Chương 37: Dự cảm.

...

- Grào, chết tiệt tiểu quỷ nhân loại, cút xa Ngọc Lục thụ ra cho ta.

Một tiếng gầm thét đinh tai nhức óc vang vọng khắp nơi trong sâm lâm , một số tu luyện giả thực lực yếu đuối lỗ tai , lỗ mũi và hốc mắt ào ạt máu huyết chảy ra và ngã xuống tử vobg ngay tức khắc, một số khác mạnh hơn một chút thì ôm lấy đầu của mình lăn lộn dưới đất.

Tiếng gầm đó vừa phát ra từ một trong ngũ đại thú vương Cự viên vương sau giây phút kinh ngạc vừa rồi về câu nói dọa người của Thiên Huyết .

- Kha-rittttttt , tiểu quỷ nhân loại này thật sự là muốn chết.

- Grừ , chỉ là một tên quỷ đầu nhân loại hèn mọn mà cũng dám ở đây chiếm tiện nghi sao , đây xác thực là muốn chết hành động.

- Ùm bò , ta muốn xuyên thủng người hắn.

Lần lượt theo đó là Phong Lang vương , Nham xà vương , Thiết ngưu vương phẫn nộ gầm thét mà ra, ngược lại là con Ưng vương kia lại chỉ giữ im lặng nhưng mắt ưng sắc bén tỏa ra đầy khí tức âm lãnh và nộ khí nhìn xem Thiên Huyết còn có Bích Huyền đang ngồi trên Ngọc Lục thụ.

Tuy phẫn nộ là thế nhưng bọn chúng cũng là không dám lỗ mãng , cứ nhìn Hoa gia lão tổ lúc nãy tình cảnh là có thể hiểu được , đối phương tuyệt đối không dễ chọc như vẻ bề ngoài , nhưng là vì bản tính kiêu căng khó tuần và không muốn mất mặt trước thuộc hạ nên mới cố tỏ ra ác liệt như vậy.

- Ây da , thật mạnh mẽ tiểu đệ đệ a, không ngờ vị kia tiểu đệ đệ lại mạnh như thế, hắn năm nay cũng mười lăm mười sáu tuổi thiếu niên thôi a.

Âm thanh của Hoa Thanh các các chủ Hồng Nhung đầy nũng nịu vang lên khiến cho người ta phải nhiều hơn nữa nhìn nàng một chút.

- Từ bao giờ nhân loại lại sinh ra một tên yêu nghiệt như vậy ?

Văn gia gia chủ vang lên tràn đầy nghi ngờ , kiêng kỵ cùng đố kỵ, đây cũng có lẽ là câu hỏi của tất cả tu luyện giả tại đây đều muốn biết câu trả lời.

- Không cần biết hắn là ai , dám đả thương chúng ta Hoa gia hoàng thất lão tổ nhất định phải chết, hơn nữa trong lúc chúng ta đang chiến đấu ngươi chết ta sống lại để cho tên tiểu tử miệng còn hôi sữa chiếm tiện nghi sao ? Ta đề nghị tất cả tạm ngừng chiến đấu, giết chết tiểu tử này rồi tính tiếp.

Nếu như nói tại đây ai là người phẫn nộ nhất thì chắc chắn chính là Hoa gia gia chủ và cũng là hoàng đế Gia Liên đế quốc, vị lão tổ mạnh nhất của Hoa gia hắn bị chém mất một cánh tay a , đây là trực tiếp ảnh hưởng đến căn cơ của Hoa gia nha , phải biết rằng mỗi gia tộc trong đế quốc đều sẽ có một vị Hải vương cửu tinh đỉnh cao tọa trấn , các vị Hải vương này thế nhưng là cũng phân chia cấp bậc a , vậy mà hiện tại lão tổ tọa trấn Hoa gia của bọn hắn bị chém mất một cánh tay a, đây là suy giảm cực độ sức mạnh đối với mỡt vị tu luyện giả vì nếu như thiếu khuyết một bộ phận nào của cơ thể thì hải khí cũng không được lưu thông theo chu trình hoàn chỉnh , gây ra hỗn loạn hải khí, trong lúc tu luyện sẽ mười phần nguy hiểm có nguy cơ bạo thể mà chết.

Muốn chữa trị được phải đột phá đến Hải tôn , lúc đó cơ thể sẽ tự động điều trị hoặc là phải cần đến luyện dược sư cửu phẩm mới có thể ghép nối tay lại như cũ.

Không nói vị lão tổ Hoa gia kia có thể hay không đột phá, chỉ là bây giờ bị hải khí hỗn loạn làm cho không thể tu luyện được cũng đang là vấn đề đau đầu chứ đừng nghĩ đến chuyện đột phá cảnh giới cao hơn. Còn về cách tìm kiếm cửu phẩm luyện dược sư thì càng là đừng nghĩ đến , ở cái hạ vị diện này tìm ra một tên ngũ phẩm luyện dược sư cũng đã là muôn vàn khó khăn chứ đừng nói cửu phẩm luyện dược sư tồn tại chỉ có trong truyền thuyết cao cao tại thượng và cũng không thể xuất hiện ở vị diện cấp thấp này.

