Chương 18: Phượng Bích Huyền . ( Cầu đề cử)

...

Huyền Hà hoàng thành phía ngoài.. .

Tại một tửu điếm ở ngoài hoàng thành, Thiên Huyết đã mặc một chiếc áo choàng đen có mũ chùm kín đầu và đang ngồi uuống rượu.

Tiểu Bạch không thể đi theo vì thân hình của nó quá lớn rất dễ gây chú ý nên Thiên Huyết đã đưa nó vào không gian sủng thú .

Đây là lần đầu tiên trong hai năm Thiên Huyết được thấy nhà cửa và con người. Trong hai năm qua hắn chưa một lần bước ra khỏi Huyền Hà sâm lâm, tuy có một số lần gặp dong binh nhưng cũng quá ít. Thức ăn thì chủ yếu là thịt Hải thú , nước uống cũng chỉ là từ nguồn nước suối mà thôi.

Hiện tại là buổi chiều, Thiên Huyết vừa ăn uống vừa chuẩn bị tiến vào hoàng thành.

Huyền Hà hoàng thành là một tòa thành cực lớn, tường thành được làm bằng một loại hợp kim siêu cứng cao đến hơn năm mươi trượng xuyên thấu tầng mây, cho dù là Hải Vương có khả năng bay được cũng cực kì khó. Bên trong thành tuy Thiên Huyết chưa vào nhưng cũng có thể đoán được nó rộng lớn đến nhường nào. Huyền Hà thành có bốn cửa phân biệt là đông môn, tây môn, nam môn và bắc môn , Thiên Huyết đang ở tại đông môn.

Vấn đề quan trọng của hắn bây giờ là tìm ra một cái lệnh bài để vào thành , Huyền Hà hoàng thành khi vào cửa nngoài phải giao nộp lệ phí ra thì còn cần phải có lệnh bài chứng minh thân phận nữa.

Trong lúc Thiên Huyết đang uống rượu và suy nghĩ cách vào thành thì bỗng thấy cổng đông môn mở ra , báo hiệu đã đến giờ vào thành. Đánh liều , Thiên Huyết đứng dậy, bước ra khỏi tửu điếm đi theo đoàn người đến trước cổng thành , một đoàn binh lính mặc bạch sắc giáp sắt trên tay cầm thương dài từ trong thành bước ra chia làm hai ngả đứng hai bên cổng thành.

Một người người trung niên mặc bạch sắc giáp sắt nhưng lại có áo choàng đỏ sau lưng cưỡi hắc sắc ngựa trông vô cùng uy phong đi ra trước đám người quát lớn :

- Đã đến thời gian nhập thành , tất cả những ai muốn vào thành ngoan ngoãn ở đó xếp hàng và làm theo quy định cho ta , kẻ nào không tuân theo, chém.

Nghe vậy, tất cả mọi người trước cổng thành đều ngoan ngoãn xếp hàng, hai người lính bước ra bắt đầu tra xét thân phận .

"Hệ thống, ngươi có cách nào để ta có được lệnh bài chứng minh thân phận không. Tuy ta không sợ cái hoàng thành này nhưng bên trong có Hải vương a, thật phiền toái nếu như bị hắn lùng bắt. "

Thiên Huyết nhìn đoàn người nhanh chóng hỏi hệ thống.

"Đinh.Thưa kí chủ, kí chủ có thể vào thương thành của hệ thống để mua nha . "

"Cái gì? Thương thành của hệ thống cũng có thứ này sao ? "

"Đinh. Thưa kí chủ, chỉ có kí chủ không nghĩ đến , không có thứ hệ thống không có , tuy thương thành của hệ thống mới chỉ là sơ cấp nhưng mấy vật dụng linh tinh này vẫn có thể lấy ra được. "

"Được rồi, cho ta mua một tấm đi . "

"Đinh. Kí chủ thành công mua lệnh bài thân phận với giá 5 sát điểm "

Nhìn trên tay một trương làm bằng một loại mộc đặc biệt lệnh bài , trên lệnh bài có in hình chữ Hoàng, lật ra mặt sau có thể thấy được tên của hắn. Thiên Huyết thầm nghĩ.

