Trong số những gì chúng tôi thu được sau khi Thủ đô [Van] của Công quốc Amidonia quy hàng, thứ khiến tôi cảm thấy hết mực vui sướng chính là Ngọc Phát thanh Hoàng gia. Viên ngọc độc nhất do Công quốc Amidonia sở hữu này có khả năng truyền phát hình ảnh tới mọi thiết bị tiếp nhận lắp đặt tại đất nước sở tại. Dẫu tôi đã từng được nghe nói rằng Ngọc Phát thanh Hoàng gia là một tạo tác sót lại từ nền văn minh cổ đại và công nghệ đương thời vẫn chưa thể sản xuất nổi, nhưng lượng ngọc được phát hiện thấy lại phong phú đến độ mỗi quốc gia đều sở hữu một viên (con số này của mỗi nước là khác nhau), ngoại trừ những tiểu quốc phần tử thuộc Liên minh Chư Đông Quốc và vùng tự trị của những con rồng thông tuệ, Tinh Long Liên Sơn.
Tuy nhiên, về cơ bản, những nước khác sẽ không thể tiếp nhận được trình phát. Nếu đây là điều khả thi, thì thông tin quốc nội sẽ rò rỉ đến tai những kẻ ngoại bang, nên dĩ nhiên cũng có thể sử dụng cách này để kích động dân chúng như điều tôi đã thực hiện tại Hồng Long Thành Ấp. Vì trước khi sử dụng, thiết bị tiếp nhận và bước sóng của ngọc phát thanh cần được định dạng, nên có lẽ nó tương tự như một chiếc đài AM-FM hoặc thứ liên quan tới tần số.
Chính vì thế có thể nói rằng khi lấy được viên Ngọc Phát thanh duy nhất của Amidonia, lúc này đây tôi đang nắm giữ trong tay độc quyền truyền phát tới mọi thiết bị tiếp nhận bên trong Công quốc Amidonia. Cộng thêm viên Ngọc Phát thanh của Vương quốc Elfrieden mà tôi đã mang đến, thì [Chương trình Giải trí] đầu tiên của Elfrieden có thể đồng thời được truyền phát tới cả hai đất nước. Liệu điều này sẽ mang lại biến chuyển nào cho Công quốc Amidonia không? Hay sẽ chẳng đổi thay được bất cứ thứ gì? Tôi thực sự rất phấn khích về chuyện đó.
◇ ◇ ◇
[Van] không hề sở hữu một địa điểm nào giống như [Quảng trường Đài phun nước] với thiết bị tiếp nhận được lắp đặt nhằm hiển thị Đài Phát thanh Hoàng gia. Thay vào đó, thiết bị tiếp nhận lại được lắp đặt tại một quảng trường – chỉ trên danh nghĩa mà thôi bởi đó là một cánh đồng trống – ở một phía tận cùng của Van. Ngay từ đầu, bản thân Đài phát thanh Hoàng gia tại đất nước này chỉ được sử dụng vào dịp Năm Mới để truyền đi thông điệp của Thân vương [Đừng bao giờ quên đi mối thù với Elfrieden. Chiếm lại vùng lãnh thổ đã mất chính là quốc sách] cùng với những chính sách mà nhà nước ban hành. Vì người dân phải tập hợp lại để theo dõi buổi truyền phát vào Năm Mới này hoặc sẽ bị trừng phạt vì tội khi quân phạm thượng, nên dẫu đau ốm hay già cả nằm liệt giường đi chăng nữa, họ sẽ bị buộc chặt lại và đưa đi trên một chiếc ghế vì không được bỏ lỡ buổi truyền phát.
Và ngày hôm nay, vị vua trẻ tuổi đã khiến [Van] phải quy hàng của Elfrieden sẽ thực hiện một buổi Phát thanh Hoàng gia. Phần lớn người dân không hề mang cảm nhận tốt đẹp nào về Elfrieden vì đã nhận được sự truyền bá rộng rãi suốt nhiều thập kỷ. Thế nhưng lúc này đây, một đám đông quần chúng đang tụ tập lại tại cánh đồng để theo dõi buổi truyền phát. Có lẽ đây là do thói quen hình thành qua nhiều năm: theo dõi buổi truyền phát hoặc bị trừng phạt. Nhưng các người lính bảo vệ nơi đây đã cấm những ai mang theo bệnh nhân tiến vào bên trong, “Đừng quá gắng gượng.”
