Nhiệm kỳ mới sắp tới, nhưng khu công nghiệp lại là không có bao nhiêu động
tĩnh.
Nguyên nhân cũng rất đơn giản, Dương Tử Hiên mới vừa lên nhậm chức không
lâu, lãnh đạo cả khu đều đã động một lần, cho nên, bên trong đại nhiệm kỳ mới,
cơ bản sẽ không tiếp tục động nữa, rất nhiều người tạm thời bỏ qua tâm tư chạy
quan.
Hiện tại, cả khu công nghiệp đều đưa ánh mắt quăng về phía tai nạn mỏ phát
sinh trước đó không lâu kia.
Bởi vì ngay tại tối hôm qua, một người trong đám người thân của mấy người
chết trong tai nạn mỏ, bởi vì bất mãn với công ty Hoàng Hồ khai thác mỏ bồi
thường và chính phủ khu công nghiệp điều đình, lại tự sát ngay ở địa điểm tai
nạn mỏ.
Hơn nữa, không biết làm sao lại để lộ tiếng gió, tin tức này bị chọc đến trong
chính phủ thị ủy thành phố, nhất thời làm cho lãnh đạo khu công nghiệp cảm
giác được áp lực vô cùng lớn.
Dương Tử Hiên vốn còn muốn đến nội thành, cùng Trương Tuyết Bách đi xem
Nhật Hóa công ty của nàng, nhưng vì sự cố đột nhiên phát sinh này, không thể
không sớm quay trở về khu công nghiệp, chủ trì công tác.
“ Tại sao có thể như vậy? “ Vẻ mặt Trương Tuyết Bách hiện lên sự kinh ngạc
và khiếp sợ.
Dương Tử Hiên mở cửa xe ra, nói: “ Chuyện này rất kỳ quặc, trước kia tôi cho
rằng đây chỉ là tai nạn mỏ thông thường, nhưng là hiện tại xem ra là không phải
như thế! “
“ Đám người thân này, trong mắt tôi, đều rất khác thường, người thân ba người
chết đều đã thống nhất ý kiến, muốn công ty Hoàng Hồ khai thác mỏ bồi thường
số tiền cực lớn, mới bằng lòng rời đi, bằng không thì sẽ chơi xấu khu công
nghiệp, không thuận theo không buông tha!”
“Hơn nữa khẩu khí hết sức lợi hại, đều là nói nếu như khoản tiền công ty khai
thác mỏ Hoàng Hồ chúng ta bồi thường không đạt tới số lượng bọn hắn muốn,
sẽ tập thể đến thành phố và trong tỉnh tố cáo, ai biết rốt cuộc bọn hắn muốn làm
gì? “
Dương Tử Hiên cũng đau đầu một hồi, còn có vài ngày nữa là đến nhiệm kỳ
mới, nếu như chuyện tại Nam Hồ này khuếch đại, chỉ sợ áp lực của Dương Tử
Hiên sẽ rất lớn.
Càng có khả năng là sẽ để cho La Trạch Minh tìm được cái cớ, thừa cơ phái tổ
điều tra, trực tiếp tiến vào chiếm giữ khu công nghiệp, tiến hành điều tra.
Vừa rồi La Trạch Minh đã gọi điện thoại cho hắn rồi, nếu như cái tai nạn mỏ
này, khu công nghiệp không thể giải quyết nhanh tại trước khi nhiệm kỳ mới
diễn ra, ủy ban thành phố sẽ đề nghị thành lập tổ liên hợp điều tra, tiến vào
chiếm giữ khu công nghiệp, điều tra và phối hợp với công việc bồi thường.
Tóm lại một câu, ủy ban thành phố không muốn trong lúc đại nhiệm kỳ mới diễn
ra, phát sinh loại sự kiện này.
Trong nội tâm Dương Tử Hiên cũng minh bạch, nếu quả thật bị La Trạch Minh
cưỡng ép phái tổ công tác điều tra tiến vào chiếm giữ khu công nghiệp, mặt mũi
công ủy bí thư của hắn thật đúng là đã bị quét rác.
