Chương 18: Vũ Linh Hi +++

Phiến Bất Tinh chết đi, Phiến Gia lúc này như rắn không đầu, đại bộ phận ý thức được nguy cơ mà lập tức quay người bỏ chạy. Số ít cốt khí, thà chết vinh còn hơn sống mà liều chết xông tới.

"Giết! Trả thù cho Lão Tổ!!!''

Dẫn đầu nhóm tu sĩ là hai cường giả hàng đầu Phiến Gia, hai vị Đại Trưởng Lão. Cả hai kẻ lúc này đã uống Bạo Huyết Đan, Tu Vi cùng Linh Lực tăng lên nhanh chóng, nhưng cái giá mà họ phải trả chính là thiếu đốt linh hồn.

Sở Phong lúc này bị vây khống bởi hơn mười mấy tu sĩ Trúc Cơ, Lê Thúc bấy giờ nhảy vào, tay túm đầu một tên tộc dân Phiến Gia mà hung hăng đập xuống đất.

"Vũ Luân, ta tới phụ ngươi một tay!''

Sở Phong lúc này nhìn qua Lê Thúc, khẽ gật đầu trong suy nghĩ lại vô cùng nhàm chán, xong xuôi hắn nhìn xuống Vũ Linh Hi, ngươi đã luôn quan sát hắn từ đầu tới cuối.

"Tỷ, ngươi hình như mập hơn rồi?''

Sở Phong đôi mắt điềm nhiên nói, Vũ Linh Hi lúc này cười khúc khích: ''Thế nào, chiếm tiện nghi của ta xong còn chê mập~?''

"Ta có chiếm được tiện nghi---''

Sở Phong dừng lại, đúng lúc hai cái Trưởng Lão Phiến Gia xông tới. Trảo Đỏ Như Máu, hai kẻ cuồng bạo này liên tục tách ra hai phía mà đánh.

"Ta cùng ngươi hôm nay không chết không ngừng!!''

Trảo đánh tới mang theo linh năng sắc lẻm, tiếng va chạm té lửa vang lên liên tục, song chỉ sau mười bốn đường kiếm. Sở Phong cắt bay một tay một chân của hai kẻ Trưởng Lão Phiến Gia, cùng lúc đó đám Tộc Nhân Tinh Anh Phiến Gia kết ấn, bọn họ điều động Linh Năng, nhiệt lượng bức người kết thành từng Viêm Đạn rồi bắn về phía Sở Phong.

Ầm! Ầm!

Tiếng nổ vang trời, khói bụi mịt mù. Bất quá khi khói đen tan đi, Sở Phong vẫn sừng sững như tòa thành trì không thể phá hỏng.

Lê Thúc lúc này sau khi dọn dẹp mớ Tộc Nhân Phiến Gia bỏ chạy liền cùng mười mấy thuộc hạ của mình xông tới hỗ trợ Sở Phong. Cuộc chiến một chiều cứ thế nổ ra, Sở Phong lúc này chợt nhìn xuống hai Trưởng Lão Phiến Gia.

Bọn hắn đây là muốn đồng quy vô tận, biết bản thân không sống được lâu mà chớp thời cơ tự bạo.

''Phiến Gia Trường Tồnnnnn!''

Đoànggggggg....

Tiếp một tiếng nổ đinh tai điếc óc, cả Vũ Linh Lúc này bị thổi bay. Bất quá Sở Phong vẫn điềm nhiên và hoàn toàn không lấy một vết xước, đám tộc nhân Phiến Gia lúc này cũng bị Lê Thúc diệt sạch, kể từ lúc này Phiến Gia tại Tương Dương Thành không còn tồn tại.

"Sở Phong, đệ không sao chứ?''

Vũ Linh Hi khuôn mặt lo lắng hỏi, Sở Phong nhìn nàng khẽ mỉm cười.

''Biết lo cho ta rồi? Khỏe hay không lát kiểm tra là biết.''

Vũ Linh Hi đỏ mặt, đấm nhẹ vào ngực hắn một cái: ''Không đàng hoàng!''

Sở Phong lúc này chợt nhìn qua: ''Ngươi nhìn đủ chưa?''

Tiếng cười khúc khích vang lên, giọng thanh thoát của nữ tử: ''Hóa ra Tỷ Đệ Vũ Gia lại có thứ này quan hệ, quả thật mở rộng tầm mắt~!''

Sở Phong nhếch mép: ''Con sâu cái kiến cũng dám giở trò thần bí trước mặt lão tử, cút ra đây cho ta!''

