Vừa mở mắt ra cái đầu tiên Hạ thấy là khuôn mặt càng ngày càng gần của Lục
- Cậu làm cái gì vậy ? - Mặt cô vừa tỉnh ngủ liền nóng ran
- Mẹ kêu tôi lên gọi cậu xuống ăn sáng nhưng cậu ngủ say quá gọi kiểu gì cũng không dậy - Lục nhìn không dám nhìn thẳng mặt cô
Hạ nghe vậy liền ra dấu cho cậu đi ra , Hạ không muốn mới sáng sớm đã nhìn khuôn mặt lạnh ấy . Cô bước xuống giường đi đến kệ để quần áo .
Thật là.... Dì Lâm đã đổi hết đồ của cô thành váy rồi chỉ còn vài chiếc quần thôi
Cái màu trắng này quá hở , cái màu đen này quá ngắn , cái màu đỏ này quá chói . Chỉ còn cái màu hồng phấn dài qua gối , trễ vai đành mặc vậy - Cô thầm nghĩ
Đây là lần đầu tiên sau hôm mẹ cô bệnh mà cô nhìn lại thân thể mình , thật là khuôn mặt thì nhỏ hơn trước rất nhiều nhìn cô bây giờ rất ốm xương quai rất đẹp . Không hiểu sao , người ta còn lo lắng càng xấu đi còn cô thì ngược lại
Cô bước xuống nhà với mái tóc xõa kèm theo đôi sandal màu trắng nhìn dịu dàng hơn thường
- Dì Lâm , con vào trường ăn cũng được . Con lỡ hẹn với bạn rồi , con xin lỗi - Cô cúi đầu lễ phép nói
- Không sao , con đi nhanh để bạn chờ . - Lâm Ngọc vui vẻ nói
- Chú quản gia , đưa Tiểu Hạ đi đi - Lâm Ngọc nói
- Vậy còn con ?- Lục ngơ ngác
Thường thì chú quản gia sẽ đưa anh đi nhưng hôm nay không lẽ phải đi cùng cô
- Đi bộ , con gái người ta nói chuyện , đi chung phiền người ta lắm - Lâm Ngọc nhìn anh nói
Haizz, tưởng mẹ không ác đến thế ai ngờ được .......
- Không sao Dì à , cho cậu ấy đi xe đi , con đi xe Bus là được - Cô vui vẻ nói rồi tiến ra khỏi cửa
- Đứa con trai này ..... Cả con gái con cũng không biết khách sáo à - Mẹ anh cạn lời
Anh cũng không quan tâm , đi thẳng ra xe của Chú quản gia . Mẹ anh bây giờ chỉ biết con dâu , con dâu đâu thương anh như lúc trước
- Hạ à , cậu chết với tôi - Lục cười bí hiểm
........................................................................
Haizz xém nữa là phải đi chung với Lục rồi - Cô suy nghĩ
- Này bà thím tôi , đi lên nhanh sắp trễ rồi - Hy thúc giục cô
Cô không nói lẳng lặng đi lên . Không biết phải đối mặt với anh như thế nào , bây giờ trong mắt anh cô là một kẻ hám lợi , chứ anh không màng cô có thích anh hay không , phải chi mẹ cô không gặp chuyện , phải chi gia đình cô thật giàu có thì cô đâu phải như thế này
Nhìn Hạ suy nghĩ Hy lo lắng hỏi:
- Cậu không sao chứ ? Có việc gì cứ nói mình , tuy gia đình mình không giàu lắm nhưng cũng có danh tiếng , cần gì cứ nói đừng giấu trong lòng - Hy nói
- Tớ ổn , rất ổn nhưng khi cậu biết một việc tớ sợ....cậu sẽ không ổn - Hạ lo
- Chuyện gì ? - Hy tò mò
- Thì là....- Hạ chưa nói đã có tiếng thông báo của xe
- Đã đến trạm , ai xuống thì bấm chuông . Đã đến trạm......