Khi mặt trời hoàn toàn khuất dạng trên bầu trời chạng vạng, một nửa trong số quần chúng của [Van] đã tập hợp lại mang biểu hiện đầy bối rối, phần còn lại thì cảm thấy tức giận. Vì Quý tộc và Hiệp sỹ đã rời khỏi Van không sót một ai, nên nơi đây chỉ còn lại những thường dân chẳng có chốn khác để đi. Đương nhiên họ không hề nhận được thông tin nào tử tế cả. Khắp nơi vang lên những tiếng thì thầm của người dân bàn luận đầy lo âu về tương lai của mình.
“Tên Vua Elfrieden chết tiệt đó … Hắn tính tập hợp tất cả mọi người lại để làm gì thế?”
“Tôi đã liếc trộm khi hắn tiến vào lâu đài, nhìn như một tay ẻo lả.”
“Đừng trông mặt mà bắt hình dong. Hắn là kẻ đã dắt mũi Chúa công Gaius đấy.”
“Hắn sẽ sử dụng Đài phát thanh Hoàng gia, phải không? Hắn định bắt chúng ta nghe gì đây?”
Vì thiếu hụt thông tin, cuộc bàn luận tiếp tục diễn ra theo chiều hướng tản mạn.
“Hắn ta không thể nào … có ý định bắt ép tất cả đàn ông tòng quân và phái họ tới tiền tuyến để chinh phục toàn bộ Amidonia sau chuyện này … đâu nhỉ?”
“Không thể nào! Tôi là trụ cột trong gia đình. Nếu tôi bị ép tòng quân thì chuyện gì sẽ xảy ra với họ!?”
“Chúng ta là những kẻ nằm về phía bị chiếm cứ. Sẽ chẳng lạ đâu nếu chúng làm như vậy với chúng ta…”
“Không, thế có lẽ lại tốt hơn. Ngộ nhỡ chúng lệnh cho ta giao nộp phụ nữ và trẻ em làm nô lệ thì sao…”
“Ôi, nếu đó là mong muốn của kẻ mạnh, chúng sẽ dùng vũ lực để thực hiện điều đó chứ chẳng yêu cầu ta đâu. Có lẽ chúng sẽ bắt ta giao toàn bộ mỹ nữ trong thị trấn này.”
“Thật sao? Vậy có lẽ tôi phải giấu vợ mình đi rồi.”
“Làm gì có ai muốn vợ của anh sau khi nhìn thấy thị chứ?”
“Anh nhầ- …! Nè, dường như bắt đầu rồi kìa.”
Trong khi họ còn đang đắm chìm vào rất nhiều những cuộc hội thoại ngớ ngẩn, thiết bị tiếp nhận nằm giữa cánh đồng bắt đầu chiếu lên một hình ảnh. Mọi người nghĩ rằng vị vua trẻ tuổi trong bộ quân phục sẽ xuất hiện, nhưng trái ngược với mong đợi của họ, một phụ nữ tộc Tiên xinh đẹp với mái tóc nâu ngồi sau chiếc bàn lại được hiển thị. Cô ấy đặt đôi tay bắt chéo trên chiếc bàn dài đặt trước mặt và vì một lẽ nào đó, cô ấy không ngồi thẳng về chính diện mà lại hướng chếch sang tay trái. Dĩ nhiên, cô ấy chỉ quay đầu về phía chính diện mà thôi.
Người phụ nữ ngồi theo tư thế [Nụ cười của nàng Mona Lisa], khiến vẻ đẹp của cô ấy càng thêm lộng lẫy và đặc biệt chiếm trọn được trái tim của trai tráng Amidonia. Họ cảm thấy như thể mình đang yên vị tại một quầy bar và chuyện trò với người phụ nữ ngồi kế bên. Rồi, cô ấy bắt đầu cất giọng.
