Ánh đèn màu xanh lục lờ mờ chập chờn liên tục, tấm biển viết ba chữ “Khu nuôi dưỡng” âm u treo ngoài cửa, một đốm khả nghi bắn lên trên đó, hai nửa trên dưới của cửa đen mun mở ra như miệng quái vật, chờ nạn nhân tiến vào.
Nei Bog quay đầu nhìn bên cạnh, Lanna dường như ý thức được ánh mắt của hắn, xoay mặt qua lộ ra một nụ cười ái muội bất minh với hắn.
“Vào thôi!”
Nei Bog liếc phía sau, hai thiếu nữ —— không, phải là một thằng trap () nhìn như thiếu nữ và một thiếu nữ tóc ngắn y như mèo trầm lặng đi ở phía sau, không nhanh không chậm tập trung vào hắn, chỉ cần người nam có một động tác khác thường, vũ khí của họ sẽ tức khắc bổ vào thân thể hắn.
“Còn chưa vào sao?”
Lanna đã ở bên trong cánh cửa, cặp song sinh lẳng lặng theo sát sau mẫu thân, từ lần gặp mặt thứ hai đó, người phụ nữ này liền cấm cặp song sinh đến gần phụ thân bọn họ.
Nei Bog bước vào cửa đen, gió đập vào mặt mang chút mùi ẩm ướt, khiến người ta chỉ có thể nghĩ đến thi thể rữa nát lên men dưới nền đất âm u. Đây là một không gian hình ống rộng lớn, từng vòng cầu thang xoắn ốc men theo vách tường của hình trụ dẫn xuống phía dưới, trung tâm của không gian hình ống là những tầng ngục giam, xếp chồng ở bên dưới như một ngọn tháp, trong bóng đen âm u của *g sắt truyền đến đủ loại âm thanh và mùi vị bất minh.
“À há Mọi người đến rồi à!”
Một đĩa bay cỡ nhỏ bay đến, lượn quanh Nei Bog mấy vòng, liên tục phát ra tiếng cảm thán “Chậc chậc”, cuối cùng đĩa bay dừng trước mặt mọi người, phần trên mở ra, chiếu ra hình chiếu của một lão già quái dị.
“Lần đầu gặp mặt, phụ thể!” Trên khuôn mặt rất tròn của lão già lộ ra một nụ cười trơn bóng. “Kẻ hạ đẳng này là Selim!”
“Selim, đừng nhiều lời vô nghĩa!” Lanna sốt ruột bước lên cầu thang đi xuống. “Nếu không nói mau, “hắn” ngay cả xương cũng không còn thừa lại!”
“Chúng ta cứ vâng theo ý của phu nhân đi!” Đĩa bay lắc lư bay xuống phía dưới. “Đến nào, phụ thể, ta cho cậu thấy kỳ tích của thế giới này!”
Hai người phía sau đang lặng lẽ thúc giục, Nei Bog từng bước đi xuống phía dưới. Độ cao từ từ giảm đi, toàn bộ *g giam ở tầng cao nhất cũng dần hiện ra trước mặt Nei Bog. Có chút bất ngờ chính là, trong không gian rộng lớn của *g giam không có nhốt sinh vật hình thù kỳ quái bất minh nào cả, chỗ đó chỉ giam giữ vài người, họ ở riêng rẽ trong các góc nhà giam, nghe thấy tiếng Nei Bog phát ra, mấy người trong đó chỉ hơi nhấc mắt liếc bên này một cái, sau đó lại hạ xuống không thèm quan tâm.
“Ta hy vọng cậu không hiểu lầm!” Đĩa bay vòng trở lại, ảnh ảo của lão già đứng trên cầu thang sóng vai với Nei Bog, vẻ mặt lão là hiền lành, ánh mắt lão là yêu thương. “Họ cũng không phải là sinh vật cấp thấp như cựu nhân loại, sau khi liên tục trải qua tiến hóa cùng hoàn thiện, họ đã đạt đến Level A, là hoàn toàn mới, không gì sánh kịp! Bảy mươi hai ma thần đáng yêu kia của ta chính là quân đoàn tạo thành từ bọn họ, ha ha… Bất quá có một bộ phận không nghe lời cho lắm, chuyện này khiến ta có chút hao tâm tổn trí, chỉ có thể nuôi họ ở đây để làm nguội…”
Nei Bog bước nhanh vượt qua Selim đã bắt đầu lẩm bẩm tự nói, hắn từ rất lâu trước đó đã rút được kinh nghiệm, đừng nói đạo lý gì với mấy thằng khoa học điên —— họ chỉ sống trong thế giới của mình, cả thế giới chỉ có bọn họ là đúng. Lúc đi qua tầng thứ nhất, thiếu nữ và trap theo sau Nei Bog nhìn nhà giam đối diện một cái, ánh mắt có chút phức tạp.
