Chương 135: Con ông cháu cha

“ Ngô thiếu nói rất đúng, con đàn bà thối họ Chú rất tự cao, thực tế thì nàng

cũng có vốn liếng tự cao, Lục Thánh Đông chỉ là ma ốm, liên tục bệnh và đi

viện, cho nên rất nhiều quyết sách sau lưng Thánh Đông chế dược đều là Chú

Thanh Nam vỗ bàn quyết định!”

“Lục Thánh Đông chính là một tên phế vật, ngoại trừ nghiên cứu kỹ thuật chế

dược, một nghề bản thân Lục Thánh Đông thành thạo ra, đối với quản lý công

ty, hoặc là các hoạt động của công ty, hắn đều là dốt đặc cán mai!”

“Những năm này, nếu như không phải Chú Thanh Nam ở sau lưng cầm lái

Thánh Đông chế dược, chỉ sợ Thánh Đông chế dược còn không bằng nhà máy

chế dược chúng ta, sao có thể chiếm cứ định mức thị trường cao như vậy ở thị

trường chế dược trong nước, nếu Ngô thiếu quả thật nắm bắt được người đàn bà

này, cảm giác chinh phục không phải như bình thường đâu! “ Nam nhân nói

chuyện nhếch nhếch miệng, hiện lên điệu cười dâm dật.

“ Năm trước không phải là Lục Thánh Đông cảm giác mình có năng lực khống

chế nhà máy chế dược, bắt Chú Thanh Nam uỷ quyền cho hắn, sau đó làm ra sai

lầm lớn, đầu tư vào nghiên cứu phát minh, không chú trọng thị trường tiêu thụ,

cuối cùng nghiên cứu phát minh tân dược thất bại, dược phẩm đọng lại, không

bán được, cả dãy tài chính liên hoàn đứt gãy, hiện tại rơi vào hoàn cảnh gần

như phá sản, ha ha, Lục Thánh Đông thật đúng là một nhân tài, từ một nhà đại

nhà máy, lại bị hắn làm đến mức phá sản! “

“ Ngô thiếu, không qua được bao lâu, cậu có thể thừa cơ mà vào, hôm nay tôi

đi Thánh Đông chế dược, chứng kiến rất nhiều công nhân kỹ thuật đều chạy mất,

nồng cốt kỹ thuật cũng đã chạy đi một ít, cả Thánh Đông đã là nguyên khí đại

thương rồi, một ít tiền Thánh Đông mượn trước kia cũng không thể trả, người

đòi nợ mỗi ngày đều đến nhà Thánh Đông chế dược làm loạn, hiện tại Thánh

Đông chế dược giống như chó nhà có tang! “

Bốn phía, mấy tên nam tử bụng phệ ào ào phụ họa Ngô thiếu, nói chuyện rất êm

tai.

Ngô thiếu cười lạnh một tiếng, nói: “ Đoạn thời gian trước tôi đến nhà đàm

phán điều kiện cùng nàng, chỉ cần nàng ngủ cùng tôi mấy đêm, tiền cho vay lập

tức bay đến bên trong tài khoản Thánh Đông, đáng tiếc, cô nương kia không hề

biết điều! “

Ngô thiếu nhớ tới lúc ấy đàm điều kiện, bị Chú Thanh Nam hung hăng tát một

cái ở trước mặt mọi người, liền cảm thấy vô cùng nhục nhã, hắn nghĩ, nhục nhã

trên đời cùng lắm cũng chỉ như thế này thôi.

“ Hiện tại còn muốn tôi đến nhà đàm phán điều kiện cùng nàng, nghĩ cũng không

cần nghĩ, trừ phi chính cô ta ngoan ngoãn đưa tới trước cửa, quỳ gối dưới chân

tôi, tôi mới có thể giúp cô ta vay chút tiền, cho nàng và Thánh Đông chế dược

một con đường sống! “ Ngô thiếu cười hắc hắc nói.

Dương Tử Hiên cùng Lý Bất Phàm dựng thẳng tai lắng nghe, đều suy nghĩ xem

Ngô thiếu này rốt cuộc là thần thánh phương nào, vậy mà khiến đám tổng giám

đốc nhà máy chế dược khu công nghiệp này nịnh nọt như thế.

“ Lão Lý, có biết Ngô thiếu này hay không? Xem ra hắn rất có công dụng ở tại

khu công nghiệp, hơn nữa, đánh giá bề ngoài thì chỉ khoảng trên dưới hai mươi,

bộ dáng giống như một học sinh! “ Dương Tử Hiên giảm thấp thanh âm xuống

hỏi.

