thế nào, đó là một thứ rất hư vô mờ mịt, từ khi sinh ra hắn chưa hề được hưởng thụ một lần. Hắn cũng không trách họ, mỗi người đều có quyền lựa chọn, nhưng lúc này, hắn biết hắn đã sai rồi.

- Dừng tay.

Tiếng gầm lên giận dữ như tiếng sét đinh tai làm cho song phương đều ngừng lại. Không chỉ có thanh âm, mà theo thanh âm vang lên, trên không trung hiện ra một người được bao phủ trong lam quang. Ngự không, đó là khả năng mà chỉ có hoàng kim chiến sĩ , người sở hữu hoàng kim đấu khí mới có thể làm được. Mà trên toàn bộ đại lục, hoàng kim chiến sĩ có thể đếm trên đầu ngón tay, nếu không phải là hiệp khách độc hành thì chính là quốc sư một nước. Người trước mắt có đấu khí màu lam, còn có thể giá ngự không khí. Luồng áp lực ẩn chứa trong không khí làm cho mọi người cứng lại.

- Này, tên nhóc, ngươi từ chỗ nào xông tới? Làm gì thế? Muốn độc chiếm sao? Người thấy là có phần.

- Đúng vậy, đúng vậy, ngươi cũng cẩn thận cùng làm đi.

Đông đảo mạo hiểm giả cùng dong binh hô hào, chỉ mới một lúc mà họ đã thương vong không ít. Lúc này mà bắt họ bỏ đi thì khác gì lấy tính mạng người ta. Nhưng Ottoman thì khác, hắn cảm nhận được nhiều hơn. Lực lượng cường đại mà tuổi lại trẻ thế kia thì hắn mới thấy lần đầu. Cao thủ như thế do quốc gia nào xuất ra đây?

Caesar hạ xuống tường thành, hướng phía trước mà đi. Rõ ràng đám mạo hiểm giả đã cảm thấy địch ý. Tình cảnh này không cần dạy, nhiều người cầm vũ khí cùng vài kỵ sĩ vọt về hướng Caesar. Hắn lạnh lùng nhìn kỵ sĩ trường thương đang đâm tới trước mắt, một ngón tay điểm ra, nhị điệp kình nổ tung, gã cầm trường thương thành mưa máu đầy trời. Loại thân thể này ở trước mặt nhị điệp kình khác gì đậu phụ, thân ảnh quỷ mị đảo qua nháy mắt. Những người này chỉ chớp mắt một cái mà quái nhân kia đã lướt qua đám kỵ sĩ, hơn nữa thân thể của đám kỵ sĩ đều bị nổ tung thành từng mảnh.

Caesar lạnh lùng nhìn một đám đang rậm rịch muốn công kích lần nữa:

- Cảnh cáo một lần nữa, nếu có người dám tấn công, đừng trách ta không nể tình.

Đúng lúc đó, một mũi tên bắn cực nhanh về phía gáy của Caesar. Cổ của nhân loại không to khỏe như của rồng, chỉ cần trúng một mũi tên là coi như xong. Rõ ràng người hạ thủ là một sát thủ kinh nghiệm đầy mình, hơn nữa khoảng cách cũng không quá xa. Hải đấu khí lóe lên, mũi tên gãy nát, ngay cả đấu khí ma pháp còn không có mà muốn dùng một mũi tên thép để đánh lén hắn, thật là một chuyện buồn cười. Tiện tay ném ra một viên hỏa cầu áp súc, vị trí của gã cung tiễn thủ liền bị nổ tung thành một mảnh bằng phẳng. Sau đó không còn ai dám nhúc nhích, trước mặt tên có sức mạnh biến thái này, sự đáng sợ là khó có thể thưởng tượng.

Vốn vẫn một bộ già yếu mắt mờ, hai mắt lão quản gia đã trở nên sáng rực nhìn chằm chằm vào Caesar. Caesar lập tức cảm nhận được một ánh mắt đặc biệt đang nhìn hắn, quay đầu lại thì thấy là phương hướng của đế quốc Ottoman. Dù có đắc tội đế quốc Ottoman hắn cũng chẳng để ý, hải tộc đắc tội loài người là một chuyện quá bình thường, vừa rồi hình như là một cao thủ.

