“ Trịnh thị trưởng, xin anh tôn trọng thân phận một chút! “ Dương Tử Hiên nhàn
nhạt nói.
“ Bây giờ chúng tôi đang chấp hành công vụ, bây giờ tôi đang nằm ở dưới sự
lãnh đạo của bí thư Phùng Tranh, hỗ trợ bí thư Phùng Tranh tiến hành hành động
củng cố trị an toàn bộ thành phố! “
Trịnh Xây Minh nhất thời tỉnh táo lại, nghi hoặc nói: “ Cái gì? Không phải cậu
đến khu nghỉ dưỡng Hoàng Hồ chơi... ? “
Dương Tử Hiên lạnh lùng nói: “ Trịnh thị trưởng, xin anh phối hợp với các
đồng chí cục công an chúng tôi, đến cục công an một chuyến, tuy tôi cũng không
muốn như vậy, nhưng đây là chuyện phải làm! “
Trịnh Xây Minh giống như là bị giội cho một gáo nước lạnh, thanh âm run run
nói: “ Dương thị trưởng, tất cả mọi người là đồng liêu, làm quan cùng phủ, cậu
định làm gì? “
Hiện tại Trịnh Xây Minh cũng biết sự tình này không đơn giản rồi, đường
đường là phó thị trưởng, vậy mà lại bị bắt khi đến khách sạn chơi gái, chỉ sợ về
sau Trịnh Xây Minh hắn khỏi phải nghĩ đến cái tiền đồ gì, có thể giữ được vị trí
hiện tại hay không, cũng là một vấn đề khó.
Dương Tử Hiên có chút chán ghét nhìn sắc mặt Trịnh Xây Minh, nhớ tới lần
trước, tại Thủy Đô huyện, Trịnh Xây Minh vì bo bo giữ mình, cố tình vứt
Dương Tử Hiên ra, bắt Dương Tử Hiên một mình xử lý cả án kiện giả mạo
nông sản ở Thủy Đô huyện.
May mắn mà Tiếu Hoài Hoa vừa vặn bị Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh mang đi,
chuyển dời tầm mắt của mọi người, hơn nữa, trong cả bản án, Dương Tử Hiên
xử lý thập phần thỏa đáng, lúc này mới không bị một ít người hữu tâm trên thị
ủy chỉ trích.
Bản thân La Trạch Minh cũng muốn mượn nhờ án giả mạo nông sản, hung hăng
giáo huấn Dương Tử Hiên một phen, cuối cùng lại không có cách nào để giáo
huấn Dương Tử Hiên.
Dù sao, trong cả vụ án, Dương Tử Hiên xử lý đắc cực kỳ tốt, rất nhiều dân
chúng Thủy Đô huyện cũng ủng hộ Dương Tử Hiên, nói phó thị trưởng này thập
phần đắc lực, là lãnh đạo tốt, La Trạch Minh thật sự là không có biện pháp đâm
chọc.
Cho nên, Dương Tử Hiên vừa nhớ tới Trịnh Xây Minh lâm trận đào thoát, trong
lòng lại thập phần tức giận, chỉ là do bình thường không có cách nào bắt được
nhược điểm của Trịnh Xây Minh, nhưng hôm nay rốt cục cũng có cơ hội.
“ Trịnh thị trưởng, xin lỗi rồi, tôi cũng chỉ tuân theo thành phố thống nhất chỉ
huy thôi, cho nên, xin anh phối hợp với các công an đồng chí chúng ta, đến cục
công an một chuyến, các đồng chí công an chúng ta không thể bạc đãi anh, cũng
sẽ không oan uổng cho anh! “ Dương Tử Hiên không muốn cho Trịnh Xây Minh
cơ hội tiếp tục giải thích, phân phó hai cảnh sát, áp giải Trịnh Xây Minh đi ra
ngoài.
...
Đêm nay, đối với khu nghỉ dưỡng Hoàng Hồ nhất định là đêm không ngủ, đêm
nay, khu công nghiệp nhất định cũng không bình tĩnh, thậm chí còn cả chính đàn
thành phố Nam Hồ, tất cả đều có chút xao động.
