"Làm sao cậu lại tới đại viện cơ quan Tỉnh ủy? Cậu muốn tìm ai vậy?" Trần Ấu
Trúc bắn liên hồi, liên tục đặt câu hỏi.
"Tôi là công ủy bí thư khu công nghiệp, tới đại viện cơ quan Tỉnh ủy tìm chủ
tịch tỉnh Trần Chí ôn, báo cáo một chút sự tình công tác." Dương Tử Hiên đáp.
Trần Ấu Trúc há to miệng kinh ngạc, vừa cười vừa nói: "Thì ra là thế, vậy thì
tốt, cậu ngừng xe ở bên ngoài, tôi mang cậu vào đại viện Tỉnh ủy, cái chỗ này,
tôi hết sức quen thuộc."
Dương Tử Hiên nhìn nhìn Trần Ấu Trúc, nói một câu được, liền ngừng xe ở bên
ngoài, về sau, liền đi theo Trần Ấu Trúc vào trong nhà Trần Chí ôn.
"Mẹ, con dẫn thêm một người trở về, chính là công ủy bí thư khu công nghiệp
Dương Tử Hiên!" Trần Ấu Trúc vừa vào cửa, liền nhào vào trong ngực một
người phụ nữ trung niên, xem ra, người này hẳn là mẹ Trần Ấu Trúc.
Trần Chí ôn thì vẫn đeo kính mắt, đọc báo chí, không hề ngẩng đầu liếc nhìn
Dương Tử Hiên.
Dương Tử Hiên có chút bất an, không biết Trần Chí ôn tìm hắn đến, rốt cuộc là
để làm chuyện gì?
"Trần tỉnh trưởng tốt!"
Quay mắt nhìn về phía người hạch tâm của phe phái, nhân vật cực kỳ cường đại
ở La Phù tỉnh, hô hấp của Dương Tử Hiên có chút không thoải mái, loại cảm
giác này, từ trước kia cho tới bây giờ, Dương Tử Hiên chưa bao giờ gặp phải,
người này xem như quan viên cấp bậc cao nhất, từ kiếp trước đến kiếp nầy,
Dương Tử Hiên phải đối mặt.
Dương Tử Hiên cong eo, ngồi nửa cái bờ mông ở trên ghế sa lon.
"Tôi rót chén trà cho cậu nhé!" Trần Ấu Trúc tựa như là một con chim hoàng
anh nhỏ, tung tăng khom người xuống, nói với Dương Tử Hiên.
Dương Tử Hiên không nghĩ tới, Trần Ấu Trúc dĩ nhiên lại là con gái của Trần
Chí ôn, đây chính là một cái tin tức kinh người, lúc trước, Dương Tử Hiên cũng
cho rằng Trần Ấu Trúc là con cái của một lãnh đạo Tỉnh ủy, nhưng không nghĩ
tới, Trần Ấu Trúc dĩ nhiên lại là con gái của Trần Chí ôn.
Tuy trước kia Dương Tử Hiên cũng đã có chút ít suy đoán, nhưng Dương Tử
Hiên cũng không dám quá khẳng định, dù sao, rất nhiều con cái đại lão cấp tỉnh
bộ đều không cùng họ với cha.
"Không cần khách khí như thế, để tôi tự mình rót!" Dương Tử Hiên có chút bất
an.
"Không cần làm khách như vậy, Dương bí thư, dù sao chúng ta cũng đã từng
cùng nhau kề vai chiến đấu mà!" Trần Ấu Trúc nghịch ngợm cười cười, nàng
nhớ tới việc bị tóm vào cục công an Nam Hồ cùng Dương Tử Hiên.
Nói xong, trong chớp mắt liền đi lên châm trà.
Thả báo chí trong tay ra, Trần Chí ôn liếc liếc bóng lưng con gái, sau đó mới
ngẩng đầu nhìn Dương Tử Hiên.
"Tiểu Dương, cậu và Ấu Trúc trước kia đã từng quen biết sao?" Trần Chí ôn
không biết giữa Dương Tử Hiên và Trần Ấu Trúc phát sinh qua chuyện gì,
nhưng vẫn muốn hỏi tới một tý, dù sao, Trần Ấu Trúc với tư cách con gái
thường vụ phó chủ tịch tỉnh, người đánh chủ ý đến nàng đúng là không ít.
Vấn đề này rất không dễ trả lời, nếu như đáp lại quá hàm hồ, sẽ rất dễ dàng bị
Trần Chí ôn hiểu lầm, Dương Tử Hiên vì tiếp cận hắn mà cố ý thân cận với
Trần Ấu Trúc, như vậy chính là chuyện rất xấu.
Hơn nữa, Dương Tử Hiên cũng không thể để Trần Chí ôn biết chuyện Trần Ấu
Trúc ở tại Nam Hồ, từng bị con cục trưởng cục công an bắt, như vậy sẽ hại chết
Đỗ Sơn Mộc.
Dù sao, quan hệ giữa Dương Tử Hiên và Đỗ Sơn Mộc cũng không tệ, trong
khoảng thời gian này, Đỗ Sơn Mộc cũng thập phần phối hợp với công tác của
Dương Tử Hiên tại ủy ban thành phố, đây là một người rất không tệ, cho nên
Dương Tử Hiên vẫn có ý định giúp đỡ Đỗ Sơn Mộc một tay.
Trong nội tâm Dương Tử Hiên thầm suy nghĩ xem mình nên nói thế nào mới có
thể để cho Trần Chí ôn không hiểu lầm mình, hơn nữa, còn không để cho hắn
biết việc cục công an Nam Hồ đã từng bắt lầm Trần Ấu Trúc.
