- Tiên sư mày làm bố mày tìm hết cả hơi! Sợ nó hay sao mà phải chạy? Lên! Lên đánh chết cmẹ con l` ấy luôn chứ để nó láo thế à?
Con Nhi vừa chạy đến đã chửi ầm lên hung hăng như chó dại xổng chuồng. May cho em xăm trổ là nãy con bạn nó choáng phải ra ban công hít thở chứ không thì đêm nay cháu bé tuốt xác rồi.
Nó không biết là em xăm trổ đã bị hắn chưởng văng đi như bị tông bởi xe tải sáu mươi chín tấn bây giờ vẫn chưa rõ sống chết.
-Thôi mày ơi. Kệ đi.
Nó can con bạn rồi quay sang vỗ vai thanh niên Vũ vẫn đang bồng bế nó như đống rẻ rách, thấp giọng nói:
-Mày ơi, thả tao xuống.
Không ngờ thanh niên này mới nghe xong liền...cho nó xuống thật, lại còn cho xuống nhanh và gọn gàng hệt như người ta đặt một cái bình nước chứ chả phải là hot girl số má của trường. Mẹ mày, bộ mày giả vờ lưu luyến một tí thì bị HIV à?
Con Nhi thấy mặt nó tái mét tưởng nó bị chấn thương tâm lí nên vội nói:
-Thôi, đời là bể hãm l` mà sao mày phải rầu làm gì? Đi, tao chở mày lên bar vi vu tí cho mát người.
Nó gật. Thôi thì đằng nào tiệc sinh nhật của nó cũng nát banh rồi, có khi lên bar uống chết mẹ luôn rồi về ngủ một giấc còn hơn là cả đêm cứ dằn vặt khổ sở. Khốn thật! Biết vậy thà nó ngồi mẹ nhà con Nhi ăn xoài lắc xem phim bộ có phải là sướng cái thây không?
-Thế bọn này đi nhớ!
Con Nhi quay sang vẫy vẫy thanh niên Vũ kiểu cute rồi túm lấy tay nó định lôi đi thì đột nhiên bị hắn vươn tay chặn lại. Chặn, mà chặn kiểu quý’s tộc’s cơ chứ chả phải chặn bình thường, cái kiểu mà nếu dùng để vẫy taxi thì tài xế sẽ phanh gấp đến độ đâm mẹ vào cột điện luôn ấy.
-Ta mở tiệc sinh nhật. Qua không?
Câu này của hắn làm nó ngạc nhiên quá đỗi vì nó vốn còn chẳng nghĩ hắn sẽ đến, hắn đến là nó vui rồi chứ nói gì đến chuyện tiệc tùng quà cáp. Một phần vì nó chả thiếu thốn gì, một phần vì nhìn gia cảnh hắn giống như không được tốt cho lắm, nó có thể moi tiền cả trăm thằng bồ nhưng tuyệt đối không bao giờ lợi dụng người thân và bạn bè.
-Mày tổ chức tiệc...cho tao á?
Nó lặp lại một cách khó khăn, chủ yếu là vì bất ngờ bởi nó cảm thấy nó với thanh niên Vũ này căn bản là chưa thân đến cái mức sẽ mở party cho nhau.
-...
Hắn gật, vẫn tích chữ như vàng. Con Nhi thấy thế thì huých khuỷu tay vào người nó kiểu “Bố con chó đong trai ghê đấy” còn nó thì chỉ cảm thấy đầu óc rối bời. Đối với một đứa vừa ăn cái phốt to đùng như nó thì nó thấy bản thân không xứng đáng được người khác yêu quý đến như vậy.
-Hôm nay tao thấy hơi mệt, tao xin l...
Còn chưa nói xong thì con bạn thân đã bịt mồm nó một cách thô bạo rồi cười cười với thanh niên Vũ:
-Để tao thông não con dở này. Mày chờ tí.
Dứt lời con Nhi liền lôi nó đi như người ta kéo cái bao tải rác. Con bạn lôi nó đi khá xa khỏi thanh niên Vũ rồi vỗ đầu nó một cú đau điếng, mắng:
-Mày sao thế? Tưởng nhạc nào cũng nhảy?
-Nhưng tao ngại lắm. Quen biết đéo đâu mà...
Tất nhiên nó chỉ lí do lí trấu chứ xưa nay nó đi đú có cần quen biết gì đâu, cứ nói chuyện vài ba lần trên fb rồi alo là nó đi liền chả cần biết mày là đứa đéo nào, miễn không có tiền án tiền sự là được.