“Đây là Level B, cậu xem, họ đã rất tiếp cận hình dạng người bình thường…”
“Level C còn ở vào giai đoạn tái tổ hợp gien, cho nên hình dạng lúc này của họ rất đa dạng về chủng loại…”
“Trông thấy bướu thịt đó chứ? Level D đáng yêu kia đang bành trướng thân thể để đủ khả năng tiếp nhận tái tổ hợp gien…”
“Chậc chậc, nhìn thấy không? Level E là cấp bậc thấp nhất, người bò sát màu đỏ này chỉ cao cấp hơn nhân loại một chút…”
Dọc theo đường đi, đĩa bay bên cạnh Nei Bog liên tục lải nhải, Nei Bog không nói một lời đi xuống phía dưới, càng đi xuống càng có nhiều sinh vật hình dạng méo mó chỉ đập vào mắt hắn một chốc, liền bị thờ ơ bỏ lại phía sau. Mãi đến khi Nei Bog bước xuống mặt sàn tầng dưới chót, ở đây thật sự quá tối, chỉ có thể miễn cưỡng nhìn thấy đối diện là một dãy lan can quấn vòng thành tường vây, trong bóng tối ảm đạm phản xạ ra ánh quang của chất vô cơ. Cặp song sinh Greed im lặng đứng ở đầu cầu thang, trầm mặc nhìn chăm chăm Nei Bog, mắt tím phảng phất như đang nói lên gì đó.
“À, đã đến đây rồi sao?” Đĩa bay bay thẳng về phía bóng tối đối diện. “Phụ thể, ta giới thiệu cho cậu một chút, những Level S đặc biệt đó.”
Selim trên hình chiếu vẻ mặt vui vẻ, hưng phấn vung vẫy tay. “Mỗi khi từ một cấp nhảy lên cấp sau, như từ Level C nhảy lên Level B, sẽ có một tỷ lệ cực nhỏ sinh ra đột biến, thân thể họ chịu không nổi rồi bị hủy hoại, sau đó biến thành Level S. Cậu có biết, những Level S đó có tỷ lệ não được khai phá lớn tới bao nhiêu không? 75%! Họ giống như một thiết bị thu phát tín hiệu làm bằng não bộ, có thể phân tách ra, bất cứ lúc nào cũng có thể ký sinh lên người sinh vật khác, sau đó tùy ý khống chế tất cả —— Đương nhiên, muốn duy trì kiểu tiêu hao năng lượng này của não, họ cần đồ ăn…”
“Cuối cùng cũng đến!” Lanna cắt ngang màn diễn thuyết hưng phấn của Selim, nàng đứng trước *g giam ngoắc ngón tay với Nei Bog, cười cực kỳ quyến rũ. “Qua nhìn đi, bất ngờ hạng nhất mà ta chuẩn bị cho ngươi.”
Nei Bog đứng tại chỗ không nhúc nhích, hắn nhìn *g giam trong bóng tối, cảm thấy nó đang giương nanh múa vuốt cười nhạo hắn: Thấy quen không, cái cảnh này? Đến nào, đến ôn lại một chút đi nào, mau nhớ lại đi, lúc trước ——
Hắn không nhớ phía sau còn hai người đi theo, thế là khi bị đẩy ngã lên lan can, hắn vẫn đang ở vào một trạng thái thất thần.
“Đến nào!” Tiếng Lanna ở phía sau ác ý vang lên. “Đến nhìn đi nào, con ngươi đang đợi ngươi đấy!”
«Đến nào.» Emerson trong ký ức đang nhẹ giọng kêu gọi. «Đến nhìn đi, đây là một nửa của cậu.»
Sau đó, hắn trong quá khứ nhìn thấy đứa con chỉ còn lại một khối xương và máu thịt.
