“ Dương Ban Mai Xích? Sao có thể chưa nghe nói qua đây, hiện tại không sai
biệt lắm, mỗi tòa thành thị trong tỉnh đều có chi nhánh của Dương Ban Mai
Xích, nội thành Nam Hồ cũng có mấy nhà chi nhánh của Dương Ban Mai Xích,
máy nhắn tin đơn vị chúng ta đều là mua từ Dương Ban Mai Xích. Hiện tại, một
ít huyện khu phía dưới Nam Hồ đều có chi nhánh Dương Ban Mai Xích. “
Trương Bích Tiêu chống hai tay lên cái cằm, hai cái bánh bao đẫy đà trước
ngực đều bị Dương Tử Hiên cầm vào trong tay.
Dương Tử Hiên gần đây cũng không chú ý về Dương Ban Mai Xích, không nghĩ
tới, Dương Ban Mai Xích đã lập cửa hàng đến bậc huyện khu rồi, hung hăng
hôn một cái lên trên mặt Trương Bích Tiêu, sau đó mới lên tiếng: “ Vậy em có
biết ông chủ lớn nhất của Dương Ban Mai Xích là ai không? “
“ Không biết, nghe nói Dương Ban Mai Xích đầu tiên là phát triển ở tỉnh thành
Tử Kim, tổng bộ Dương Ban Mai Xích cũng tại tỉnh thành, chắc là người ở bên
trong tỉnh thành mở ra. “ Hô hấp Trương Bích Tiêu có chút dồn dập, nói.
“ Không phải, cổ đông lớn nhất của Dương Ban Mai Xích đang ngủ ở bên cạnh
em! “ Dương Tử Hiên cười nhạt một tiếng, nói.
“ Cái gì, Dương Ban Mai Xích là của cậu? “ Trương Bích Tiêu mạnh mẽ quay
người lại, bộ ngực trắng nõn liền thoát khỏi cặp tay già không nên nết của
Dương Tử Hiên.
“ Chỉ là, rất nhanh không phải là của anh nữa. “ Dương Tử Hiên ôm Trương
Bích Tiêu, nói.
“ Vì cái gì? Đúng rồi, cậu đã là cán bộ tỉnh quản rồi, trung ương có văn bản tài
liệu, cán bộ không được kinh doanh, phair tranh thủ thời gian chuyển đi nhanh.
“ Trương Bích Tiêu cũng nhíu lông mày lại, nói.
Dương Tử Hiên trầm ngâm một chút mới nói: “ Cho nên, anh có ý định, trước
tiên đem cổ phần của anh chuyển sang tên của em, em cũng đừng có ý đồ thăng
quan làm gì, trước tiên cứ đần ra ở nước trong nha môn, như vậy cũng sẽ không
gây chú ý tới ánh mắt địch nhân, đến lúc đó, lại tìm một cơ hội, lại chuyển cho
người bên ngoài thể chế tin tưởng được là được rồi. “
“ Như vậy cũng tốt. “ Kỳ thật hiện tại, Trương Bích Tiêu cũng có chút tâm lý
mâu thuẫn đối với Dương Tử Hiên, Trương Bích Tiêu biết rõ, mình rất khó gả
vào Dương gia, tuy không biết Dương gia rốt cuộc là có tình huống thế nào, vốn
chỉ bằng cấp bậc Dương Tử Hiên hiện tại, nếu như cưới mình, hơn phân nửa sẽ
có rất nhiều lời đồn đại chuyện nhảm, đối với con đường làm quan của Dương
Tử Hiên, khẳng định cũng có một chút ảnh hưởng.
Cho nên, trong khoảng thời gian này, Trương Bích Tiêu vẫn luôn thất thần khi
đang đi làm, không biết nên xử lý đoạn quan hệ cùng Dương Tử Hiên như thế
nào, dù sao, đầu năm nay, tư duy truyền thống có lẽ là chiếm ưu thế chủ yếu, nữ
nhân đều tương đối bảo thủ về quan hệ vợ chồng.
