Chương 1: Xuyên Không Bất Đắc Dĩ

•••

Việt Nam, ngày 31 tháng 7 năm 2021.

Thời điểm mà dịch Covid 19 bùng phát mạnh mẽ trở lại.

Đặc biệt là ở thành phố Hồ Chí Minh. Tại nơi này, con số ca dương tính vẫn cứ tăng hàng ngày.

Trong một gian phòng nọ, một thanh niên với mái tóc đen đặc trưng của người Việt Nam, thân thể khá cân đối do tập thể dục thường xuyên.

Nguyễn Thiên Long, một sinh viên năm 3 của trường đại học FPT. Hiện tại, hắn đang phải cắm cúi mà ngồi làm việc.

“Thầy thực sự biết cách hành xác người khác a!”

Thiên Long vừa gãi đầu vừa nói. Đương nhiên cái việc mà hắn đang làm chính là thiết kế một cái banner để quảng cáo sản phẩm cho người thầy của mình.

Bụp

Bỗng nhiên, một tình huống oái ăm xuất hiện. Màn hình máy tính của hắn bỗng ngắt kết nối cái rụp.

“Cái quái gì đây!”

Thiên Long âm thầm gào thét lên. Đương nhiên là hắn vẫn chưa lưu file lại.

Nhưng điều kỳ quái là điện nhà vẫn hoạt động bình thường nhưng cái máy tính lại tự động tắt máy. Điều này khiến hắn bắt đầu khó hiểu.

“Để kiểm tra xem nào!”

Thiên Long bình tĩnh mà gỡ ra thùng máy mà kiểm tra.

Từng lớp vỏ của thùng máy được Thiên Long cẩn thận gỡ ra.

Tiếp theo đó thì từng món đồ như card đồ họa, mạch chính, tản nhiệt, nguồn,... của thùng máy hiện ra.

“Vậy ra là do thứ này!”

Thiên Long thầm nghĩ. Bởi trước mắt hắn lúc này chính là cánh quạt của nguồn đã bị hư hại.

“Haizzz! Đành đi ra shop mua cái khác thay thế vậy!”

Thiên Long gãi đầu nói. Việc linh kiện máy tính bị hư hại thì có thay thế chứ sửa thì cũng không dùng được bao lâu.

Nói là làm, Thiên Long tháo nguồn của thùng máy ra rồi bỏ vào bịch. Sau đó xuống nhà lấy xe đi ra shop mua đồ thay thế.

Nói là shop nhưng thực chất là nhà của một anh kỹ thuật viên làm trong shop cơ.

Do chỉ thị 16 từ chính phủ nên các shop đều đã đóng cửa để giãn cách.

Không quá bao lâu, Thiên Long đã đến nhà của anh kỹ thuật viên đó.

Cốc Cốc

“Anh Sơn ơi! Mở cửa cho em!”

Thiên Long gõ cửa nói.

Nhưng đáp lại Long là sự yên tĩnh đến kỳ lạ.

“Kỳ vậy ta! Bình thường ảnh sẽ đáp lại chứ!”

Nhận thấy điều kỳ quái, Thiên Long quyết định mở cửa đi vào.

“Không khóa?!”

Đúng như hắn đoán là có điều kỳ quái, cánh cửa không hề được khóa.

“Anh Sơn ơi!”

Thiên Long chầm chậm bước vào bên trong. Vừa đi, Thiên Long vừa gọi.

“Cái quái gì thế này?”

Đi được một hồi thì Thiên Long phát hiện được một viên đá màu lam đang phát sáng trên chiếc bàn trong phòng khách của nhà anh Sơn.

Thiên Long tò mò bước đến cầm lên thì dị biến phát sinh.

Ánh sáng từ viên đá sáng dần lên, bao trùm khắp gian phòng.

Thiên Long vì quá chói mắt mà nhắm mắt lại.

Nhưng Thiên Long nào biết, ngay khoảng khắc đó thì bản thân hắn đã bị cuốn vào một cái lỗ hổng không gian.

•••

Tại một vùng đất xa lạ.

Ở giữa một cánh đồng lúa, một nam tử với mái tóc đen, trên thân là một bộ y phục khá rách rưới đang nằm bất tỉnh ở giữa cánh đồng.

“Ưm...ui cha cha!”

Tên này còn ai khác ngoài main của chúng ta, Thiên Long. Bất quá cái cơ thể thì...