Nei Bog nắm lan can trượt xuống ngồi sụp dưới đất, không khí ẩm ướt lạnh lẽo đập vào da mặt, mùi máu tươi và mùi thối rữa tràn ngập xoang mũi. Bóng tối đối diện đang khẽ thì thào, sau đó hắn mới phát hiện, không phải bóng tối đang thì thào, mà là trong bóng tối, có âm thanh của cái gì đó —— đang kỹ lưỡng gặm rỉa một cái khác —— chẳng hạn như xương ——
Lạo rạo… Rắc… Bập… Ực…
Tiếng nuốt “ực” cuối cùng vang vọng rõ ràng bên vành tai Nei Bog, Nei Bog nhìn thẳng vào mảnh bóng tối kia.
“À, là… Father sao…?”
Trong bóng tối truyền đến một tiếng cười khẽ, trầm thấp, khàn tắt, triền miên mà dịu dàng.
“Father… Ngươi đến tìm ta à…”
Nei Bog mở to mắt, mở to đến mức mắt cũng bắt đầu chua xót, chỉ có thể miễn cưỡng nhìn thấy trên mặt đất cách đó không xa, có ánh sáng màu bạc u ám đang khẽ loáng thoáng.
“Ta vui lắm đó, father…”
Sau đó, hắn trông thấy đứa con bị cắn gặm đến mức rách nát không trọn vẹn kia.
Tóc bạc hỗn loạn rời rạc khoác trên bờ vai thiếu một khối của thanh niên, đại bộ phận trong đó bị nhuộm thành màu đỏ, thuốc nhuộm do máu làm thành. Trên tóc, trên mặt, trên người, khắp nơi đều là vết bẩn, vết máu và dấu răng, tóc bạc bết máu khô cứng che khuất mắt phải Lust, chỉ có thể nhìn thấy trên gò má vốn hoàn mỹ không tì vết kia liên tục có máu tươi chảy xuống, chảy xuống chảy xuống, đi qua cái cổ bị xé rách, đi qua *g ngực đầm đìa máu me —— cho đến khi chảy vào cái lỗ lớn trên bụng, tô lên một phần đỏ tươi cho ruột màu xanh lộ trong không khí —— phía dưới bụng, chỉ còn lại một mảnh thịt nát vụn.
Lust vươn tới sát mép *g giam, hai tay xuyên qua lan can xoa mặt Nei Bog, dùng sức lại không mất đi sự dịu dàng kéo mặt người nam qua. Nei Bog có thể cảm nhận rất rõ cảm giác đặc dính trơn ướt trong lòng bàn tay kia.
“Father…”
Thanh niên tóc bạc dùng sức hôn lên đôi môi tái nhợt, mấp máy cười yêu dị, phóng đãng mà suồng sã. Đầu lưỡi ấm mềm cạy mở cánh môi người nam, cảm thấy người nam không cự tuyệt, thậm chí có thể nói là phối hợp —— yêu tinh tóc bạc cong mắt sóng gợn, dùng sức ấn phụ thân về phía mình, đầu lưỡi tươi hồng triền miên liếm hết từng góc trong miệng người nam, bắt được đầu lưỡi ngơ ngác bối rối dè dặt tới gần kia, liều chết triền miên. Mùi máu tươi nồng nặc tràn ngập khoang miệng hai người, nhưng ai cũng không muốn thả ra, Nei Bog thậm chí cảm thấy mùi máu tươi kia bị hút vào nội tạng, sắp thiêu hắn thành tro tàn.
Tiếng nước vang trong bóng tối bị không gian vắng lặng phóng đại lên vô số lần, tình sắc * tà đến vô lý. Lanna sắc mặt thất thường, đĩa bay của Selim không thấy bóng dáng, trap và thiếu nữ tóc ngắn kinh hoảng đến độ trợn mắt há hốc mồm, cặp song sinh xinh xắn nghiêm túc nhìn hai người hôn môi trong bóng tối, đột ngột đều giơ tay ấn miếng bịt mắt của mình.
“Ngươi ở đây, thật sự là… Quá tốt rồi…”
Lust buông Nei Bog ra, từ khóe miệng Nei Bog liếm đến vành tai, ái muội cười khàn đục. Nei Bog chỉ có thể cố sức hít khí, muốn làm tiếng thở của mình trong bóng tối có vẻ không nổi bật và khó khăn như vậy.
