...
- Thật phiến phức , Huyền nhi , ngươi tự xử lý đi , ta đi trước.
Nhận thấy một điều gì đó quá mức quen thuộc, Thiên Huyết quay sang nói với Bích Huyền một câu sau đó quay người ly khai.
- Thiếu gia , đừng đi mà, ngươi mà đi , tiểu nha hoàn khả ái của người sẽ bị người ta bắt đi nha.
Bích Huyền giống như không nghe thấy lời của Triệu Phùng , nhanh chóng chạy đuổi theo Thiên Huyết.
- Triệu Phùng a , Triệu Phùng , ngươi là bị không để ý tới a , cười chết ta rồi, đường đường là đại thiếu gia Triệu gia ,hiện tại lại bị làm ngơ , hahaha.
Một bên, một tên thiếu niên khác trong hàng ngũ Thanh La hoàng thất học viện kia đứng ra đầy châm chọc nhìn Triệu Phùng .
- Liễu Nguyên Đào , ngươi nói cái gì?
Triệu Phùng nghe thấy lời nói tràn ngập trào phúng của thanh niên tên Liễu Nguyên Đào kia , thì khuân mặt đỏ bừng tức giận chỉ tay về phía Liễu Nguyên Đào tức giận quát.
- Ta nói không đúng sao ? Đường đường là đại thiếu gia Triệu gia , một trong tứ đại gia tộc của Thanh La đế quốc này, bị trực tiếp không để ý tới , thật là chuyện cười lớn rồi.
- Hừ , khác cười, ta lại xem xem hai tên kia là cái gì mà dám như thế đối với ta. Người đâu, chặn bọn hắn lại.
- Rõ.
Triệu Phùng tức giận quát lên với Liễu Nguyên Đào, sau đó quay sang nói với hai tên hộ vệ bên cạnh.
Hai tên hộ vệ kia đều to con giống nhau , một thân mặc hắc y quá đỗi bình thường.
Rất nhanh , hai người hộ vệ này đã chặn lại Thiên Huyết và Bích Huyền đang chậm rãi tản mộ.
- Hừ ! Ngươi thấy chưa, lần nào cũng thế, lại sắp có phiền phức rồi đấy.
Thiên Huyết quay sang Bích Huyền, nhẹ gõ trán nàng một cái, tỏ vẻ tức giận nói.
- Thiếu gia, cũng không phải do ta muốn nha , chẳng qua là người ta là tiểu nữ hài xinh xắn được nhiều người yêu thích thôi mà.
Một bên vừa xoa trán , vừa chu môi biện hộ cho mình Bích Huyền càng làm ra dáng, ta là tiểu nữ hài đáng thương, ánh mắt ngấn nước long lanh nhìn Thiên Huyết.
- Được rồi, được rồi, hừ , xem tình hình đã rồi ta quyết định xử lý sau.
- Hai vị , đại thiếu gia nhà ta chưa cho phép hai vị đi nha , mời hai vị đứng lại một chút.
Một tên hộ vệ cười gằn bước ra một bước , tràn đầy ý ra lệnh nói với Thiên Huyết hai người.
Thiên Huyết cũng là cảm thấy rất mệt mỏi rồi, trong hai năm qua , đôi lúc Thiên Huyết dẫn Bích Huyền đi vào một số thành trấn nhận nhiệm vụ, mỗi lần đó Bích Huyền chỉ cần không đeo mũ chùm đầu là y như rằng sẽ có chuyện xảy ra.
Lớn lên cực kì khả ái, thác xinh đẹp Bích Huyền luôn được người ta chú ý đến , hơn nữa nàng cũng như Thiên Huyết cơ thể phát triển rất sớm nên rất hay là đối tượng bị nhắm đến, đặc biệt là mấy tên thiếu gia thích trêu hoa ghẹo nguyệt.
Mà đứng bên cạnh Bích Huyền, Thiên Huyết luôn luôn bị những tên thiếu gia này chú ý tới và tới gây sự phiền phức.
Tuy không phải sợ hãi gì mấy tên hoa thiếu kia nhưng là Thiên Huyết rất ghét phiền phức a ! Luôn bị coi là bia ngắm vào cực kì khó chịu đi chứ !
Vì thế nên khi thấy được ánh mắt của Triệu Phùng, Thiên Huyết quyết định cho Bích Huyền tự xử lý.
Ai ngờ Bích Huyền lại trực tiếp không nhìn tên kia , khiến cho gây ra tình cảnh bây giờ.
- Hừ ! Hai vị đi thật nhanh a ! Ta còn chưa cho hai vị đi mà , chúng ta cùng đi đàm luận một chút đi chứ.
