Chương 21: 508

Tại không gian Hệ Thống.

No.1408 đang chăm chú vào quá trình nghiên cứu của mình thì đột nhiên một cánh cổng không gian màu hoàng kim mở ra. Từ bên trông một thiếu nữ cuốn hút bước ra, rất nhanh nàng đến cạnh bên N0.1408.

Khác với Hệ Thống, mỗi khi xuất hiện đều mang tới hỗn mang và hủy diệt thì kẻ này lại mang tới sự dễ chịu kèm khí tức sinh mệnh nồng đượm.

Nàng là ai chỉ có No.1408 là biết rõ. Một cử chỉ nhẹ nhàng nàng cho thấy vị thế của mình, No.1408 là đang được mỹ nhân với mái tóc màu bạch kim kia xoa đầu, dáng vẻ rất dịu dàng kèm ôn nhu khí chất.

"Nhóc con, ngươi lại nghịch ngợm rồi.''

Giọng như rót mật vào tai, nàng đây cư nhiên nhìn ra vô số ống nghiệm lớn. Chứa trong những ống nghiệm đựng đầy Thánh Thủy đó là một hình bóng quen thuộc với họ, nhưng nhân bản này có tới trăm kẻ, nhìn qua chả khác nào một bộ phim khoa học viễn tưởng hack não người xem.

Khuôn mặt không mấy vui vẻ, No.1408 bật tay nữ tử tóc bạch kim: ''Ta làm gì là quyền của ta, hắn không có ở đây! Hệ Thống cũng không có quyền ra lệnh! Hừ.''

Nữ tử tóc bạch kim khuôn mặt ngơ ngác, mắt nàng vô cảm như con cá chết, điệu bộ lại như người đã lâu không ngủ.

''Ngươi cáu gắt với ta làm gì? Ta còn tưởng người buồn chán nên mới tới, hóa ra lại không cần ta nữa à?''

Nữ tử tóc bạch kim cười mỉm, No.1408 tất nhiên kẻ này có ngụ ý gì. Hết thảy Thánh Dược chứa trong các ống nghiệm lớn chả phải thứ do nữ tử tóc bạch kim này tạo ra sao.

"Ngươi đến đây làm gì? Ta không có thời gian tán dóc với ngươi No.508?''

No.508 búng tay, từ không gian riêng nàng kéo ra một chiếc ghế. Ngồi xuống nàng xoay xoay sợi tóc mái.

''Ta nghe nói Hệ Thống hắn nhờ vả ngươi. Hơi bất ngờ một chút, kể từ lúc ấy hắn hoàn toàn không động tĩnh...ta còn cứ nghĩ hắn đang âm mưu to lớn gì đấy?''

No.508 liếc sang 1408, nụ cười ấy thật khiến nàng ta khó chịu. Bất quá 1408 rất hiểu kẻ này, nụ cười của nàng vốn chỉ là vật trang trí, bản chất con người thật của 508 rất phức tạp. Dù sao cũng là con buôn đã từng chém giá dược phẩm cắt cổ Hệ Thống thành công thì không phải loại gì đẹp đẽ.

"Ngươi muốn biết gì thì hỏi mau mau lên một chút. Ta không rảnh rỗi như ngươi, ta đang rất bận.''

1408 cảm giác đang rất khó chịu, phàm là kẻ quấy rầy nàng làm việc đều rất bị nàng ghét bỏ, hơn hết là ra vào lĩnh vực của nàng một cách tùy tiện như thế thì càng bị ghét hơn.

''Vậy thì ta không khách sáo, ngươi chắc không tính phí ta đúng không?''

508 lại mỉm cười, nụ cười dường như tươi hơn khi nãy.

"Ta không có hứng thú với tiền bạc. Ngươi rốt cuộc là muốn biết vấn đề gì?''

508 chống cằm, khuôn mặt lộ nét mệt mỏi: ''Ngươi thấy đó, ta rất dễ bị thiếu hụt Thần Lực. Nên ta ngủ rất nhiều...thời gian này rốt cuộc đã xảy ra việc gì? Hệ Thống hắn tại sao lại tới tìm ngươi?''

1408 quay sang nhìn 508 không rời mắt, 508 bị nhìn thế cũng là hơi nghi hoặc mà nghiêng đầu.

''Ngươi thật không cảm nhận được gì?''

508 khuôn mặt bỗng nhiên biến đổi, sắc mặt lập tức đại biến. Nàng bất ngờ hung hăng túm hai vai 1408 lắc mạnh: ''Thật Sao! Thật là vậy sao!?''

1408 lập tức dịch chuyển tức thời, nàng phải tránh xa con điên này tối thiểu năm mươi mét mỗi khi ả ta kích động.

''Ngươi-- rõ ràng cùng hắn thông đồng! Đã bao lâu rồi! Các ngươi âm mưu với nhau bao lâu rồi!''

508 đôi mắt cá chết lúc này lộ vẻ kinh động, hơn hết nàng đang vô cùng tức giận. 1408 bị túm lấy, sắc mặt liền tái nhợt, tay buông thả chiếc máy tính bảng trong tay nàng lập tức triệu hồi ra Viêm Đại Quân.

"Cút!''