“Xin chào tất cả mọi người. Tôi tên là Chris Tachyon.”
◇ ◇ ◇
“Chương trình mang tên [Tin tức Elfrieden] này cung cấp cho người dân về tình hình từ Vương quốc Elfrieden và các nước láng giềng. Tin đầu tiên là….”
Trong phòng chính vụ tại Lâu đài Van đã nhanh chóng được biến thành một trường quay tin tức đơn giản (mặc dù chúng tôi chỉ sắp xếp một chiếc bàn dài và ghế thôi, vì trong phòng đã sẵn có những nội thất trang trí còn lại), Chris-san bắt đầu đọc bản thảo tin tức. Aisha và tôi đang quan sát cô ấy từ một góc của căn phòng không bị viên ngọc chiếu lên. Sau khi theo dõi cô ấy một chốc, Aisha kéo tay áo tôi.
“Sao thế?”
“Umm … Tại sao chúng ta lại phát hình ảnh cô ấy chéo đi từ phía chính diện vậy ạ?”
“Ờ thì … Phong cách thẩm mỹ chăng?”
Aisha khẽ cất tiếng hỏi, nhưng tôi chỉ có thể đáp lại cô ấy bằng câu trả lời đó mà thôi. Lý do là vì tôi nhớ đến nữ phát thanh viên tin tức tại Nhật Bản với bài phát biểu [Ometonashi][1] đã ngồi theo tư thế này và đơn thuần tôi chỉ bắt chước cô ấy mà thôi. Nhưng trước đây khi chúng tôi tập dượt, Chris-san ứa nước mắt khẩn nài rằng “Ugh, cổ của thần bị chuột rút rồi”, nên phép chiếu chéo này có lẽ sẽ là lần đầu tiên và cuối cùng.
Nội dung của bản tin bao gồm chi tiết của những sự kiện trong cuộc chiến này. Cô ấy giải thích một cách đơn giản về cách mà Vua Souma của Elfrieden, nhằm khuất phục những kẻ đã kích động nhiễu loạn trong Vương quốc để xâm lược lãnh thổ của chúng ta – Gaius VIII và Julius, đã tiến hành một cuộc phản chiếm Công quốc, đánh bại Gaius VIII và khiến thủ đô [Van] phải quy phục. Sau đó Aisha nghiêng đầu.
“Chẳng phải Bệ hạ đích thân mang đến thông tin này sẽ tốt hơn hay sao ạ? Dẫu thanh danh của Bệ hạ có thể tăng lên hệt như thời điểm thu thập lương thực vậy?”
“Tình thế đã khác biệt so với khi ấy. Buổi truyền phát này cũng được phủ sóng tới toàn bộ Công quốc Amidonia. Dẫu Vua của đất nước thù địch có phát ngôn gì đi chăng nữa, nhân dân của Công quốc cũng sẽ không muốn lắng nghe đâu. Nhưng truyền tải thông tin qua một bên thứ ba như thế này sẽ vô cùng hiệu quả.”
Khi chúng tôi bàn luận về nội dung của bản thảo tin tức với Hakuya và những người khác, họ đã đưa ra các ý tưởng cường điệu như “Đức vua Bệ Đáng kính vì thịnh vượng của chúng ta…” nhưng vì nó mang đến một cảm giác “tương tự như một nền độc tài nhất định ở đâu đó”[2], nên tôi đã khước từ. Ah mà, dẫu có nói những lời ấy thì Chris-san cũng sẽ nhẹ nhàng đọc bản thảo tin tức do Juna-san viết với một chất giọng tuyệt vời mang đến cho đôi tai một cảm nhận thật dễ chịu.