Sissi đang bị Lily ôm chặt cũng mở to hai mắt, khó tin nói:

- Người kia từ đâu chui ra thế? Muốn chơi trội?

Lily nhìn công chúa cổ quái, thật không chuyện gì không nói được. Thời điểm hoành tráng như thế này mà còn có thể nói những lời như vậy.

Clara vẫn theo đuôi Caesar cả đoạn đường, thiện tâm của tiểu công chúa phát huy toàn diện. Đương nhiên lấy quan điểm của hải tộc, Hồng Long đáng yêu hơn loài người tà ác nhiều.

Cự long hiểu hai sinh vật này không có địch ý với nó. Nhìn máu tươi chảy ròng ròng, Caesar cũng biết thương thế của nó rất nghiêm trọng, tiếc là hắn không am hiểu trị liệu thuật . Trừ phi có ma pháp sư thiên sứ hệ ở đây… Nhưng rõ ràng là loại ma pháp sư hiếm có này không có ở đây, mà cho dù là có cũng sẽ không ra tay.

Ottoman sẽ không để người khác quản hết cả mọi chuyện, long đản sắp lọt vào tay lại có thể để bay mất, thế thì sau này hắn đi ra ngoài thế nào đây. Liền đem theo hai tên thị vệ đi về phía Caesar.

- Vị dũng sĩ này, tại hạ là Ottoman. Không biết ngươi có thể tặng long đản cho chúng ta được không? Giá chúng ta trả có lẽ ngươi cũng thấy, chúng ta nguyện đưa ra 100 vạn kim tệ.

Điều kiện của Ottoman cực kì mê người. Vốn hắn không cần làm thế nhưng thực lực người trước mặt này không thể khinh thường, long đản đã ngay trước mắt, không cần phải thêm rắc rối. Đương nhiên, nếu có thể mời chào nhân tài như vậy thì đại kế của mình cũng sẽ có lợi rất lớn. Vì vậy hắn mới có thể nhẹ nhàng như thế. Nhưng phản ứng của Caesar làm cho hắn không thể chấp nhận.

- Không được!

Hai chữ đơn giản chính là câu trả lời của Caesar. Nếu hắn đã muốn làm một việc thì không thể bỏ dở giữa chừng, đây chính là nguyên tắc trước sau như một của Caesar. Hối hận là hành vi của kẻ nhu nhược, với lại hắn cũng đã quan sát, những người ở đây không thể tạo nổi uy hiếp cho hắn, cho dù đánh không lại thì hắn cũng có thể chắc chắn đưa Clara an toàn lui ra, làm cái dũng của kẻ thất phu chính là kẻ ngu ngốc.

Ottoman cố gắng giữ phong độ của mình. Tên nhóc trước mặt không hề quen mắt nhưng nhìn thực lực của hắn thì Ottoman cũng không có nắm chắc, mà xưa nay hắn vốn không làm chuyện gì không chắc chắn, bởi vì thế giới này sẽ không cho một gã vương giả nhiều cơ hội cho lắm.

- Tốt, nếu ngươi muốn bảo vệ Hồng Long, thì phải cho chúng ta một cái lý do đi.

- Lara, lui ra.

Clara nghe lời lui sang một bên. Caesar ngoắc ngoắc tay:

- Các ngươi cùng lên đi.

Ba người trước mặt cao lắm cũng chỉ là cấp bậc bạch ngân chiến sĩ, không phải là đối thủ của hắn. Cùng người khác quần đấu không bằng đánh bại luôn gã vương tử gì đó này. Cầm tặc tiên cầm vương, đó là lời lão đầu tử dạy.

Ottoman phẩy tay cười nói:

- Chúng ta không cần vì một con rồng mà mất hòa khí. Ta rất thích ngươi, thế này, ngươi có thể đỡ được ba mũi tên của ta thì ta sẽ bỏ cuộc chuyến này. Hơn nữa sau này có gì khó khăn, ngươi có thể tới đế quốc Ottoman tìm ta.