“Đây là đâu? Mà sao thấy mình nhỏ nhỏ thế nhỉ?”

Chính xác hơn là Thiên Long đã bị thu nhỏ lại, bằng với kích thước của một cậu bé 14 15 tuổi.

“Mình nhớ là cái viên đá kia phát sáng rồi sau đó thì mình đã ở đây!”

“Không lẽ mình đã xuyên không?”

Thiên Long chợt nhận ra điều gì. Đương nhiên với mấy truyện xuyên không thì hắn quá rành rồi.

“Vậy đây là nơi nào đây?”

Thiên Long nhìn ngó xung quanh, thầm nghĩ.

Trong lúc Thiên Long đang bận nhìn ngó xung quanh thì viên đá, thứ mà hắn đã cầm khi trước xuất hiện và bắt đầu phát sáng.

Bất quá, lần này không bao trùm xung quanh mà chỉ phát sáng ở phạm vi nhỏ.

“Chuyện gì nữa đây?”

Thiên Long thầm chấn kinh. Bởi viên đá này mà phát sáng thì chả có chuyện gì tốt lành hết a.

Không quá bao lâu, từ vị trí của viên đá, một nữ tử với mái tóc màu lục, phía sau có đôi cánh nhỏ xinh, đôi tai hơi dài, thân thể nhỏ nhắn, trên thân là một bộ y phục đơn sơ nhưng lại phù hợp với vóc người.

“Tiểu tinh linh?”

Đúng vậy, từ hình dáng cho đến kích thước thì không khác gì mấy tiểu tinh linh mà hắn từng thấy qua ở các bộ truyện.

Nữ tử dần mở ra đôi mắt, nhìn xung quanh rồi nhìn sang Thiên Long, khom người nói:

“Tiểu nữ hân hạnh được gặp qua chủ nhân!”

“Stop!”

Thiên Long trừng mắt nhìn nàng nói. Đương nhiên việc tự dưng bị xưng là chủ nhân thì quá là không quen đi.

“Tại sao ngươi lại gọi ta là chủ nhân? Rồi còn đây là đâu? Vì sao lại đưa ta đến đây?”

Thiên Long nhìn tiểu tinh linh mà trực tiếp hỏi.

“Hồi bẩm! Chủ nhân là chủ nhân! Còn nơi này là Thiên Huyền Tinh Cầu! Lý do thì là chủ nhân là người được chọn!”

Tiểu tinh linh từ tốn nói.

“Người được chọn?”

Thiên Long khẽ nhíu mày với lời giải thích như vậy. Người được chọn cái rắm a.

Đương nhiên Thiên Long là người sống theo thực tại, không bao giờ mơ tưởng đến những thứ xa vời .

“Đúng vậy! Chủ nhân là người chọn để nghịch chuyển càn khôn, thống lĩnh vạn giới!”

Tiểu tinh linh cười nói.

“Hừ! Bổn công tử không tin vào mấy chuyện này!”

Đương nhiên Thiên Long sẽ không vào mấy chuyện như vậy rồi.

“Rồi chủ nhân sẽ nhận ra đó là sự thật thôi!”

Tiểu tinh linh che miệng cười nói.

“Hừ! Kệ ngươi! Vậy hiện tại ta đang ở nơi nào trên Thiên Huyền Tinh Cầu?”

Thiên Long quay trở lại việc tiếp thu thông tin về nơi này.

Làm gì thì làm nhưng bước đầu tiên vẫn là thu thập thông tin.

“Để xem! Chủ nhân hiện tại đang ở biên giới của Đế Quốc Vân Lam với Vương Quốc Bạch Ưng a!”

Tiểu tinh linh nói.

“Hửm!”

Thiên Long chống cằm lên suy nghĩ về việc nên đi về hướng nào. Dẫu sao thì nơi này cũng quá lạ so với hắn.

“Mà khoan! Ta vẫn chưa biết tên của ngươi!”

Thiên Long chợt nhớ ra là bản thân vẫn chưa hỏi tên của tiểu tinh linh.

“Tiểu nữ tên là Mộc Huyền a!”

Mộc Huyền cười nói.

“Mộc Huyền! Ra vậy!”

Thiên Long thầm cảm thán nói.

Mộc Huyền, Mộc là thuộc tính cơ bản và gần gũi với tinh linh, còn Huyền nghĩa là thần bí bí ẩn. Tên này rất hợp với tiểu tinh linh này.