"Được rồi, bây giờ phải vào thành đã . "

Nhắc đến thương thành của hệ thống thì Thiên Huyết vẫn vạn phần bất đắc dĩ , lần đầu tiên hắn vào thì ngỡ ngàng khi thấy các vật phẩm cao cấp bên trong nhưng khi nhấn vào xem giá thì một là đẳng cấp không đủ , hai là sát điểm quá cao. Thiên Huyết có hỏi thì được hệ thống giải thích là do đẳng cấp của hệ thống chỉ là cấp một nên hắn chỉ có thể mua đồ từ huyền cấp trở xuống. Trong hai năm qua , Thiên Huyết chỉ mua đan dược chữa thương và hương liệu để làm thức ăn chứ chưa đả động gì đến ngăn công pháp và vũ khí.

Quay trở lại với hiện tại, từng người, từng người một thông qua kiểm tra , có vẻ như không ai dám giả mạo hay dám lừa dối binh lính gác cổng để vào thành cả.

Dần dần cũng đến lượt Thiên Huyết, hắn cởi mũ trùm đầu , đưa ra thân phận lệnh bài. Tên lính canh cổngccó vẻ kỳ lạ với lại mái tóc xanh dương và khuân mặt trẻ tuổi của Thiên Huyết thì khá kì lạ nhưng vẫn cầm lấy lệnh bài và cho vào máy kiểm tra. Sau khi không có vấn đề thì đưa lại cho Thiên Huyết và sau đó Thiên Huyết được trót lọt vào thành.

Không thể phủ nhận Huyền Hà hoàng thành là một tòa thành trung tâm của Huyền Hà đế quốc, vừa bước qua cổng thành Thiên Huyết đã thấy một con đường tấp nập người qua lại, từng nhà san sát nhau y như trong phim cổ trang của Hoa Hạ ngày trước hắn được xem. Các hàng quán ở hai bên đường tấp nập người mua , kẻ bán khung cảnh không khác gì khu phố mua bán đời trước của Thiên Huyết là mấy. Dạo quanh một chút đường phố , Thiên Huyết quyết định đi tìm một nhà trọ để nghỉ qua đêm.

Đang trên đường tìm nhà trọ, Thiên Huyết bỗng thấy phía trước tụ tập một đám đông rất náo nhiệt, tò mò nên hắn cũng chen vào xem. Chỉ thấy bị quây lại ở giữa đám đông là một thiếu nữ , cũng không hẳn là thế , chính xác phải là một tiểu cô nương vì nàng nhìn chỉ tầm sáu , bảy tuổi.Tiểu cô nương này mặc một chiếc y phục màu nâu rách rưới lộ ra làn da có vẻ xanh xao ốm yếu, mái tóc nàng màu bạch kim dài rối bời rũ xuống che hết khuân mặt.

Người xung quanh xôn xao bàn tán , nhưng vẫn không ai bước ra cả. Bỗng nhiên vòng tròn tách ra nhường chỗ cho một tên thiếu niên mặc một bộ cẩm bào màu trắng hoa lệ , trên tay phe phẩy cây quạt , phía sau thiếu niên này là bốn tên trung niên trông có vẻ là hộ vệ của thiếu niên kia.

Thiếu niên này bước đến trước mặt vị tiểu cô nương kia , cất một chất giọng khó nghe vang lên nói với nàng đang ngồi run rẩy dưới đất.

- Hừ ! Bán thân, một đống rác mà thôi , ngẩng đầu lên cho ta xem nào tên tiện dân kia.

Bốn tên trung niên đằng sau thấy tiểu cô nương ngồi dưới đất vẫn không làm theo ý chủ tử của mình thì một tên đứng ra tức giận quát :

- Tiện dân , ngươi bị điếc sao , không nghe thấy thiếu gia nhà ta nói sao , ngẩng đầu lên.

