Chương 12: Xem Tôi Là Thay Thế ?

________ Bảy năm sau ________

Hôm nay là ngày đầu tiên về sau bảy năm cô và mẹ đi nước ngoài . Ngoài hai người ra còn có cô bé dễ thương , hóm hỏm vài ngày nữa là tròn bảy tuổi . Cô bé đó tên là Hàn Thất An . Đúng , chính là con của Hàn Thất Lục nhưng cô không cho anh biết chỉ đơn phương đặt tên .

Từ trên máy bay bước xuống ai ai đều nhìn ngó mẹ con nhà này , người thì khen mẹ đẹp , người thì khen con đẹp .

- Mami , sao ai cũng nhìn chúng ta thế - Thất An hỏi

- Mami không biết , mà con về đây không được dành ăn với mami đó - Hạ phùng má

Bây giờ đã 26 , 27 tuổi rồi nhưng Hạ vẫn trẻ con như xưa . Cô về lần này không nói cho ai biết cả , bây giờ tiền thì cô không thiếu , cô quyết vài ngày nữa mua lại căn nhà cũ mà mình và mẹ từng sống . Lỡ hứa với Lâm Ngọc là nếu có về nước thì phải đến Hàn Gia trước nên cô liền bắt Taxi .

Đến trước cổng Hàn Gia , cô ngập ngừng suy nghĩ có nên vào không, thì Nhi trong nhà nhìn ra đã thấy cô , liền lấy điện thoại gọi :

- Về thì vào đi , chứ đứng đó làm gì - Nhi nói xong liền cúp máy

Cô bấm chuông , Lâm Ngọc ra mở cửa thấy cô liền vui mừng phát khóc .

- Hạ , con về lúc nào . Còn mẹ Hạ nữa , lâu rồi không gặp mọi người - Lâm Ngọc nói

- Đưa dì , con cũng mới về sáng nay - Hạ tươi cười

- Vào nhà , vào nhà rồi nói. Mà cô bé này là............- Lâm Ngọc nghi ngờ

- Cháu là Hàn Thất An , sắp tròn bảy tuổi rồi ạ - Cô bé vui vẻ nói

- Hàn Thất An ? Chẳng lẽ .........- Lâm Ngọc đã hiểu ra điều gì đó

- Dì đừng nói, giữ bí mật đi - Hạ cười

- Ngôn, Hy , Nhi , Phi à . Ra đây xem ai về nè - Lâm Ngọc gọi

Bốn người chạy ra , vừa thắc mắc vừa vui mừng .

- Bà chị à , sao không ở bên đó luôn đi - Ngôn chọc

- Hạ à , nhớ cậu thật . Mà con ai đây ?- Hy thắc mắc

- Con tớ chứ con ai chời - Hạ nói

- Thưa cô Hy, chú Ngôn , chú Phi và mẹ nuôi - Thất An má phúng phính

- Mẹ nuôi ? - Mọi người đều thắc mắc

- Thì mọi tháng em đều qua thăm An và Hạ . Anh đừng nghĩ em ngoại tình chứ - Nhi nói

Lục thấy mọi người ồn liền đi xuống xem , anh từ tối qua lo chuyện công ty tới sáng mới được ngủ nên hơi quạo tí .

- Có định cho tôi ngủ không ? - Lục giò đầu

- Giờ này còn ngủ , chắc là tối qua đi chơi với cô nào rồi - Hạ chọc

- Thiệt tình luôn á , ai dám nói vậy . Mọi người tránh ra đừng cản con - Lục thấy mọi người che che ai lại

Mọi người khong cản liền dạt ra , thấy cô , anh liền nghĩ trong đầu là chết mẹ rồi

- Cản , cản , cản đi . Chứ tí con cọc đánh cậu ấy chết - Hạ nói

- Về không báo - Anh liền đánh sang chuyện khác

- Báo làm gì , cho mọi người bất ngờ - Hạ cười

- Cậu có chồng rồi ? - Lục khuôn mặt đau lòng

Thất An thấy tình hình căng thẳng , liền chen vào

- Thưa chú chắc hẳn chú đang nói tới con , giới thiệu với chú con là Hàn Thất An con của mẹ Hạ

- Hàn Thất An , con cần giới thiệu rõ vậy không - Hạ liếc Thất An

Mọi người đằng sau liền hiểu ra chuyện gì , ngay cả anh cũng hiểu .

- Gọi Ba đi - Hạ nói

- Baba là chú ư ? Không ngờ đẹp trai vậy, chết rồi hông giành chồng với mẹ - Cô bé tươi cười nói

Thôi , lúc nghiêm túc thì giống ba , lúc đùa thì giống mẹ

- Con bé này , ngồi chới với bà đi . Ba đưa mẹ lên phòng tí - Lục nói

Anh kéo cô lên phòng đóng cửa phòng lại . Cười một cách bí hiểm

- Có con ư ? Là con gái nữa , sao dấu lâu vậy - Lục chọc

- Lần cuối trước khi đi đó , cậu làm mà nhìn tôi làm gì - Hạ nói

- Giờ sao nhở ? Nên gọi chồng không ? - Anh nhìn cô

- Chồng , chồng , cái gì mà chồng . Còn chưa cưới đấy - Hạ nói

- Hôn cái , mai cưới - Lục nhìn cô đắm đuối

Hạ đưa cái má phùng của mình vào mặc anh , anh tỏ vẻ

- Môi tôi nay hơi khô , hay là .......- Anh gợi ý

Ai đó liền hôn và môi anh .