Phải nói rằng Ottoman rất tinh thông cách mê hoặc lòng người, đầu tiên là cho mình đường lui, cách nói vô cùng hoa mĩ, như thể con rồng này không là gì trong mắt hắn. Nhưng thực tế thì hắn đã tốn nhiều nhân lực vật lực như thế, trong đó còn tổn thất biết bao nhiêu kỵ sĩ và ma pháp sư, trong lòng hắn đã hận muốn chết. Đã thế mắt thấy chuyện sắp thành công, lại lòi ra một gã Trình Giảo Kim. Tất nhiên người thông minh sẽ nhận ra sự gian xảo của Ottoman, nhưng đa số mạo hiểm giả vẫn bội phục vương tử điện hạ độ lượng, người như thế rất đáng phục vụ.

- Động thủ đi.

Caesar không muốn cùng đối phương lằng nhằng, mà mấy lời mời chào này lại càng không để ý. Cho tới bây giờ, hắn chưa bao giờ nghĩ tới chuyện làm việc dưới tay người khác. Ottoman cũng không nói nhiều lời vô ích, Xạ Nhật cung lại kéo căng tròn. Nếu đã muốn động thủ thì hắn sẽ không hề nương tay, nhìn đối phương kiêu ngạo bất tuân, nếu như có thể đánh chết ngay lần này cũng là một chuyện tốt.

Xạ Nhật cung chính là một trong trấn quốc tam bảo của đế quốc Ottoman. Tuy không phải là ma pháp cung gì đó trong truyền thuyết, nhưng Xạ Nhật cung mang một loại lực lượng và thuộc tính kì lạ, rõ rệt nhất chính là tốc độ cực nhanh cùng lực xuyên thấu. Mà Xạ Nhật tiễn là do những nghệ nhân ưu tú nhất đế quốc Ottoman chế tạo, lại được bắn ra từ bạch ngân chiến sĩ như hắn thì uy lực sẽ không bình thường, nếu không cũng không thể xuyên thấu lân giáp của cự long dễ dàng như vậy.

Vừa thấy được cung tên trong tay Ottoman, cự long đang trọng thương lại thấy phẫn nộ. Cũng may mà ý nghĩ bảo vệ long đản đã vượt qua hết thảy, nhưng một con mắt còn lại cứ nhìn chằm chằm Ottoman. Lòng thương hại của Clara lại dâng lên nhưng nàng không thể giúp được gì. Hồng Long là cự long hỏa hệ, khôi phục thuật của thủy nguyên tố chỉ càng làm cho nó thương nặng thêm.

Xạ Nhật tiễn xẹt qua không gian như ảo ảnh. Đây chính là chỗ xảo quyệt của Ottoman, khoảng cách như thế cực kì có lợi với cung tiễn thủ. Chiến đấu bình thường làm sao có được khoảng cách tốt như vậy, nhãn lực cùng động tác kém một chút là bị giết ngay lập tức. Ngay khi Ottoman cử động, ánh mắt Caesar lóe sáng, vẫn chỉ vươn một ngón tay ra.

“Phanh”

Cả ngàn mạo hiểm giả và dong binh đứng xem xung quanh đều ngớ người. Đây chính là ma cung có thể bắt xuyên cự Long, thế mà bị một ngón tay của người ta đánh nát… Chẳng lẽ lào ảo giác? Người này là ai? Thực lực mạnh như thế không thể nào là người vô danh, ngay cả vương tử Ottoman cũng không được người ta để vào trong mắt.

Khóe miệng Ottoman giật giật vài cái, động tác của đối phương chính là một sự khinh bỉ rất lớn. Nhưng càng đáng sợ hơn là thực lực của đối phương thâm bất khả trắc. Trong cuộc đời của hắn, đây là lần đầu tiên gặp người dám đỡ tên bắn như vậy.

- Nhanh lên, còn hai phát.

- Tốt, sảng khoái!

Đệ nhị tiễn, Ottoman tăng bạch ngân đấu khí của mình lên. Hắn không tin bắn không thủng thằng cha ở trước mặt còn kiêu ngạo hơn cả mình này. Một tia sáng bay vút ra, theo sát sau đó, đệ tam tiễn cũng được bắn ra. Ottoman tính toàn chính xác, cực kì tự tin. Hắn không nói ba mũi tên phải bắn riêng biệt, đây chính là tuyệt sát “Liên Hoàn Xuyên Tâm Tử Mẫu Tiễn.”