Nó ngại là ngại chơi với mấy đứa con ngoan trò giỏi, rồi chả biết hắn chơi cái gì mà đi theo thì lệch sóng lắm, không lẽ lúc cả lũ ngồi thổi bong bóng thì nó lại lôi thuốc lá ra hút? Mà nó còn đang mệt với chán đời vl, đi dự tiệc mà cái mặt cứ bí xị thì mọi người lại mất vui.
-Ôi giời ơi ngại đb! Người ta có lòng thì mày phải có súp chanh chứ! Qua cười cười vẫy tay tí rồi về, sau này bạn bè còn dễ nhìn mặt nhau.
Bố con hâm diễn tả cứ như nó là hoa hậu ấy mà cười cười vẫy tay rồi về, cơ mà con Sửu Nhi nói cũng có vẻ đúng đắn lắm. Bồ thì nó còn cạch mặt được chứ bạn cùng lớp thì kiểu gì chả đụng mặt nhau, thôi thì cứ qua ngồi một lúc coi như bồi dưỡng tình cảm đi.
Thế là năm phút sau nó ngồi sau xe con Nhi phóng tới điểm hẹn với bản mặt tươi vui hớn hở không thể gượng gạo hơn, đằng trước là hắn chở An Thùy trên con xe điện cà tàng màu đen. Khổ thân con bé nãy vào phòng bị choáng phế đến tận bây giờ luôn, ngồi xe mà người cứ mềm oặt dán lên lưng hắn làm nó thấy hơi bực. Con gái con lứa mà chả giữ ý giữ tứ gì hết!
Bim~Bim~
Tiếng còi xe inh ỏi vang bên tai làm hai đứa nó giật thót, con Nhi phản xạ nhanh quay phắt lại trợn mắt uốn lưỡi sẵn sàng xới lên tổ tông mười ba đời của bọn trẻ ranh mới nứt mắt đã bày đặt ghẹo gái. Bọn nó gặp nhiều rồi mà, lạ gì.
Thế nhưng lần này con Nhi gặp phải thứ dữ, từ “Đ...” đã đặt ngay đầu môi mà con bé uốn lưỡi mãi không nhổ ra được. Hai đứa là bạn đã từng áy năm, đương nhiên nó chỉ cần liếc qua cũng đủ thấy bốn chữ “Trai đẹp mày ơi” treo lủng lẳng trên mặt con bạn.
Nó tò mò quay lại thì bắt gặp một thanh niên đầu trần áo da cưỡi con xe phân khối lớn màu xanh lá chạy vụt qua xe bọn nó, còi xe vẫn rú lên inh ỏi làm người đi đường đều quay sang nhìn, vài người nóng tính còn chửi ầm lên:
-Đcụ mày vội đi đầu thai à?
Nó nhìn qua gương chiếu hậu thì thấy mặt con Nhi ngắn tũn lại, chắc con bé đang tự thấy nhục nhã khổ sở lắm. May vừa nãy không chửi chứ nhỡ vừa chửi xong mà thanh niên kia chạy vụt đi mất thì đúng là đội quần.
Thanh niên bảnh zai nghiêng người để chiếc xe phân khối lớn tạt lại gần cái xe điện cùi rách rồi cười hệ hệ:
-Surprise! Ủa? Thùy sao thế em? Mày chuốc rượu em tao hả con chó!
An Thùy nghe giọng Nam thì mắt nhắm mắt mở kêu lên:
-Không phải anh ơi, nãy em bị say điều hòa í. Chóng mặt...
Nam lườm hắn một cái rõ đểu rồi lè nhè nói:
-Liệu hồn! Mày mà la liếm em gái cưng của tao thì tao xẻo, nghe chưa?
-...
Hắm im lặng không đáp. Về phần An Thùy thì đã bị ông anh họ làm cho thẹn không biết giấu mặt vào đâu, cô nàng chu môi hậm hực nói:
-Eo, anh Nam cứ nói linh tinh em ứ chơi với anh nữa đâu!
-Hệ hệ~ Thế thì không nói nữa. Bé Thùy qua xe anh chạy cho mau, ngồi con xe rùa đen này thì đến bao giờ?
-Kệ em! Hổng thèm!
