"Ồ, vậy tên là Sở Phong nhỉ?''
Vũ Linh gật đầu, đôi mắt lộ vẻ phức tạp. Song nàng hỏi tiếp.
''Sở Phong, đệ thời gian sắp tới có dự định gì?''
Sở Phong đứng dậy, gãi đầu hắn cười đầy lương thiện: ''Không gì, việc ta muốn làm hiện tại là ở bên Tỷ. Sau là muốn Vũ Gia gà chó không yên.''
Vũ Linh cười mỉm, khuôn mặt hết sức lãnh khốc: ''Vậy để Tỷ giúp Đệ một tay. Vũ Gia cũng đến lúc phải thay đổi rồi.''
Sở Phong lúc này ôm lấy Vũ Linh từ phía sau, hành động này của hắn khiến nàng vô cùng kinh ngạc, bất quá không nói gì.
''Ta là có chuyện này muốn nói---''
Cửa phòng đột ngột mở, từ bên ngoài một chạy vào một vị thuộc hạ của Vũ Linh, khuôn mặt hớt hải của hắn cứng đờ khi thấy tên nam nhân nào đó đang ôm ấp Vũ Linh, bất quá rất nhanh khụy gối xuống.
''Vũ Cô Nương, xảy ra chuyện rồi!''
Sở Phong lúc này nhìn qua, Vũ Linh đôi mi vũ hơi khẽ cau lại, vấn đề này nàng cũng sớm đã đoán trước được, song cũng không ngờ lại đúng vào lúc này.
''Có chuyện gì?''
Khuôn mặt điềm nhiên nàng hỏi, thuộc hạ này của nàng là vô cùng phải phép, hắn hoàn toàn không ngước lên nhìn mà trực tiếp báo cáo.
''Bọn, bọn hắn lại đem người tới phá đám việc làm ăn của chúng ta!''
Vũ Linh thở dài: ''Lê Thúc đâu?''
''Ngài ấy đã tới Tửu Lâu ở ngoại thành, thông báo thì ở đó cũng bị quấy phá mấy ngày nay.''
Sở Phong nghe tới sự tình liền cảm thấy rất hứng thú, muốn lấy được cảm tình của Vũ Linh lúc này chả phải cơ hội tốt sao?
''Tỷ, xảy ra chuyện gì?''
Vũ Linh lúc này nhìn qua Sở Phong, khuôn mặt lộ vẻ khó nói.
''Muốn ta giúp Tỷ một tay không?''
Sở Phong bá khí, ngón tay nhẹ nâng cằm Vũ Linh, bộ điệu tán tỉnh. Vũ Linh đây cũng bị dáng vẻ này của hắn làm cho đỏ mặt rồi đấy.
''Xú tiểu tử, còn dám trêu chọc ta? Để ta đi cùng đệ.''
Sở Phong cùng Vũ Linh cứ thế rời đi, rất nhanh họ tới một Tửu Lâu có tiếng trong thành, bất quá lúc này khách nhân của quán chạy tán loạn, bên trong không ngừng truyền tới tiếng mắng chửi.
''Mau gọi chủ của các ngươi ra đây! Nghe nói nàng ta là Mỹ Nhân Yêu Kiều nhất Thành, ta thật muốn nếm qua cái mông đẩy đà đó haha!''
Tiếng chén bát vỡ nát, khi bước vào trong Sở Phong nhìn thấy bàn ghế ngổn ngang, mấy cái tiểu nhị bị đánh nằm dài trên đất, tổng quản thì đang bị hành hạ.
Ra tay có ba kẻ, một cường tráng lực sĩ, một hèn mọn đạo bào, một đầu trọc máu chó. Hết thảy đều có tu vi Trúc Cơ Sơ Giai.
''Sâu bọ ở đâu tới phá việc làm ăn của ta thế?''
Vũ Linh giọng nói lạnh lẽo, nụ cười trên môi trong hết sức nguy hiểm. Ba kẻ vô danh nghe được giọng nàng liền quay sang.
Dù Vũ Linh đã đeo khăn che mặt nhưng nhìn vào cơ thể phát dục của nàng thôi bọn hắn liền nuốt ực nước bọt.
''Quả nhiên tuyệt phẩm! Ngươi xem bộ ngực đó! Còn cặp mông kia chắc vỗ sướng tay lắm! Hắc hắc!''
"Đúng là mỹ nhân, ngoan ngoãn chổng mông lên cho gia yêu thương nào! Hehe~"
"Yên tâm, cả ta vừa dài và khỏe. Đảm bảo cô nương sẽ nghiện nó thôi. Haha!''
Vũ Linh lúc này cười lại như tươi thêm, yêu kiều nàng khoanh tay nâng ngực mình lên cử chỉ.