“ Vậy cậu định làm sao? “ Trương Tuyết Bách vịn cửa xe hỏi.
“ Tôi định làm hai tay chuẩn bị, đầu tiên là bảo công ty khai thác mỏ Hoàng Hồ
đáp ứng yêu cầu của bọn hắn trước, ổn định tâm tình bọn hắn, một phương diện
khác, là để cho nhân viên điều tra xâm nhập điều tra, xem sau lưng sự cố tai
nạn mỏ này, rốt cuộc cất dấu tin tức quan trọng gì! “
Dương Tử Hiên ngồi xuống trên ghế lái, hướng Trương Tuyết Bách giơ tay lên.
“ Mấy ngày nữa, tôi sẽ tìm cậu, tôi làm trên thị trường đồ gia dụng vẫn có nhiều
thao tác không quá thành thục, vẫn muốn nói chuyện cùng cậu một chút! “
...
Xe dừng tại trước cửa cao ốc văn phòng đảng chính, Hồ Khải tranh thủ thời
gian tiến lên cầm cặp công văn cho Dương Tử Hiên.
Thời điểm Dương Tử Hiên dùng thân phận phó thị trưởng làm việc tại thành
phố, tương đối ít khi mang theo Hồ Khải.
Nguyên nhân cũng rất đơn giản, thời điểm Dương Tử Hiên đi nội thành xử lý sự
tình, vẫn còn có chút việc tư cá nhân, cho nên mới tương đối ít khi mang Hồ
Khải theo.
“ Bí thư, Thư Bình phó bí thư, còn có Diêu chủ nhiệm, Trương phó chủ nhiệm,
Bạch phó chủ nhiệm, đều ở bên trong chờ gặp ngài. “ Hồ Khải tranh thủ thời
gian theo sát Dương Tử Hiên nói.
“ Người thân tự sát hiện kia hiện tại đang an bài ở nơi nào rồi? “ Trước khi
Dương Tử Hiên đi họp, vẫn muốn cơ bản hiểu rõ tình huống bên trong.
“ Hắn tự sát không thành công, đã được đưa đến bệnh viện nhân dân Đương
Quy, cứu chữa thành công! “ Hồ Khải cẩn thận từng li từng tí trả lời.
Dương Tử Hiên gật gật đầu, nói: “ Hắn người nhà của hắn có hành động nào thô
bạo không? “
“ Có, tối hôm qua, người thân ba người chết này đều vây quanh giếng mỏ gặp
chuyện không may, vừa khóc vừa náo loạn một đêm, Diêu chủ nhiệm phái người
đi khích lệ khuyên nhủ, nhưng khích lệ thế nào cũng không được, hơn nữa, bọn
hắn đều chuẩn bị lương khô nước uống, đến bây giờ vẫn một mực ngồi ở bên
cạnh giếng mỏ. “
“ Bọn hắn nói, nếu như công ty khai thác mỏ Hoàng Hồ không bồi thường
thường khoản tiền tương ứng, toàn bộ bọn hắn sẽ chết ở trong giếng mỏ kia, hơn
nữa... “
Hồ Khải thấy được sắc mặt Dương Tử Hiên có điểm gì là lạ, liền vội vàng chặt
đứt câu chuyện đang nói.
“ Hơn nữa cái gì? Làm sao lại nói ấp a ấp úng vậy? “ Dương Tử Hiên nhíu mày
hỏi.
“ Hơn nữa, bọn hắn nói, nếu như khu công nghiệp chính phủ chúng ta không cho
bọn hắn công đạo, bọn hắn sắp sửa chọc đến tận trên tỉnh, để cho chúng ta biết
một chút về sự lợi hại của bọn hắn, bọn hắn cũng đã an bài có người nhà cắm
điểm, tìm hiểu tình hình các nghành phía trên tỉnh, chỉ cần khu công nghiệp
chúng ta dám động thủ đối với bọn họ, người nhà bọn hắn ở trên tỉnh sẽ lập tức
kêu oan và báo động! “
Thời điểm Hồ Khải nói những lời này, cũng âm thầm thè lưỡi, đám người thân
của người chết này cũng quá trâu rồi, thật không ngờ lại dám uy hiếp chính phủ
và công ủy.