1408 khuôn mặt căng thẳng, nàng ngay lập tức ra lệnh cho Viêm Đại Quân tấn công. Sức mạnh Á Thần của Viêm Đại Quân lập tức kích phát, một quyền liền đẩy lui 508.

Ầm?!

Tiếng nổ vang, bức tường trắng bị đâm thủng một lỗ. Tại lỗ hổng này lộ ra lớp kết giới Lĩnh Vực của 1408, nhưng hơn hết lúc này vị trí chính là 508.

Hoàn toàn không bị tổn hại gì. 508 lúc này toàn thân được bao bọc bởi một lớp kết giới Thần Thánh, đây hẳn là khả năng phòng thủ của nàng trước mọi nguy cơ bất ngờ.

"Ngươi dám tấn công ta? Một kẻ 4 số như ngươi?''

508 khuôn mặt vô cảm từng câu từng chữ lại nặng nề thêm cái áp lực kinh hoàng, sàn nhà đang nứt nẻ, Lĩnh Vực của 1408 lúc này như thể muốn vỡ ra từng mảnh nhỏ.

Viêm Đại Quân thủ hộ 1408 lúc này khuôn mặt căng thẳng, ánh mắt ngưng trọng. Hắn bấy giờ hoàn toàn không thể cử động, toàn bộ cơ thể đang như thể bị thái sơn áp đỉnh mà khụy một gối xuồng sàn Lĩnh Vực.

''Ngươi thật sự muốn cùng ta tuyên chiến?''

1408 lúc này trở lại với nguyên bản nữ nhân trưởng thành, tay từ đốt sống cổ kéo ra một cây thương màu ngọc bích.

1408 khuôn mặt đại nộ, nàng bao năm qua cam chịu, tuyệt vọng trong tuyệt vọng...uất ức tới bao nhiêu, bọn hắn lấy cái gì trách móc nàng, Hệ Thống không, 508 càng không!

"Trong lúc đó các ngươi ở đâu? Các ngươi đã làm gì? Tuyệt vọng sao? Hahaha...các ngươi chỉ biết than khóc, bọn vô dụng các ngươi thì lấy quyền gì trách ta? Hả???''

Nước mắt chảy dài, 1408 dang rộng 6 cái cánh dơi màu ngọc bích, tay cầm Bích Hoàng Thương, mái tóc ngọc bích không gió tự bay.

"..."

508 lặng im, đánh một tiếng ngáp nàng búng tay cách tùy hứng. Khác với việc hồi sinh kẻ đã chết, 1408 đi con đường khác biệt hơn, nàng nhân bản ra sự sống.

Trong khi 508 tuyệt vọng trong thất bại thì 1408 lại lẻ loi tia hy vọng mong manh.

"Hắn bây giờ thế nào?''

508 thu lại năng lượng của mình vừa toát ra, Lĩnh Vực của 1408 lập tức được khôi phục sau phát búng tay. 1408 cũng trở lại nguyên bản, Viêm Đại Quân lúc này vẻ mặt luống cuống đưa cho nàng ít khăn giấy.

"Liên quan gì tới ngươi.''

1408 lộ nét mặt buồn bức, cảm giác thấy bản thân lúc này hình như quá xúc động, tâm tình cũng trở nên rất tệ.

"Nếu như ngươi thành công thì ta cũng không phải kỳ công Hồi Sinh hắn làm gì. Khác với sự dựa dẫm của ngươi vào hắn. Ta chỉ muốn bán hàng cho hắn mà thôi, dù hắn để thử thuốc là khoảng thời gian vui vẻ nhất trong cuộc đời của ta.''

Ánh mắt 508 rũ xuống tia buồn sầu, 1408 lúc này nhìn qua. Không cách giữa cả hai quả thật rất xa, cũng như năm đó vậy. Nàng vẫn luôn là kẻ đến với hắn sau cùng và là kẻ bên hắn sau cùng trong suốt cuộc hành trình.....

"Hệ Thống đã đặt lên hắn rất nhiều Nguyền Rủa.....''

508 cau mày. 1408 lúc này nói tiếp: "Hệ Thống làm thế để đảm bảo hắn, không một lần nào đi trên vết xe đổ năm xưa. Dù ta rất ghét việc gì nhưng ta lại đồng tình với cách làm của Hệ Thống."

508 lộ vẻ đa sầu đa cảm, sau thất bại cuối cùng nàng gần như kiệt quệ, trong khoảng thời gian đó 1408 vậy mà tạo nên...

508 nhìn vào những ống nghiệm, dù chính tay nàng tạo ra Thánh Dược Sự Sống nhưng không ngờ nó lại được dùng vào mục đích như thế này.

"Vậy còn--"

508 định nói gì đó nhưng lập tức bị ngắt ngang bởi 1408: ''Ta không quan tâm những thứ đã xảy ra. Nó không cần thiết, ta chỉ muốn gặp lại hắn, bằng xương bằng thịt...ta muốn nhìn thấy bóng lưng hùng vĩ năm đó chứ không phải những vết thương hằng sâu không bao giờ phai nhạt bởi thời gian.''

508 trầm mặc: ''Ta không tin...Hệ Thống. Hắn bị nguyền rủa bởi chi thức. Rồi sẽ lại một lần nữa---''

508 bĩu môi, nước mắt chảy dài trên gò má. 1408 lặng im, nàng không nói gì mà đứng đó, khuôn mặt dần tối đen lại.