Sở Phong vung kiếm chém ra một đường cắt màu đỏ, lập tức một tiếng hét đau đớn vang lên. Tại vị trí bị chém tới, máu tươi rơi rớt trên mặt đất từng giọt, hình bóng mờ ảo dần hiện ra nhưng cũng rất nhanh biến mất không thấy tăm hơi.

''Thụ giáo rồi. Ngày sau sẽ tới tận cửa chào hỏi.''

Sở Phong lúc này thu kiếm, nhẹ nhàng đặt Vũ Linh Hi xuống.

''Chạy cũng thật nhanh.''

Lê Thúc lúc này dẫn người tới, khom lưng chào Vũ Linh Hi một cái hắn nhìn qua Sở Phong với ánh mắt kỳ lạ.

''Lê Thúc việc ở đây phải nhờ ngươi thu xếp rồi.''

Sở Phong đột nhiên lên tiếng, Vũ Linh Hi lúc này nhìn sang hắn: ''Đệ còn định đi đâu?''

Sở Phong nhếch mép cười, tay luồn qua ôm lấy eo Vũ Linh Hi kéo lại: ''Còn đi đâu? Làm việc còn đang gian dở.''

Lê Thúc lúc này cười cười, ra hiệu chó đám thuộc hạ lui xuống. Vũ Linh Hi hai má đột nhiên ửng đỏ rồi bị Sở Phong bế lên bay đi mất.

---

Tại một nơi bí mật, Sở Phong ném Vũ Linh Hi xuống giường rồi từ từ cởi bỏ y phục trên người.

''Đệ Đệ...ngươi đây muốn làm gì Tỷ Tỷ đây~?''

Vũ Linh Hi năm nghiêng, cai chân điệu đà cùng cử chỉ bàn tay quyến rũ đặt tại đôi mông phúc hậu. Vũ Linh Hi hiện tại thân mặc một bộ tử y, lưng và cánh tay lộ vẻ trắng nõn thơm tho, cổ áo ôm trọn, phần dưới váy xe đôi khe cặp mông phục hậu cùng đôi chân điệu đà của nàng.

''Còn làm gì, đương nhiên là ức hiếp tỷ rồi!''

Sở Phong bò lên giường, tay không khách sáo cởi bỏ cúc áo cổ của Vũ Linh Hi.

''Đệ Đệ ngươi thật là hư~ ngươi không sợ sao? Ta là là Thân Tỷ của đệ a~!''

Sở Phong cười nhạt, không ngần ngại mà lột Vũ Linh Hi như lột quả chuối, thân hình sexy lộ ra, body nuột nà cùng cặp bưởi tuyệt phẩm, hai núm hồng hồng.

Sở Phong mỉm cười, đặt lên môi Vũ Linh Hi nụ cười dâm dục rồi hứng khởi bóp chặt bộ ngực to lớn của nàng bú lấy.

"Ah~ Đệ mạnh quá nh~a! Nn, hmm!''

Sở Phong lúc này như đứa trẻ, tay xoa, miệng mút mạnh khiến Vũ Linh Hi không ngừng uốn éo cơ thể nuột nà của nàng.

''Ư~ Nng~ hư~ aahhh. Đệ mút mạnh, hmmm-- quá!!''

Vũ Linh Hi bấy giờ khuôn mặt gợi tình. Ánh mắt dâm dục, trong nàng chả có gì là sẽ chống cự cả.

"Tỷ, cơ thể của tỷ quyến rũ quá.''

Sở Phong siết chặt bầu sữa của Vũ Linh Hi, miệng nhẹ cắn núm hoa của nàng kéo lên.

Cảm giác tê dại lập tức chạy dọc sống lưng, Vũ Linh Hi rên lớn một tiếng rồi đôi mắt ướt át: "Á! Sở Phong! Unmm, còn gọi ta Tỷ? Thật sự muốn loạn luân, hah, hửm? Higi--n!?''

Sở Phong bắt đầu tấn công dồn dập, tay hắn luồn xuống trêu ghẹo cái mu múp míp của Vũ Linh Hi rồi se se âm vật của nàng.

"AH~~ Nng~~ Nng~~"

Vũ Linh Hi bị trêu chọc cơ thể nữ nhân trưởng thành không ngừng run rẩy, uốn éo. Tiếng rên rỉ của nàng lại trở nên ngọt ngào hơn.

"Thế nào? Tỷ không chấp nhận, ta là muốn loạn luân đấy! Chụt--!?''

Sở Phong bất ngờ thô bạo kéo chân Vũ Linh Hi, banh rộng háng của nàng ra hắn hung hăng thơm tới tấp cái khe mỹ miều cùng đường cong xuất sắc này.