“ Em cũng đừng có ăn mặc tiết kiệm như vậy nữa, về sau, phí tổn em gái em trai
em, đều lấy từ bên trong tài khoản để cung cấp cho bọn họ, cũng đừng bắt ba
mẹ đi làm như vậy nữa, tìm một phần công tác thanh nhàn đi! “ Dương Tử Hiên
trêu chọc sợi tóc Trương Bích Tiêu, rất yêu thương nói, cô bé này, vì người một
nhà mà không biết đã ăn được bao nhiêu khổ sở rồi.
Trương Bích Tiêu nghe Dương Tử Hiên xưng hô ba mẹ mình rất thân thiết,
trong nội tâm ngọt ngào, nói: “ Ba mẹ không chịu đâu, bọn họ là người quen bề
bộn, muốn bọn họ dừng lại, chỉ sợ là rất không quen! “
...
Đưa Trương Bích Tiêu trở lại ngoại ô thành phố, về sau, Dương Tử Hiên mới
đi xe về, ngừng bên ngoài Tiểu Dương lâu, đúng lúc gặp Lưu Bất Khắc, liền để
hắn lên xe, đi về hướng cao ốc đảng chính.
“ Bí thư, thứ hai đi làm, khả năng sẽ có nhiều thứ thú vị xảy ra! “
Lưu Bất Khắc dựa vào xe, vừa cười vừa nói, hắn cầm tài liệu thẩm vấn vừa
mang từ cục công an trở về, nói: “ Còn lại ba người, tối hôm qua tuôn ra khá
nhiều lời khai, những người lãnh đạo nhà máy chế biến giấy những kia thật đúng
là nên chém ngàn nhát, chuyện thương thiên hại lý gì cũng dám làm, chẳng
những xả nước thải khắp nơi, làm ô nhiễm dân chúng xung quanh, thậm chí còn
tương đối hà khắc đối với lão công nhân đã ở nhà máy chế biến giấy vài chục
năm, hơn nữa, nghe nói xưởng nhà máy chế biến giấy đã từng phát sinh nhiều sự
cố tử vong, nhưng nhà xưởng đều không kịp thời thông báo cho bên ngoài, cho
tới bây giờ vẫn không thông báo cho nghành giám sát an toàn khu công nghiệp!
“
Dương Tử Hiên biến sắc, không nghĩ tới, vấn đề nhà máy chế biến giấy lại
nghiêm trọng như vậy, lên tiếng hỏi: “ Trần Long Sinh biết chuyện này chưa?
Có phong tỏa tin tức thẩm vấn không? Không tiết lộ ra ngoài chứ? “
Lưu Bất Khắc hạ giọng nói: “ Nhân viên thẩm vấn đều là dòng chính của Trần
Long Sinh, Trần Long Sinh khẳng định biết tin tức trước tiên rồi, hiện tại tin tức
cùng khẩu cung thẩm vấn đều ở bên trong cục cảnh sát, Trần cục đã phong tỏa
hoàn toàn, mấy phó cục trưởng khác đều chưa có được tin tức! “
Dương Tử Hiên gật gật đầu, nói: “ Tôi sắp sửa đi tỉnh thành một chuyến, anh
giúp tôi một việc, tiện thể nhắn cho Trần Long Sinh, bảo hắn, đến trước khi tôi
trở lại, không được tiết lộ bất cứ tin tức gì ra ngoài. “
“ Bí thư, ngài đi tỉnh thành, không lái xe đi sao? “ Lưu Bất Khắc nghi hoặc nói.
“ Chiếc xe con này đã nát thành như vậy, tôi ngồi xe khách đi là được rồi, dù
sao tỉnh thành cách Nam Hồ cũng không tính toán là xa. “ Dương Tử Hiên khoát
khoát tay nói.
...
Giữa hè, tại La Phù vẫn là không khí nóng bức, ở bên trong Tử Kim cũng là một
mảnh oi bức, từ lần trước Hứa Ấn Gia dẫn mình đến trong nhà Trần Chí Ôn, về
sau, Dương Tử Hiên đã thật lâu chưa tới thành phố Tử Kim.
Thành phố Tử Kim có thể nói là cứ mấy tháng liền thay đổi một bộ dáng khác,
mấy tháng trước, Dương Tử Hiên đến Tử Kim, đầu đường có lẽ là khắp nơi dơ
dáy bẩn thỉu, hiện tại xác thực có vẻ sạch sẽ hơn rất nhiều, thành phố Tử Kim
có thể nói là vùng giao thông cực kỳ trọng yếu phía nam, vị trí trạm trung
chuyển hậu cần trong bản đồ quốc gia thượng cũng là thập phần trọng yếu.