Dương Tử Hiên trầm mặc một hồi, không lên tiếng, sau đó mới sải bước, bước
vào hội nghị.
Trong phòng họp đã có mấy nhân vật đầu sỏ khu công nghiệp, đều đồng loạt
quét mắt về phía Dương Tử Hiên.
Bạch Thự, Thư Bình, Trương Lan, những người này đã có thể ngồi trên vị trí
thực quyền trong khu công nghiệp, ở phía trong thành phố, đương nhiên cũng có
chỗ dựa và người quen biết của riêng mình.
Mấy ngày nay, toàn bộ cử động của Dương Tử Hiên bên trong thành phố, bọn
hắn đúng là rất rõ ràng rành mạch.
Tổ chức hành động đả kích buôn lậu, phá được đại án buôn lậu, hạ lệnh bắt Đại
vương sắt thép Nam Hồ Lương Lại Hưng, còn có sự tình ngày hôm qua, song
quy tổng giám đốc Nam thép gây huyên náo xôn xao.
Những chuyện đó đều được xuất phát từ tay thanh niên bí thư sắc mặt bình tĩnh
trước mắt này.
Mặc dù là Bạch Thự, loại quan cao chìm nổi nhiều năm trong quan trường này,
Trương Lan, loại con cháu quần là áo lượt thủ đoạn lãnh khốc này, Thư Bình,
loại này quan viên học giả có chút không để ý đến tranh chấp này, đều không
thể không than thở về thủ đoạn cường đại của Dương Tử Hiên.
Phải biết rằng, trước kia Giản Văn Phong đã từng kiêm nhiệm phó thị trưởng,
nhưng không có cảnh tượng như Dương Tử Hiên bây giờ.
Thời điểm Giản Văn Phong kiêm nhiệm phó thị trưởng, cái phó thị trưởng này
tuyệt đối là một cái chức suông, ngoại trừ trên hội nghị thường vụ đảng ủy ban
thành phố, cử động nhấc tay bỏ phiếu ra, hắn không còn làm chuyện gì khác.
Mặc dù có phân công cụ thể, nhưng Giản Văn Phong tự biết mình vô pháp có tư
cách với vào phía trong thành phố, cho nên, những phân công cụ thể này, cũng
đều chỉ là tiết mục đi qua sân khấu mà thôi, công tác cụ thể, hắn vẫn để người
lãnh đạo cục phía dưới đi nói chuyện xin ý kiến thị trưởng.
Vốn Dương Tử Hiên kiêm nhiệm chức phó thị trưởng, rất nhiều người đều cho
rằng Dương Tử Hiên cũng chỉ là ngồi chức suông mà thôi, làm phó thị trưởng
nhấc tay bỏ phiếu mà thôi, không nghĩ tới, lần này vậy mà lại gây ra động tĩnh
lớn như vậy.
Tổ chức chỉ huy đả kích đại án buôn lậu, liên lụy rộng như thế, không có cổ tay
mạnh mẽ và lực ủng hộ cường đại sau lưng, chắc chắn là không thể thành công.
Vài người Trương Lan, Bạch Thự cũng đều nghe nói, từ Cứu Uy Tân bị Ban Kỷ
Luật Thanh tra thành phố song quy, về sau, rất nhiều cán bộ thành phố có liên
quan đến Nam thép, cán bộ bình thường đi lại tương đối gần cùng Cứu Uy Tân,
đều là mỗi người cảm thấy bất an.
Đại nhiệm kỳ mới sắp tới, vốn nên là thời gian chính đàn Nam Hồ náo nhiệt
nhất, thời điểm thi triển thần thông quan hệ, lại bị đại án buôn lậu này hung hăng
giội cho một gáo nước lạnh.
