Chương 42: Yến hội nào rồi sẽ đến lúc phải tàn a!

...

- Đây là thái độ của Phượng tộc trung châu sao ?

Âm thanh cực độ băng lãnh của Thiên Huyết vang lên , đầy ý chất vấn và trào phúng nhìn xem Phượng Thiên Thanh.

- Tiểu tử , ngươi biết chúng ta gia tộc? Ngươi là từ đâu biết được?

Lúc này, khi nghe thấy đối phương biết được gia tộc của mình, Phượng Thiên Thanh nhíu mày lại, bởi vì hắn là một vị chân chính đỉnh tiêm của cường giả , nên hắn biết , biết được sự tồn tại của gia tộc bọn hắn chỉ có mặt ngoài đỉnh tiêm một số thế lực và mặt trong thất đại ẩn thế viễn cổ gia tộc mà thôi bởi vì Phượng tộc cũng là một trong bát đại ẩn thế viễn cổ gia tộc, hắn nhìn chính tên thiếu niên kia ngày càng trở nên thần bí , hắn cũng không muốn đắc tội một cái nào viễn cổ gia tộc cả , những gia tộc kia cũng không phải dễ trêu chọc. Vì thế cho nên hắn không vội đối với tên thiếu niên trước mặt kia động thủ.

- Ta là ai , ngươi không cần biết, điều quan trọng là có thể ta biết mục đích đến đây của các ngươi là gì.

Âm thanh lãnh đạm của Thiên Huyết lại một lần nữa vang lên, hắn đã suy nghĩ rất kỹ. Trong thời gian hắn cùng với Bích Huyền chung đụng , đã rất nhiều lần nàng buồn bã ưu sầu khi nhìn thấy các hài tử khác được phụ mẫu dẫn dắt đi chơi , được phụ mẫu yêu thương bao bọc. Tuy rằng nàng luôn giấu những tình cảm đó ở sâu trong lòng , nhưng ánh mắt ước ao của nàng lại không thế nào thoát khỏi ánh mắt của Thiên Huyết. Hiện tại đoán ra lý do đại khái mà hai tên tộc nhân Phượng tộc xuất hiện tại đây nên Thiên Huyết muốn Bích Huyền cảm nhận một chút không khí gia đình 👪 chân chính. Thiên Huyết cũng nghĩ đến trường hợp rằng hai người này tìm ra được Bích Huyền và muốn dùng nàng để gây áp lực cho phụ mẫu của nàng làm một việc gì đó nhưng Thiên Huyết đã có suy tính riêng của mình , nếu như thực sự xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn thì cùng lắm hắn nghĩ đến sử dụng cấm thuật thiêu đốt tự thân máu huyết để tăng sức chiến đấu lên cao hơn nữa hoặc là đáng sợ hơn nữa đó là tự bạo hải hồn nhất định có thể đem địch nhân cho trọng thương .

- Ngươi rốt cuộc là ai ? Tiểu tử , ngươi cũng đã biết nếu như ta muốn giết ngươi chỉ là vấn đề có muốn hay không mà thôi. Cho nên ... hiện tại ... cho ta biết tại sao ngươi lại biết được những chuyện này hay là từ đâu mà ngươi biết nó.

Thật không thể ngờ được khi mà Thiên Huyết vừa nói xong thì bỗng một luồng áp lực rất lớn đè mình xuống . Giọng nói của Phượng Thiên Thanh vang lên bên tai Thiên Huyết, tuy nhiên hiện tại, giọng nói của hắn không còn hoà ái như trước nữa mà lạnh như băng , có thể nói trình độ khống chế sức mạnh của Phượng Thiên Thanh cực kì tinh diệu, hắn khống chế uy áp chỉ nhằm thẳng vào Thiên Huyết , những người khác ở xung quanh hoàn toàn không cảm nhận được một chút nào áp lực.

Phụt!

Thiên Huyết phun ra một búng máu, hai đầu gối hơi hơi khụy xuống, thế nhưng ánh mắt của hắn vẫn như thế lạnh lẽo đến thấu xương nhìn chằm chằm lão giả tên Phượng Thiên Thanh kia.

- Thiếu gia , ngươi... ngươi có sao không ?

Bích Huyền từ đằng sau Thiên Huyết lao lên phía trước đỡ lấy một tay của Thiên Huyết, khi thấy Thiên Huyết không hiểu vì lý do gì bỗng nhiên thổ huyết, nàng sắp lo lắng hỏng rồi , ngay lập tức không để ý xung quanh lao lên chỗ Thiên Huyết.

- Hừ ! Ta không sao ? Không cần lo lắng.

Lau đi nhàn nhạt tia máu huyết còn dính trên miệng , Thiên Huyết ánh mắt vẫn lạnh như băng nhìn Phượng Thiên Thanh .