''Vậy sao. Nhưng mà ta xưa nay không thích mấy nam nhân xấu, nhất là đám phế vật ăn không ngồi rồi. Mà các ngươi chắc hông hiểu đâu ha! Các ngươi thì có khác gì bọn thiểu năng đâu, hửm?''
Lời nói sắc bén tự dao khiến cho ba tên kia như thể không đánh mà đổ máu, tâm tự mắng: ''CMN nữ nhân này lời nói có mang theo dao!''
''Các ngươi sao thế? Không lẽ bị ta nói trúng tim đen rồi? Xin lỗi nha, ta trước giờ ăn ngay nói thắng. Ta đâu biết các ngươi còn thua loài súc sinh như vậy đâu? Ta chỉ thấy tội cho phụ mẫu vì đã thất bại tạo ra mấy đứa con không bằng súc vật như các ngươi thôi~"
Nghe tới đây ba kẻ kia nộ khí bừng bừng, hận không lập tức giết chết nữ nhân này được, gân trán nổi đầy.
''Con mọe ngươi! Lão tử hôm nay nhất định chơi chết ngươi! Aaaaa!!''
Cả ba kẻ cứ thế như a miêu a cẩu mà xông tới, Sở Phong bây giờ đứng ra trước Vũ Linh làm nàng hốt hoảng. Hắn chỉ mới Luyện Khí Đỉnh Phong, đứng ra làm gì.
''Sở Phong không được, bọn chúng là....hả?''
Vũ Linh khuôn mặt cứng đờ, nàng đang thấy cái quái gì đây. Luyện Khí đánh Trúc Cơ như con???
Sở Phong đây ra tay vô cùng tàn độc, sức lực tựa loài hung thú thượng cổ. Chớp mắt hắn đã đánh ba cái Trúc Cơ phải nằm bẹp trên đất, tiếp đến phế bỏ tứ chi, đánh nát đan điền của ba kẻ này rồi ném chúng ra ngoài.
Phủi phủi tay Sở Phong nói lớn: ''Dám Tới Vũ Linh Phường bọn ta gây sự! Hừ!''
Người đi đường vây quanh, ra tay cũng quá độc ác đi, sau hôm nay e là cái tên Vũ Linh Phường sẽ được bàn luận nhiều hơn đây.
Vũ Linh lúc này ở phía sau che miệng cười ma mị: 'Đệ Đệ, chiêu giết gà dọa khỉ này của ngươi cũng quá bá đạo đi.'
Sở Phong lúc này đi lại: ''Tỷ, ngươi sau này không cần đích thân làm những việc nay. Giao cho ta là được.''
Vũ Linh cười khúc khích, hôm nay nàng đặc biệt vui vẻ a. Ngón tay chọt chọt lên ngực Sở Phong nàng quyến rũ kề sát mặt hắn.
''Đệ Đệ, ta không nở a~ ngươi bị thương thì phải làm sao?''
Sở Phong đây nào phải quân tử, hắn đây tra nam rất muốn làm nữa là, trêu chọc dạng này hắn chỉ có hời chứ không thiệt.
Không ngại ngần hắn luồn tay qua ôm lấy eo Vũ Linh kéo lại làm nàng kinh ngạc, khuôn mặt đỏ bừng.
''Đệ Đệ, ngươi đây dám phi lễ ta~?''
Sở Phong bật cười: ''Tỷ, ta đây chỉ lấy phần thưởng của mình thôi.''
Ánh mắt cả hai khẽ chạm nhau, Vũ Linh lúc này đẩy hắn ra, dây dưa không lâu e là danh tiết của Đệ Đệ nàng liền bị người ta bàn ra tán vào. Hắn còn phải lấy vợ sinh con, đâu theo bám lấy nàng như keo thế được.
"Thưởng cái gì~ đệ đánh bọn hắn ra thế, ta còn gì để tra khảo đây?''
Vũ Linh búng cái mũi đáng yêu của đệ đệ mình nói, Sở Phong bây giờ được nước lấn tới mà choàng tay qua eo nàng kéo lại.
"Đệ nghĩ Lê Thúc sắp về rồi, hắn chắc chắn có thông tin.''
Vũ Linh lần nữa bị làm cho đỏ mặt, việc gần gũi với nam nhân kiểu này nàng đã từng làm đâu. Dù hắn là đệ đệ nàng nhưng vẫn có cái gì đó rất hấp dẫn, nàng đây đột nhiên có tư vị muốn ăn sạch tên đệ đệ này.
"Đệ thật không đàng hoàng. Có phải muốn Nương Tử rồi, ta liền sắp xếp cho đệ mấy người?''
''Không vội, ta muốn ở cạnh Tỷ. Việc thành thân để sau hãy nói.''