Dương Tử Hiên gọi điện thoại cho Thạch Phong, loại chuyện trọng đại này,
khẳng định phải thông báo cho Thạch Phong Tín đầu tiên.
“ Bí thư, đêm nay tôi đã sai người của cục công an điều tra khu nghỉ dưỡng
Hoàng Hồ khu công nghiệp chúng tôi, có tình tiết vụ án trọng đại muốn báo cáo
với ngài! “ Dương Tử Hiên tận lực làm cho tâm tình của mình bình tĩnh rồi nói.
Thạch Phong Tín vừa định nằm xuống, liền nhận được điện thoại của Dương Tử
Hiên, vội đứng dậy hỏi: “ Tình huống thế nào? “
“ Tình huống tương đối phiền toái, ở bên trong Khu nghỉ dưỡng Hoàng Hồ,
chúng tôi phát hiện phó thị trưởng Trịnh Xây Minh đang chơi gái, còn có một
vài khoản tiền bẩn của khu nghỉ dưỡng Hoàng Hồ... “ Dương Tử Hiên bình tĩnh
nói.
Trong lúc nói chuyện, Dương Tử Hiên cũng đang tự hỏi, mình nên làm thế nào
để bão táp lần này ảnh hưởng thấp nhất đối với hình tượng lãnh đạo khu công
nghiệp.
Lần này, ở bên trong lãnh đạo khu công nghiệp, Bạch Thự nhất định là không
chạy thoát, nhưng làm như thế nào để xác định tội của Bạch Thự, lại là một vấn
đề thập phần quan trọng.
Nếu như định cho Bạch Thự tội quá nặng, nhất định sẽ tạo thành ảnh hưởng rộng
khắp, ảnh hưởng rất lớn đối với chỉnh thể lãnh đạo khu công nghiệp.
Cho nên, Dương Tử Hiên có chút khó xử, lại có chút do dự, không xác định nổi
chủ ý, đến tột cùng có nên giáng một gậy làm Bạch Thự chết tươi hay không?
Thạch Phong Tín cũng chấn động, với tư cách bí thư thị ủy, hắn cũng nghe được
một ít lời đồn về Khu nghỉ dưỡng Hoàng Hồ, địa phương này được xưng là tiểu
Hongkong Nam Hồ, cũng là địa phương Thạch Phong Tín không muốn nhìn
thấy.
Thạch Phong Tín là cán bộ đứng đắn, rất chính trực, đối với loại địa phương xa
hoa lãng phí như khu nghỉ dưỡng Hoàng Hồ, vẫn luôn cảm thấy đó là đồi phong
bại tục.
Thạch Phong Tín nghĩ thì nghĩ như vậy, nhưng Thạch Phong Tín chưa từng có ý
tứ động đến khu nghỉ dưỡng Hoàng Hồ, hắn cũng biết đó là tổ ong vò vẽ, liên
lụy tới rất nhiều lãnh đạo trong thành phố, cho nên, Thạch Phong Tín một mực
không động đến chỗ này.
“ Vậy cậu định làm thế nào? “ Thạch Phong Tín nói chuyện không mang theo
sắc thái tình cảm nào.
Dương Tử Hiên vừa cười vừa nói: “ Không có ý định thế nào, tất cả nghe theo
thị ủy chỉ huy. “
Thạch Phong Tín hận đến nghiến răng ngứa lợi, Dương Tử Hiên này thật đúng
là người nghịch ngợm, tự mình chọc vào tổ ong, còn muốn đá tổ ong vò vẽ cho
thị ủy, lại bắt thị ủy chùi đít cho hắn.
“ Tôi nói Tử Hiên này, cậu cũng không cần giả bộ ngớ ngẩn để lừa đảo tôi, đối
với cậu, tôi cũng đã biết không ít, cậu không nắm chắc sẽ không đánh! “
“ Chỉ nói vậy thôi, cậu định làm sao? Cắt cụt cái tổ ong vò vẽ này à?. “ Thạch
Phong Tín thẳng thắn nói chuyện cùng Dương Tử Hiên.
