Chương 28: Ngưu Phu Nhân +++

Sở Phong bấy giờ ngồi tại một căn phòng được đặt riêng, tại một tửu quán của Vũ Linh Phường hắn ngồi đấy trong rất yên tĩnh.

Một lúc sau hai hình bóng xuất hiện, một trong hai người chính là Ngưu Bất. Dưới sự khống chế của Thuật Khống Hồn thì Ngưu Bất hiện tại chả khác gì một con rối nhảy nhót trong tay Sở Phong.

''Chủ Nhân, ta đưa Nương Tử tới ra mắt Ngài.''

Ngưu Bất khom lưng cúi đầu trước Sở Phong. Nương Tử cạnh hắn cũng ôn nhu làm theo. Sở Phong lúc này nhìn qua, Nương Tử tên Ngưu Bất cũng rất bắt mắt.

Nàng nhìn qua là một cái nữ nhân trưởng thành, tuổi tầm khoảng 32 33, thân thể quả thật rất đầy đủ, nhất là cặp mông phúc hậu.

''Tiểu Nữ Ngọc Lan, ra mắt Chủ Nhân.''

Chủ Nhân của Ngưu Bất đương nhiên cũng là chủ nhân của nàng, chẳng qua nhìn hắn còn rất trẻ, rất tràn đầy năng lực. Ở cái tuổi này có thể khiến Ngưu Bất thốt ra hai tiếng chủ nhân là chừng nào kinh khủng đây. Phải biết Ngưu Bất có danh tiếng không nhỏ, nhất là khoảng buôn bán kinh doanh.

Sở Phong cười mỉm, tâm đen như đáy nồi mà búng tay một cái. Ngưu Bất lập tức đôi mắt mờ mịt. Vợ Ngưu Bất quả thật không tồi, da dẻ cũng rất trắng trẻo. Môi đỏ trái tim, mi mắt liễu thấm. Nàng thân mặc một bộ y phục hở vai, xẻ đùi. Nơi lòi tròn trịa, phần khoe trắng nõn thơm tho.

''Ngươi đứng đó. Ngọc Lan ngươi qua đây rót rượu cho ta.''

Sở Phong ngoắc ngoắc ngón tay. Ánh mắt dâm tà của hắn lập tức khiến cho Ngọc Lan rùng mình, cảm giác sợ hãi truyền lại.

''T-Tướng công...''

Ngọc Lan đã hơi nép người vào Ngưu Bất, nhưng nàng trăm nghìn lần không ngờ tới việc Ngưu Bất cư nhiên đẩy nàng tới.

''Qua đó đi.''

Ngưu Bất giọng vô cảm nói. Ngọc Lan run rẩy, bĩu môi nàng cánh tay run rẩy nhấc lấy bình rượu được đặt trên bàn.

Rót cho thiếu niên đáng sợ một ly, nàng nào không nhận ra hắn luôn dùng ánh mắt dâm dục mà nhìn chằm chằm vào ngực mình.

"Ngưu Phu Nhân có gì không thoải mái?''

Sở Phong ly rượu uống sạch hỏi. Ngọc Lan liếc sang Ngưu Bất, khuôn mặt lộ nét âm trầm.

"T-Ta không sao...A!''

Ngọc Lan rùng mình, giật mình nàng nhìn sang. Tên này cư nhiên lại dám bóp vỗ mông nàng trước mặt Phu Quân Nàng.

Sở Phong nào chỉ vỗ nhẹ một cái, hắn ngại ngùng vì khi bớp cặp mông mềm mại này. Tâm lúc này tử vấn: ''Không biết món hàng đã qua sử dụng này có mùi vị thế nào?''

"Rượu rất ngon. Hay là Ngưu Phu Nhân cũng uống một ly đi?''

Sở Phong đưa ly rượu tới. Ngọc Lan lập tức lộ ra nét mặt sợ hãi, nàng luôn đưa ánh mắt cầu cứu Ngưu Bất nhưng phu quân nàng lúc này như khúc gỗ. Tên súc sinh đó đang để mặc Nương Tử bình kẻ khác ức hiếp.

"...um, ta, không biết uống rượu.''

Ngọc Lan miễn cưỡng khước từ, tay nhẹ đẩy lại ly rượu cho Sở Phong nhưng nàng tuyệt nhiên không ngờ tới hắn cứ thế ép nàng.

"Vậy là không chịu uống rượu mời rồi~ ngoan nào.''

Sở Phong túm lấy Ngọc Lan rồi ép nàng uống ly rượu có chứa Hợp Hoan Tán.

"Khụ! Ngươi- ư~ nóng quá...ư, ư... Tướng...công...haah, haahh.''

Sở Phong tùy tiện ném lý rượu đi, tiếng vỡ nát phát ra trong phòng. Cơ thể Ngưu Bất lúc này đã hơi run rẩy, nắm giữ nhễu giọt máu tươi do nắm đấm siết chặt.

''Ngưu Phu Nhân, cảm thấy thế nào?''

Sở Phong dâm tà, không ngần ngại hắn ôm lấy nàng mà chiều chuộng. Sẵn tiện trong phòng lại có cái giường hắn liền ném nàng nằm lên.

"A! Tướng công, hah, cứu...Thiếp!''

Sở Phong cười cười, Ngọc Lan lúc này khuôn mặt đỏ ửng. Cơ thể uốn éo, quần áo xộc xệch. Hai cái búp đùi to tròn hiện đang chà sát vào nhau, mùi hương tình dục lan tỏa.

"Súc Sinh, ta tuyệt đối kh...ư, hah, hah!''