“Sau này cứ gọi ta là công tử! Chủ nhân ta nghe không quen!”

Thiên Long nhìn Mộc Huyền nói.

“Vâng, công tử!”

Mộc Huyền cười nói.

“Vậy còn anh Sơn thì sao? Không lẽ cũng bị mang qua đây?”

Thiên Long thắc mắc nói. Việc viên đá kỳ lạ ở trong nhà của anh Sơn khiến hắn không thể nghĩ đến việc anh Sơn đã bị mang đến đây.

“Cái này thì tiểu nữ không biết! Người đó đã mất tích được khoảng 2 ngày rồi!”

Mộc Huyền lắc đầu nói.

“Mất tích?”

Thiên Long thầm giật mình. Nếu thực sự là mất tích thì anh Sơn có thể đã đi đâu được chứ?

“Thôi bỏ qua vậy! Hy vọng ảnh an toàn!”

Thiên Long lắc đầu, xóa bỏ tạp niệm đi.

“Vậy nói ta nghe về phân cấp bậc cũng như thông tin cơ bản về nơi này đi!”

Thiên Long nhìn Mộc Huyền nói.

“Vâng!”

Mộc Huyền gật đầu đáp.

Sau đó thì Thiên Long được Mộc Huyền nói về Thiên Huyền Tinh Cầu.

Sau một hồi thì Thiên Long cuối cùng cũng thông não về thông tin nơi này.

Thiên Huyền Tinh Cầu là một hành tinh rộng lớn.

Tại nơi này có rất nhiều các chủng tộc khác nhau như Tinh Linh Tộc, Ải Nhân Tộc, Long Tộc, Nhân Tộc,...

Nhưng những tộc kể trên đều có chung một kẻ thù, đó chính là Ma Vương.

Tại Thiên Huyền Tinh Cầu thì hầu hết các chủng tộc đều có Vị Thần của riêng họ để bồi phụng.

Trong số đó thì Ma Vương tôn thờ Ma Thần. Mà Ma Thần thì lại là đối địch của các Vị Thần.

Phía bên trên Thiên Huyền Tinh Cầu chính là Thần Giới, nơi mà các Vị Thần sinh sống.

Ở Thiên Huyền Tinh Cầu thì cấp bậc được phân chia theo cấp số(level) và nghề nghiệp của mỗi người.

Cấp được tính từ cấp 1 cho đến vô hạn. Chưa ai có thể khai phá hết giới hạn của số cấp này.

Nghề nghiệp thì gồm có Kiếm Sư, Pháp Sư, Ma Pháp Sư, Đấu Sư, Võ Sư, Y Sư,...

Đương nhiên cũng sẽ có các thế lực chuyên đào tạo ra những nghề nghiệp như vậy. Cũng chính là những Tông Môn, Học Viện,...

Nhưng trong số đó thì Công Hội là nơi mà mọi người sẽ nhận các nhiệm vụ để kiếm tiền, trang trải cuộc sống. Đặc biệt là những dân thường không có tiền.

Các thế lực được phân bổ theo: Hạ Lưu, Trung Lưu, Thượng Lưu.

Hạ Lưu thuộc về những quý tộc nhỏ đang trên đà phát triển.

Trung Lưu là quý tộc lâu năm có cống hiến nhất định cho quốc gia nên được Vua nâng tước vị.

Thượng Lưu là những quý tộc có tầm ảnh hưởng quan trọng trong quốc gia như Bá Tước, Hầu Tước.

Tại nơi này vật liệu được phân chia theo: F-D-C-B-A-S-SS-SSS.

Xếp hạng của mạo hiểm giả làm việc cho Công Hội được phân thành: F-D-C-B-A-S-SS-SSS.

Tiền tệ ở đây được phân loại theo: Đồng-Vàng-Bạc-Bạch Kim.

100 Đồng=1 Vàng.

100 Vàng=1 Bạc.

100 Bạc=1 Bạch Kim.

Vũ khí, trang bị được phân từ thấp đến cao gồm: Trắng-Lục-Lam-Tím-Vàng-Cam-Đỏ-Đen.

Ngoài ra thì ở mỗi quốc gia đều có những đền thờ riêng biệt của những Vị Thần.

Những ngôi đền này đóng vai trò trong việc khảo nghiệm tiềm năng Ma Pháp của những đứa trẻ trong độ tuổi 15.