- Chắc chắn là do lão già khốn kiếp này dám làm cho thiếu gia của ta bị tổn thương , ta liều chết với ngươi.

- Huyền nhi , đừng....

Không kịp nghe lời nói của Thiên Huyết, Bích Huyền đã cầm chắc Tử Nguyệt kiếm trong tay thét lên một tiếng lao đến chỗ Phượng Thiên Thanh lão đạo kia.

Kíuuuu! Kíuuuu! Kíuuu!

Từng tiếng hót dài vang lên , tiếp ngay sau đó là một con Bạch Phượng Hoàng khổng lồ từ sau lưng Bích Huyền theo tiếng hót dài lao ra.

Tuy hiện tại Bích Huyền mới chỉ là Hải vương cảnh tu vi , hải hồn Bạch Phượng Hoàng của nàng chưa thể huyễn hóa thành thực thể được nhưng chỉ bằng hải hồn của nàng ở trạng thái hư ảnh hiện tại thôi cũng đã có đủ sức chiến đấu với Hải hoàng đỉnh cao.

Bạch Phượng Hoàng hải hồn vừa xuất hiện đã mang theo hàn khí lạnh thấu xương tỏa ra tứ phía khiến nhiệt độ xung quanh ngày càng hạ thấp, thiên không lúc trước còn đang trong xanh bỗng nhiên bị thật nhiều mây đen ☁ che phủ , phong vân loạn vũ.

Bích Huyền phiêu phù trên thiên không , bạch kim sắc tóc dài của nàng bồng bềnh tung bay theo gió 🍃, Bạch Phượng Hoàng hư ảnh cũng bay lên bên cạnh nàng, trên thân nó tỏa ra uy áp mạnh mẽ , thậm chí uy áp của Phượng Thiên Thanh cũng bị làm chi yếu đi.

- Đây... Đây là...

Phượng Thiên Thanh nhìn Bích Huyền trước mắt, ánh mắt có chút nghi hoặc nhưng khi nhìn thấy Bạch Phượng Hoàng đang phiêu phù bên cạnh Bích Huyền thì lại trở nên cực kì mừng rỡ , có thể cảm nhận được từng nếp nhăn trên khuân mặt lão đang rung lên vì vui vẻ .

- Đúng ... Đúng rồi , chính xác là đại tiểu thư rồi,không thể sai được, thật không ngờ a, thật không ngờ a.

- Không... Không thể nào, làm sao có thể, Thanh... Thanh lão , đây... đây có phải hay không là một trong hai viễn cổ hải hồn trong truyền thuyết của Phượng tộc chúng ta a ?

Tên kia Phượng Vũ Lư thanh niên không biết từ lúc nào đã đến bên cạnh Phượng Thiên Thanh, hắn sớm đã kinh ngạc đến ngây người, lắp ba lắp bắp hỏi .

- Hahahaha , chính xác là như thế, hahaha , quá tốt rồi, thật không ngờ Phượng tộc của chúng ta lại sinh ra một cái yêu nghiệt như thế, Bạch Phượng Hoàng a , ngoại trừ Hắc Phượng Hoàng ở vạn năm trước xuất hiện một lần thì đây là trong mười vạn năm nay lần đầu tiên Bạch Phượng Hoàng xuất hiện a , là mười vạn năm a , ngay cả thời huy hoàng nhất của nhân loại kia cũng chỉ xuất hiện rất ít a, đúng là thiên cũng ủng hộ chúng ta Phượng tộc a.

Phượng Thiên Thanh mặt già đỏ ửng , tay cầm quyền trượng run rẩy vì quá hưng phấn.

Ở trên thiên không kia , Bích Huyền hoàn toàn không nhìn lấy phản ứng của hai người một già một trẻ kia , hai tay nàng nắm chặt Tử Nguyệt kiếm giương lên.

[Quân cấp trung giai hải kỹ . Nguyệt Hàn tam thức.]

[Thức thứ nhất. Nguyệt Hàn Nhân trảm]

[Thức thứ hai. Nguyệt Hàn Địa trảm]

[Thức thứ ba . Nguyệt Hàn Thiên trảm]

Liên tục ba thức kiếm trảm tung ra , ba luồng kiếm mang dần dần hình thành biến lớn, ba luồng kiếm mang mang theo từng luồng hàn khí thấu xương hội tụ, chém thẳng về chỗ Phượng Thiên Thanh và Phượng Vũ Lư hai người , ngay từ đầu nàng đã dùng toàn lực vì nàng biết hai cái kia nhân loại rất mạnh.

