Chương 4: Tỉnh giấc nhưng bị mất ký ức về ngày đó.

"Anh à! còn không mau dậy đi sắp 8 giờ rồi đó ?" giọng nói quen thuộc khiến hắn giật mình, ngồi bật dậy nhìn mọi thứ xung quanh . Ơ chuyện gì xảy ra vậy không phải hắn vừa rồi còn đang đứng trước gara để lấy xe đi làm sao ?thắc mắc nhưng không có câu trả lời hắn cũng đành thôi suy nghĩ ,có lẽ là hắn đã nằm mơ nhưng giấc mơ này cũng đáng sợ quá đi mà ! xuýt chút nữa hắn phải ăn đồ do Anh Thư nấu rồi .

Không còn nghi ngờ gì nữa người vừa lên tiếng hỏi chính là Anh Thư bạn gái của Hoàng Lập và việc hắn xuất hiện ở đây đã nói lên rằng hắn không chết nhưng tại sao hắn lại không nhớ gì về những chuyện đã xảy ra, có vẻ như trí nhớ của hắn đã bị thiếu mất một đoạn? .

"Nay là thứ tư mà em! có Tuấn trực ca rồi !  Anh tới trễ chắc cũng không ai để ý đâu mà" không biết sao cả người đau nhức đến khó tả ?hắn chẵng muốn bước chân ra khỏi giường, đành chống chế trả lời .

"Hôm nay là thứ sáu rồi! không phải anh nóinay bệnh viện anh có lịch thanh tra bên bộ y tế xuống sao? anh còn không dậy là đến trễ đấy" cô kinh ngạc nhìn đồng hồ để bàn rồi quay qua nói với hắn .

"Thứ sáu sao ? thôi chết anh rồi làm sao anh có thể quên chuyện này được chứ !" hắn lồm cồm bò ra khỏi đống chăn bông mặc áo sơ mi rồi cầm chiếc quần dài cùng đôi giày chạy như bay ra khỏi phòng còn miệng thì thất thanh la lên .

Cô nhìn thấy hắn như vậy lại mỉm cười đáng đời lắm cho chừa cái tật đi nguyên một ngày không về nhà.,tí lên bệnh viện thể nào cũng bị viện trưởng cho một trận !đang cười hả hê chợt cô nhớ đến chuyện gì đó vội bước ra khỏi phòng nhìn ra phía cửa thì thấy hắn sắp ra ngoài nên cô la lên thật to:

"Này khoan đi đã !!! anh nói là thứ tư dù anh có đi trễ cũng không sao ? Vậy sao hôm trước anh lại đi mà không chịu dùng bữa sáng cực khổ lắm em mới nấu được hả? "

Nghe thấy vậy tốc độ của hắn càng nhanh hơn, một mạch chạy thẳng ra khỏi của nhà rồi lấy tay áo lau mồ hôi trên trán. Đùa nhau à ?đúng là cái miệng hại cái thân lỡ miệng nói cho cô ấy biết thứ tư hắn có thể đi trễ rồi ,như vậy những ngày tháng tự do của hắn cũng coi như bế mạc từ đây !   khoan đã hình như cô ấy mới nói hôm thứ tư có nấu đồ ăn và mình bỏ đi mà hôm nay lại là thứ sáu rồi chuyện này rốt cuộc là sao ?đang suy nghĩ thì hắn bị tiếng cười từ xa làm giật mình.

"Hihi! Chú à, chú có lạnh không ạ "một đám trẻ đang đạp xe gần đó cất giọng trêu chọc .

"Cười cái gì mà cười? Bộ tụi bây rãnh lắm sao. Giờ này mấy giờ rồi mà còn lạnh?" hắn trông thấy lũ trẻ cười nhạo hắn dù không biết lí do nhưng hắn vẫn thấy bực bội ,hình như chân hơi lành lạnh thì phải.

"Á.. hihi ! Không phải chúng cháu rãnh đâu ạ! Người rãnh là chú đấy sáng !mùa đông có quần dài mà không mặc chúng cháu chỉ quan tâm chú thôi"lũ trẻ khi nghe hắn trả lời càng cười lớn hơn châm chọc mạnh bạo hơn .

Lúc này hắn mới phát giác ra vì sao lũ trẻ lại trêu chọc mình ,hắn bây giờ đang đứng trước gara xe hai tay cầm quần dài và đôi giày còn thân dưới của hắn thì chỉ mặc mỗi chiếc quần đùi, trong thành phố thỉnh thoảng gặp mội hai người mặt quần ngắn với Áo sơ mi cũng không phải hiếm .Cái đáng nói là bây giờ đang tháng mười hai lạnh giá mà hắn lại mặc quần đùi,đã vậy còn là quần đùi màu hồng hình trái tim !!!đúng vậy nó chính là một trong những chiếc quần hắn nhận được vào ngày Valentine, nếu lúc này Anh Thư có ở đây chắc cô ấy sẽ cười đến ngất xỉu mất .