Hiện tại , lão tổ Hoa gia trọng thương cũng kéo theo cả Hoa gia xuống nước, chắc chắn các gia tộc khác sẽ thay phiên nhau chèn ép , hoàng tộc Gia Liên đế quốc bị thay thế cũng chỉ là chuyện sớm muộn mà thôi, biết trước được điều này thì gia chủ của Hoa gia , cũng là hoàng đế của Gia Liên đế quốc sao có thể không phẫn nộ cho được.

Cũng không thể không khen ngợi tài năng giao tiếp của tên này Hoa gia gia chủ , chỉ từ mấy câu nói đã chuyển hướng tấn công của tất cả mọi người ở đây về phía Thiên Huyết.

Và đúng như dự đoán, hầu như tòan bộ tu luyện giả tại đây đều đã hướng ánh mắt tới trên thân Thiên Huyết, ánh mắt tràn đầy bất thiện nói lên rõ ràng rằng họ đã bị lời nói của Hoa gia chủ cho thuyết phục.

- Chờ một chút, hình như ta đã nhớ hắn là ai rồi ! Chết tiệt, tại sao lại là hắn cái tiểu ma vương này chứ ?

Một tiếng la thất thanh vang lên khiến cho ánh mắt của tất cả tu luyện giả đang từ trên người Thiên Huyết lập tức chuyển đến trên thân kẻ vừa lên tiếng, ngay cả Thiên Huyết cũng là hiếu kỳ nhìn tên kia.

Người kia là một tên tráng hắn có thể nói là vai hừm ngực gấu , tuy thực lực là Hải tông cửu tinh nhưng trong mắt Thiên Huyết thì tên tráng hắn kia ngay cả sâu kiến cũng không bằng. Bị nhiều như thế ánh mắt như thế nhìn chằm chằm tên tráng hán kia hơi hơi run sợ biểu lộ nhưng cố gắng chỉ tay vào Thiên Huyết đang phiêu phù trên không trung run run nói.

- Các.... Các ngươi nhìn , tóc xanh lam , tử sắc đồng tử còn có cái kia nữ hài bạch kim sắc tóc dài không phải chính là trong truyền thuyết hai cái kia tiểu ma vương và tiểu ma nữ giết người không ghê tay đó sao?

Nghe xong lời nói của tên trảng hán kia toàn trường bỗng nhiên tĩnh lặng , sau đó là một trận bạo tẩu náo loại xảy ra.

- Cái gì? Là hai tên điên kia sao ?

- Aaa Làm sao bây giờ, chúng ta chết mất.

- Đúng a , biết vậy ta sẽ không đến đây a.

- Các ngươi đang nói gì vậy ? Tên kia đáng sợ vậy sao ?

- Vị bằng hữu này, ngươi vừa từ núi ra a ? Đến tên ma vương kia cũng không biết, không hiểu ngươi từ nơi nào chui ra a.

- Tên kia đâu chỉ là đang sợ , hắn là chân chính ác ma , chân chính ma vương a.

. ...

Phía dưới mặt đất các tu luyện giả nghị luyện sôi nổi , có kẻ nghi hoặc, có kẻ sợ hãi nhưng tâm lý chung có thể chính là hoảng loạn.

Trên thiên không, nơi chiến trường của cấp bậc Hải vương , từng vị nối tiếp từng vị sắc mặt khó coi đến cùng cực , có thể thấy được trên khuân mặt của họ có chung một sắc thái đó chính là cực độ kiêng kị .

Hơn hẳn những người kia chỉ đơn thuần biết được huyết tính và thực lực sơ lược của hai người Thiên Huyết, bọn hắn những cái này cao tầng của các đế quốc là chân chính biết được sự khủng bố của Thiên Huyết hai người.

Theo tin tình báo của bọn hắn , sự khủng khiếp của Thiên Huyết hai người, bọn hắn cũng biết nếu như tin tưởng vẻ bề ngoài của hai tên kia thì chắc chắn chỉ có đường chết , đừng nhìn hai tên này trẻ tuổi chỉ tầm mười lăm mười sáu tuổi thiếu nam thiếu nữ mà khinh thường bọn hắn. Có trẻ tuổi như vậy Hải vương cửu tinh đỉnh cao sao ? Có như vậy trẻ tuổi hai người diệt sát toàn bộ tứ cấp và ngũ cấp hải thú của tứ quốc tứ đại sâm lâm sao ? Không có ! Từ trước đến nay chưa có như thế hai cái quái vật a.