Triệu Phùng vừa bước đến chính là hừ lạnh nói. Hắn thật sự rất tức giận, hắn sinh ra trong con nhà thế gia ,lại là con cả nên rất mực được yêu thương chiều chuộng. Ngoại trừ trưởng bối và những tên thiếu gia của tam đại gia tộc còn lại, lời của hắn nói ra ai mà không nghe ? Vậy mà hôm nay dám có kẻ làm trái ý hắn , hơn nữa còn là trực tiếp không nhìn , trước mặt bao nhiêu người như thế đối với Triệu Phùng hắn thì đây là cái đánh mặt rất đau.
Thực ra vừa rồi khi Triệu Phùng nhìn thấy sắc đẹp của Bích Huyền, hắn đã nổi lên tâm tư nhưng lại sợ đằng sau lưng của đối phương có một thế lực nào khác vì nhìn Thiên Huyết và Bích Huyền cùng mặc chung một bộ y phục hắc y có hình huyết vân giống nhau , cho nên hắn vẫn chua dám động thủ.
Nhưng về sau nghĩ lại, Triệu Phùng mới nhớ các thế lực lớn của ngũ đại đế quốc từ tông môn , học viện và hoàng thất hoàn toàn không có kiểu trang phục như thế cho nên hắn mới cho là hai người Thiên Huyết chỉ là tu luyện giả bình thường dưới đáy mà thôi và tất nhiên Triệu Phùng quyết định động thủ.
Không thể không nói Triệu Phùng là một người có tâm tư khá sâu kín, nếu đổi lại là người khác có lẽ còn có thể thành công, nhưng đáng tiếc, địch nhân của hắn lại là Thiên Huyết.
- Nếu như chúng ta không theo các hạ thì thế nào ?
Nghe giọng điệu khó chịu của Triệu Phùng, Thiên Huyết cũng là lạnh giọng hỏi lại.
- Nếu như hai vị không theo , vậy có lỗi rồi, hai vị chắc chắn sẽ gánh chịu hậu quả rất nghiêm trọng.
Nghe thế , Thiên Huyết nhíu mày , hắn không thích phiền phức, cũng không phải hắn sợ phiền phức, nếu có kẻ dám cả gan gây sự thì Thiên Huyết sẽ không nương tay đưa hắn về phía bên kia thế giới đấy.
- Vậy thì xin lỗi rồi, chúng ta không rảnh , ta còn phải đưa tiểu nha hoàn của mình đi dạo phố nha .
Nói xong , Thiên Huyết vẫn là nắm tay Bích Huyền , không để ý đi lướt qua Triệu Phùng.
Triệu Phùng thực sự tức giận rồi, đây là triệt để đánh mặt .
- Không biết tốt xấu gia hỏa ! Đã ngươi rượu mời không muốn, muốn uống rượu phạt, các ngươi , lên cho ta , nam giết, nữ để lại.
- Rõ.
Hai tên hộ vệ nghe thấy lời Triệu Phùng nói, lập tức nghe lệnh , từng tia hải khí từ trong cơ thể bọn họ phún trào mà ra , kình phong tỏa ra xung quanh .
Những người xung quanh thấy có đánh nhau lập tức chạy đi chỗ khác, một vài người từ xa nhìn về phía Thiên Huyết hai người đầy thương hại.
Hai tên hộ vệ kia dùng tốc độ cực nhanh lao đến gần Thiên Huyết.
[Huyền giai cao cấp hải kỹ. Lang hỏa quyền.]
[Huyền giai đỉnh phong hải kỹ. Hoa phong chưởng.]
Nhất quyền nhất chưởng lao nhanh đến sau lưng Thiên Huyết.
- Thiếu gia , để ta xử lý bọn chúng nha , hai tên này, thật yếu.
- Không cần thiết, một tên không biết tốt xấu gia hỏa , trong mắt ta chỉ là sâu kiến mà thôi.
Đúng như là Thiên Huyết nói, hai tên hộ vệ kia một tên là Hải tông bát tinh , một tên là Hải tông cửu tinh , đối với Thiên Huyết hiện tại yếu đến không thể yếu hơn.
Tưởng chừng như sắp bị quyền và chưởng của hai tên hậu vệ Trình Phùng kia đánh trúng, bỗng Thiên Huyết dậm nhẹ một chân xuống đất .
Dị biến xảy ra , hai tên hộ vệ kia thế công đang hung mãnh bỗng nhiên ngừng lại bất động.
Ầm ! Ầm !