Sau đó thân thể Nei Bog cứng ngắc, hắn mở to hai mắt, kinh ngạc nhìn bóng tối phía sau lưng Lust, một con mắt khổng lồ cao bằng một người bỗng dưng xuất hiện —— hoặc nói mở ra, đồng tử của nó là một cái vệt ngang, tròng mắt màu da cam lạnh lẽo nhìn chòng chọc bên này. Đây như một tín hiệu, trong bóng tối bên kia lan can, vô số con mắt nhỏ chi chít mở ra, trải khắp xung quanh con mắt lớn như sao trên trời. Bị trăm ngàn con mắt đồng thời nhìn chăm chăm, quả thật sẽ khiến người yếu bóng vía phát điên trong chớp mắt.
“Father.” Bên vành tai truyền đến tiếng cười khẽ của Lust. “Ta không sao đâu!”
Nei Bog bất ngờ không kịp đề phòng, bị đẩy mạnh ra, cùng lúc đó, những con mắt trong bóng tối đột ngột ào ào xông tới, nháy mắt nhấn chìm bóng dáng thanh niên. Nei Bog giống như một con thỏ ngốc nghếch bị đèn chiếu vào, ở nguyên chỗ mắt mở trừng trừng nhìn mọi chuyện xảy ra trong nháy mắt.
Nei Bog há miệng thở dốc, hắn tưởng hắn sẽ giống như trong quá khứ, gào thét xé gan xé phổi, nhưng âm thanh gì cũng không có phát ra —— hắn thậm chí ngay cả khóc như trước kia cũng không làm được.
“Azz, thật đáng tiếc, một báu vật thượng hạng cứ biến mất như vậy.” Trong tiếng nói của Lanna có niềm vui không chút che giấu. “Thật sự là con ngoan, lúc trước rõ ràng có thể chạy thoát, vừa thấy phụ thân bị bắt cóc, lập tức liền ngoan ngoãn đuổi tới đây!”
Thấy thân thể Nei Bog dường như run lên một cái, sự hưng phấn trong mắt Lanna lại càng sáng ngời, nàng đạp trên giày cao gót đi tới phía sau Nei Bog, từ trên cao nhìn xuống người nam dưới đất, mỗi chữ ngừng một chút, ác ý nói.
“Ngươi thấy rõ sự vô dụng của mình chưa, ngươi cái gì cũng không làm được, cái gì cũng không thể cứu về.”
Nei Bog giữ nguyên tư thế bị đẩy xuống đất, hai cẳng tay hơi chống nửa người trên, người nam nhấc đầu quay về phía sau đối diện ánh mắt nhìn xuống của Lanna, dưới tóc ngắn đen đến mức không một chút bóng tóc, là làn da trắng bóc đến kinh người.
“… Cô nói sai rồi!” Trên khuôn mặt tái nhợt của người nam lại lộ ra cái nụ cười kỳ quái đó, hi hi ha ha, vô tâm hờ hững. “Thật ra tôi cũng có thể làm một chút gì đó, chẳng hạn như, làm cô.”
Trong mắt người phụ nữ tức khắc tràn ngập căm hận và phẫn nộ đen tối.
“Đến nào!” Nei Bog cười trơ trẽn, đôi môi bị máu sơn thành đỏ tươi nhếch lên, trong bóng đêm cong thành độ cong đỏ tươi quỷ quyệt, trong ánh mắt tối đen có chứa cảm xúc không chút khác biệt với Lanna.
“Chúng ta tới làm tình đi, tôi có hứng thú!”
Tác giả có chuyện muốn nói:
9. Paimon: Hắn là người gần gũi với Lucifer hơn bất kì ai khác. Hắn xuất hiện dưới hình dạng một người đàn ông cưỡi lạc đà với một cái vương miện trên đầu, có một giọng nói ồm ồm, tiếng nói rất to. Hắn hiểu biết về âm nhạc cũng như mọi môn khoa học khác và có khả năng nhìn ra mọi bí mật. Hắn được coi là một trong những vị vua mạnh nhất của Địa ngục. Paimon lãnh đạo trên 200 quân đoàn quỷ.
() Trap là một thuật ngữ trong anime và manga, chỉ những nhân vật nam có bề ngoài xinh đẹp y như con gái, thường khiến người ta nhầm là con gái. Ví dụ như Kazuki Fuuchouin trong Getbackers, Akari trong Samurai Deeper Kyo, Count D trong Pet Shop of Horrors,…