Lý Bất Phàm lắc đầu, nói: “ Không biết, cũng chưa từng thấy qua, chắc là con

ông cháu cha! “

Dương Tử Hiên gật gật đầu, cũng cảm thấy hẳn là một tên con ông cháu cha, chỉ

là, hắn không nghĩ ra bên trong khu công nghiệp, nhà ai lại có một đứa con như

vậy, nhưng cũng có thể là lãnh đạo thành phố, hắn không biết cũng không kỳ

quái.

Nhân viên phục vụ rất nhanh liền đưa thức ăn lên, Dương Tử Hiên cùng Lý Bất

Phàm đang muốn ăn, liền gặp được một nam tử bụng phệ đi tới.

“ Hai vị, Ngô thiếu chúng ta muốn ngồi ở chỗ các cậu để ngắm phong cảnh,

muốn mời các cậu chuyển chuyển vị trí một chút. “ Trung niên nam tử dùng

thanh âm bình tĩnh, nói.

Dương Tử Hiên cùng Lý Bất Phàm đều sững sờ, Dương Tử Hiên khoát tay áo,

nói: “ Chúng ta tới nơi này ngồi trước, không có ý tứ nhường! “

Nghe xong tên con ông cháu cha này vừa rồi hung hăng càn quấy, ăn nói thô tục,

Dương Tử Hiên không có cảm tình gì đối với tên con ông cháu cha mập mạp

trước mặt, kiếp trước Dương Tử Hiên về nước kinh doanh, đã không ít lần bị

những con ông cháu cha này khi dễ, cho nên, đối với những con ông cháu cha

này, Dương Tử Hiên có thể nói là căm thù đến tận xương tuỷ.

Không động đến hắn thì không có việc gì, thật sự muốn chọc hắn, Dương Tử

Hiên cảm giác mình khẳng định phải hung hăng giết chết đối phương, dẫm đến

mức vĩnh viễn không thể xoay người được mới thôi.

“ Chỗ này là 500 đồng tiền, cậu chỉ cần dịch vị trí, những số tiền này sẽ là của

cậu! “ Trung niên nam tử lấy 500 đồng tiền từ trong ví tiền ra, ném đến trước

mặt Dương Tử Hiên.

Dương Tử Hiên nhíu mày, không nhìn xấp tiền này, vẫn ngồi đó ăn cơm, Lý Bất

Phàm cũng hiểu được những người này có chút khinh người quá đáng rồi, chỉ

là, Dương Tử Hiên không lên tiếng, hắn cũng không nên lên tiếng trước.

“ Cảm thấy chưa đủ à, tôi lại thêm hai trăm nữa “ Trung niên nam tử tiếp tục

đập hai trăm đến trước mặt Dương Tử Hiên.

Dương Tử Hiên rốt cục cũng ngừng ăn cơm, để đũa xuống, cầm lấy mấy tờ tiền.

Trong lòng trung niên nam tử vui vẻ, âm thầm cười nói trong đầu, thế gian quả

thật không có sự tình gì là tiền không làm được, nếu như không làm được, chỉ

có thể nói rõ, tiền của cậu đưa ra không đủ nhiều mà thôi.

Chỉ là, sau một khắc, hắn biết mình đã sai.

Dương Tử Hiên cầm lấy bảy trăm đồng tiền, hướng trung niên nam tử, ném một

phát lên trên mặt hắn, bảy trăm đồng tiền bay tứ tán, rơi rụng lên trên mặt đất,

nhàn nhạt nói: “ Cầm lại mấy đồ thối tha này đi đi, đừng làm mất thời gian tôi

ăn cơm! “

Trung niên nam tử sững sờ, lập tức giận không kềm được, mặt mũi tràn đầy tức

giận đến đỏ bừng, hắn không nghĩ tới, mình vậy mà lại ăn thiệt thòi ở trước mặt

một thanh niên như Dương Tử Hiên, liền lấy tay chỉ vào cái mũi Dương Tử

Hiên, mở miệng mắng: “ Tiểu tử cậu tính toán là cái gì, vậy mà dám hỗn láo ở

trước mặt lão tử, cậu là người nhà máy chế dược nào? “

Ở trong mắt trung niên nam tử này, bình thường tới khu công nghiệp này ăn cơm,

đều là chút ít nồng cốt kỹ thuật cùng nhân viên tầng quản lý nhà máy chế dược,

dù sao, tiêu phí tại đây so với khu công nghiệp thì cao hơn không ít, cho nên,

mọi người giống nhau, đều là người có một chút địa vị trong nhà máy chế dược

mới tới nơi này ăn cơm.