Bây giờ nếu có cái hố trước mặt chắc chắn hắn sẽ nhảy xuống đó cho đỡ xấu hổ nhưng mà trong thành phố khắp nơi đều là đường nhựa thì lấy đâu ra cái hố . Đành ngậm ngùi chui tọt vào xe hơi cố gắng mặc quần dài vô nhưng vì không gian chật hẹp của xe hơi khiến hành động này hơi khó khăn và tốn thời gian, từng đó cũng đủ để hắn nghe thêm vài câu lũ trẻ nói với nhau .

"Eo ơi! Hình như tên biến thái mặc quần hồng này vừa bước ra từ nhà của tay bác sĩ thường xuyên vắng mặt mà mẹ tao hay nói thì phải, giờ tao đã biết tại sao lão ít về nhà rồi ?"

Một cô bé tầm mười hai tuổi mặc Áo khoác hồng cùng màu với quần đùi của hắn trong đám trẻ chỉ về nhà hắn mà nói .

"Tại sao vậy? " đám trẻ ồn ào hẳn lên ,cô bé thì mỉm cười tỏ ra thần bí .

"Vì ổng là gay đó, chắc sợ bị người khác biết nên không dám về ." cô bé vuốt vuốt mái tóc làm ra vẻ thành thật mà trả lời .

"Làm sao mày biết được ? không phải mày nói chưa bao giờ gặp tay bác sĩ đó sao ? Sao giờ lại biết rõ ổng là gay ?" lũ trẻ nghi hoặc hỏi lại .

"Cái lũ ngốc này !!tụi mày không thấy ông quần đùi hồng mới chạy ra từ nhà ổng hả? Nhìn là biết ổng là gay rồi còn phải đi hỏi ai nữa? "Cô bé làm ra vẻ người lớn đang chỉ bảo con cháu mà nói .

Cả đám trẻ cười đùa rồi tiếp tục đạp xe rời đi. cô bé vì không biết mặt của Hoàng Lập nên cứ nghĩ hắn là người yêu của tay bác sĩ kia mà sự thật tay bác sĩ cô bé nói tới cũng chính là tên quần hồng nói cho dễ hiểu thì kiểu như hắn là gay rồi tự yêu bản thân vậy ! Chắc là loại thanh niên f.a thích làm bạn với tay trái .

Ta kháo gay cái đầu chúng mày có ngon vào xe ta thử cho biết có phải gay không .hắn thật sự cạn lời rồi ! Không biết hắn đã ngủ với bao nhiêu cô gái rồi mà hôm nay lại bị hiểu lầm thành gay ,chỉ sợ là sau này tin đồn sẽ bị truyền đi khắp khu này quá .Hhắn thề với lòng sau này có tiền sẽ rời khỏi khu này ngay lập tức !!

"Hừ ...hừ ...nếu không phải luật Pháp không cho quan hệ với trẻ dưới tuổi vị thành niên và anh là công dân gương mẫu thì anh đây sẽ cho chúng mày biết thế nào là đàn ông!!! " vẫn còn bực mình vì bị làm nhục nhưng chẵng biết làm gì hơn nên đành mở miệng chữi vài câu rồi lại lái xe đi .

"Bác sĩ Lập à! Không phải tôi làm khó dễ gì anh, bình thường dù anh có nghĩ làm hay làm gì tôi cũng không nói .Nhưng hôm nay thanh tra xuống kiểm tra anh đi làm trễ như thế này sẽ làm ảnh hưởng đến hình tượng của bệnh viện ta trong mắt các cán bộ đấy anh hiểu vấn đề chứ ?"một y bác sĩ cao lớn với thân hình lực lưỡng và khuôn mặt điển trai tách ra khỏi đoàn bách sĩ đang đứng thành hàng lên tiếng .

Tên khốn này thật biết lựa thời cơ, chưa gì đã vu oan hắn hay nghĩ làm rồi còn lôi việc hắn đi làm trễ ra liên hệ với hình tượng của bệnh viện thật là biết cách hại người mà. Dù bất bình nhưng hắn cũng chỉ biết cắn răng nói xin lỗi .

Đang muốn biện minh vì sao mình đi làm trễ thì bị một trung niên bốn mắt ngang lại bằng lời nói lạnh nhạt :

"Hoàng Lập hay bỏ làm và đi trễ nhiều lần phạt cảnh cáo nữa tháng lương và phải trực ca đêm một tuần để bù cho thời gian cậu vắng mặt mà vẫn có lương đều hằng tháng trước đây !còn Gia Bảo cậu nghĩ mình tốt hơn hắn sao ? Thanh tra tới rồi không ai được gây chuyện nữa không thì đừng có trách tôi!! ".

Đúng vậy gã thanh niên đẹp trai vừa vu oan cho hắn chính là Gia Bảo mà vị viện trưởng kia mới nhắc đến. Còn lí do vì sao hắn lại làm vậy ư? Vì Hoàng Lập từng cướp mất người gãyêu thương từ thời cấp ba chưa dừng lại ở đó mà Hoàng Lập còn là bồ nhí của mẹ kế gã, hỏi sao gã không căm thù hắn cho được? Dùng chung nữ nhân với ba của gã vậy gã phải gọi hắn là gì ?nói thật nếu giết người không bị ở tù thì có lẽ gã đã băm hắn ra vài khúc rồi .

