Chương 72: Seventy-first Child

John sốt ruột nhìn đồng hồ, thằng kia trễ quá rồi. Lần nào cũng như vậy, thằng khốn tên Jimmy đó không lần nào đúng giờ cho được.

Trong hành lang rốt cuộc truyền tới tiếng bước chân cuống cuồng, John phẫn nộ quay đầu lại, rống to với người vừa tới.

“Lại nằm trên thân đàn bà mà không dậy nổi nữa sao, Jimmy! Qua đợt này, tao phải xin đổi cộng sự! Tao nhất định phải thoát khỏi cơn ác mộng là mày!”

Người tới cào tóc nâu rối bời của mình, tàn nhang trên mặt khiến y thoạt nhìn rất vô hại và vô tội.

“Ờ, xin lỗi cộng sự!” Thanh niên tóc nâu mỉm cười nịnh nọt John phẫn nộ. “Tao không phải đã đến rồi sao! Là thế này, vì tao bất cẩn quăng mất SGPS của tàu Noah, mày cũng biết Noah lớn tới bao nhiêu mà, cho nên… Hì hì…”

John dùng ánh mắt “mày tưởng tao ngu hả” nhìn Jimmy. “Lý do lần này thật sự không tồi, nhưng mày tại sao không tháo SGPS trên cổ tay xuống trước, như thế sẽ thuyết phục hơn một chút!”

Jimmy khảy cái vòng trên cổ tay một cái, sau đó lộ ra vẻ mặt tỉnh ngộ.

“Ây chà chà, đừng để ý nhiều như vậy mà ——”

“Tao thề, tao mà thấy mày tới trễ nữa, tao sẽ khiến cho mày vĩnh viễn không dậy được!” John bị kéo đi về phía trước vẫn còn lẩm bẩm oán giận.

“À há ” Thanh niên cười, khuôn mặt bình thường trong bóng đêm lại có vẻ có chút yêu dị. “Thật ra cũng không cần mày mất công lo lắng!”

“Vì…”

John không thể tin được ngã xuống đất, cổ vặn vẹo thành một góc độ quỷ dị.

“Cộng sự của mày sớm đã không dậy được nữa rồi!”

Thanh niên tóc nâu ngồi xổm xuống mỉm cười nói, lấy ngón tay chọc chọc con mắt chết không nhắm mắt của John. Lúc ngẩng đầu lên lại, tàn nhang trên mặt thanh niên sớm đã biến mất, hai lúm đồng tiền nho nhỏ có vẻ vô cùng say lòng người trên khuôn mặt đoan chính thanh tú.

“Papa, ngươi đang chơi trốn tìm với ta sao?” Envy hai tay cắm trong túi quần, từng bước tiến về phía bóng tối. “Cũng không sao cả, ta sẽ tìm được ngươi, papa!”

[FatherbyĐồi]

Thiếu niên tóc lam mang miếng bịt mắt bên phải đẩy cửa phòng Lanna ra, từ sau khi Lanna rốt cuộc có được cái nàng muốn, người phụ nữ này liền nhốt mình trong phòng, ai cũng không chịu gặp.

Vừa vào cửa đã có thể nghe thấy tiếng nôn mửa mơ hồ truyền đến, Greed đứng bên giường, mắt trái không bị miếng bịt mắt che khuất lẳng lặng nhìn hướng phòng rửa mặt. Chỉ chốc lát sau, Lanna liền tái mặt đi ra, trong nháy mắt nhìn thấy thiếu niên tóc lam, trong mắt nàng hiện lên kinh ngạc, còn một chút căm hận khó mà nói rõ. Nàng thật sự không muốn nhìn thấy con của kẻ đó, dù bộ dạng Turtle Dove không giống gã chết tiệt ấy chút nào, nhưng nàng vẫn sẽ nhìn thấy bóng dáng kẻ kia trên người đám trẻ, khiến nàng kinh tởm, khiến nàng căm hận.