Cho nên, trung niên nam tử cũng cho rằng, Dương Tử Hiên là nhân viên kỹ thuật

hoặc là nồng cốt trong nhà máy chế dược nào đó rất bình thường.

Lý Bất Phàm thật sự không nhịn được, đang muốn đứng dậy phản bác, đã bị

Dương Tử Hiên phất phất tay, ý bảo hắn ngồi xuống, không nên vọng động.

Lý Bất Phàm có chút tức giận, trừng mắt nhìn trung niên nhân, sau đó mới ngồi

xuống, tiếp tục ăn cơm.

Dương Tử Hiên đột nhiên cảm giác được, tên giảo hoạt Lý Bất Phàm văn phòng

đảng chính này cũng có được một mặt đáng yêu, có thể là do hoàn cảnh văn

phòng đảng chính, đã nhuộm Lý Bất Phàm thành dạng như vậy, bề ngoài thì là

tên giảo hoạt láu cá, kỳ thật trong người vẫn là rất sạch sẽ.

“ Tôi là người nhà máy chế dược nào, không có quan hệ cùng ông, xin ông đừng

quấy rầy chúng tôi ăn cơm nữa! “ Dương Tử Hiên dùng ngữ khí lạnh lùng nói.

Trung niên nam tử hoàn toàn bị Dương Tử Hiên chọc giận nói: “ Hừ, tôi còn

chưa thấy qua người cuồng vọng giống như tiểu tử cậu, đừng để bị tôi tra ra cậu

là người nhà máy chế dược nào, bằng không thì tôi sẽ giết chết cậu! “

Vài người Ngô thiếu bên kia cũng nghe được động tĩnh bên này, đều đứng dậy

đi tới, nhìn thấy dưới mặt đất có không ít tiền bay toán loạn.

“ Lão Tạ, tình huống thế nào, bảo ông chuyển vị trí cũng không làm tốt à? “ Ngô

thiếu nhíu mày nói.

“ Ngô thiếu, chuyện không liên quan đến tôi, là hai người kia cũng không chịu

chuyển, nhất là tiểu thanh niên này, quá kiêu ngạo! “ Trung niên nam tử thở hổn

hển, cánh tay chỉ vào Dương Tử Hiên, nói.

“ Tôi muốn chuyển đến chỗ các vị ngồi, xem ngắm phong cảnh tâm sự cùng

những tổng giám đốc nhà máy chế dược này, xin cho cái mặt mũi! “ Ngô thiếu

làm ra vẻ lạnh lùng nói.

Dương Tử Hiên cùng Lý Bất Phàm liếc nhau, không nói gì, vẫn ngồi ăn cơm.

“ Ngô thiếu đang hỏi các cậu, điếc hay là câm rồi hả? “ Bên cạnh, một tổng

giám đốc nhà máy chế dược không nhìn được rồi, hung hăng rống lên một tiếng,

rất nhiều người trong nhà hàng đều chú ý tới bên này, đa số người đi ăn cơm

trong nhà hàng đều là công nhân nhà máy chế dược, nhìn thấy tổng giám đốc của

mình đã ở đây, vội vàng chạy tới vây xem.

“ Tổng giám đốc, đã xảy ra chuyện gì vậy? “ Một công nhân chạy đến bên

người tổng giám đốc nhà máy mình, thấp giọng hỏi.

“ Chúng ta cùng Ngô thiếu đi ăn cơm, muốn bảo hai người kia đổi cái vị trí, hai

người này đều là dạng lỳ lợm, không chịu chuyển! “ Tổng giám đốc tức giận

nói.

“ Chúng ta đi gọi cảnh sát chuyển khu công nghiệp đuổi bọn hắn đi, tôi rất quen

thuộc mấy cảnh sát trong khu công nghiệp. “ Không biết ai đột nhiên nói một

câu.

Ngô thiếu lắc đầu, khóe miệng cười lạnh, nói: “ Đối phó với một tiểu thanh

niên cùng một tiểu lão đầu, không cần cảnh sát, một mình tôi có thể hoàn tất. “

Vừa dứt lời, tay Ngô thiếu đột nhiên đặt xuống dưới bàn cơm của Dương Tử

Hiên và Lý Bất Phàm, mạnh mẽ nhấc lên, cả bàn lớn liền đổ xuống dưới mặt

đất.

Dương Tử Hiên cùng Lý Bất Phàm đều nhanh tay lẹ mắt, không bị cái bàn nện

vào chân.

“ Ăn , cho chúng mày ăn, chúng mày không chuyển đúng không, tao giúp chúng

mày chuyển! “ Ngô thiếu hắc hắc cười lạnh, hung ác nói.