Caesar là ai? Hắn lúc nào cũng có thể bình tĩnh đối mặt tất cả biến cố. Tốc độ của đệ nhị tiễn rất nhanh, nhưng đệ tam tiễn đuổi tới càng nhanh hơn, đụng vào đuôi đệ nhị tiễn. Đệ nhị tiễn không bị đụng bay, ngược lại tốc độ lại tăng gấp đôi. Người có nhãn lực kém một chút thì cơ bản chẳng nhìn thấy gì, tất cả đều diễn ra chỉ trong nháy mắt. Lần này Caesar không có thời gian đánh nát mũi tên nhưng để giải quyết vấn đề thì chỉ cần hai ngón tay. Xuyên tâm tử mẫu tiễn bị kẹp trúng ngay khi sắp đâm vào trán Caesar. Chiêu này là học kỹ xảo tóm lấy bạo liệt chỉ của Cự Kình vương.

Vứt mũi tên đi, Caesar coi như là đã giải quyết vấn đề, quay người đi tới trước mặt Hồng Long:

- Ngươi đã có thể đi, nếu như ngươi còn có thể bay.

Năng lực khôi phụ của Long tộc cùng thân thể mạnh mẽ lúc này đã biểu lộ toàn diện, miệng vết thương vẫn còn đáng sợ, nhất là hố mắt đã hỏng, nhưng tất cả đã ngừng chảy máu. Xem ra tác dụng làm mê của độc dược vẫn không có hiệu quả lắm với Long tộc, có lẽ ngoại trừ Long ôn và Túy Long thảo, tất cả những thứ khác đều vô dụng. Đáng tiếc là hai thứ này đều là những vật hi hữu, dù có tiền cũng cần thời gian treo nhiệm vụ cho mạo hiểm giả công hội mới được.

Hồng Long cảm kích gật đầu, cẩn thận từng li từng tý dùng miệng ngậm lấy Long đản bay lên. Đối với bản thân mình, nó hoàn toàn không để ý, có thể để cho con mình an toàn là nó đã hoàn thành việc vĩ đại thần thánh nhất đời này. Bay lên không trung, thân thể nó vẫn hơi loạng choạng, cánh bị rách khiến cho nó không thể dễ dàng giữ cân bằng, thế nhưng nó vẫn cố bay về phương xa.

Đột nhiên Clara hôn lên má Caesar một cái. Caesar không sợ gì hết, chỉ sợ loại… xâm phạm bất ngờ này.

- Nhị ca, anh tuyệt quá, ta rất sùng bái anh.

Nếu nói có người có thể làm cho Caesar dở khóc dở cười, đó nhất định là Clara. Cô bé quá tinh nghịch đáng yêu, không muốn yêu cũng không được. Nhất là Caesar lại biết nàng không hề có tư tâm đối với mình, đó cũng là nguyên tắc kết bạn của Caesar. Giữa mọi người có thể không biết tên, không biết thân phận, thật tình chính là điều kiện duy nhất, cho dù người trước mặt ngươi chính là ác ma thập ác bất xá cũng vậy.

Nhìn Hồng Long rời đi xa dần, Caesar thở dài:

- Thương tổn của nó đã khó cứu được, lúc sinh lại bộc phát tiềm năng, sinh mệnh lực đã hao hết, có thể bay về nhà đã là may mắn.

Clara lay lay Caesar cánh tay:

- Nhị ca, anh đã cố hết sức, không cần khổ tâm.

- Khổ tâm? Ta có khổ tâm gì đâu, chẳng qua có ra tay giết nó lúc lực lượng không ở đỉnh phong, thì có thể lấy long tinh cũng không có giá trị gì.

Caesar quay người đi ra ngoài thành. Nơi này đã không thích hợp để tiếp tục ở lại. Clara sửng sốt, lột ra một nụ cười hiểu ý. Anh chàng xấu xa này là điển hình của ngoài lạnh trong ấm, trước đây hoạt bát đáng yêu, bây giờ mới lớn hơn một chút đã giả vờ lạnh lùng. Nhưng dưới mị lực vô địch của nàng thì nhất định sẽ khiến hắn hiện nguyên hình.

Nhưng sự tình cũng chưa chấm dứt, chỗ này không chỉ có một mình Ottoman là người có ý đồ, một đội kỵ sĩ chặn lại đường đi của Caesar và Clara…