Thiên Huyền Tinh Cầu gồm có 5 lục địa lớn khác nhau là Vân Huyền Lục Địa, Sâm Lâm Lục Địa, Bắc Hải Lục Địa, Huyền Sơn Lục Địa và Huyền Minh Lục Địa.

Mỗi lục địa đều có vài Vương Quốc nhỏ lẻ sinh sống cùng nhau, hay thậm chí là có cả một Đế Quốc.

Mà Vân Lam Đế Quốc thuộc về Vân Huyền Lục Địa, còn Vương Quốc Bạch Ưng thì thuộc Bắc Hải Lục Địa.

“Hừm! Vậy đi về phía Vương Quốc Bạch Ưng vậy!”

Sau một hồi suy nghĩ thì Thiên Long quyết định đi về hướng Vương Quốc Bạch Ưng.

Lý do thì rất đơn giản. Đế Quốc có địa vị cao hơn Vương Quốc, nhưng kèm theo đó cũng có rủi ro.

Đó chính là địa vị. Một tên vừa đến nơi này như Thiên Long thì địa vị là con số không. Mà đã không có địa vị lại còn không có thực lực thì chả khác gì bao cát cho mấy tên kia đè đầu cưỡi cổ.

Bởi lý do trên nên Thiên Long quyết định đi về hướng Vương Quốc Bạch Ưng.

“Mà trước tiên thì cần tìm một đồ thay mới được!”

Đương nhiên việc mặc một đồ rách khiến hắn cảm thấy không thoải mái cho lắm.

Còn lý do mà bộ đồ bị rách thì có lẽ là trong quá trình xuyên qua lỗ hổng không gian thì bộ đồ của hắn bị chấn nát rách rồi.

Mà lý do vì sao cơ thể hắn không bị gì thì chắc có liên quan đến Mộc Huyền. Bởi có thể khiến cơ thể của hắn teo nhỏ lại vài tuổi thì ngoài cái khả năng kỳ lạ đến từ viên đá kia thì còn thứ gì khác.

“Cái đó công tử không cần đi tìm đâu!”

Mộc Huyền lên tiếng nói. Sau đó thì bắt đầu vận Ma Pháp lên cơ thể của Thiên Long.

Theo đó thì một luồng khí màu xanh nhạt từ từ bao phủ lấy có thể của Thiên Long.

“Đây là...Ma Pháp!”

Thiên Long trợn tròn mắt trước một màn này. Mặc dù thông qua lời của Mộc Huyền thì hắn biết ở nơi này có tồn tại Ma Pháp.

Nhưng đây vẫn là lần đầu tiên hắn chứng kiến Ma Pháp thực sự a.

Sau đó, bộ đồ rách nát của hắn đã biến đâu mất. Mà thay vào đó là một bộ đồ với tông màu chủ đạo là đen trắng xen kẽ, sau lớp áo choàng là một cái áo ôm sát cơ thể với màu đen là chính, bên dưới là chiếc quần dài cũng mang theo tông màu đen, dưới chân là đôi giày tây phù hợp với kích thước bây giờ của hắn. Phối hợp thêm mái tóc đen cũng đôi mắt đen pha chút tím thì hiện tại hắn có thể cưa đổ bất cứ nữ tử nào a.

“Công tử thật đẹp trai a!”

Mộc Huyền lên tiếng khen ngợi nói. Nàng cũng là không ngờ Thiên Long sau khi đổi y phục lại anh tuấn đến mức kinh người như vậy.

“Bớt nịnh!”

Thiên Long trừng mắt nhìn Mộc Huyền nói.

“Đến lúc đi rồi!”

Thiên Long thản nhiên nói. Sau đó thì từng bước tiến về Vương Quốc Bạch Ưng.

“Ừm!”

Mộc Huyền cười nói. Sau đó thì hóa thành một đốm sáng chui vào trong người của Thiên Long.

“Vậy ra nàng ta có thể làm như vậy!”

Thiên Long thầm nghĩ. Với việc Mộc Huyền có thể nhập vào cơ thể hắn như vậy thì cũng đỡ gây sự chú ý của người khác.

Cứ như vậy, Thiên Long tiếp tục cất bước về Vương Quốc Bạch Ưng.

---

Chap 1 đã ra lò.

Ae đọc vv.

Ủng hộ thì momo: 0765830540.

Tác đang túng thiếu tiền điện.

Kkk