Hiện tại, có một bộ phận quan viên Nam Hồ, không phải nghĩ đến chuyện làm
thế nào để lên chức trong nhiệm kỳ mới, mà là nghĩ đến cách làm thế nào để
bảo vệ mũ cánh chuồn trên đỉnh đầu.
Cho nên, ánh mắt đám đầu sỏ khu công nghiệp này nhìn về phía Dương Tử Hiên
đều là tương đối phức tạp, có chút không biết phải làm sao.
“ Tất cả mọi người đều ở đây rồi, chúng ta đây liền mở hội nghị ngắn gọn. “
Dương Tử Hiên nói lời dạo đầu rất đơn giản.
“ Sự tình tai nạn mỏ, tôi đã hiểu đại khái, không biết các anh có ý kiến xử lý gì
tốt không! “ Dương Tử Hiên ngồi xuống tại trung ương bàn hội nghị, ngắm nhìn
bốn phía rồi nói.
“ Bí thư, tôi cảm thấy bây giờ là thời kì mẫn cảm, áp lực thành phố tạo cho
chúng ta cũng khá lớn, tôi cảm thấy, nếu không được thì cứ bảo công ty khai
thác mỏ Hoàng Hồ dựa theo số lượng người thân yêu cầu bồi thường, bồi
thường là được! “
“ Huyên náo đến mức gà chó không yên như vậy, đối với hình tượng bộ máy khu
công nghiệp chúng ta, cũng gây nên ảnh hưởng không tốt lắm! “
Trương Lan mở miệng đầu tiên, lúc nói chuyện, bộ dáng có chút mây trôi nước
chảy.
Dương Tử Hiên liếc mắt nhìn hắn, lập tức đoán được hắn ý đồ chân chính.
Công ty khai thác mỏ Hoàng Hồ hiện tại đang khống chế được 70% giếng mỏ
trong khu công nghiệp, mà công ty khai thác mỏ Trương Lan để cho người khác
quản lý hộ thì chiếm 10% giếng mỏ, Trương Lan một mực có oán khí khá lớn
đối với công ty khai thác mỏ Hoàng Hồ, hắn cho rằng là công ty khai thác mỏ
Hoàng Hồ chặt đứt đường tài lộ của hắn.
Trước kia, với tư cách phó chủ nhiệm được phân công quản lý an toàn cùng
quốc thổ tài nguyên, không ít lần làm khó dễ công ty khai thác mỏ Hoàng Hồ,
nhưng may mắn, tổng giám đốc công ty khai thác mỏ Hoàng Hồ, Nghiêm Cung
cũng không phải một người đèn đã cạn dầu.
Hơn nữa, công ty mẹ của công ty khai thác mỏ Hoàng Hồ nằm ngay ở phía trong
thành phố, Trương Lan lúc này mới không làm gì được công ty khai thác mỏ
Hoàng Hồ.
Hiện tại xuất hiện cơ hội tốt này, Trương Lan đương nhiên muốn từ từ bỏ đá
xuống giếng, xả ra một chút tức giận.
Công ty khai thác mỏ Hoàng Hồ là công ủy bí thư tiền nhiệm Giản Văn Phong tự
mình tiến cử, ở trong mắt Dương Tử Hiên, đây không phải là một nước cờ xinh
đẹp bình thường, Giản Văn Phong cũng là người có trình độ đấu tranh nhất định.
Lợi dụng công ty quốc hữu khai thác mỏ Hoàng Hồ này để chế ngự dã tâm khai
thác mỏ của Trương Lan, quân cờ này là thập phần xảo diệu.
Bạch Thự lúc này liền tỏ vẻ phụ họa, nói: “ Tôi đồng ý với cách nhìn của
Trương phó chủ nhiệm! “
Trong nội tâm Dương Tử Hiên thầm cười lạnh, ánh mắt nhìn Bạch Thự có chút
khinh thường, thầm nghĩ, tại đây không phải hội thường ủy, không phải giơ tay
biểu quyết định đoạt, cho dù toàn bộ các người ủng hộ Trương Lan, cũng khỏi
phải nghĩ đến chuyện tìm được ý kiến thông qua của tôi ở chỗ này.