Nghe thấy tiếng quát của tên hộ vệ, tiểu cô nương kia càng run rẩy hơn, nhưng vẫn quật cường không cúi mặt không ngẩng lên , chỉ run giọng nói :

- Ta.... Ta sẽ ngẩng đầu nếu như các ngươi chịu bỏ tiền chôn cất dưỡng mẫu của ta .

Nghe thấy vậy tên thiếu niên kia chỉ hừ lạnh, khinh thường nói :

- Hừ ! Rượu mời không muốn, muốn uống rượu phạt, ngươi...

Tên hộ vệ bên cạnh được gọi , nhanh chóng bước đến trước mặt tiểu cô nương kia , dùng tay nắm lấy mặt nàng nâng lên.

Mọi người xung quanh thấy vậy nhưng không một ai dám bước ra , chỉ nhỏ giọng bàn tán .

- Hazz , tên Cửu công tử này lại như thế rồi, chỉ tội cho tiểu cô nương này , còn nhỏ như vậy mà đã bị rơi vào tay tên ác ôn này.

- Đúng vậy, mới hôm trước ta nghe thấy hắn mới đánh chết một tỳ nữ chỉ vì lỡ làm vỡ cái chén của hắn .

- Đâu chỉ thế, ta còn nghe nói....

- Phủ tể tướng tại sao lại sinh ra tên ác ôn này chứ.

- Hazz ,...

. ..

Từng tiếng thở dài vang lên tiếc thương cho tiểu cô nương bán thân kia nhưng không ai dám ra giúp cả .

Lúc này, do bị bóp mặt đau đớn nên tiểu cô nương kia đã phải ngẩng đầu lên , khuân mặt nhỏ bé tuy nhem nhuốc yếu gầy nhưng không che dấu nổi nét đẹp của nàng, mái tóc dài màu bạch kim sắc kỳ dị cộng thêm khuân mặt trái xoan xinh xắn càng khiến có cô bé có một vẻ đẹp của một tiểu mỹ nhân. Tròng mắt màu hỏa sắc tà mị đẫm nước mắt càng khiến cho người ta thương tiếc.

Chỉ thấy sau khi trông thấy khuân mặt của tiểu cô nương đó, tên được gọi là Cửu công tử kia cười hahả , trong con mắt híp không che dấu chút nào vẻ dâm tà phóng ra khiến người xung quanh lại thở dài lui lại cầu chúc cho cô bé đáng thương.

- Bắt nó về cho ta , vừa lúc ta đang thiếu một tên nô tỳ làm ấm giường ahahaha.

Tên hộ vệ kia nhận mệnh túm áo cô bé trong sự vẫy vùng , gào khóc của cô.

- Các ngươi thả ta ra , thả ta ra , chỉ cần các ngươi chôn cất cho dưỡng mẫu ta , bảo ta làm gì cũng được.

- Chôn cất cho đống rác này ? Vứt ra ngoài thành đi , ô uế mũi của ta .

Nghe lệnh tên Cửu công tử kia , hai tên hộ vệ sau lưng tiến lên định làm theo lệnh nhưng bất chợt, một bóng đen lao ra , nhanh như chớp cướp lại tiểu cô nương trong tay tên hộ vệ kia, nhanh chân đá bay hai tên hộ vệ đang tiếp cận cái xác của dưỡng mẫu nàng.

Nhìn cô bé đang được xách trong tay mình, Thiên Huyết nhẹ giọng hỏi :

- Xin chào, ngươi tên là gì?

Cô bé kia vẫn còn ngỡ ngàng, bất ngờ chưa hiểu chuyện gì xảy ra thì nghe thấy câu hỏi của Thiên Huyết, trong vô thức cô bé đáp lại :

- Ta ... Ta tên Phượng Bích Huyền .

. ...

(^^lại một ngày nữa trôi qua trong sự nhàm chán. Mọi người đọc xong nhấn nút "ta thích "giùm mình nha . Yêu mọi người nhiều. "