“Dove, sao con lại tới đây?”

“Mẫu thượng!” Dove từng bước đi tới trước mặt Lanna, ngước khuôn mặt quá mức xinh xắn và mơ hồ giới tính kia lên, âm thanh trong trẻo du dương mang chút giọng mũi nho nhỏ, như đang làm nũng. “Người thích ta chứ?”

“Đương nhiên, đương nhiên thích, cục cưng của ta!” Lanna không chút chần chừ, trả lời theo phản xạ.

Dove vươn hai tay. “Ôm Dove đi!”

Lanna do dự một lát, cúi người ôm lấy thân thể mảnh khảnh của thiếu niên, sau đó liền buông ra.

“Xoa Dove đi!”

Kinh ngạc trong mắt Lanna càng lúc càng đậm, sắc mặt của nàng có chút thất thường, nhưng cuối cùng vẫn đưa tay đặt lên đầu Dove, qua loa xoa xoa. Thiếu niên lộ ra vẻ mặt hài lòng và thỏa mãn, lúc Lanna thu tay về, Dove lại ngước đầu lên, mắt ướt át như một con thú con.

“Hôn Dove đi!”

Lanna cứng ngắc. “… Đừng được voi đòi tiên!”

Dove chớp chớp mắt. “Mẫu thượng, người chưa từng hôn Dove!”

“Cho nên con đang trách ta à?”

“Dove không có.”

Thiếu niên tóc màu lam nhạt liền đứng đó như vậy, ngơ ngác nhìn mẫu thân của mình.

—— Cô phải cẩn thận đấy, cẩn thận kẻo cuối cùng trên thế giới này chỉ còn lại Greed chứ không phải Turtle Dove của cô đâu ——

Lanna bỗng dưng cảm thấy có chút sợ hãi, nỗi hoang mang vô căn cứ này làm nàng cúi xuống, ấn một nụ hôn lạnh nhạt lên trán Dove.

Dove lấy tay để lên cánh môi nhạt màu của mình, mắt cong cong. “Hôn chỗ này, mẫu thượng!”

Lanna đột ngột ý thức được, thiếu niên trước mắt đang thỉnh cầu chuyện giống như chuyện ở khu nuôi dưỡng tầng dưới chót ngày đó, phụ thân dơ bẩn kia và đứa con của hắn —— cảm giác buồn nôn và phẫn nộ mạnh mẽ trào lên, Lanna xoay người chạy về phòng rửa mặt. Tiếng nước chảy ào ào truyền đến cách một bức tường, còn tiếng la thét chói tai biến đổi âm điệu của người phụ nữ.

“Cút cho ta! Cút ngay cho ta ——!!!”

Thiếu niên ấn miếng bịt mắt của y, không nói một lời rời khỏi.

[BetabyWeen]

Thiếu niên tóc lam mang miếng bịt mắt bên trái đẩy cửa phòng Nei Bog ra, sau trận mập hợp khó chịu kia, Lanna liền nhốt người nam trong phòng, không cho phép đi ra.

Vừa vào cửa đã có thể nhìn thấy Nei Bog ngồi phát ngốc trên giường, sau khi nghe tiếng, người nam quay đầu lại, trong nháy mắt nhìn thấy thiếu niên tóc lam, con mắt đen sẫm run nhẹ một cái, lại lập tức khôi phục bình lặng.

“Greed!”

“Phụ thượng!” Greed đi tới bên giường, ghé sấp trên mép giường, nghiêng đầu nhìn lên phụ thân y. “Ngài thích ta chứ?”

“……”

“Thích chứ?”

“… Ngươi cần ta không?”

“Vâng, cần chứ, phụ thượng, ngài thích Turtle đi, Turtle đợi rất lâu rất lâu, mới thấy được phụ thượng!”

Greed ngửa đầu, mắt phải lộ ra mang khát khao ướt át, không ai có thể cự tuyệt ánh mắt như thế. Nei Bog như bị mê hoặc, sờ nhẹ lên tóc màu lam nhạt của thiếu niên, cảm giác mềm nhuyễn kia khiến người ta luyến tiếc không muốn tách rời.