Bên phía hải thú thì chỉ im lặng nhìn tình hình , cấp thấp hải thú không dám hành động vì thủ lĩnh của chúng chưa cho phép. Còn về phía năm con vương cấp hải thú thì chỉ im lặng nhìn tất cả, bọn chúng đã có trí tuệ của nhân loại, bọn chúng cũng biết khả năng lần này bọn chúng đã đụng phải thiết bảng.

Ầm ! Ầm ! Ầm ! Ầm .

Đang lúc tình huống trở nên cực kì khó xử , tất cả các thế lực đều không biết nên làm cái gì thì bỗng nhiên mặt đất bất chợt rung lẳc dữ dội , hải khí từ thiên địa hội tụ lại , mục tiêu chính là khỏa kia trên cây Ngọc Lục quả.

Chỉ thấy Ngọc Lục quả lúc này đã hoàn toàn bị kim quang bao phủ chuyển sang thuần hoàng sắc trái cây trông muôn phần đẹp mắt.

- Đây là....

Ngây ra một lúc , ngay sau đó bất kể là hải thú vẫn là nhân loại đều trở nên điên cuồng.

- Ngọc Lục quả thành thục kì hoàn thành , trái cây này đã đến đỉnh phong kì.

- Nhanh xông lên .

- Gào !!! Lên.

Ầm ! Ầm ! Ầm ! Uỳnh ! Uỳnh! Uỳnh!

Dường như quên đi Thiên Huyết khủng khiếp sự tình , tất cả điên cuồng gào thét xông về phía Ngọc Lục quả.

- Huyền nhi ! Nhanh nhanh hái xuống Ngọc Lục quả đi.

- A ! Được, được , thiếu gia , ta ngay lập tức đưa nó hái xuống nha.

Nghe thấy Thiên Huyết nhắc nhở , Bích Huyền cũng là nhanh chóng hướng Ngọc Lục quả hái xuống.

- Chó chết, tên kia nữ tiểu quỷ đang hái xuống Ngọc Lục quả. Đừng hòng.

Ngay lúc Bích Huyền sắp hái xuống Ngọc Lục quả, tất cả các tu luyện giả cấp Hải vương lập tức đều phóng ra mạnh nhất công kích của mình, từng loại hải kỹ đủ mọi hình thức bay ra , hướng về phía Bích Huyền tấn công.

- Hừ ! Một đám không biết sống chết! Điêu trùng tiểu kỹ mà thôi.

Thiên Huyết ở phía trước bảo hộ Bích Huyền cũng không phải là để làm cảnh , ngay lập tức Tử nhật cầm xuất hiện lơ lửng trước người hắn , một luồng khí tức quỷ dị theo đó mà dâng lên , phong vân theo đó mà biến sắc.

- Tiếp nhận sự thực đi ! Sâu kiến nhóm.

[ Thiên cấp cao giai hải kỹ. Tạc âm khúc (cầm kỹ) .]

Không khí xung quanh theo ngón tay của Thiên Huyết lướt trên dây đàn mà dần dần vang lên những âm thanh trầm đục, trên thiên không phong lôi bạo tẩu không ngừng.

Bùm ! Bùm ! Bùm!

Từng tên tu luyện giả và hải thú cấp thấp thân thể bỗng căng phồng lên , sau đó nổ tung 💥 thành huyết vụ tán loạn trong không khí ngay cả cặn bã cũng không còn.

Ngay cả những hải kỹ cấp bậc địa cấp kia cũng bị không khí bạo tạc phá hủy không còn một mạch.

Thậm chí ngay cả những tu luyện giả vương cấp và hải thú ngũ cấp cũng đang có những tên hơi yếu bị không khí bạo nổ gây ra từng bộ phận trên cơ thể.

Từng tiếng la hét thảm thiết vang vọng toàn trường, lúc này, tất cả mới ý thức được đang có một tên quái vật 👾ở đây , nhanh chóng lùi lại về phía sau , có nhiều tên còn bị hải thú dẫm nát bét hay thậm chí là bị người bên cạnh đưa ra làm tấm chắn , tràng cảnh hoảng loạn đến tột cùng.

Từng âm thanh rên rỉ đau đớn , từng đợt huyết vụ rơi xuống biến những người đang tiến lên thành huyết nhân, đây chắc chắn là một cái địa ngục chứ không còn là ở tại nhân gian nữa.

Trên mặt mỗi người hiện lên từng vẻ kinh khủng hoảng sợ , có lẽ nếu như ai có thể sống qua được hôm nay thì chắc chắn sẽ in lại trong tâm thức một bóng mờ không thể nào xóa đi được.

Lúc này, Bích Huyền đã thành công hái xuống Ngọc Lục quả và đi đến bên cạnh Thiên Huyết.

- Thiếu gia , ta thành công hái xuống rồi nha.

