Chương 81: Ngoại Truyện: Rượu

Trên bàn có một cái chai đẹp đẽ, bên trong thủy tinh bán trong suốt chứa chất lỏng màu vàng kim.

Nei Bog mới từ bên ngoài về, cảm thấy có chút khát nước, liếc thấy cái chai trên bàn, Nei Bog cầm nó lên, chất lỏng vàng kim trong chai lóe ra sắc màu cám dỗ, hắn khẩy nắp chai ngửi ngửi. Một mùi hương mê người khó có thể hình dung bốc lên từ bên trong, ngọt ngào thơm ngát, mang chút kích thích cồn rượu, phơi bày sự thơm ngon của chất lỏng trong chai với người bên ngoài.

Nei Bog cảm thấy mình bị mê hoặc, hắn không chút chần chừ uống một hơi cạn sạch chất lỏng màu vàng kim đó.

Bước chân Agares có chút gấp gáp, hắn đụng phải Gusion dọc đường.

“Gusion, có thấy chai rượu của tôi không?”

Gusion đang tính trả lời, lại thấy Agares phía trước mắt sáng ngời ngời vội vã băng qua mình.

“Cảm ơn Gusion, tôi thấy rồi.”

Lúc Agares thấy được chai rượu không còn một giọt của mình, ma thần lấy rượu khơi ra dục vọng trong truyền thuyết triệt để ngớ người.

“Hở?”

[Father – Đồi]

“Phụ thân đại nhân?” Pride vừa tiến vào phòng ngủ liền thấy Nei Bog co thành một cục nằm trong một góc. Khứu giác nhạy bén ngửi được mùi rượu như có như không trong không khí, quản gia bỏ khăn lụa trên cánh tay xuống đi qua.

Dường như nhận thấy Pride tiếp cận, Nei Bog tỉnh tỉnh mê mê ngẩng đầu, khóe mắt trơn ướt nhuộm lên màu hồng phấn, tôn lên nốt ruồi đỏ phía dưới mắt trái, mê người không thể nói nên lời. Người nam lúc này như một con thỏ trắng ngơ ngơ ngác ngác, nức nở cầu xin chó sói giấu đuôi giúp đỡ.

“… Hưm… Ra… Ra không được…”

Ánh mắt Pride hướng xuống, phụ thân y đang cầm trung tâm mẫn cảm của mình, vật bị nắm trong lòng bàn tay kia cũng như chủ nhân nó, ngốc nghếch nhìn quản gia.

Pride càng cười vui vẻ. “Phụ thân đại nhân, ngài say sao?”

Con thỏ say khướt lập tức tỏ thái độ nên có của một thằng xỉn. “Không… Không… Không say…”

“Không say.” Quản gia rất trung thành chấp nhận lời nói của chủ nhân, âm thanh trầm thấp mang vẻ mê hoặc mơ hồ. “Thế thì, phụ thân đại nhân, ngài cần ta làm chút gì không?”

Nei Bog nghiêng đầu nhìn Pride, mắt bị men say xông ra một mảnh mơ màng, sau đó người nam lanh lợi lạ thường tiến vào trong ngực quản gia, chủ động đưa mình lên cửa.

“Sờ… Sờ một cái…”

Pride cảm thấy tay mình bị kéo, phủ lên một mảnh nóng rực, người trong ngực vẫn còn không chịu cô đơn mà cọ xát. Đại tiệc trước mặt, Pride cúi đầu ghé vào vành tai bị hơi rượu hấp thành trắng nõn của con thỏ trong ngực, cười nhẹ.

“Vâng, phụ thân đại nhân của ta.”

Đụng một cái liền có phản ứng, người nam hầu như theo bản năng vặn vẹo phần eo, da thịt trắng bóng sáng ngời đến đau mắt. Động tác của quản gia không thể nói là dịu dàng, thậm chí còn có phần thô bạo, nhưng Nei Bog lại rất hưởng thụ, dưới tác động từ men say, chút đau đớn kia cũng hóa thành khoái cảm cực hạn. Lúc Pride tạm dừng để tháo găng tay, Nei Bog bất mãn cọ xát đối phương, ánh mắt trơn ướt diễm lệ nhìn qua.

Tiểu huyệt đã rất quen được người khác yêu thương tự động trở nên trơn ướt mềm mại, Nei Bog bất mãn bám vào Pride hừ nhẹ, giọng mũi ẩm ướt chen lẫn âm rung dính ngấy.

“Không… Không thoải mái…”

“Phụ thân đại nhân không thoải mái ở đâu?”