[… Đó là những thông tin chúng ta nhận được. Dù vào thời điểm hiện tại, Vương quốc Quân đang lưu lại tại Thủ đô [Van] của Công quốc Amidonia, nhưng tạm thời, chiến sự giữa cả hai bên đã chấm dứt. Đức vua Elfrieden, Souma Kazuya đã đưa ra lời tuyên bố về vấn đề này như sau. [Trận chiến hiện tại là cuộc giao tranh nhằm khuất phục những kẻ đã xâm lăng Vương quốc chúng tôi – Gaius và Julius, chúng tôi sẽ không kéo dài thêm cuộc chiến đi xa hơn mức này nữa, vì gây hại cho nhân dân Công quốc không phải ý định của đất nước chúng tôi. Về phần những cư dân Van, chúng tôi sẽ đưa ra hỗ trợ để họ có thể nhanh chóng trở lại cuộc sống bình thường. Không chỉ vậy, vì Van đã được sát nhập trở thành lãnh thổ của Elfrieden, chúng tôi hứa sẽ cung cấp hỗ trợ lương thực tương tự sẵn có như các thành phố trong Vương quốc và cũng sẽ cam kết duy trì những phương tiện dịch vụ chung.] Nhân vật đảm trách nhiệm vụ này, Bộ trưởng Nông Lâm nghiệp, Poncho Ishidzuka, sẽ phân phát khẩu phần lương thực tại Van vào ngày mai. Chúng tôi đã nhận thông tin rằng quý khán giả được khuyến khích mời thành viên trong gia đình và hàng xóm láng giềng tham dự buổi phân phát.]
◇ ◇ ◇
“Đúng là trò cười!”
Tân Thân vương của Amidonia, Julius (đây chỉ là danh hiệu tự phong, vì giống như Souma, hắn chưa hề có buổi lễ đăng quang) đang theo buổi truyền phát từ một thành phố lân cận [Van], hét lên và dùng thanh kiếm của mình nghiền nát thiết bị tiếp nhận, rồi ngay lập tức truyền lệnh cho thuộc hạ.
“Khẩn trương chuyển đi thông điệp ngừng theo dõi buổi truyền phát nực cười này tới từng thành phố!”
“Vâng thưa Chúa công.”
Tay chân của hắn nhanh chóng tản ra để phái đi các sứ giả. Nhìn theo tới khi chúng rời khỏi, Julius trừng mắt về phía [Van].
“Bảo chúng ta rằng mình không có ý định hãm hại người dân Công quốc sau khi đã tước đoạt thành phố thủ đô của chúng ta, quả là lời lẽ vô liêm sỉ! Quân xâm lăng ngu ngốc, chắc chắn Van sẽ được tái chiếm!”
Nếu chuyện này lọt tới tai Souma, có lẽ cậu sẽ lên tiếng “Anh là người cuối cùng tôi muốn nghe điều đó đấy”. Vừa tức giận thốt ra những lời ấy, Julius vừa hét lên đầy lo lắng. Tuy nhiên, dẫu hắn nói rằng thông báo tới từng thành phố, thì cũng không phải mệnh lệnh sẽ ngay lập tức được truyền đến những nơi đó, hơn nữa, vì đã thất trận, Julius không còn giữ trong tay quân đội hợp nhất và bất cứ quyền lực kiểm soát thực thụ nào đối với từng thành phố. Vì thế, thật ra mệnh lệnh chỉ được thi hành trong thành phố Julius đang lưu lại và các vùng lân cận mà thôi. Nói cách khác, gần như tất cả mọi thành phố tại Công quốc Amidonia đều tiếp tục theo dõi buổi truyền phát của Souma.
Sau khi theo dõi chương trình này, phản ứng của nhân dân Công quốc Amidonia phần lớn được chia làm hai. Trước hết, cư dân Van cảm thấy nhẹ nhõm vì bản tin không hề đề cập rằng họ bị ép tòng quân và điều ra tiền tuyến hoặc [giao nộp tài sản, vợ và con gái ra]. Riêng việc bị chiếm cứ đã là một áp lực kha khá rồi. Mặt khác, những ai sinh sống tại các thành phố và làng mạc ở ngoại vi Van thì không bày tỏ mối quan tâm đến thông tin về [Cái chết của Gaius VIII] hay [Souma bắt đầu cuộc chiến với một nguyên cớ chính đáng], mà thay vào đó lại hứng thú với việc [Van sẽ nhận được nguồn hỗ trợ lương thực sẵn có ngang bằng các thành phố trong Vương quốc dưới vai trò lãnh thổ của Elfrieden.]