Hiện giữ bí thư thị ủy thành phố Tử Kim là Nhậm Phát Đoàn, trước đó không
lâu từ đại tỉnh Đông Nam, tỉnh Giang Nam điều nhiệm đến, so sánh với Dương
Tử Hiên, đảm nhiệm công ủy bí thư khu kinh tế nghiên cứu kỹ thuật Nam Hồ
còn muộn hơn vài ngày, nhưng lại như một cái đùa lớn, quấy cả chính đàn La
Phù tỉnh đến một mảnh đục ngầu.
Rất nhiều lãnh đạo tỉnh ủy ủy ban tỉnh La Phù tỉnh đều âm thầm phỏng đoán,
trung ương điều Nhậm Phát Đoàn đến nhậm chức ở Tử Kim, đại thành phố phó
tỉnh cấp đầu rồng kinh tế La Phù tỉnh này, rốt cuộc là có ý đồ gì?
Phải biết rằng, quan viên La Phù tỉnh ở một bậc phó tỉnh rất nhiều, cho nên, cứ
việc tình huống phát triển kinh tế La Phù tỉnh mấy năm gần đây rất không bằng
mấy tỉnh xung quanh thân, nhưng so sánh địa vị chính trị với mấy cái đại tỉnh
kinh tế xung quanh, lại tuyệt đối không kém.
Cho nên, cũng có thật nhiều lãnh đạo trung ương chú ý đến việc thay đổi nhân
sự La Phù.
Nhậm Phát Đoàn dùng thủ đoạn mạnh mẽ, cứng rắn để nổi danh tại Giang Nam,
trung ương điều Nhậm Phát Đoàn đến La Phù tỉnh đảm nhiệm thường ủy tỉnh ủy,
bí thư thị ủy Tử Kim, có phải là phát tiết cảm xúc đối với kinh tế La Phù tỉnh
nhiều năm trì trệ không tiến, hay là nguyên nhân khác, cho nên mới chuyển
Nhậm Phát Đoàn thuộc phái cải cách cường ngạnh này tiến vào La Phù tỉnh?
Rất nhiều lãnh đạo cấp tỉnh đều đang ào ào phỏng đoán.
Nhất là hiện tại, cách đại hội tỉnh không còn mấy tháng nữa rồi, đến lúc đó, sẽ
có rất nhiều biến cố cấp tỉnh, Lâm Bái, với tư cách bí thư thị ủy Đại Danh, uy
vọng trong tỉnh đã rất cao rồi, nếu như không có gì ngoài ý muốn mà nói, khẳng
định sắp sửa tiếp nhận vị trí phó chủ tịch tỉnh, bài danh chỉ sau thường ủy tỉnh
ủy Trương Á Đông.
Nhưng Nhậm Phát Đoàn đến đây, lại khiến cho chính đàn La Phù vốn đã hỗn
loạn không chịu nổi, lại càng là một mảnh nước đục, không có mấy người có thể
hoàn toàn nhìn thấu.
Dương Tử Hiên thở dài một hơi, dựa theo cái nhìn của Dương Tử Hiên, Nhậm
Phát Đoàn đến đây, khẳng định tạo thành uy hiếp cực lớn đối với việc Trần Chí
Ôn, thường vụ phó chủ tịch tỉnh tiếp nhận chức chủ tịch tỉnh của Hoàng Văn
Thanh.
Nhất là tại lúc Dương Tử Hiên thấy được thành phố Tử Kim sau khi Nhậm Phát
Đoàn đến, vậy mà phát sinh biến hóa lớn như thế, chỉ biết Nhậm Phát Đoàn này
khẳng định sẽ là nhân vật lợi hại cùng chống lại thường vụ phó chủ tịch tỉnh
Trần Chí Ôn.
Dương Tử Hiên đứng ở bên ngoài cửa hàng chính Dương Ban Mai Xích, nhìn
Dương Ban Mai Xích tiêu thụ náo nhiệt, cùng ngoài cửa giắt đèn nê ông lóe
sáng, thở dài một hơi, thật đúng là phảng phất giống như cách một thế hệ.