Vẻ mặt Dương Tử Hiên rất bình tĩnh, khóe miệng cười nhạt một tiếng, nói: “ Lá

gan của cậu thật đúng là không nhỏ, tôi còn chưa nghĩ tới, tại khu công nghiệp

này, còn có người dám ném cái bàn tôi đang ăn cơm đi đấy. “

Lời Dương Tử Hiên nói cũng không có sai, dùng thân phận cán bộ tỉnh quản của

hắn, mặc dù là Thạch Phong Tín cùng La Trạch Minh, cũng phải nhường nhịn

vài phần, dùng bối cảnh và tính cách hung hăng càn quấy của Trương Lan, lúc

đối phó với Dương Tử Hiên, thủ đoạn chọn lựa đầu tiên cũng là lôi kéo mà

cũng không phải là đối kháng, không nghĩ tới, hiện tại, chỉ tên con ông cháu cha,

cũng dám hung hăng càn quấy tại khu công nghiệp này như thế.

“ Ha ha, mày tính toán là rễ hành à, bàn mày ăn cơm liền quý giá như vậy à?

Quý giá đến mức không ai dám nhấc lên? “ Ngô thiếu chỉ vào cái mũi Dương

Tử Hiên, cười ha ha nói.

Trung niên nam tử lão Tạ Trước đến đuổi Dương Tử Hiên bằng tiền kia đứng

cạnh, lúc này cũng cảm thấy hối hận, sớm biết như vậy, cũng học Ngô thiếu lật

bàn là được, sao phải tốn nhiều miệng lưỡi cùng Dương Tử Hiên, xem bộ dáng

Dương Tử Hiên hiện tại, cũng không dám làm gì cả.

Quyền lực quả nhiên là tốt.

Bốn phía, đáy lòng mấy tổng giám đốc đều là thở dài một chút, khi bọn hắn nhìn

thấy bộ dáng bình tĩnh của Dương Tử Hiên, chính là biểu hiện nhẫn nhịn nuốt

tức giận, hơn phân nửa cũng khiếp sợ quyền lực trên người Ngô thiếu.

“ Tiểu tử, tôi chỉ muốn nói, cậu xui xẻo rồi! “

Lý Bất Phàm đột nhiên nói, hắn cũng là không nghĩ tới, trong khu công nghiệp

thậm chí còn có người dám ném cái bàn công ủy bí thư đi, không nghĩ tới, tên

con ông cháu cha lớn mật như thế, xem ra đúng là dạng người không biết không

sợ.

“ Lão Lý, ông đi ra ngoài khu công nghiệp, gọi mấy cảnh sát tới, nếu như có

người, cứ điện thoại cho Tôn Tiến Thủy cục công an, nói tôi bị tập kích tại khu

công nghiệp, gọi hắn phái người đến đây! “ Dương Tử Hiên lôi một cái ghế ra,

nhếch chân lên bắt chéo, phân phó Lý Bất Phàm.

Lý Bất Phàm trả lời một tiếng, liền vội vội vàng vàng đi ra ngoài.

Mấy người xung quanh đều cảm thấy không đúng, xem bộ dáng tiểu thanh niên

này, dường như thật đúng là có một chút quan uy, chẳng lẽ lại là cán bộ bên

trong khu công nghiệp.

Vài người biết rõ bối cảnh Ngô thiếu, cũng không hề cảm thấy sợ, ở trong mắt

bọn hắn, mặc dù Dương Tử Hiên thật sự là cán bộ khu công nghiệp, hơn phân

nửa cũng chỉ là cấp bậc không cao, Ngô thiếu cũng sẽ không cần nào sợ.

“ Nhanh đi gọi tới đi, tao sợ tao sợ mày quá. “ Ngô thiếu cười cười nói rất to.

“ Cậu là nhi tử vị lãnh đạo nào? Hay là nhi tử lãnh đạo thị ủy ủy ban thành phố?

“ Dương Tử Hiên cười nhạt một tiếng rồi nói, ở chung quanh hắn, thực khách

trong phòng đều vây quanh một vòng.

“ Cậu ngay cả Ngô thiếu cũng không nhận ra, xem ra mặc dù cậu là cán bộ khu

công nghiệp, cấp bậc cũng chỉ là một cán sự hoặc là khoa viên bình thường

thôi! “ Lão Tạ nhanh chóng đứng sang bên cạnh Ngô thiếu, trong ánh mắt nhìn

về phía Dương Tử Hiên lộ ra vẻ khinh miệt.

Lúc này, đại bộ phận mọi người đều có thể nhìn ra được, Dương Tử Hiên hơn

phân nửa chỉ là một tiểu cán bộ nho nhỏ trong khu công nghiệp.