Dương Tử Hiên trầm mặc một hồi, mới quay đầu hỏi: “ Lão Diêu, cái nhìn của
anh thế nào? “
Trên mặt già của Diêu Thiên Thư đỏ lên, dừng lại một chút mới lên tiếng: “
Chuyện này, trước tiên là tôi phải chịu trách nhiệm, tất cả đều tôi không xử lý
tốt, ở chỗ này, tôi sẽ không phát biểu ý kiến gì, tất cả là do bí thư ngài định
đoạt. “
Dương Tử Hiên mỉm cười, trong lời nói của Diêu Thiên Thư cũng không hề có
ý tứ đồng ý với ý kiến của Trương Lan, cho nên mới ném củ khoai lang phỏng
tay cho mình.
“ Sự kiện gấp gáp, không thể tiếp tục thảo luận nữa, như vậy đi, chúng ta có thể
làm hai tay chuẩn bị, cùng lúc, lão Diêu anh đi phối hợp cùng công ty khai thác
mỏ Hoàng Hồ, bảo bọn họ bề giảng hoà ngoài với người thân của người chết,
đáp ứng bồi thường phí tổn, nhưng khoản tiền đó, tạm thời không cần chuyển tới
tài khoản ngân hàng của bọn hắn! “
“ Lão Bạch và lão Trương, hai người các anh hỗ trợ Diêu chủ nhiệm, phối hợp
làm tốt công tác! “
“ Một mặt khác, sẽ do Thư Bình bí thư trực tiếp lãnh đạo nhân viên điều tra cục
công an, đối với nguyên nhân tai nạn mỏ phát sinh, tiến hành điều tra một cách
thực sự tỷ mỷ, tôi cảm thấy trong này có lẽ là mang một tin tức rất quan trọng,
điểm đáng ngờ rất nhiều, còn có, mọi người nhìn những người thân tự sát kia,
thật sự tự sát, hay là người nào có ý định mưu hại, dùng cái này để tạo thành áp
lực cho khu công nghiệp chúng ta? “
Dương Tử Hiên mặt không biểu tình nói.
Sắc mặt Bạch Thự cùng Trương Lan đều biến hóa.
Dương Tử Hiên lần này là đang trắng trợn làm xấu mặt mũi của bọn hắn,
Phải biết rằng, lực ảnh hưởng của Bạch Thự cùng Trương Lan tại quản ủy hội
rộng lớn hơn nhiều so với Diêu Thiên Thư, người nắm chức chủ nhiệm này.
Nhưng Dương Tử Hiên bây giờ lại đúng là ấn hai người bọn họ đến vị trí phụ
tá, bắt bọn họ phải phối hợp công tác với Diêu Thiên Thư.
Diêu Thiên Thư cũng thập phần nghi hoặc, hôm nay Dương Tử Hiên làm sao
vậy?
Tại sao phải như vậy trợ giúp bảo hộ uy nghiêm chủ nhiệm quản ủy hội của
mình?
“ Sự tình cứ quyết định như vậy, tan họp! “
Dương Tử Hiên không có ý định cho bọn hắn thời gian tự hỏi, trực tiếp tuyên
bố tan họp, đứng dậy rời khỏi phòng họp.
Vừa ra khỏi cửa, Dương Tử Hiên liền nhận được điện thoại của Lưu Bất Khắc.
“ Dương bí thư, bây giờ tôi đang ở nội thành, có phát hiện trọng đại! “ Lưu Bất
Khắc giống như là vừa uống được máu gà, vô cùng hưng phấn.