Cực kì khả ái xinh đẹp Bích Huyền mỉm cười vui vẻ giơ lên Ngọc Lục quả ,ánh mắt chăm chú nhìn Thiên Huyết như muốn hắn khen ngợi.

- Tốt lắm Huyền nhi , ngươi ngay lập tức phục dụng đi , ta ở đây hộ đạo cho ngươi .

Xoa xoa đầu Bích Huyền đầy cưng chiều , Thiên Huyết lập tức thúc giục Bích Huyền phục dụng .

- A ! Thiếu gia , ngươi mới là người phải phục dụng a ....

- Dừng ! Ta thế nhưng không cần thứ này. Thăng mấy cấp mà thôi, đối với ta chỉ là sự tình mấy ngày mà thôi.

- Nhưng là...

- Không có nhưng là , lập tức phục dụng , đây chính là mệnh lệnh của ta .

- Được... Thiếu gia , ta.. ta lập tức phục dụng nha , ngươi ... ngươi đừng sinh khí.

Bích Huyền thực sự quá cảm động rồi , thiếu gia cứu nàng khỏi bể khổ , dạy nàng tu luyện , tất cả những thứ tốt đều nhường cho nàng , từ trước đến nay đều là vậy, trong lòng nàng dường như theo thời gian chung đụng sáng tối với người mà nàng gọi là thiếu gia này đã có một thứ tình cảm mà nàng không thể lý giải được , nàng chỉ biết khi thiếu gia vui là nàng vui , thiếu gia buồn phiền thì tâm nàng khó chịu , được thiếu gia khen nàng cảm thấy cực kì hạnh phúc, có lẽ , mà không phải có lẽ mà lại chắc chắn nếu thiếu gia bảo nàng làm gì nàng cũng nguyện ý kể cả bảo nàng đi chết nàng cũng không nhíu mày mà làm ngay.

Lần này cũng vậy, thiếu gia lại nhường cơ duyên lớn cho nàng , nàng cũng là tu luyện giả , nàng hiểu được cơ duyên đối với người tu hành quan trọng như thế nào , nàng càng biết rõ ràng tu luyệng giả càng đột phá cao hơn đẳng cấp sẽ cần càng nhiều cơ duyên và hải khí cô đọng để tiến giai. Và lần này cũng như những lần khác , thiếu gia lại đưa cơ duyên quý báu cho nàng , nàng vẫn luôn thề rằng cả đời này sẽ ở bên thiếu gia để báo đáp và chăm sóc cho hắn.

Bây giờ , nhìn Ngọc Lục quả trong tay , nước mắt 💧nàng bỗng nhẹ tuôn rơi , lăn trên gò má trơn nhẵn , trong thâm tâm nàng bỗng tuôn ra một dự cảm chẳng lành.

- Huyền nhi ! Huyền nhi ! Ngươi làm sao ? Tại sao lại khóc ?

Thiên Huyết đợi một lúc nhưng vẫn không thấy chuyện gì xảy ra , khi hắn quay sang , hắn thực sự bị dọa sợ rồi. Hắn thấy Bích Huyền đang khóc , hơn nữa còn khóc rất thương tâm khiến cho người ta phải đau lòng , tiến đến đưa tay lên lau nhẹ những giọt nước mắt đang lăn trên má nàng ân cần hỏi.

Ai biết đâu được khi thấy hành động ôn nhu ân cần của hắn , Bích Huyền trực tiếp ôm lấy hắn khóc càng thương tâm hơn.

- A ! Huyền nhi , ngươi.... ngươi làm sao ? Nói cho ta biết , ngươi tại sao lại khóc a ?

Cảm nhận được thân thể Bích Huyền run run theo từng cơn nấc , Thiên Huyết sốt sắng hỏi , hắn thật sự bó tay rồi, nếu để hắn đi giết người thì hắn có thể lập tức thực hiện , nhưng để dỗ nữ hài khóc thì hắn chịu thua đấy , hơn nữa đây còn là lần đầu tiên hắn thấy Bích Huyền khóc mà còn khóc đến như thế thương tâm.

Bích Huyền dần dần ngẩng đầu lên nhìn thẳng vào khuân mặt của Thiên Huyết đang chỉ cách mặt nàng một hai centimet , những giọt nước mắt đã thấm ướt bộ hắc y của Thiên Huyết, trên mắt nàng vẫn còn vương nước mắt, giọng nói nghẹn ngào nói với Thiên Huyết :

- Thiếu... Thiếu gia , ta... ta không biết tại sao mình lại như thế , nước mắt của ta tự rơi a. Ta bỗng nhiên có một dự cảm rất xấu a.

....

(Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ. Mọi người đọc xong chương thì nhấn nút

"Ta Thích"

phía dưới giùm ta nha. Xin chân thành cảm tạ.) 💖💖💖💖💖💖💖