Chương 139: Khách nhân quan trọng

Cửa hàng chính của Dương Ban Mai Xích, vị trí là nội thành thành phố Tử

Kim, vốn là cửa hàng mặt tiền nho nhỏ, hiện tại đã mở rộng đến 120 mét vuông

rồi.

Lúc đầu vốn là thuê cửa hàng, năm nay Dương Ban Mai Xích đã tiến thêm một

bước, mở cửa hàng đến tất cả huyện và thành phố La Phù, khi phát triển lên đại

quy mô, Tô Ban Mai cùng Dương Tử Hiên thương lượng, về sau, liền trực tiếp

mua toàn bộ khu nhà lầu này, cho nên hiện tại, tòa nhà này cũng đã trở thành sản

nghiệp của Dương Ban Mai Xích.

Xây dựng cửa hàng chính cũng là một trong những tư tưởng Dương Tử Hiên

đưa lúc trước ra, tại thời đại doanh nghiệp vẫn chưa hoàn toàn phát triển này,

coi như là một người tiên phong đi trước mở đường.

Dương Tử Hiên đứng xa xa, nhìn đầu người di động rầm rộ trong cửa hàng

Dương Ban Mai Xích, khóe miệng cười một tiếng, năng lực Tô Ban Mai cũng

không tệ lắm, được vài người Tào Mỹ, Từ Minh trợ giúp, nhanh như vậy đã

làm cho Dương Ban Mai Xích sinh động như thế này.

Dương Tử Hiên vừa định bước vào cửa hàng chính, một cỗ Grand Cherokee

nhanh như chớp từ bên cạnh hắn chạy sát tới, lập tức lại đứng tại cửa ra vào

cửa hàng chính.

Dương Tử Hiên lưu ý một chút, lại phát hiện Cherokee giắt một cái biển hiệu

quân đội, trên xe có một nam tử cao lớn đeo kính râm đi xuống, trong tay bưng

một bó hoa tươi, sải bước, bước vào cửa hàng chính, liếc nhìn chung quanh.

Dương Tử Hiên có chút tò mò, theo đuôi phía sau người này, cũng đi theo vào

cửa hàng, Dương Tử Hiên hôm nay mặc một thân quần áo bình thường, rất thoải

mái, thoạt nhìn mặt hơi non, nếu như không phải quen biết, rất có thể sẽ cho

rằng hắn là sinh viên đại học nào đó, giả vờ chọn lựa máy nhắn tin, nhưng thực

chất lại quan sát nam tử có chút địa vị này rốt cuộc muốn làm gì.

“ Xin hỏi các cậu, Tô quản lý có ở đây không? “ Nam tử này coi như lớn lên

hơi đẹp trai, rất có lễ phép, hỏi mấy nữ nhân nhân viên phục vụ đứng ở cửa ra

vào.

“ Hoàng công tử, cậu lại tới nữa à? “

Mấy nữ nhân nhân viên phục vụ khả năng là đã gặp nam tử cao lớn này mấy lần,

nhìn thấy Hoàng công tử bưng một bó hoa tươi, đều che miệng cười nói.

“ Hôm nay là sinh nhật của Tô quản lý Tô tiểu thư, cho nên tôi lại tới nữa! “

Hoàng công tử là loại người da mặt rất dầy, cũng không thèm để ý mấy nữ nhân

nhân viên phục vụ giễu cợt, vẫn mỉm cười nói.

“ Ngài làm sao biết được hôm nay là sinh nhật Tô quản lý của chúng ta? “ Nữ

nhân viên phục vụ kinh ngạc nói: “ Chúng ta cũng là ngày hôm nay mới biết

được đó. “

Hoàng công tử cười ha ha, nói: “ Nếu như ngay cả một ít chuyện này cũng

không biết, tôi liền khỏi phải nghĩ đến việc theo đuổi quản lý của các cô, các

cô còn chưa nói cho tôi biết, đã có ai đến chúc mừng Tô quản lý chưa? “

“ Tô quản lý chúng ta còn ở phía trên ăn mặc, nghe bảo hôm nay có vị khách

nhân rất quan trọng muốn gặp. “

“ Không biết Tô quản lý bắt đầu chăm chú ăn mặc sẽ có bộ dáng như thế nào

đây, Tô quản lý vốn liền xinh đẹp như vậy rồi, còn muốn chỉnh trang lại cách ăn

mặc, chẳng phải là không cho người ta sống nữa rồi? “ Mấy nhân viên phục vụ

đứng tại đó, chi chi tra tra nói chuyện, lại lạnh nhạt Hoàng công tử đang đứng ở

một bên.