“ Bí thư, anh cũng biết đấy, gần đây khu công nghiệp chúng tôi đã kiến tạo thành
rất nhiều hạng mục kinh tế rồi, rất nhiều thương đầu tư muốn đầu tư tại khu công
nghiệp chúng tôi, nếu như ở lúc này tuôn ra gièm pha, chỉ sợ sẽ có ảnh hưởng
đối với uy tín chính phủ đảng uỷ khu công nghiệp chúng tôi. “ Dương Tử Hiên
nói thập phần hàm súc.
Thạch Phong Tín là nhân vật bậc nào, thoáng cái chợt nghe ra ý tứ sau lưng lời
nói của Dương Tử Hiên.
Ý tứ trong những lời này của Dương Tử Hiên, chính là, phàm là thành viên lãnh
đạo khu công nghiệp dính vào khu nghỉ dưỡng Hoàng Hồ, tốt nhất nên xử lý
theo hướng nhẹ, như vậy, ít nhất cũng có thể bảo tồn mặt mũi khu công nghiệp,
bảo trì ảnh hưởng đối ngoại của khu công nghiệp, sẽ không để cho ngoại thương
cảm thấy đảng uỷ chính phủ khu công nghiệp này toàn là một ít phần tử xa hoa
hủ hóa.
Thạch Phong Tín vốn có ý tứ bắt cá con thả cá lớn, nhưng Dương Tử Hiên nói
lời này, lại muốn hắn bắt cá lớn thả cá con, lại làm cho Thạch Phong Tín do dự.
Thạch Phong Tín không hi vọng gây chiến ở phía trong thành phố, bởi vì hiện
tại, Bí thư Tỉnh ủy mới vừa lên nhậm chức, thời cuộc vẫn còn có chút rung
chuyển, nghe nói, bởi vì không thể thượng vị Bí thư Tỉnh ủy như ý nguyện,
Hoàng Văn Thanh không thể điều chỉnh tâm tính, rất buồn bực.
Tin tức nho nhỏ đã truyền ra, Hoàng Văn Thanh đã mấy lần tiến hành giao
phong cường độ thấp cùng tân bí thư rồi, trước mắt, Bí thư Tỉnh ủy mới bởi vì
vừa mới tới La Phù tỉnh, căn cơ chưa ổn, cho nên đã bị Hoàng Văn Thanh đè ép
vài cái.
Dưới hoàn cảnh đen đủi như vậy, Thạch Phong Tín cũng đang trông xem thế
nào, hắn không muốn Nam Hồ xảy ra chuyện gì, tại thời kì nhạy cảm như vậy
mà xảy ra chuyện, sẽ rất dễ dàng bị Tỉnh ủy ủy ban tỉnh vơ đũa cả nắm, trở
thành một ngòi nổ cho sân đấu tranh mới.
Thật sự xuất hiện cục diện như vậy, Thạch Phong Tín hắn là lớp trưởng đảng uỷ
Nam Hồ, chắc chắn sẽ bị tai bay vạ gió.
Cho nên, trong khoảng thời gian này Thạch Phong Tín rất khiêm tốn, khiêm tốn,
lại khiêm tốn, không muốn lẫn vào mạch nước ngầm đấu tranh trong tỉnh đang
bắt đầu khởi động, vùi đầu làm tốt kinh tế mới là chính đạo.
Nhưng lời Dương Tử Hiên nói ra, lại làm cho hắn cảm thấy hơi do dự.
Dương Tử Hiên nói cũng đúng, thập phần có đạo lý, hiện tại các phương diện
kinh tế của khu công nghiệp mới ở vào giai đoạn khởi đầu, nếu như cục diện
chính trị khu công nghiệp không ổn định, khẳng định sẽ làm cho ngoại thương lo
lắng, thập phần bất lợi đối với hình tượng chính phủ khu công nghiệp.
Hiện tại, Thạch Phong Tín thập phần coi trọng khu công nghiệp, bởi vì Hiện
Hải và rất nhiều xí nghiệp đã ngụ lại khu công nghiệp, không ít lãnh đạo ủy ban
tỉnh cũng nhiều lần gọi Thạch Phong Tín đi vào trong tỉnh nói chuyện, bảo hắn
nhất định phải làm tốt cái khu công nghiệp này, để cho nó trở thành một cái
động cơ phát triển cho Nam Hồ, thậm chí là động cơ phát triển cho cả vùng
phía nam La Phù.