Trong lời nói vui vẻ của Pride lộ rõ ra ác chất, Nei Bog thành thật trả lời. “Phía sau không thoải mái…”

Con mồi không chút tự giác cọ xát thợ săn. “Tiến vào… Tiến vào đi…”

Thế là Pride càng ác liệt ức hiếp phụ thân tỉnh tỉnh mê mê của mình.

“Ta ở ngay đây.” Quản gia vô cùng tốt bụng đề nghị nói. “Phụ thân đại nhân tại sao không tự mình ngồi lên?”

Nei Bog ngơ ngơ ngác ngác suy nghĩ một hồi, sau đó tỉnh ngộ gật gật đầu. Người nam lắc lư thân thể mềm giống như bùn, cuối cùng vẫn phải nhờ Pride giúp mới bò lên người y được. Pride đỡ thắt lưng gầy mảnh của Nei Bog, nhìn phụ thân y làm thế nào từng chút ngậm lấy mình vào trong cơ thể. Lúc nhét vào xấp xỉ một nửa, Nei Bog dừng lại, có phải có cái gì đó không thích hợp…

Mà lúc này, quản gia ác ý buông tay, thế là con thỏ đáng thương cứ bị nuốt trọn vào bụng như thế.

“Huh…”

Nei Bog ấm ức nhìn Pride thong dong, mắt ướt át gần như muốn trào ra đầm nước. Dưới ánh mắt trơn ướt phảng phất như dụ dỗ này, Pride tháo mắt kính xuống, con ngươi màu vàng tối sắc nhọn như muốn nhìn xuyên từng tế bào của Nei Bog, cả cơn run rẩy nhỏ bé nhất cũng không chịu bỏ qua.

“Phụ thân đại nhân…” Khóe miệng bạo quân tóc vàng kéo ra độ cong hoàn mỹ nhất.

Nei Bog căn bản không có tâm tư nhận ra ý nghĩa trong giọng nói của đối phương, đầu hắn hỗn độn một mảnh, chỉ có thể nhìn thấy một cặp mắt nheo lại dường như thỏa mãn vô cùng. Pride cử động thắt lưng, vách thịt vừa nhẵn vừa khít bao chặt lấy y, như một lớp bọc dính nhớp gắt gao xoắn lấy Pride. Pride đâm vào thô bạo, dường như muốn xé hủy tầng mềm dính kia, vặn xoắn ra một mảnh gió mưa đẫm máu.

“Ưm… Huhm…”

Xương cùng của Nei Bog rã rời, cảm giác tê dại leo lên từ đuôi xương sống khiến lưng hắn co rút một cơn, mông trắng nõn cầm lòng không được xoay xoay lắc lắc, dụ dỗ đối phương liên tục xâm nhập rồi xâm nhập.

Dưới sự phối hợp có thể nói là nhiệt liệt của Nei Bog, drap giường nhanh chóng trở nên ướt sũng. Pride dùng đầu ngón tay quẹt lấy chất dịch trắng đục trên bụng Nei Bog, khóe miệng kéo lên chút nét cười nhẹ tối màu, đem ngón tay để trên môi Nei Bog.

Nei Bog ngây thơ nhìn nét cười tà ác loáng thoáng trên khóe miệng Pride, sau đó bị ngón tay để trên môi mình thu hút sự chú ý, hắn cẩn thận vươn đầu lưỡi ra liếm liếm. Thỏ nhăn mặt lại.

“Đừng cự tuyệt, phụ thân đại nhân.” Bạo quân cười trầm trầm thấp thấp. “Đây chính là hương vị của ngài.”

Pride không chà đạp cánh môi mềm mại kia nữa, không phải không muốn tiếp tục, mà là y không thể không đối mặt với cái người đột nhiên xuất hiện trong phòng ngủ.

“Ta hình như nhớ là…” Thanh niên tóc bạc khoanh tay dựa cửa, nheo mắt lại có chút nguy hiểm. “Hôm nay đến phiên ta mà.”

“Vô cùng xin lỗi.” Khóe môi Pride không nhìn ra chút áy náy nào. “Nhưng ta cho rằng, dù là Sloth thì cũng không cách nào thoát được sự dụ dỗ của phụ thân đại nhân, phải không?”

Lust lúc này cũng ngửi ra được, trong không khí ngoại trừ mùi tình ái nồng nàn, còn thoang thoảng hương rượu như không như có.

“Hôm nay nhường cho ta, lần sau…”

Lời của Pride bị động tác của Nei Bog cắt ngang, Nei Bog mở to hai mắt say lờ đờ kia của hắn, dường như rốt cuộc phân biệt được người vừa xuất hiện trong phòng là ai.