- Chết tiệt, chuyện gì đang xảy ra ? Tại sao trong tay đại tiểu thư lại có Quân cấp hải kỹ ? Đây ra không phải là hạ vị diện sao ? Vì cái gì ở nơi cấp thấp này lại có trung cấp hải kỹ a ?

Nguyệt Hàn tam thức vừa ra , lập tức làm Phượng Thiên Thanh hai người cực độ bất ngờ, thậm chí Phượng Vũ Lư còn văng tục kinh ngạc nói.

- Điều này cũng thật kì lạ a , bất quá tộc trưởng đã ra lệnh không được để cho bất kì tổn thương nào đối với nàng.

- Ta hiểu rồi Thanh lão .

- Được rồi, đứng ra sau lưng ta đi.

Nói xong , Phương Thiên Thanh lão giả khẽ phất tay một cái, thực tế, chiêu thức kia đối với hắn hầu như là muỗi cắn mức độ tổn thương nhưng vì bên cạnh hắn còn có Phượng Vũ Lư cái này thiên tài của gia tộc nên hắn vẫn phải tạo ra một lớp màng chắn , thứ nhất là để phòng ngự , thứ hai là để triết tiêu hoàn toàn chiêu thức của Bích Huyền để tránh phản lực bắn ngược lại vào nàng.

Nguyệt Hàn tam thức va chạm với màng chắn của Phượng Thiên Thanh lão đầu .

Ầm ! Ầm ! Ầm ! Ầm !

Từng tiếng nổ vang trời vang lên , đại địa rung chuyển từng hồi vang dội, sau cùng khi khói bụi tan đi để lộ ra màng chắn của Phượng Thiên Thanh không chút nào hư hao còn đó , còn Nguyệt Hàn tam thức đã hoàn toàn bị triệt tiêu mất.

- Không bị làm sao cả ?

Ngưng trọng nhíu chặt mày, Bích Huyền thế nhưng vẫn không từ bỏ lại lần nữa giơ lên Tử Nguyệt kiếm.

- Huyền nhi , dừng tay .

Đúng lúc này Thiên Huyết bỗng nhiên quát lớn ngăn lại Bích Huyền hành động.

- Thiếu gia , ngươi tại sao ngăn ta , bọn hắn thế nhưng làm tổn thương ngươi a.

- Ta không sao , xuống đây đi.

- Ân , ta đã biết.

Bích Huyền nhanh chóng thu lại Bạch Phượng Hoàng hải hồn , sau đó bay về đứng bên cạnh Thiên Huyết.

- Tiểu tử , ngươi lại dám để cho đại tiểu thư của Phượng tộc chúng ta làm ngươi nha hoàn , ngươi là muốn chết sao ?

Bỗng nhiên giọng nói của Phượng Vũ Lư vang lên tràn đầy phẫn nộ , đại tiểu thư của Phượng tộc cao quý bọn hắn lại bị bắt làm nha hoàn cho một tên vô danh tiểu tốt, đây là cực kì sỉ nhục đối với một tộc nhân Phượng tộc như hắn.

- Hừ , sâu kiến , ai là đại tiểu thư gia tộc các ngươi ? Còn nữa ta là thiếp thân nha hoàn của thiếu gia nhà ta thì có liên quan gì đến các ngươi a ?

Không đợi Thiên Huyết trả lời, Bích Huyền đã giành trước trả lời, hơn nữa nàng còn dùng thái độ cực kì khinh bỉ đối với Phượng Vũ Lư.

- Đại tiểu thư , ngươi thế nhưng là đại tiểu thư Phượng tộc cao quý a , ngươi thế nào lại...

- Đã nói rõ ta nhưng là không phải đại tiểu thư gì hết, các ngươi nhận lầm người. Các ngươi...

- Bích Huyền, thôi nào, đứng sang một bên, yên lặng một chút đi.

- Thiếu gia , bọn hắn...

- Ta nói ngươi đứng sang một bên yên lặng xem ta xử lý đi , rõ chưa.

- Ân , nghe rõ thiếu gia.

Thiên Huyết nhìn Bích Huyền ngoan ngoãn đứng một bên, Thiên Huyết nhẹ vuốt đầu nàng một cái sau đó quay sang nhìn phía Phượng Thiên Thanh hai người , thái độ của hắn vẫn như cũ lạnh lùng nói.

- Nếu như ta đoán không nhầm thì mục đích của các ngươi là đến đây đón Huyền nhi hồi tộc a.

- Ngươi rất không tệ a ! Tiểu bằng hữu. Ngươi nói chính xác.

Phượng Thiên Thanh lão nhân kia lại trở lại khuân mặt hòa ái mỉm cười, ngay cả việc Thiên Huyết để Bích Huyền làm nha hoàn , hắn cũng không nhắc lại tới.