Hoàng công tử nhíu mày, nói: “ Khách nhân quan trọng? Nam hay là nữ vậy? “

“ Cái này chúng ta không rõ ràng rồi, chúng ta cũng không dám hỏi Tô quản lý

về những chuyện này, nói không chừng khách nhân quan trọng này chính là

Hoàng công tử đó! “

Mấy nữ nhân nhân viên phục vụ đều che miệng cười nói, mấy nữ nhân nhân viên

phục vụ này đều là người trên dưới hai mươi, đối với Hoàng công tử, loại nam

tử gia đình nhiều tiền, đầy đủ, tự nhiên cũng là thập phần ái mộ.

Làm gì được, Hoàng công tử người ta một mực chướng mắt với các nàng, chỉ

dốc sức liều mạng truy cầu tổng giám đốc Tô Ban Mai của các nàng, cho nên

cũng chỉ có thể thoáng hâm mộ một tý.

Nhưng ở trong mắt các nàng, dùng dung nhan xinh đẹp của Tô Ban Mai cùng

với vị trí quản lý tài sản Dương Ban Mai Xích, phối hợp với Hoàng công tử

này cũng là dư dả.

Dương Tử Hiên thì là tại một chỗ khác, cúi đầu chọn lựa máy nhắn tin, nghe

Hoàng công tử cùng mấy nhân viên phục vụ đối thoại ở đối diện, trong lòng

thầm giật mình, thì ra Hoàng công tử này dĩ nhiên là theo đuổi Tô Ban Mai,

nhìn hắn lái Grand Cherokee treo biển quân đôi, bối cảnh chắc cũng rất mạnh,

hơn nữa còn là một bộ dáng cần cù cầu yêu thương, Tô Ban Mai muốn thoát

khỏi hắn thật sự là một cái phiền toái rất lớn.

Đúng lúc này, một người nam tử cao lớn khôi ngô từ trên lầu đi xuống, không

phải Từ Minh thì còn ai.

Hoàng công tử lập tức nghênh đón, từ trong túi quần móc một bao Trung Hoa

ra, đưa cho Từ Minh, nói: “ Từ quản lý, ngài khỏe, Tô tiểu thư còn chưa xuống

sao? “

Từ Minh không chú ý tới Dương Tử Hiên đang ở một bên cúi đầu quan sát tất

cả, có chút chán ghét nhìn Hoàng công tử trước mắt này, không nhận lấy bao

thuốc.

Từ lần Từ Minh chở Tô Ban Mai đến một khách sạn nội thành gặp mặt một

thương nhân, bị Hoàng công tử này thoáng nhìn thấy, về sau, Hoàng công tử này

liền theo đuôi của bọn hắn, trở lại cửa hàng chính Dương Ban Mai Xích, điên

cuồng hướng Tô Ban Mai tỏ tình, lại khiến cho Từ Minh cực độ chán ghét.

Chỉ là Từ Minh dù sao cũng là tham gia người qua quân ngũ, nhận ra được

chiếc xe của Hoàng công tử kia giắt biển quân đội, không phải biển quân đội

bình thường, phỏng chừng cũng là nhân vật rất có chút ít bối cảnh, cho nên, Từ

Minh cũng một mực chịu đựng không phát tác.

Từ Minh đương nhiên biết rõ, quan hệ giữa Tô Ban Mai cùng Dương Tử Hiên

không đơn giản, ca ca Tô Ban Mai trước kia là thư ký của Dương Tử Hiên,

hiện tại đã là phó bí thư đảng uỷ cùng phó xưởng trưởng nhà máy dệt Hồng

Thủy ở Hồng Thủy huyện.

Trừ việc đó ra, Từ Minh cũng biết Dương Tử Hiên cùng Tô Ban Mai rất tin cậy

lẫn nhau, giữa hai người tràn ngập tình cảm, hơn nữa, người cầm lái và ngồi

thao túng phía sau màn Dương Ban Mai Xích là Dương Tử Hiên, nhưng Dương

Tử Hiên một mực yên tâm giao cho Tô Ban Mai quản lý.

Cho nên, ở trong mắt Từ Minh, Tô Ban Mai cùng Dương Tử Hiên chính là một

đôi, đối với Hoàng công tử, loại mặt dày mày dạn tử quấn quít lấy Tô Ban Mai

này, phải nói là thập phần không muốn nhìn thấy.

