28/3/2020
-Ê chó
- gấu ?
-Mày nói tiếng người đi mày , chó .
Hắn quay qua nhìn con chó đang liếm liếm bộ lông trắng muốt . Nghe thấy tiếng hỏi của hắn con chó dừng lại nhìn hắn khẽ đánh ánh mắt khỉnh bỉ rồi tiếp gâu một tiếng rồi tiếp tục liếm bộ lông .
Hắn thấy hành đông khiêu khích trắng chợn của con chó tức xì khói:
-móa con chảnh chó này , nói méo thưa hả .
Con chó dừng lại nhìn lên bầu trời sáng thở dài :
-Đúng là cái loại người ngu hơn chó , chó hiểu tiếng người mà người chẳng hiểu tiếng chó . Ù sầu quá đi thôi .
- A cái tông môn nhà mày yyyyyyyyyyyyy .
Hắn ta tức xì khói mà không làm gì lại con chó này cả . HẮn hậm hực không thèm bắt chuyện với con chó nữa mà ngước lên đánh giá xung quanh . Khoảng trời vẫn sáng như thế , vẫn trong như thế . Thậm chí nhìn còn có vẻ trong xanh hơn ngày xưa nhiều . Chẳng nhìn thấy tý khói nào xả ra vẩn vơ trên bầu trời cả . Nhà cửa xung quanh vẫn đó , chẳng qua bị một lớp rêu phong bám rủ như đã cả trăm năm . Các ngôi nhà 3 4 tầng xunh quanh đã mọc đầy cây cối mục lên thành đại thụ , vẩn vơ xung quanh đâu đó còn thấy cả mấy con chim chả biết gọi là gì bay quanh quanh ríu rít . Hắn thực tế đáng ra là phải xuất hiện một tá thứ để mà hỏi cơ mà không biết vì sao hắn nhìn khung cảnh này còn thấy hợp mắt hơn là cảnh nhà cửa sát sát như vừa mới hôm qua hơn . Vốn dĩ thì theo lẽ thường người ta phải đặt ra câu hỏi xem chuyện gì đã xảy ra sao lại thế này ...vvv
Cơ mà hắn thì khác , hắn vốn là con người thoáng tính . Dù nó là sự việc gì đi nữa thì nó cũng sảy ra rồi , điều cần làm là tính xem bước theo là làm gì .Chứ cứ ngồi nghĩ mãi về việc cũ để làm cái quái gì cơ chứ .Hắn đứng dậy quay xang nhìn con chó , tỏ ra bộ mặt nghiêm túc nhất có thể quay qua hỏi con chó :
-Này cô nương , cô tên gì vậy ?
Con chó trắng quay lại nhìn nhìn hắn rồi hỏi ngược lại :
-Ngươi tên gì ?
Hắn cạu lại :
-Ta đang hỏi ngươi cơ mà .
Con chó chẳng vì thế mà đổi ý :
-Ta cũng đang hỏi ngươi đó .
Ngươi....
Hắn ta bất lực trước sự ương bướng của con chó thở dài nói :
-Rồi , cả hai cũng nói được không .
Con chó không trả lời nhưng gật gật đầu coi như đồng ý .
-Tiểu bạch
-Tiểu hắc
Lời nói vừa thốt ra , một người một chó nhìn nhau mất mộc lúc mới định thần lại . Cơ mặt nhăn nhó hiện ra trên cả 2 . Rồi cũng chẳng nhịn được lâu nữa , tiếng cười ầm ĩ vang lên :
-Trời đậu, nhìn cái bộ dạng chó chết nhà cô mà đặt là tiểu hắc à , cười chết ta mất thôi .
-Còn không chịu lại nhà ngươi , người da như dân châu phi nhập quốc tịch mà gọi tiểu bạch . Ta khinh .
một chó một người cứ đôi co miệng lưỡi thế mất một lúc mời dừng được . Tiểu bạch đứng dậy lau mắt lau mũi , lau nước miếng , vỗ võ quần áo hỏi :
-Giờ tính sao tiểu hắc , nhìn cô thông minh thế nói thứ xem .
Tiểu hắc đứng dậy dũ dũ bộ lông khiến đất đá bay loạn xạ đáp :
- còn sao nữa , đi bước nào tính bước ấy . Sống sót cái đã , mà muốn sống phải kiếm cái đã . Có thực mới vực được đạo .
Tiểu hắc gật gù :
- có lý , bụng cũng bắt đầu đói meo rồi .
Nói đoạn hắc bạch bắt đầu mem theo lỗi cũ trong trí nhớ trở lại khu dân cư xem xét tình hình . Tính toán là đi vào mấy căn nhà xem có gì xót lại không , hoặc may mắn tìm thấy người nào sống sót nhưng chả tìm thấy gì cả . Đừng nói là người , chó còn không có một con nữa là . À không tính con chó tiểu hắc này .Tiểu bạch vừa đi vừa chửi ầm lên :
-Đúng là đen như chó mà lại , cái nơi này tự dưng biến thành cái nơi chó ăn đá gà ăn sỏi thế này là thế nào ?
Tiểu hắc nghe mùi sỉa sói liền đáp :
- chẳng phải do người vôn đen như quỷ , ám xang cả ta à ?
Tiểu hắc tay lục lọi đống đổ nát của tiệm tạp hóa , mồm lầm rầm :
-Người có bao giờ nghe các cụ so sánh là đen như người bao giờ chưa .
Tiểu bạch nhảy nhẩy lên một đống khác cào cào đáp :
-Ông cha loại người các người khác ông cha loài chó của ta . Nên tất nhiên người chưa nghe qua câu đen như người là phải thôi . Giống như bọn ta hay có cái câu đen như người ấy . Giờ nhìn thấy ngươi ta thấy ông cha ta nói càng ngày càng có lý .
Tiểu hắc đang bới nghe thấy thế mới điên tiết cầm ngay cái mảnh sắt vụn ném qua tiểu hắc . Tiểu hắc không chú ý ăn trọn cú ném hú lên đau đớn , ngổm đầu dậy trừng mắt nhìn qua tiểu bạch :
-Quân tử động khẩu không động thủ , bố mẹ người không dạy người thương yêu phụ nữ à .
Tiểu bạch nghe vậy bỗng sựng người lại , trầm mặc tiếp tục lục lọi đống đổ nát .
Tiểu hắc thấy tiểu bạch không đáp bèn làm lạ nói :
-Sao vậy , bị nói chúng tim đen không cãi được à ?
Bạch khẽ thần người ra một chút rồi đáp :
- ta không có ba mẹ .
Hắc nghe xong cũng hơi xựng người lại , miệng ngậm mấy con dao để qua bao năm tháng đến chỗ bạch . Đuôi phe phẩy ngồi xuống cũng đáp một tiếng :
-Ta cũng thế .
Nói đoạn xong cũng trầm mặc ngồi cùng bạch nhìn đống đổ nát phía trước .
Một lúc sau một người một chó mới động đậy thở dài . Hắc nói :
-Thôi bỏ đi , kiếm gì đớp đã . Không chết đói cả lũ mất .
Nói đoạn hắn nhặt con dao với mấy thứ đồ linh tinh nhặt nhạnh được quăng vào cái ba lô cũ mèm rời khỏi đống đổ nát .