Dương Tử Hiên nao nao, không biết Lão Lưu phát hiện bí mật gì mới, vội vàng
bước nhanh hơn, đi tới một góc hành lang hẻo lánh, mới hạ thấp giọng hỏi: “
Phát hiện gì trọng đại? “
“ Là về cục trưởng cục du lịch, chính là Lý Học Đa kia, tôi cắm điểm ở chỗ này
vài ngày, đã phát hiện nguyên nhân hắn thường xuyên xuất nhập căn nhà này! “
Trong thanh âm Lưu Bất Khắc có đầy vẻ hưng phấn.
Dương Tử Hiên vừa nghe xong, lập tức hưng phấn lên rồi, tuy đối thủ như Lý
Học Đa chưa đủ để gây sợ hãi, căn bản không lên được mặt bàn, nhưng ban chủ
nhiệm thị ủy Từ Khoáng Đạt sau lưng Lý Học Đa tuyệt đối không phải là đèn đã
cạn dầu.
Dương Tử Hiên một mực cảm thấy Từ Khoáng Đạt này không phải là một một
nhân vật đơn giản, hơn nữa, đối với chính mình, hắn cũng đã có một tia địch ý.
Tuy một tia địch ý này, Từ Khoáng Đạt che dấu vô cùng sâu, nhưng thời điểm
Dương Tử Hiên đối mặt với Từ Khoáng Đạt, có lẽ vẫn có thể cảm giác được
hết sức rõ ràng.
Dương Tử Hiên cũng đã nghe Lê Khải Minh nói qua, tại trước khi hắn đến nhận
chức ở khu công nghiệp, Thạch Phong Tín đã từng cố ý lại để cho Từ Khoáng
Đạt tiếp nhận vị trí công ủy bí thư khu công nghiệp của Giản Văn Phong.
Nhưng không biết có phải địch ý tới từ đây hay không?
Nhưng bất kể là địch ý đến từ nời đâu, Dương Tử Hiên đều muốn ra tay đối
phó với Từ Khoáng Đạt một chút, dù sao, Từ Khoáng Đạt, với tư cách ban chủ
nhiệm thị ủy, với tư cách người tâm phúc trước mắt Thạch Phong Tín, một ngày
nào đó, hắn sẽ ở trước mặt Thạch Phong Tín, cho mình một câu nói không hay,
làm mình ngã ngửa, đây chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
Cho nên, Dương Tử Hiên nhất định phải bóp chết nguy hiểm Từ Khoáng Đạt
này từ trong trứng nước.
“ Tình huống nào, vì cái gì Lý Học Đa thường xuyên đi đến căn nhà kia? “
Dương Tử Hiên hỏi.
“ Bí thư, ngài biết quan hệ giữa Lý Học Đa cùng Từ Khoáng Đạt là cái gì
không? “
Dương Tử Hiên nhíu mày, nói: “ Nghe nói chỉ là quan hệ bà con xa. “
“ Đáp án cũng không phải là như thế, Lý Học Đa và Từ Khoáng Đạt, nói thật sự
thì là quan hệ anh rể và em vợ! “
Trong nội tâm Dương Tử Hiên tràn đầy khiếp sợ.
Lập tức liền nghĩ tới chỗ xảy ra vấn đề.
“ Tôi nhớ ra rồi, thê tử của Từ Khoáng Đạt không phải người mang họ Lý! “
Lưu Bất Khắc vừa cười vừa nói: “ Bí thư, ngài có chỗ không biết rồi, chị Lý
Học Đa này là tình nhân của Từ Khoáng Đạt! “
Dương Tử Hiên không nghĩ tới, Lưu Bất Khắc cắm điểm, vậy mà lại lôi ra
được tin tức như vậy, trầm ngâm một chút mới phân phó: “ Lão Lưu, mấy ngày
nay anh tiếp tục ngồi xổm ở đấy, buổi chiều tôi phái Hồ Khải đưa cho anh một
bộ cameras, anh cầm được cameras, về sau, tận lực chụp được mấy ảnh có
khuôn mặt Từ Khoáng Đạt và chị Lý Học Đa đi cùng nhau! “