Dĩ nhiên, người dân Amidonia vẫn bán tin bán nghi trước những phát ngôn này và phần lớn không đặt niềm tin. Suy cho cùng, đó là lời lẽ của Vua bên nước kẻ thù. Ai ai cũng chỉ nghĩ rằng những ngôn từ nhằm thu phục họ về dưới trướng hắn mà thôi… Thế nhưng, quả thực điều Souma nói đã khắc ghi sâu sắc vào trái tim những người dân Amidonia phải trải qua sự khó khăn do nạn thiếu lương thực gây ra mà ngay cả Elfrieden cũng không thể sánh bằng. Với những người đã hứng chịu nỗi thống khổ, ấn tượng thậm chí còn được khắc sâu hơn.
◇ ◇ ◇
[…. về tình thế hiện thời, xét đến phép điều trị y học của đất nước chúng ta…]
Mười phút đã trôi qua kể từ khi Chương trình Tin tức của Chris bắt đầu. Lúc này cô ấy đang trình bày mẩu tin cuối cùng. Sau khi chuyên mục này kết thúc, cuối cùng [Chương trình Ca nhạc Đại chúng] sẽ được triển khai. Aisha đứng kế bên đang khẽ run rẩy nắm lấy cánh tay tôi với biểu cảm đầy lo âu.
“E – em nên làm gì, thưa Bệ hạ. Cơn run rẩy không chịu dừng lại này.”
“Bình tĩnh lại nào. Đây là lần thứ hai em xuất hiện tại một buổi truyền phát, phải chứ?”
“Nhưng đợt trước, em chỉ ăn mà thôi, nên mọi chuyện đều ổn cả …”
Phải. Người dẫn chương trình ca nhạc đại chúng hiện tại chính là tôi và trợ lý, Aisha. Tôi không hề chủ định sẽ để cô ấy đảm nhận công việc, nhưng vì những người có thể gánh vác nhiệm vụ là Poncho – thì đang bận rộn chuẩn bị cho buổi phân phát khẩu phần lương thực, và Hakuya – lại cương quyết từ chối khi nói rằng mình không phù hợp với chuyện này. Chính vì vậy, tôi chỉ còn duy nhất một lựa chọn là cô nàng Aisha với hàm răng đang đánh lập cập này đây.
“Hah … Trên chiến trường, em vô cùng can đảm cơ mà, nhưng tại sao trong lĩnh vực này em lại đáng thất vọng thế?”
Tôi vừa gãi đầu vừa cảm thấy kinh ngạc, nên Aisha buông thõng vai xuống và rên rỉ.
“Uuu … Em tự tin rằng không ai sẽ đánh bại được mình trên chiến trường. Nhưng về khoản nhan sắc thì em tự ti lắm. Có rất nhiều người xinh đẹp hơn em, phải không ạ? Ví như Công chúa-sama hoặc Juna-dono, họ đều là những mỹ nữ thanh lịch với tầm vóc thấp và làn da trắng. Còn em thì ngăm ngăm và cơ bắp…”[3]
Dẫu nói vậy, nhưng cô ấy không hề cơ bắp như một vận động viên thể hình. Mà thay vào đó, cô ấy sở hữu một cơ thể với đường cong đầy quyến rũ tới độ không ai biết được rằng làm cách nào mà cô ấy lại đủ khả năng vung lên thanh đại kiếm mà không cuồn cuộn cơ bắp. Hơn nữa, Aisha có chiều cao như một người mẫu và vì luôn ẩn sau bộ giáp nên rất khó quan sát thấy, nhưng cơ thể của cô ấy tuyệt hơn mức trung bình. Ngược lại, thay vào đó chẳng phải Liscia mới nên ghen tỵ với cô ấy sao?
“Hm. Aisha đã rất xinh đẹp rồi mà.”
“V- Vậy ạ!?”
Aisha đỏ bừng mặt khi được khen ngợi. Nhưng cô ấy nhanh chóng bình tĩnh lại.