Hai tiếng nổ vang lên , hai tên hộ vệ bỗng nhiên nổ tung , máu thịt , ruột gan , óc não nát bét bị trộn lẫn bắn tung tóe ra xung quanh.
Khung cảnh kinh khủng khiến cho những người nhìn thấy ngây như phỗng .
"Đinh. Chúc mừng kí chủ thành công diệt sát thành công hai tên Hải tông, nhận được 6 vạn exp , 3 vạn sát điểm, 2 vạn kim tệ. "
"Hazz , đúng là rác rưởi, đến một đồ vật cũng không rơi ra"
"Đinh. Chúc mừng kí chủ thành cong diệt sát sinh mạng thứ 1 vạn , nhận được 10 vạn exp , 6 vạn sát điểm , 3 vạn kim tệ, Sát cuồng danh hiệu. "
"Danh hiệu ? "
"Đinh.
Danh hiệu :Sát cuồng .
Thông tin : khi kí chủ diệt sát trên 1 vạn sinh mạng sẽ nhận được.
Công dụng : tăng 15% sát điểm, 5% exp . "
"Cũng tạm được, dù tăng lên không ít nhưng có còn hơn không nha. "
- Vị này Triệu Phùng tiên sinh , hiện tại, ngươi lựa chọn chết như thế nào ?
Giọng nói ngọt ngào của Bích Huyền ở bên cạnh Thiên Huyết vang lên.
Hiện tại, giọng của nàng rất ngọt, khuân mặt tươi cười, ánh mắt híp lại thành một vòng cung hình bán nguyệt. Nhưng lại câu nói của nnàng lại là bán đứng dáng vẻ đáng yêu của nàng.
Có lẽ những người khác không biết trạng thái bây giờ của Bích Huyền , nhưng Thiên Huyết sớm tối ở cùng nàng sao có thể không biết nàng tức giận thật rồi.
Chính Thiên Huyết cũng không biết từ khi nào mỗi lần hắn bị người khác tấn công là Bích Huyền lại cực kì tức giận.
Đụng vào nàng thì có thể chết nhẹ nhàng một chút, nhưng dám tấn công Thiên Huyết, có lẽ kẻ đó sắp nếm trải cái chết kinh khủng nhất.
Bích Huyền lấy ra một thanh kiếm màu xanh lam , kiếm như được tạo ra từ băng đá , tỏa ra từng luồng hơi lạnh thấu xương. Thiên Huyết có thể nhận ra được đây là [Huyền Băng Thiên Nguyệt kiếm] , một thanh thiên cấp trung giai pháp bảo , thanh kiếmnnày được Thiên Huyết tặng cho Bích Huyền lúc nàng thành công tấn thăng Hải tông.
Vung nhẹ kiếm lên....
[Địa cấp trung giai hải kỹ. Hàn nguyệt trảm.]
Kinh thiên kiếm mang màu lam sắc từ từ hình thành, một luồng kinh khủng ba động băng hàn hải khí bắn ra xung quanh cho người ta cảm thấy rét lạnh tận sống lưng.
- Đi chết đi.
Kiếm mang lao thẳng theo chỉ đạo của Bích Huyền về hướng Triệu Phùng, uy áp khủng khiếp làm cho một tên chỉ mới đột phá Hải sư như Triệu Phùng gần như không thở nổi chứ nó chi là cử động thân thể để trốn thoát.
Đến tận bây giờ, Triệu Phùng đã biết mình đá phải thiết bảng , hắn cực độ hối hận , nhưng.... kịp sao ?
Phập !
Ầm ! Ầm ! Ầm !
Tiếng vật nhọn lao qua vật thể, tiếng đất đá bị nổ tung lần lượt vang lên. Kiếm mang do Bích Huyền tạo ra lao nhanh , chém ngang qua cơ thể Triệu Phùng khiến hắn bị chặt làm đôi , sau đó kiếm chiêu không giảm, tiếp tục lao đi và san bằng khu nhà tại 10 dặm xung quanh bị san thành bình địa.
Tất cả những người đang có mặt tại đây đều đang lăn lê kêu đau dưới đất, ngoại trừ Thiên Huyết và Bích Huyền hai người.
Nhìn sang thi thể Triệu Phùng, cơ thể gần như bí băng phong , mắt trợn to đầy sợ hãi.
Triệu Phùng .... Chết....... Không nhắm mắt.
.....
(^^mọi người xem xong chương thì nhấn nút
"Ta Thích "
phía dưới ⬇giùm minh nha. Cảm ơn mọi người nhiều. ) 💖💖💖💖💖💖💖