Hoàng công tử chứng kiến Từ Minh không nhận lấy bao thuốc, cũng là hết sức

khó xử, rụt tay trở về.

“ Hoàng công tử, tôi cùng Tô quản lý còn có chuyện phải làm, phải đi ra ngoài

gặp một khách nhân rất quan trọng, nếu ngài không có việc gì, mời trở về đi. “

Từ Minh không chút khách khí đuổi hắn đi ra ngoài.

Hoàng công tử hàm dưỡng coi như không tệ, Từ Minh không cho hắn mặt mũi

như thế, hắn cũng không tức giận, nhếch miệng mỉm cười nói: “ Vậy thì không

có việc gì, tôi cũng là muốn biết một chút, người có thể làm cho nữ nhân như

Tô tiểu thư coi trọng như thế, rốt cuộc có bộ dáng như thế nào. “

Từ Minh không tiếp tục để ý tới hắn, đứng ở cửa ra vào, nhìn quanh bốn phía,

xem Dương Tử Hiên có xuất hiện không.

Trước kia, Dương Tử Hiên ở trong nhà cho Tô Ban Mai gọi điện thoại tới, bảo

hôm nay sắp sửa đến tỉnh thành, thứ nhất là nói chuyện Dương Ban Mai Xích

bước tiếp theo nên đi như thế nào, thứ hai là mừng sinh nhật Tô Ban Mai.

Hoàng công tử lúc này mới chú ý tới Dương Tử Hiên đứng hồi lâu ở một bên,

thấy cách ăn mặc của hắn đầy một bộ dáng sinh viên, hơn nữa một mực chọn

lựa vài cái máy nhắn tin, nhưng đều không có ý tứ mua, cho rằng Dương Tử

Hiên chỉ là đệ tử nghèo không mua nổi máy nhắn tin, dù sao, đầu năm nay, điều

kiện kinh tế rất nhiều sinh viên cũng không tính là tốt, lại không có nguồn kinh tế

gì thu vào thêm.

Đi vào đô thị phồn hoa như Tử Kim, khó tránh khỏi việc phải dung nhập vào

trình độ tiêu phí của thành thị, cho nên, không ít sinh viên Tử Kim có vẻ thập

phần túng quẫn.

“ Nhìn trúng cái nào chưa? “ Hoàng công tử đột nhiên đi tới trước mặt Dương

Tử Hiên, hỏi.

Dương Tử Hiên thật sự không có cảm tình gì đối với Hoàng công tử này, tùy ý

nói: “ Không thấy cái nào hợp, chỉ tùy tiện nhìn xem một chút mà thôi. “

Hoàng công tử nhếch khóe miệng lên cười một tiếng, thì ra thật đúng là một học

sinh nghèo.

“ Như vậy đi, cậu tùy tiện chọn, chọn trúng cái nào cũng được, tôi giúp cậu trả

tiền, chỉ là, cậu phải giúp tôi làm một chuyện! “ Hoàng công tử dùng thanh âm

rất hấp dẫn nói, ở trong mắt hắn, loại học sinh này là loại dễ sai khiến nhất.

“ Làm chuyện gì? “ Dương Tử Hiên hơi sững sờ, không biết Hoàng công tử này

rốt cuộc muốn cái gì.

“ Làm cho một tiểu thư xinh đẹp trên lầu đi xuống. “ Hoàng công tử chỉ chỉ hành

lang bên trong, nói: “ Nghe nói nàng sắp sửa tiếp kiến một khách nhân quan

trọng, đợi tỷ tỷ xinh đẹp này xuống đây, về sau, cậu liền đi lên, nói ba tiếng tốt

cho tỷ tỷ này, sau đó nhổ vài bãi nước miếng lên trên y phục khách nhân kia,

khiến cho khách nhân kia xấu mặt! “ Hoàng công tử hạ giọng nói.

Hiện tại Hoàng công tử đúng là đã rất ghen ghét đối với khách nhân còn chưa lộ

diện kia, tuy không biết khách nhân kia là nam hay là nữ, nhưng có thể làm cho

Tô Ban Mai coi trọng như thế, đã bị hắn rất ghen ghét, không làm cho khách

nhân chưa lộ diện ra kia xấu mặt, không thể giải mối hận trong lòng Hoàng công

tử hắn, phải biết rằng, con mắt Tô Ban Mai cho tới bây giờ vẫn chưa liếc nhìn

hắn, chớ nói chi là cho hắn sắc mặt tốt.