"Đoạn thời gian trước, Ấu Trúc và thầy giáo của nàng đi một chuyến đến Nam
Hồ, trong thời điểm đó, Ấu Trúc lái xe đến khu công nghiệp, nói muốn phỏng
vấn mấy cái hạng mục tôi làm tại Hồng Thủy huyện, cho nên cũng đã quen biết
với nàng, không nghĩ tới, Ấu Trúc lại là con gái chủ tịch tỉnh ngài!" Dương Tử
Hiên rất nhanh liền nghĩ ra câu trả lời.
Trần Chí ôn gật gật đầu, không tiếp tục truy cứu chuyện này, điều này lại để cho
Dương Tử Hiên nhẹ nhàng thở ra.
"Gần đây công tác đầu tư xây dựng của Hiện Hải tập đoàn thế nào rồi, nhà
xưởng xây xong chưa?" Trần Chí ôn đột nhiên chuyển sang vấn đề khác.
Dương Tử Hiên xê dịch vị trí bờ mông, nói: "Nhà xưởng đã được xây tốt rồi,
hiện tại đang lắp đặt dây truyền sản xuất, phỏng chừng đến trung tuần tháng
mười một, dây truyền sản xuất đầu tiên này có thể hoàn thiện tốt, còn có hai cái
nhà xưởng đang đầu tư xây dựng, phỏng chừng phải tới mười hai tháng, đầu
tháng một mới có thể làm xong!"
Trần Ấu Trúc bưng nước trà xuống, lúc này nàng đã đổi lại một thân quần áo ở
nhà bằng bông, đường cong thân thể lại có vẻ rất tinh xảo đặc sắc.
Dương Tử Hiên không nghĩ đến, cô gái dáng người cây ớt này cũng nóng bỏng
như vậy, nếu như không rõ ràng tính cách nàng, cũng sẽ cảm thấy đó là một cô
gái rất không tệ.
Chỉ là, Dương Tử Hiên hiểu rõ tính cách của Trần Ấu Trúc, hơn nữa, nàng còn
là con gái Trần Chí ôn, cho nên Dương Tử Hiên cũng không dám có ý niệm gì
xấu trong đầu.
Buông trà xuống bàn, về sau, Trần Ấu Trúc vốn định ngồi ở bên cạnh Dương
Tử Hiên, nghe hai người nói chuyện một chút, nhưng lại bị Trần Chí ôn trừng
mắt liếc nhìn, Trần Ấu Trúc đành mang theo tức giận đi lên lầu.
"Hiệu suất công tác của khu công nghiệp các cậu không tệ, đáng để khen ngợi!"
Trên mặt Trần Chí ôn hiện lên một vòng dáng tươi cười.
Trần Chí ôn, với tư cách thường vụ phó chủ tịch tỉnh, phân công quản lý rất
nhiều công tác, đều là công tác kinh tế, Dương Tử Hiên có thể tiến cử Hiện Hải
đầu tư hai dây truyền sản xuất điện tử, cũng làm cho mặt mũi Trần Chí ôn rất
rạng rỡ.
"Chủ tịch tỉnh có thể tới khu công nghiệp chúng tôi, tham gia nghi thức cắt băng,
tổ chức khởi công đầu tư cho Hiện Hải hay không?" Dương Tử Hiên hỏi.
Nếu như có thể mời thường vụ phó chủ tịch tỉnh Trần Chí ôn này đi đến khu
công nghiệp Nam Hồ, tham gia lễ cắt băng, khu công nghiệp sẽ càng có thể nhấc
lên một phen đầu tư như sóng cuộn trào.
Dù sao cũng có thường vụ phó chủ tịch tỉnh tự mình quan tâm và tọa trấn, người
đến đầu tư thêm cũng sẽ càng thêm yên tâm đối với hoàn cảnh chính trị trong
khu công nghiệp.
Trần Chí ôn hơi dừng lại, nửa ngày sau, mới chậm rãi nói: "Cái này phải xem
hành trình sắp xếp thế nào đã, sau khi cậu trở về, xác định thời gian và địa điểm
cụ thể ngày cắt băng, báo cho thư ký tiểu Cao của tôi, nếu như đến lúc đó tôi
không có an bài nào khác, sẽ đi đến khu công nghiệp các cậu! "
Trong nội tâm Dương Tử Hiên âm thầm vui vẻ, vội vàng gật đầu đồng ý.
"Gần đây Nam Hồ có gặp phải vấn đề gì lớn không? Trước đó không lâu, khu
công nghiệp các cậu xảy ra án kiện tai nạn mỏ, cuối cùng xử lý không tệ, còn
phát hiện ra một tập đoàn phạm tội vượt tỉnh!" Trần Chí ôn nhấp một ngụm trà,
chậm rãi nói.
Dương Tử Hiên lập tức ngồi thẳng người, hắn biết rõ, rất nhiều lãnh đạo lúc
nói chuyện đều ưa thích khen trước phạt sau, phía trước vốn là khích lệ cậu một
phen, vấn đề trọng điểm chính thức lại ở đằng sau.
Dương Tử Hiên vội vàng tập trung hoàn toàn tinh thần.
"Lần này xem như nhiều kinh ngạc mà không bị nguy hiểm, dù sao tai nạn mỏ
lần này cũng không phải là trách nhiệm của cậu!”
“Không sai, Nam Hồ các cậu là thành phố lấy quặng, thành phố mang tính tài
nguyên, vô cùng dễ dàng xuất hiện tai nạn mỏ, dễ dàng tạo thành uy hiếp đối với
an toàn của người dân, tánh mạng và tài sản của quần chúng, đây cũng là chỗ tôi
lo lắng!" Trần Chí ôn nhìn con mắt Dương Tử Hiên, nói lời thấm thía.