“N – nhưng, thưa Bệ hạ. Đúng như em nghĩ … Đúng như em nghĩ … người dẫn chương trình nên là Juna-san hoặc Công chúa-sama…..”
“Juna-san sẽ cất giọng ca, nên sẽ quá bận rộn để có thể đảm nhận vị trí ấy, còn Liscia mà trở thành trợ lý thì … Anh nghĩ lần này tạm thời bỏ qua chuyện đó sẽ tốt hơn.”
“? Đã diễn ra chuyện gì ạ?”
“Có lẽ bởi vì anh phần nào cảm thấy lo lắng khi làm người dẫn chương trình. Nói thẳng ra thì, anh mong đợi từ Aisha kỹ năng trong vai trò hộ giá nhiều hơn thay vì một trợ lý. Nếu điều bất trắc xảy đến, thì Aisha sẽ tới bên và bảo vệ anh, đúng không nào?”
“Chắc chắn rồi ạ … Eh!? Sẽ có chuyện nguy hiểm ư!?”
Bộp, tôi nhẹ đặt tay lên trán của Aisha đang mang tâm trạng lo âu.
“Chắc mọi chuyện sẽ ổn thôi mà. Khi tới thời điểm đó … Xin hãy bảo vệ kẻ chẳng đáng mặt nam nhi này nhé.”
“Bệ hạ … Vâng ạ! Em sẽ trở thành Tấm khiên của Bệ hạ! Cả cơ thể này cũng lẩm bẩmlẩm bẩm* ”
Tôi nhanh chóng lấy tay che miệng Aisha lại.
“Em lớn giọng quá. Ngay lúc này đây chúng ta vẫn đang lên sóng trực tiếp đấy.”
“ lẩm bẩm … E – em xin lỗi.”
Hurm, quả không sai mà, rốt cuộc cô ấy đúng là một Hắc tiên đáng thất vọng.
“… Ước chừng đó là những thông tin chúng tôi nhận được. Đây là bản tường thuật [Tin tức Elfrieden] … Tiếp theo, chương trình giải trí đầu tiên của Elfrieden sẽ lên sóng. Những quý khán giả không gấp xin hãy theo dõi chương trình tiếp theo ạ.”
Ulps, chương trình của Chris-san dường như đã kết thúc rồi. Giờ sẽ đến phần chúng tôi. Địa điểm ghi hình cho Chương trình Ca nhạc Đại chúng không phải căn phòng này, mà sẽ tiến hành tại một sảnh đường hội trường được sử dụng cho buổi tiệc khiêu vũ. Đã có những chiếc bàn được chuẩn bị sẵn với vài người lính đang ngồi bên hệt như trong [Lễ Trao giải Hữu tuyến][4]. Vì sự hiện diện hay vắng mặt của thính giả sẽ gây ảnh hưởng tới cao trào. Sau đó, tôi đưa tay mình ra trước mặt Aisha.
“Giờ thì đi thôi nào, Aisha.”
“Vâng, em sẽ theo anh tới bất cứ đâu!”
◇ ◇ ◇
[1] Souma muốn nói tới Christel Takigawa, một phát thanh viên tin tức đã mang đến bài diễn văn Olympic “Omotenashi” trong vai trò Đại sứ Olympic Nhật Bản. Và giờ thì chúng ta đã biết cái tên Chris Tachyon bắt nguồn từ đâu (Kurisuteru = Kurisu. Takigawa = Takion).
[2] khụ khụ* Bắc gì – gì đó khụ khụ* www.youtube.com/playlist?list=PLuKg-WhduhklQR2uqYCE_aSZgfJLsy4fx . Đừng click nếu nhạy cảm với các parody và trò đùa lỗ mãng.
[3] Không xúc phạm tới người da ngăm. Xin hãy nhớ rằng phần lớn người Đông Á đều mang màu da khá trắng/ sáng và da trắng được xem như một trong những nét đẹp rất được khao khát của người Đông Á.
[4] Japan Cable Awards (Giải thưởng Hữu tuyến Nhật Bản?) giống hệt như Giải Grammy, trao cho ca khúc xuất sắc nhất trong năm.