"Gihiii!? Sở Phong đừng có...á! Ớ-háaa, Sở Phong...ứ, ứ...''

Vũ Linh Hi đột nhiên sướng tới rung người, nơi quý giá của nàng đang bị đệ đệ hôn lấy mạnh mẽ. Cơ thể nàng run rẩy rồi cong lên hình bán nguyệt, đồi núi nhấp nhô, miệng nàng há to với tiếng hét chất chứa khoái cảm đang xen xấu hổ.

"Áaaaaaaa-----!!!''

Vũ Linh Hi cứ thế lên đỉnh, nước băn ra tung tóe song bị Sở Phong hút sạch. Thở hổn hển nàng xấu hổ sống không bằng chết, hắn vậy mà uống nó...nước của nàng.

Sở Phong lúc này liếm liếm đường cong hoàn mỹ bên dưới trêu chọc nàng, khuôn mặt đê tiện hết chỗ nói.

''Umm...!''

Sở Phong nhẹ nhàng hôn lên mu nàng, nơi đây bóng loáng, không có lông, nơi nhạy cảm cũng rất thơm tho. Vũ Linh Hi đây là chăm sóc cơ thể rất tốt.

"Tỷ cũng nên thực hiện bổn phận của một người chị rồi. Chịu trách nhiệm với đệ đi...''

Sở Phong dang rộng hắn của Vũ Linh Hi ra hình chữ M, đặt dương vật to dài của hắn lên miệng cửa thiên đàng đẩy trượt lên, kéo trượt xuống, kích thích không thôi.

"Ưuu--! Sở Phong...nhẹ nhàng với Tỷ, đây là lần đầu của ta. Hah, nó to quá-- hm, hm!''

Vũ Linh Hi cơ thể rung lên, nàng đây là đang sợ. Sở Phong lúc này khiến nàng thả lỏng ra bằng việc trêu chọc âm vật của nàng, cảm giác tê tê ngứa ngáy lập tức làm Vũ Linh Hi mất cảnh giác.

Chính lúc này Sở Phong ấn đầu dương vật của mình rồi đẩy vào trong, cảm giác ấm áp bao trọn, bên trong bót không tả nổi.

''Gihhiiiiiiiii!''

Vũ Linh Hi kêu lên một tiếng thảm thương, cơ thể nàng cong lên, đôi mắt ướt lệ, ít máu tươi lúc này chảy ra từ miệng âm đạo. Nàng bây giờ chính thức trở thành phụ nữ.

Sở Phong bây giờ chưa chịu đừng, hắn nhét vào trong lút cán. Cảm giác chạm cửa thiên đường khiến Vũ Linh Hi lè lưỡi, cơ thể co giật liên hồi.

''Cảm Giác Lạ Quá! Áaaaaa....!''

Nước phún phún từ âm hộ của Vũ Linh Hi, bên trong lại càng thêm bóp chặt.

"Tỷ....bót quá đấy!''

Bạch---!!

Sở Phong hưng phấn thúc cho Vũ Linh Hi một cái lè lưỡi, tinh dồn lên não, hắn không còn thương hoa tiếc ngọc nữa mà tay bóp chặt hai quả dưa hấu của nàng, hông không dừng thúc vào từng phát lút cán.

"Á! Ah, ah, ah! Sở Phong! Sở Phong! Đệ xé rách Tỷ mất! Aggggggghhhhh!!!''

Tiếng bạch bạch vang lên khắp căn phòng, xuấn đên chim chóc lại kêu. Âm thanh rên rỉ của Vũ Linh Hi cư nhiên không ngừng nghĩ.

"Tỷ, ta sắp ra rồi....''

Sở Phong lúc này khuôn mặt hào hứng, hắn đang cực kỳ hưởng thụ cảm giác tách mở một cái âm hộ tuyệt phẩm.

"Sở Phong nghe Tỷ...không, ah, được bên TrONg!? Gihhiiiiaaaahhh!!!''

Phọt-- phọt--

Tiếng thúc vội vã kèm theo đó là tiếng bơm đầy bên trong tử cung của Vũ Linh Hi, nàng cũng chính lúc này mà lên đỉnh---

Nước bắn tung tóe, phía trên nàng quằn quại che mặt, xấu hổ muốn chốn. Nàng cư nhiên bị đệ đệ mình phết kem, cảm giác tội lỗi càng khiến nàng thêm nứng.

Nhéo eo hắn một cái, Vũ Linh Hi giận dỗi mắng: ''Đã nói không được rồi, đệ nghe xíu không được hả? Lỡ Tỷ mang thai rồi sao?''

''...Có em bé thôi chứ sao?''

""Đệ!""