“Uhm… Là… là Lust…” Thỏ ngốc vui vẻ vươn tay. “Cùng đến… chơi chung…?”

Lust mở to mắt, Pride cũng nhíu khóe mày, Nei Bog vô tội lạ thường nhìn họ, mắt ướt át thấm chút mông lung.

“Ây chà chà…” Pride vỗ trán bắt đầu cười. “Phụ thân đại nhân, ngài thật sự…”

“Father.” Lust đã đi tới bên giường, hơi cúi người, tóc bạc mỹ lệ đổ xuống, từ góc độ của Nei Bog vừa vặn có thể thấy được xương quai xanh đẹp đẽ dưới vạt áo thanh niên. “Ngươi khẳng định muốn cùng chơi?”

Nei Bog vẫn chăm chú nhìn xương quai xanh có độ cong tuyệt mỹ kia, hắn thì thào đọc lại “Cùng chơi” kia của Lust, bị cám dỗ mà tới gần cắn lên đó một cái.

Thanh niên tóc bạc hít nhẹ một hơi, lúc mở mắt ra đã tràn ngập dục vọng. Nguyên tội lấy sắc dục làm quan danh chưa bao giờ biết kiềm chế tình dục của mình, nhất là lúc đối mặt với phụ thân y, Lust ôm lấy Nei Bog chủ động đưa lên cửa, âm thanh thì thào thấm đẫm tình dục nồng nàn.

“Father, ta tiến vào…?”

Lust tách hai chân Nei Bog ra, thẳng tắp cắm vào dưới ánh mắt trơn ướt run rẩy của người nam. Bên trong ấm áp vẫn còn dư vị cao trào co rút một cái, Nei Bog hừ ra giọng mũi chen lẫn chút run rẩy nhè nhẹ, phản xạ có điều kiện co lại kẹp chặt. Yêu nghiệt tóc bạc ngậm cười như có như không, đầu ngón tay chậm rãi lượn quanh hầu kết người nam, hơi giống như trêu đùa thú cưng. Nei Bog cũng như một con thú cưng, cực kỳ thoải mái híp mắt lại, phát ra tiếng rên rỉ ngọt dính mang giọng mũi.

Lust biết làm thế nào khiến một người lâm vào tình dục không thể thoát ra, biết làm thế nào khiến người dưới thân điên cuồng khởi vũ cho mình, thế là y làm như vậy. Nei Bog như quả chín tỏa ra mùi hương hoan ái diễm dã thối nát, mắt đen bị men say và tình dục xông đến mức vô cùng ẩm ướt, trong đó tràn đầy mơ màng mê người.

Xương bả vai chấn động một cái, thanh niên tóc bạc bỗng dưng dừng tất cả động tác lại. Lust nhấc mắt lên có chút nguy hiểm, vì đang động tình cực hạn, ánh mắt màu lam băng tan thành một mảnh sóng gợn quyến rũ, treo lên sự nguy hiểm mà kích động lúc nhìn người.

Bị Lust trừng mắt, Pride cũng không dừng tay, y ung dung chậm rãi chèn ngón tay vào chỗ tư mật của người nam.

“Ngươi…”

“Ngươi chắc có chơi rồi.” Đầu ngón tay bạo quân tóc vàng co lại móc vào, sau đó kéo ra phía ngoài. “Phụ thân đại nhân nói “cùng chơi” không phải sao?”

Nei Bog khó chịu nhăn mày lại, Lust trong cơ thể hắn đã rất căng đầy, lại thêm ngón tay của Pride… Con thỏ say khướt rốt cuộc phát huy bản năng cảnh giác nên có của động vật ăn cỏ, hắn lắc lắc đầu, hỗn loạn tỏ vẻ cự tuyệt.

“Dừng tay… Ngươi sẽ làm father bị thương!”

“À? Vậy ngươi rời khỏi đi là được.”

Lust dùng ánh mắt trả lời: Nói những lời này, ngươi ngu ngốc à?

“Đừng như vậy.” Tiếng thanh niên tóc bạc trở nên vừa mềm vừa dính, cái loại phong tình như giận như không này sẽ làm người nghe hận không thể moi tim móc ruột thỏa mãn nguyện vọng của y. Nhưng thật đáng tiếc, kẻ y đối mặt không phải người bình thường.

Pride nheo mắt lại, mắt màu vàng tối trong nháy mắt hiện lên một chút mông lung, lại lập tức khôi phục sắc bén ban đầu. Quản gia kéo nụ cười lên, ngữ khí cũng trở nên nguy hiểm.