“ Ha ha, đó chính là tôi cô lậu quả văn rồi, tôi không nhớ nổi vị đại lãnh đạo

nào trong khu công nghiệp có họ Ngô! “ Dương Tử Hiên vừa cười vừa nói.

“ Dùng trình độ của cậu, sao có thể tiếp xúc được mấy đại lãnh đạo? “ Ngô

thiếu lúc này cũng là ngồi ở trên một cái ghế, giống như một đống thịt chồng

chất trên mặt ghế, cái ghế là do một tổng giám đốc nhà máy chế dược tự mình

đưa đến.

Dương Tử Hiên không nhịn được, cười rộ lên, tên con ông cháu cha này thật

đúng là vô cùng cuồng vọng, hai tay bắt chéo ở trước ngực, lạnh lùng nói: “

Đại bộ phận lãnh đạo trong khu công nghiệp, tôi đều đã tiếp xúc qua! “

Dương Tử Hiên nói những lời này, cũng không phải là một câu nói suông, cho

tới bây giờ, lãnh đạo chủ yếu trong khu công nghiệp, hắn xác thực cũng đã tiếp

xúc qua rồi, tựa như Trần Long Sinh phân công quản lý chính pháp công tác,

thường vụ phó chủ nhiệm Bạch Thự, phân công quản lý an toàn tài nguyên

khoáng sản Trương Lan, phân công quản lý công tác xây dựng nhân sự đảng

Thư Bình phó bí thư, những người này đều tiếp xúc qua rồi.

Chỉ là, vẫn có một lãnh đạo tương đối trọng yếu trước mắt còn chưa lộ diện ra

ngoài, trưởng ban tổ chức được phân công quản lý tổ chức nhân sự khu công

nghiệp—— Lâm Hạ Viên

Lâm Hạ Viên này, ngoại trừ đại hội cán bộ cùng yến hội đón gió tẩy trần,

Dương Tử Hiên chứng kiến lần thứ nhất ra, về sau một mực đều không thấy xuất

hiện qua, thập phần khiêm tốn, hiện tại khu công nghiệp phát sinh vài đại sự,

hắn cũng không hề ra mặt.

Nhưng đại sự không lẫn vào, không có nghĩa là Lâm Hạ Viên chuyện gì cũng

không tham gia, chỉ vì hiện tại Dương Tử Hiên còn chưa va chạm vào ích lợi

của hắn mà thôi.

Cho nên, Dương Tử Hiên đối với trưởng ban tổ chức khiêm tốn gay gắt Lâm Hạ

Viên này, cũng là hết sức kiêng kỵ cùng phòng bị.

“ Tao nghĩ mày khoác lác cũng không hiểu cách lau miệng “ Ngô thiếu giống

như nhìn thấy quái thú, nhìn chằm chằm vào Dương Tử Hiên, nở nụ cười quái

dị.

“ Một chi nhánh ngân hàng ngân hàng xây dựng duy nhất trong khu công nghiệp,

giám đốc Ngô Tông Lương, mày có tiếp xúc qua chưa? “ Ngô thiếu cười hắc

hắc nói: “ Mày không phải nói đã tiếp xúc qua tất cả đại lãnh đạo trong khu

công nghiệp sao? “

Dương Tử Hiên sững sờ, xác thực Ngô Tông Lương này được coi như là nhân

vật số má tại khu công nghiệp, nhưng mình xác thực là chưa từng tiếp xúc qua.

Không nghĩ tới, Ngô thiếu trước mắt này, dĩ nhiên là nhi tử Ngô Tông Lương,

khó trách bọn tổng giám đốc nhà máy chế dược này đều hầu hạ Ngô thiếu như

phụng dưỡng cha mẹ, cũng khó trách xí nghiệp chế dược lớn như Thánh Đông

chế dược cũng phải nhìn sắc mặt Ngô thiếu này.

“ Ha ha, thì ra cậu là nhi tử Ngô giám đốc! “ Dương Tử Hiên lạnh lùng cười

một tiếng, một cái tên giám đốc nho nhỏ, hắn thật đúng là không thèm để vào

mắt.

Thật sự muốn luận cấp bậc hành chính, Ngô Tông Lương còn chưa bì kịp Bạch

Thự Trương Lan nữa, đương nhiên, khả năng bởi vì ngân hàng tiến vào chiếm

giữ buôn bán khu công nghiệp còn ít, Ngô Tông Lương một nhà độc đại tại khu

công nghiệp, cho nên có chút hung hăng càn quấy cũng không kỳ quái.