“Ta sẽ thích ngươi! Thứ ta có thể cho các ngươi, chỉ là như vậy!”

Greed cong mắt lên, cọ cọ lòng bàn tay Nei Bog, sau đó leo lên giường.

“Ôm Turtle đi!”

Nei Bog trầm lặng ôm lấy thân thể mảnh khảnh của thiếu niên, tựa đầu chôn trong hõm vai Greed, thở cực nhẹ. Greed thỏa mãn ôm vòng qua thắt lưng phụ thân, ghé sấp trên người người nam ngẩng đầu lên.

“Hôn Turtle đi!”

Nei Bog không cự tuyệt, ấn môi lên trán thiếu niên.

Greed lấy tay để lên cánh môi nhạt màu của mình, mắt cong cong. “Hôn chỗ này, phụ thượng!”

Nei Bog tạm dừng trong chốc lát, sau đó hôn lên mảnh mềm mại kia. Môi mềm cọ xát lẫn nhau một cái, Nei Bog liền muốn rời đi. Greed vươn tay ấn gáy người nam lại, làm hai đôi môi vừa mới tách rời trong nháy mắt lại dán khít với nhau. Y giống như một đứa trẻ tò mò phát hiện trò chơi mới, môi và môi dán với nhau đã không thể thỏa mãn y, đầu lưỡi vươn ra, thêm một lớp nước bóng cho cánh môi có chút khô nhám của người nam, sau đó dần dần xâm lấn.

Nei Bog không phối hợp, cũng không có cự tuyệt, người nam nhìn gương mặt gần trong gang tấc kia, làn da nhẵn xinh ở khoảng cách này cũng không thấy được lỗ chân lông, miếng bịt mắt y tế vẽ hình cái sọ che khuất mắt trái, chỉ có thể nhìn thấy mắt phải màu tím hạnh phúc nheo lại như một con mèo.

“Hóa ra Lust cùng phụ thượng làm chuyện thoải mái như vậy à, Greed cũng muốn nữa!”

“Phụ thượng.” Thiếu niên dùng trán chạm vào Nei Bog, ngay cả hơi thở cũng giao hòa thành một thể.

“Lust nói không sai, ngài chính là độc dược! Nguyên tội của Turtle sắp sửa bị dẫn ra…”

“Muốn ôm nhiều hơn nữa, muốn xoa nhiều hơn nữa, muốn hôn nhiều hơn nữa, muốn nhiều hơn nữa, nhiều hơn nữa và nhiều hơn nữa, tất cả mọi thứ thuộc về phụ thượng ——”

Tác giả có chuyện muốn nói: Dưới đây là tài liệu.

1. Baal: Hắn ta là con quỷ thống trị vùng đất phía Đông. Hắn ta có thể ban cho chủ nhân của hắn khả năng tàng hình và sự thông thái vô tận. Hắn ta thường xuất hiện với cái đầu của người, của ếch hoặc của mèo, hay đôi khi là với cả ba cái đầu đó. Hắn ta có một giọng nói khàn khàn. Baal lãnh đạo 66 binh đoàn quỷ.

2. Agares: Ông ta là công tước của một vùng đất phía Đông. Ông ta mang dáng vẻ của một ông già hiền hậu, chậm chạp cưỡi trên lưng một con cá sấu và đậu trên tay ông ta là một con chim ưng. Tuy có vẻ lù đù chậm chạp, ông ta có khả năng làm chậm mọi sinh vật, bắt về những kẻ đào tẩu, hiểu được tất cả mọi ngôn ngữ, phá hủy danh dự và nhân phẩm của con người. Ông ta cũng có thể gây ra động đất. Ông ta đến từ Hội Nhân Phẩm (Order of Virtues.). Agares lãnh đạo 31 quân đoàn quỷ.