-Thế thì thèm hít khói hử? Khói xe anh thơm lắm, hai đứa cứ từ từ thưởng thức. Hệ hệ~
Nói rồi Nam rồ ga phóng vụt lên để lại làn khói xe khét lẹt. Lúc này thì hắn bực rồi, tay trái gạt gạt kéo kéo gì đó ở đầu xe rồi trầm giọng nói với An Thùy:
-Bám chặt.
An Thùy còn chưa kịp nghe hiểu thì cái xe điện bỗng rung nhẹ rồi lao vụt lên như bò điên, gió quất vào mặt đau rát làm cô nàng phải rúc vội vào sau lưng hắn.
-Từ từ cậu ơi, đợi mình đặt lại chân đã!
An Thùy cúi đầu tìm chỗ để chân thì cả người lạnh buốt khi thấy chiếc xe đang chạy bằng một cái lốp rất lớn đặt chính giữa, còn hai bánh sau thì đã nâng lên xếp gọn vào một góc từ bao giờ.
(Con lạy đấng tối cao, con cầu ông tấm cô bụt, cầu tổ tông các đời phù hộ cho cái thân con được toàn vẹn đi về nhà...)
An Thùy mặt xanh như tàu là chuối âm thầm cầu nguyện khi chiếc xe điện, à không, chiếc xe điên lao vù vù trên phố đuổi sát chiếc phân khối lớn của Nam.
-Cuộc đời vẫn đẹp sao, tình yêu vẫn đẹp sao...
Nam đang lẩm nhẩm mấy câu hát thì bỗng thấy gió quất vào mặt, định thần nhìn lại thì thấy hắn đã vượt lên trên gần ba mươi mét.
-Ơ con chó này láo thật!
Máu ăn thua nổi lên, Nam vít tay ga hết cỡ làm chiếc xe gầm lên một tiếng hoang dại rồi đuổi theo sát nút. Cũng may tầm này đường đã bắt đầu vắng, bằng không mấy bà mấy cô xe Lead lóng ngóng đi ngang xui rủi bị một trong hai thằng này tông trúng thì có khi văng tận lên cung trăng ấy chứ.
Chẳng mấy chốc xe của Nam đã gần đuổi kịp xe hắn, nhưng cũng chỉ là gần thôi vì dù đã vặn hết ga hết số thì hai xe vẫn duy trì một khoảng cách nhất định. Quen hắn đã lâu Nam đã biết thừa mấy thứ đồ công nghệ kì quái của hắn nên cũng chẳng ngạc nhiên, đang định chơi đòn tâm lí thì số trên đèn giao thông khiến gã phải lập tức phanh cháy bánh.
Lốp xe cán vạch sơn vừa kịp lúc tín hiệu đèn chuyển sang màu đỏ.
Thế nhưng xe của hắn thì đã vượt qua khi đèn vàng chỉ còn một giây (để đảm bảo an toàn giao thông mong các bạn độc giả đừng thực hiện hành vi tương tự), chiếc xe một bánh lao thẳng vào cái xe tải đang chạy vùn vụt cắt ngang tuyến đường.
-Tinh...Tinh Vũ!
An Thùy chỉ kịp kêu lên như thế, và đầu óc cô cũng chỉ có thể nghĩ được đến thế khi chiếc xe sắp sửa đâm thẳng vào gầm xe tải.
Và bọn họ đã đâm vào gầm xe tải, nghĩa đen luôn.
Hắn bẻ tay lái lao đi cùng chiều với xe tải rồi nghiêng người để cái bánh xe duy nhất hạ xuống một khoảng cách liều lĩnh rồi cả người cả xe trượt vào gầm xe tải. Tay hắn vòng ra sau đặt lên đùi An Thùy, mu bàn tay cọ xuống mặt đường bê tông tóe lửa trước khi chiếc xe văng ra ngoài và tự dựng lên phóng tiếp một cách thần kì.
-Đm con chó này...
Chiếc xe tải an toàn lao đi cũng là lúc Nam nhẹ nhõm thở phào, tuy vậy gã vẫn thấy trống ngực đánh liên hồi còn lưng thì ướt đẫm mồ hôi lạnh. Đêm nay, Nam lại lần nữa rút ra được một bài học quý giá cho cuộc đời:
“Không bao giờ trêu gan mấy thằng điên, đặc biệt là hắn.”
Phía sau, ở chỗ xa tít tắp, xa ơi là xa có hai đứa con gái ăn mặc sành điệu đang méo mặt sau khi chứng kiến màn đua xe bất ngờ và đầy ngẫu hứng.
-Đcm dẫn đường ảo thật đấy!