Dương Tử Hiên nhíu mày, nhìn bề ngoài Hoàng công tử này có vẻ ngăn nắp,

hàm dưỡng tốt, không nghĩ tới, tâm tư lại là ác độc như vậy.

Từ trước đến nay, Dương Tử Hiên không có nhiều hảo cảm đối với chút ít con

ông cháu cha quần là áo lượt này, nhếch nhếch miệng, không mở miệng nói

chuyện.

“ Như thế nào? Chê tôi cho ít quá sao? Như vậy đi, chuyện này làm thành công

mà nói, ngoại trừ mua cho cậu một cái máy nhắn tin miễn phí ra, cộng thêm ba

trăm đồng tiền phí nhân công nữa, ok? “ Hoàng công tử xem xét bộ dạng khinh

miệt của Dương Tử Hiên, cho rằng Dương Tử Hiên chê mình chi ít tiền, vì vậy

liền khai ra điều kiện càng mê người hơn.

Ba trăm đồng, tại niên đại này, đối với một sinh viên mà nói, coi như là một số

tiền của phi nghĩa không nhỏ rồi, Hoàng công tử cảm giác, mình khai ra bảng

giá đã đủ để cho Dương Tử Hiên động tâm.

Chỉ là, sự tình luôn vượt quá hắn dự kiến, Dương Tử Hiên vẫn bĩu môi, cũng

chưa từng liếc nhìn Hoàng công tử.

Đúng lúc này, trên thang lầu vang lên một hồi thanh âm “ đạp đạp “ .

Thanh âm này chính là dép lê cao của nữ nhân va chạm vào sàn nhà bằng đá

cẩm thạch.

Hoàng công tử lúc này không chú ý đến Dương Tử Hiên nữa rồi, thay đổi thân

thể, nhìn ra đầu hành lang, Từ Minh cùng mấy nhân viên phục vụ chào hỏi

khách khứa cũng thay đổi thân thể, nhìn ra đầu hành lang.

Tất cả đều muốn nhìn một chút, xem cách ăn mặc kinh diễm của Tô Ban Mai thế

nào.

Giờ phút này, Tô Ban Mai vẫn là Tô Ban Mai, mặc bộ váy đoan trang người

gặp là thích, lại làm cho dung nhan Tô Ban Mai có chút trẻ trung hơn, đồng thời

tăng thêm vài phần mùi vị nữ nhân, lại không mất thành phần dí dỏm đáng yêu.

Nàng mặc vào bộ quần áo này, không giống người khác, cố làm ra vẻ người

lớn, phối hợp hoài hòa cùng khuôn mặt, nhất là đai lưng đầy mầu sắc bên hông,

phân cách dáng người hoàn mỹ ra, khiến cho Tô Ban Mai có vẻ cao gầy, phối

hợp cùng dép lê cao, khiến cho đôi chân thoạt nhìn thon dài mà đẹp hơn nhiều.

Ánh mắt Dương Tử Hiên đầy vẻ hoảng hốt, phảng phất lại thấy được thân ảnh

vĩnh viễn xinh đẹp hào phóng của viện trưởng viện phúc lợi kiếp trước, có lẽ

đây mới chính thức là Tô Ban Mai, trước kia chỉ là do tuổi trẻ, che đậy kín khí

chất dịu dàng của Tô Ban Mai, giống hệt như nữ tử thế gia cổ đại, nhưng trải

qua một năm buôn bán này, khí chất nội liễm của Tô Ban Mai cũng bắt đầu

chầm chậm tán phát ra rồi.

Kỳ thật, trước kia Dương Tử Hiên cố ý không nhúng tay vào bố cục buôn bán

của Dương Ban Mai Xích, chỉ là để cho Tô Ban Mai hiểu rõ những nét chính

của vấn đề phát triển Dương Ban Mai Xích, ngoài ra còn để cho Tô Ban Mai tự

mình làm việc cụ thể, đi bố cục mạng lưới quan hệ buôn bán cụ thể.

Tất cả đều là hi vọng Tô Ban Mai có thể từ trong đấu tranh, chiến đấu buôn

bán, dần dần lớn lên, đương nhiên, Dương Tử Hiên cũng không thích Tô Ban

Mai lộ diện trong mọi chuyện, lúc này mới cho Tào Mỹ cùng Từ Minh giúp đỡ

Tô Ban Mai.

Tô Ban Mai ăn mặc bộ váy đoan trang, có vẻ thành thục hơn rất nhiều, khí tức

tự nhiên mà ưu nhã trên người tản ra cuồn cuộn.