Hai chiếc xe captiva captiva bảy chỗ dừng lại trước cổng bệnh viện người từ trên xe bước xuống Tổng cộng có bảy chín người phân biệt thánh sáu nam ba nữ , hai già và bảy người trẻ tuổi dẫn đầu là một trung niên gầy yếu mặc bột vét xám trên mặt có đeo cặp kính dày như đít chai ,đi song song với trung niên mặc vét là một trung niên mập mạp mặt áo blouse với khuôn mặt tái nhợt .

Nhìn thấy cảnh này hằn liền cười lớn trong lòng đúng là ngưu tầm ngưu mã tầm mã mà, hai người này đi chung với nhau y như con số mười mà nhìn mặt hai tên này đều giống như bị bệnh lâu ngày chỉ khác là một kẻ bị suy dinh dưỡng còn kẻ kia thì bị béo phì ,mặt tên nào tên nấy đều nhợt nhạt như người sắp chết .

Nghĩ thì nghĩ thế thôi chứ hắn cũng chẵng dám nói ra khỏi miệng nếu nói ra thì e rằng mọi người ở đây sẽ cho hắn một trận ra trò . Sau khi viện trưởng đến bắt tay và nói vài câu xã giao với đoàn người thì dẫn họ đi tham quan một vòng bệnh viện rồi nói sơ về thành tích và những thiếu thốn của bệnh viện. Nhưng trên hết là không ít lần ông ta nhắc đến những chuyện khỗ sỡ và cố gắng của các bác sĩ trong bệnh viện còn kể về việc ông ta phải trực mấy đêm liền vì thiếu bác sĩ mà bệnh nhân quá đông nên chỉ biết ăn mì gói.

Khi phía thanh tra hỏi vì sao bác sĩ của bệnh viện lại ít người tới mức phải để viện trưởng ra làm thì ông ta giả vờ lau nước mắt mà than vì trợ cấp lương bổng của chính quyền cho các bác sĩ ít quá và phí nhập viện của bệnh viện này quá thấp nên tiền thưởng hàng tháng đều kém do đó rất ít bác sĩ chịu ở lại đây công tác .

Đúng là biết cách làm tiền mà ! ai ở đây không biết ông ta có ba bốn cái phòng mạch nhưng việc đứng tên thì đều là của người khác làm ,còn tiền thì cứ đổ vô túi lão nên dù có biết cũng chẵng ai làm được gì vì ông ta đâu có vi phạm gì ? Phòng mạch nào cũng đều có giấy phép cả,chỉ là để người khác đứng tên thôi .

Đi tham quan cả buổi sáng sau cùng đoàn người dừng lại ở căn tin bệnh viện để dùng bữa trưa. Khi moị người đã an vị và đang đợi món ăn dọn lên thì lúc này cửa căn tin bị đẩy ra, một cô gái trẻ khá cao bước vào nhìn lướt qua một cái hắn liền biết cô gái này là một mỹ nhân chính hiệu. Ngực tấn công mông phòng thủ mắt ,mũi, miệng thì chia góc cạnh gọn gàng trên khuôn mặt trái xoan nhỏ nhắn thêm vào cô gái sỡ hữu mái tóc màu hồng càng thêm vẻ nỗi bật nhưng chưa dừng lại ở đó đôi mắt của cô như hai Viên pha lê có màu hồng khá bắt mắt và mê người ,chắc là đeo lens nên mắt mới có màu đó.

" cháu xin lỗi!!!ngày đầu đi làm mà cháu lại tới trễ rồi !"cô gái cúi đầu lên tiếng .

Tiếng xôn xao bàn tán vang lên giữa các bác sĩ , các nam bác sĩ ở đây dù là thanh niên hay là Trung niên đều kích động vì sự xuất hiện của một nữ thần. Cả hắn cũng vậy !! Tiểu đệ của hắn đang ngóc đầu lên hướng 12giờ khiến hắn phải ngồi vắc chéo chân để che dấu có lẽ sợ người ta biết điểm khác thường nên hắn chỉ dám cắm đầu ăn chứ không nhìn cô nữa .

"Mọi người chật tự!!! Xin giới thiệu với mọi người đây sẽ là trưởng khoa nội mới của bệnh viện ta được tuyến trên phái xuống, cô vừa đoạt giải bác sĩ ưu tú của năm vừa qua.mọi người cho vỗ tay chúc mừng đi nào . Cháu lên đây giới thiệu với mọi người về bản thân đi nào". Trung niên mập mạp lên tiếng với vẻ mặt kiêu hãnh .

"Ồ ! Máu hiếm !!! Anh còn chưa chết sao?làm sao có thể như vậy được" cô gái đi tới trước bàn của hắn mặc kệ trung niên mập mạp đang kêu gọi cô và mọi người xung quanh đang nhìn .cô cất giọng vui mừng hỏi hắn .

*Cô gái tóc hồng này là ai vì sao lại nói hắn đáng lẽ phải chết rồi??? Hãy đón đọc tập 5 để biết*