“Mời ngươi ra ngoài!”

Mệnh lệnh cường thế khiến người ta vô thức tuân theo, Lust lùi về sau một chút liền bất động.

Rất hiển nhiên, hai người đều chẳng làm gì nhau được. Nei Bog ở tâm bão dường như theo bản năng cảm thấy không ổn, lén lút muốn rời đi.

Lúc này, động tác của hai nguyên tội cùng tính chất lại hoàn toàn nghịch dấu trái lại nhất trí thần kỳ, Lust động đậy thắt lưng, Pride ấn vách thịt mềm mại vuốt nhẹ, thỏ liền nhũn eo.

“Quá tồi tệ… Ta cũng không muốn cùng ngươi đồng thời ôm father…”

“Kẻ hèn này cũng không muốn cùng những người khác đồng thời chia sẻ phụ thân đại nhân…”

Nhất là ngươi.

Đây là lời ngầm mà hai người nhất trí.

Dưới ánh nhìn chằm chằm của Lust, Pride dán sát Nei Bog, chậm rãi đưa mình vào trong cơ thể người nam.

“Không… Không ——”

Nei Bog quẫn bách lắc đầu, đau đớn làm men say bay đi mấy phần, hắn hỗn loạn nhìn Lust đối diện, lại nhìn Pride phía sau, dường như hoàn toàn không thể hiểu được tình huống hiện tại. Lust chỉ có thể liên tục khiêu khích điểm hưng phấn của Nei Bog, để chuyển sự chú ý của người nam đi.

“Ta thề…” Con thú tóc bạc xinh đẹp nghiến răng nghiến lợi nói. “Đợi sau khi kết thúc, ta sẽ giết ngươi.”

Bạo quân phớt lờ thẳng tiến, y và Lust đánh nhiều năm như vậy rồi, ai cũng không làm gì ai được.

Khó khăn lắm mới tiến vào hoàn toàn, Nei Bog ngây người cúi đầu nhìn xuống phía dưới, cái đầu hỗn độn làm gì cũng nghĩ không thông, thân thể mình sao có thể dung nạp đến mức độ này. Hắn nghĩ quá mức nhập tâm nên đau đớn bị thô bạo xé rách bay đi chút ít. Pride ghé vào vành tai người nam cười khẽ một tiếng, sau đó chậm rãi khởi động.

“Ah ——”

Nei Bog đau đến độ kêu lên, tiếp nhận hai kẻ xâm nhập đã là cực hạn, nếu còn động nữa thì quả thật cũng như xé hắn thành hai nửa từ dưới lên trên. Bạo quân Pride luôn làm theo ý mình không quan tâm người khác, trong mắt màu vàng tối sáng lên hưng phấn tàn bạo. Lust biết Nei Bog đau, y chỉ có thể làm Nei Bog đau tiếp, cho đến khi đau đến tê liệt, lúc đó mới thật sự là giải phóng.

“Father… Rất thoải mái… Rất thoải mái mà… Cho nên không đau… Ngươi cảm thấy rất thoải mái…” Giọng nói thì thào của Lust vang vọng bên tai Nei Bog, nói hết lần này đến lần khác như thôi miên, cho đến khi những lời đó thật sự tựa như biến thành hiện thực.

Lust thấy ánh mắt có chút mê đắm của Nei Bog, biết hắn đã được rồi. Yêu nghiệt tóc bạc liếm liếm khóe miệng, cũng bắt đầu cử động phần eo, đem dục vọng tiến nhập thật sâu.

“Father, chúng ta đến hưởng thụ đi.”

Edit by Alice

Nei Bog ngây ngốc nhìn chai rượu trước mặt, còn thanh niên tóc xám vẻ mặt vô tội, trước đó hắn đã từ chối lời mời tham quan hầm rượu của cặp song sinh.

Người nam trầm lặng xoay người rời đi.

Ác mộng một tinh chuyển trước đến nay vẫn còn tiếp diễn, khó khăn lắm mới có thể bò dậy từ trên giường, cái Nei Bog phải đối mặt chính là đủ loại lời mời về rượu. Nei Bog từ chối tất cả, hắn thề, đời này, hắn sẽ không đụng tới cái thứ rượu đáng chết kia nữa!

Trên đường đi, Nei Bog gặp Wrath hiếm khi ra khỏi nhà trúc.

Thanh niên kéo tóc trắng thật dài của mình đi tới, tay áo rộng rãi dường như đang ôm cái gì.

“Cha.” Wrath giơ vật trong tay lên. “Ta ủ một chút rượu, muốn uống không?”

“……”