Mấy nữ nhân nhân viên phục vụ trong tiệm cùng những khách nhân đều xem xét

mà choáng váng, càng không cần phải nói đến Dương Tử Hiên cùng Hoàng

công tử .

“ Tô Ban Mai tiểu thư, đây là quà tặng sinh nhật em! “

Hoàng công tử phản ứng đầu tiên, cầm lên hoa tươi đặt trên mặt bàn lên, đưa

cho Tô Ban Mai.

Tô Ban Mai bỗng nhiên liếc nhìn thấy Dương Tử Hiên trợn mắt há hốc mồm

đứng ở một bên, trên mặt đột nhiên phát sáng, dép lê cao bước hai bước liền đi

đến Dương Tử Hiên bên người, nói: “ Sách... Anh…anh tới vào lúc nào? Sao

lại không cho em biết một tiếng. “

Hoàng công tử cùng mấy nhân viên phục vụ chung quanh đều là vẻ mặt kinh

ngạc nhìn Dương Tử Hiên, không biết tại sao nam tử cách ăn mặc quần áo

giống như một sinh viên, lại khiến cho Tô quản lý trong trẻo nhưng lạnh lùng

cao ngạo cao hứng chạy tới bên cạnh như thế.

Chẳng lẽ nam tử mặt non choẹt, cách ăn mặc sinh viên này chính là khách nhân

quan trọng trong miệng Tô quản lý?

Tô quản lý ở trên lầu ăn mặc tỉ mỉ, chính là vì nam tử nhìn như bình thường này

sao?

“ Anh đến một lát rồi, đang ở đây nhìn máy nhắn tin, cái cửa hàng chính này thật

đúng là khá tốt! “ Dương Tử Hiên thoáng nhìn quanh trang trí ở bốn phía, cười

cười nói.

“ Cái cửa hàng chính này đều là dựa theo ý của anh để làm, thế nào còn, như

vậy đã thoả mãn chưa? “ Tô Ban Mai thân mật ôm một cánh tay Dương Tử

Hiên, rất đáng yêu nói.

Mấy nhân viên phục vụ đứng xung quanh đều là vẻ mặt kinh ngạc, sáng ý làm

cái cửa hàng chính này, dĩ nhiên là do người nam tử bộ dáng học sinh trước mặt

nghĩ ra?

Phải biết rằng, cửa hàng chính lập ra đầu tiên trong cả La Phù, là một nơi duy

nhất thiết kế kiểu này, chính bởi vì cửa hàng chính này đóng quân ở trong thành

phố Tử Kim, khắp nơi đều nghe danh, cho nên, ảnh hưởng đối với các chi

nhánh khác cũng là cực lớn, cũng có trợ giúp rất lớn đối với dựng nên nhãn

hiệu Dương Ban Mai Xích này.

Không nghĩ đến, cái sáng ý này dĩ nhiên lại xuất phát từ nam tử nhìn rất bình

thường trước mắt.

Từ Minh lúc này cũng là nhận ra Dương Tử Hiên, lập tức vươn bàn tay lớn,

nắm thật chặt tay Dương Tử Hiên, nói: “ Bí thư, làm sao ngài tới mà không nói

cho chúng tôi biết một tiếng, tôi đợi cậu tại cửa ra vào đã lâu rồi, cũng là cậu

không kêu một tiếng, có phải là sợ lão Từ tôi bôi nhọ thanh danh ngài? “

Từ Minh lại rất cảm kích Dương Tử Hiên, hiện tại Từ Minh ở Dương Ban Mai

Xích, trên danh nghĩa là phó quản lý kinh doanh, một ít sự tình Tô Ban Mai

không muốn ra mặt, đều là Từ Minh ra mặt đi thương lượng.

Hơn nữa cũng kiêm luôn chức bảo tiêu của Tô Ban Mai, hiện tại thu nhập cuộc

sống của Từ Minh so với trước kia lái xe tải tại Hồng Thủy huyện, tình huống

lúc đó là miễn cưỡng nuôi sống gia đình, bây giờ có thể xem như cách biệt một

trời.

“ Ha ha, ở trong tiệm, khỏi phải bảo tôi là bí thư! “ Dương Tử Hiên vỗ vỗ bả

vai Từ Minh, nói: “ Ngang hàng thôi! “

Mấy nhân viên phục vụ cùng Hoàng công tử cuối cùng cũng hiểu ra, không ngờ

nam tử trông giống như học sinh này, thật đúng là khách nhân quan trọng trong

miệng Tô Ban Mai và Từ Minh.