Sở Phong cởi bỏ quần áo, hưng phấn chèo lên giường. Hóa ra đây chính là niềm vui của kẻ chiến thắng. Cảm giác tà ác này khiến hắn thích thú.

"Không, đừng mà..."

Ngọc Lan hiện đang dần ngấm thuốc. Cơ thể nóng ran, l*n ngứa ngáy khó chịu nổi. Nàng cư nhiên lại sinh ra cảm giác muốn được giã thật mạnh, cảm giác lâu ngày không được cho ăn bộc phát.

Ngưu Bất vốn là lái buôn, thương nhân kim chủ nhân thương đoàn lớn. Thời gian làm việc nhiều hơn thời gian nghỉ ngơi, thế nên việc nàng bị bỏ bê cũng không có gì lạ.

"Mm...hm...nn...''

Ngọc Lan tự phát ra những tiếng rên rỉ dâm đãng, thuốc đã triệt để xâm chiếm lý trí nàng, ánh mắt dâm dật lộ ra.

"Ngưu Bất này, ta sắp...hiếp vợ ngươi đấy~ mau tỉnh lại xem đi, hắc hắc!''

Sở Phong hưng phấn nhìn qua, Ngưu Bất hiện giờ mặt đã nhăn như cái đít khỉ, cơ thể run rẩy kịch liệt. Tâm trí hỗn loạn.

"Ngưu Phu Nhân~ hehe~''

Sở Phong cố ý nói lớn, nụ cười phải nói hết sức phản phái. Thô bạo hắn xé nát y phục của Lý Ngọc Lan, thân thể nuột nà hiện ra.

Mùi hương hoa lá phảng phất, cơ thể Lý Ngọc Lan hiện uốn éo như con rắn. Mái tóc màu hát dẻ cũng rất nhanh được xõa xuống.

"Phu Quân...cứu thiếp!''

Lý Ngọc Lan trong cơn mê mang gọi tới Ngưu Bất, nhưng rất nhanh nàng quên hết mọi thứ bởi Sở Phong kéo con ciu to lớn của mình ra mà hung hăng đạp lên cái mu mềm mại của nàng cái chẹp.

"Aaaa-!''

Dù chỉ kích thích nhỏ nhưng Ngọc Lan đã run rẩy không ngừng, thứ thuốc mà Sở Phong sử dụng đến từ Hệ Thống, mà Hệ Thống lại lấy nó từ 508.

"Ngưu Phu Nhân, cảm giác thế nào, hửm?''

Chẹp chẹp!

Sở Phong phấn khích chơi đùa với cái mu múp míp mềm mại của Lý Ngọc Lan. Tại đây không bóng loáng như của Vũ Linh Hi mà còn đước nhúm lông đen được cắt tỉa gọn gàng.

"Ưaaa, woa~~!''

Thuốc kích thích là quá mạnh, Lý Ngọc Lan mới chỉ bị gõ mu mấy cái đã cong người lên cao, tia nước bắn thẳng. Xì xì hai đợt mạnh, Sở Phong đã như vừa được tắm xong.

Liếm mép Sở Phong cũng không nói gì thêm, Lý Ngọc Lan này xem ra đã không còn giữ được tỉnh táo. Thôi thì hắn ăn nhẹ bữa trƯa, con ciu to dài hướng tới. Không ngại ngần hắn đâm thẳng vào cái l*n đã qua sử dụng của Lý Ngọc.

Cảm giác chiếm đoạt vợ người khác làm hắn thích thú, nụ cười tà ác lộ ra. Song song với đó là tiếng hét thất thanh của Lý Ngọc Lan, l*n phun phún nước khi được ăn no.

"Áaaaaaaaaaaa----''

Cảm giác quả thật rất đầy, nhất là khí cái l*n này bị bỏ đói lâu ngày. Hơn hết chim của Ngưu Bất không bằng của Sở Phong, thế nên cảm giác hưng phấn này rất mạnh mẽ, cộng thêm thuốc thì Lý Ngọc Lan như đã yêu trong cơn say.

"Ngưu Bất! Ta cho vào rồi! L*n của Nương Tử ngươi đang bóp chắt lấy ta! Hahaha!''

Sở Phong cười vang, giữ lấy eo của Lý Ngọc Lan hắn bắt đầu di chuyển, từ chậm tới nhanh, tiếng dính dính do âm hộ của Lý Ngọc Lan dâm dật mà thành. Cái âm hộ đã có chồng này của nàng không ngừng rỉ ra dịch thủy bôi trơn.

La hét trong quằn quại, nàng níu chặt lấy tấm chăn lông. L*n đang liên tục bị giã mạnh, âm thanh phạch phạch liên hồi dâm dục.

"Ah, ah, ah, ah, ah, ah.''

"Ứ, ah, ah, ư ,ư.''

Âm thanh của Lý Ngọc Lan dày đặc, Sở Phong chỉ là đang chơi đùa cùng nàng mà thôi. Chỉ đơn giản là nhấp hông mà nàng đã quằn quại khổ sở như như thế.

Dù cái l*n này không bằng của Vũ Linh Hi nhưng cũng rất dâm dật, càng tách mở ra vào lại càng trơn tru hơn. Cảm giác con ciu được mơn trớn rất thích, tiếng rên rỉ của Lý Ngọc Lan là một điểm nhấn. Điểm nhấn chính là nàng là Thê Tử của Ngưu Bất!

Cảm giác Thế Tử bị cưỡng hiếp ngay trước mắt khiến Ngưu Bất như phát điên mà ôm đầu khụy gối.

''Không, mau dừng lại! Ngọc Lan! ...tại sao, tại sao ta không cử động nổi! Ta phải giết ngươi! Giết ngươi! Aaaaa---!!!''