Hy bấm chuông rồi đi xuống quên mất Hạ định nói gì
- An Sơ Hạ ! Cậu dám làm thế à - Lục nhìn thấy cô liền đuổi theo
Cô theo quán tính chạy về trước , cũng không biết mình đã làm gì sai . Cô thét lên :
- Hàn Thất Lục , tớ không biết đã làm gì nhưng.....cậu có thể dừng lại không - Cô chạy mệt đến nỗi nói không tròn câu
- A .....- Tiếng thét của cô
Hôm nay cô quên là mình mang sandal cao , chạy nhanh quá liền bị ngã. Chắc nhẹ lắm cũng là trật chân
- Cậu có sao không ? -Lục chạy lại hỏi
- Tớ không.....- Cô khuôn mặt khó chịu
- Tớ bế cậu - Lục không cần sự đồng ý của Hạ liền bế cô
- Đưa tớ cái nón của cậu đi - Cô bình tĩnh nhưng khuôn mặt có chút gượng
Lục đưa Hạ liền đội nhanh để che đi khuôn mặt của mình . Cô cũng rất xinh không thua ai trong trường nhưng cô sợ nếu biết cô là vợ tương lai của anh thì có còn ai muốn làm bạn với cô ?
- Lục bế ai kìa ? - Mọi người bàn tán
- Cô gái đó nhìn cũng rất xinh
- Lục và cô gái đó có chuyện gì không nhỉ ? - Mọi người thắc mắc
Hạ im lặng , không nói lời nào , Lục bế Hạ về phía nhà xe vì cô có hẹn với Hy
- Hạ à !- Hy chạy lại với nét mặt vui vẻ
-Đây là ...Lục sao ? - Hy ngạc nhiên
- Hy à ! Tớ ...tớ cần tiền , tớ muốn giúp mẹ nên tớ mới đồng ý hôn ước . Tớ biết cậu thích Lục , tớ sẽ tránh xa cậu ấy- Mắt Hạ rưng rưng không biết vì sao
- Cậu ngốc thật , tớ chỉ là một phần muốn tăng fan thôi, Lục đẹp thì có đẹp không phải kiểu tớ thích - Hy kí đầu cô
- Thật sao ? Cậu nói thật chứ ?- Hạ khuôn mặt có vài nét vui
Cô vui mừng vì cô không muốn cướp đi người mà bạn mình thích cũng không muốn vì một người con trai mà mất đi tình bạn . Cô đỡ vài phần lo lắng
- Hy à ! Tớ đau chân , hôm nay chắc là không vào được với mẹ , gia đìnhcậu giúp tớ được không ? - Cô ân cần hỏi
- Đương nhiên , mẹ tớ cũng định vào thăm mẹ cậu vài hôm - Hy vui vẻ nói
- Được vậy thì tốt quá mà hôm nay cậu đến nhà ở với tớ một hôm đi , Dì Lâm cũng rất dễ thương nên không sao đâu
-Được thôi, nghe cậu nói vậy chắc chắn là chán rồi chứ gì- Từ nhỏ đến giờ Hy luôn là người hiểu cô
- Vậy đi nhanh lên Lục đợi tí nữa là sẽ mắng tớ đấy - Hạ lo
Hy dìu cô lên xe , Lục thì mở cửa cho cô . Hôm nay đối với Hạ không có gì gọi là tuyệt vời hết , cô chỉ cảm thấy tuyệt vời khi có mẹ có tất cả kể cả Lục
Xe đi chầm chậm đến khoảng 15 phút cũng đã tới , hôm nay đặc biệt lạ thường , cửa Hàn Gia thì được trang trí nhiều hoa , người làm ai nấy đều rối khiến cô thấy lạ liền hỏi Lục :
- Hôm nay có chuyện gì thế ? - Cô nhìn Lục
- Hàn Thất Ngôn về- Lục trả lời
- Là Hàn Thất Ngôn ? - Hy thốt lên
- Cậu biết cậu ta à ? - Hạ hỏi
- Chắc là thế , cậu ta đi du học cũng lâu rồi - Hy bình tĩnh nói
Hàn Thất Ngôn là người mà Hy thích , Hy biết Ngô cũng lâu rồi tuy chỉ là tình cờ nhưng không bao giờ Hy quên được Ngôn
-Tiểu Hạ , con lên phòng chuẩn bị đón khách đi , dẫn cả bạn lên chuẩn bị nữa - Lâm Ngọc tiến lại bảo
- Đi thôi Hy , chúng ta lên chuẩn bị nào , cả Lục nữa - Hạ vui vẻ nói
Đây là lần đầu cô dự tiệc với tư cách con dâu Hàn gia , cũng nên chuẩn bị chu đáo tí . Hạ thường không trang điểm đã đẹp , nếu trang điểm chắc là không ai bằng rồi
- Chú ơi , lấy giùm con vài cây son và phấn nha - Hạ nhờ chú quản gia
- Cô Hạ lên trước đi, tôi đem lên liền -Chú quản gia tươi cười
-Hy à ! Chúng ta nhanh lên tí - Hạ thúc