- Thiếu... Thiếu gia , đón ... đón ta hồi tộc là.. là sao ? Ta... Ta không hiểu a?

Bích Huyền nghe lời thiếu gia nhà mình nói thì rất kinh ngạc nàng vẫn là đang không hiểu chuyện gì xảy ra.

- Huyền nhi , không phải ngươi vẫn luôn muốn gặp lại thân sinh phụ mẫu của mình a ? Hiện tại họ đã cho người đến đón ngươi trở về rồi đó.

- Oa , ta ... ta mới không cần , ta chỉ muốn ở cạnh thiếu gia , ta.. ta sẽ không đi đâu hết.

Thiên Huyết chỉ chỉ Phượng Thiên Thanh hai người rồi giảng giải cho Bích Huyền nghe . Ai biết vừa nghe xong Thiên Huyết giảng giải , Bích Huyền bỗng ào khóc lên , ôm chặt lấy Thiên Huyết không muốn rời.

Về phần Thiên Huyết, hắn sớm đã đoán được thân phận của Bích Huyền không đơn giản , dự tính trước sẽ có ngày người nhà của nàng sẽ đến đón nàng trở về, vì thế nên hắn đã sớm chuẩn bị tâm lý. Thật không ngờ Bích Huyền lại không chịu , hơn nữa còn ôm chặt lấy mình không rời .

- Huyền nhi a , phụ mẫu ngươi chắc chắn sẽ rất nhớ ngươi a , ngươi nếu như không trở về họ hội sẽ rất thương tâm a.

- Ta mới không cần , nếu như họ cần ta , thì trước đây đã không bỏ ta lại như thế.

Bích Huyền vẫn bướng bỉnh lắc đầu nguầy nguậy không chịu buông ra ,rời đi Thiên Huyết.

- Đại tiểu thư, xin đừng như thế , trước đây là do tộc trưởng và phu nhân bị truy sát , vì an toàn của ngươi họ bắt buộc phải giấu ngươi đi a, đã nhiều năm nay họ đều một mực đi tìm ngươi rất khổ cực a , họ một mực rất đau khổ a.

Lúc này, Phượng Thiên Thanh cũng xen vào giải thích cho Bích Huyền.

- Ngươi nghe thấy a , họ rất nhớ ngươi a , ngươi nếu như không đi nhìn một chút họ , ta nghĩ phụ mẫu của ngươi đang rất mong ngươi trở về nha.

- Đúng vậy đại tiểu thư, bởi vì tộc trưởng còn phải ở lại bảo vệ tộc địa, cho nên ngài ấy đã sai ta đến đón ngươi a , nhớ lại lúc cảm nhận được tin tức của người , ngài ấy còn mừng đến rơi nước mắt 💧a.

Bích Huyền hiện tại đã không còn gào khóc sống chết không rời Thiên Huyết nữa , thế nhưng nàng vẫn ôm Thiên Huyết chặt cứng không nới lỏng một chút nào .

- Thế nhưng.. . thế nhưng nếu ta rồi đi , thiếu gia hội sẽ rất cô đơn a , ta... ta hay là vẫn không đi đi.

Nghe thấy Bich Huyền nói như thế, Phượng Thiên Thanh hai người gấp chết rồi, bọn hắn cũng không được cưỡng ép đại tiểu thư a , nếu như để tộc trưởng biết được, cái mạng nhỏ của họ cũng theo đó mà đi luôn , tuy ai người cũng rất mạnh đấy, nhưng so ra với cả Phượng tộc thì so với con kiến không khác là bao, đặc biệt là Thanh lão , hắn thuộc đỉnh tiệm của đại lục nhưng hắn vẫn luôn cực kì trung thành với tộc trưởng Phượng tộc và luôn tuân theo mệnh lệnh làm việc .Một già một trẻ chỉ có thể dùng ánh mắt cầu xin hướng đến Thiên Huyết , chỉ mong hắn sẽ khuyên bảo được đại tiểu thư nhà mình.

Thiên Huyết cũng đành phải lắc đầu thở dài. Vuốt ve tấm lưng ong của Bích Huyền, Thiên Huyết nhẹ nhàng nói.

- Huyền nhi , yến hội nào cũng sẽ có lúc phải tàn a, nhân sinh đắc ý nhất trong đời ta là gặp gỡ được ngươi a, hơn nữa ta chắc chắn sẽ đi đến trung châu để gặp ngươi đấy, cũng không phải không gặp lại nha.

. ...

(^^ Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ, nếu có gì sai sót mọi người viết ở phần bình luận nhé.

Đọc xong chương thì mọi người nhấn nút

            "Ta Thích "

giùm ta nha. Xin chân thành cảm tạ.) 💖💖💖💖💖💖💖