- Cần chồng tới cỡ vậy rồi à - Lục chọc

- Không cần chồng, cần cậu - Hạ đỏ mặt .

- Đừng có nịnh tôi - Lục cười

Cả hai cùng nhau đi xuống , thấy mọi người đang bàn tán việc gì đó

- Thưa bà , thưa mọi người - Hai cậu bé và một cô bé  thưa

- Đây là Vương Khải , Thất Sở và Đại Thất . Là con của Đồng , Ngôn và Phi

- Con họ đẹp vậy sao ? - Hạ bất ngờ

Bỗng Thất An chạy lại nói nhỏ vào tai mẹ :

- Mami , con muốn sau này cưới anh Khải

Hạ nhìn Khải , cậu bé có vẻ đẹp giống bố . Hạ cũng đã nghe chuyện của Đồng từ Nhi nên không bất ngờ mấy .

- Thôi chúng ta đi ăn , để hai người nào đó ở nhà đi - Lâm Ngọc chọc

- Lục biết nấu , tớ đi đây - Hy cũng chạy đi .

Hạ giò đầu , chết thật . Lục đang ngồi trong phòng làm việc gõ máy tính , liền có nha đầu nào nhanh vào trên tay là hộp kem ngồi trên đùi anh

- Muốn thêm đứa nữa à - Lục chọc

Hạ định đi xuống thì anh cản lại

- Hàn Gia đủ tiền nuôi - Lục lại chọc cô

-Ăn không ? - Cô định đút anh

Anh từ chối , chờ cô ngậm kem trong miệng mới vừa hôn vừa ăn kem trong miệng cô

- Cậu chơi dơ thật - Hạ đỏ mặt

Anh không quan tâm , ẵm cô lại ghế , khẽ nói vào tai :

-Nhịn hơi lâu rồi đấy

Anh hôn lên mọi chỗ trên cơ thể cô , lần này là do anh làm cô chỉ có việc hưởng thụ thôi mà anh mà đã làm thì 3,4 tiếng hôm nay sợ cô mệt nên không dám .

- Lục, tôi muốn uống nước - Hạ la lên

Anh đang họp qua màn hình với nhân viên , nghe tiếng cô liền chạy đi lấy nước . Mọi người trong công ty liền cười không có điểm ngừng . Không ngờ Chủ tịch của mình lại sợ vợ thế .

- Đau chết - Hạ nhũng nhẽo

- Chờ tí , tôi họp với nhân viên - Lục xoa đầu cô rồi đi họp

Biết anh đang họp gì đó nên cô cố tình phá , cô gọi anh:

- Chồng ơi , em muốn ăn - Hạ nhũng nhẽo

Anh chỉ biết cười trừ , thật là ...............

- Được rồi mọi người làm việc đi , tôi cúp máy trước - Lục hết cách liền nói

Hạ gan trời chọc anh , giờ dấu mặt đi đâu rồi .

- Nãy cậu gọi tôi là gì ? - Lục cười

- Thôi, tôi đi kím gì ăn đây - Hạ đỏ mặt .

- Thế thì để tôi ăn cậu đã - Lục nói

- Chồng ơi , em đói - Hạ mặt đã đỏ càng đỏ hơn

Lục hôn cô rồi bế cô ra sopha ngồi , còn anh vào trong làm đồ ăn . Thật là.......anh chỉ biết cười .

- Em muốn ăn trái cây - Hạ nói

- Chờ tí - Anh từ trong bếp nói

Haizz, lại đứt tay rồi , nãy giờ Lục đứt tay lần thứ 3 rồi đó . Hông biết nay bị gì mà không cẩn thận .

- Đây - Anh đặt dĩa trái cây xuống .

- Bị sao vậy ? - Hạ lo lắng khi thấy vết thương

- Không cẩn thận - Anh khuôn mặt lạnh như thường

- Im miệng , ngồi đây để em đi kiếm băng keo . - Cô chạy đi

Cô nghĩ là chắc băng keo chỉ để chỗ cũ nên , cô đi đến đó thì quả nhiên . Nhưng ngoài băng keo cô còn thấy một cuốn sổ .

- Hạ , làm gì mà lâu vậy ?- Anh ngồi nên sopha nhìn cô

- Ngón nào đưa đây - Cô như người mất hồn

Băng cho Lục xong , nước mắt cô bỗng chảy xuống . Lục dỗ cô nhưng không biết chuyện gì . Một lúc sau Hạ lau nước mắt. Đặt cuốn sổ ra

- Tôi không biết lần đầu của tôi cậu lại nghĩ tôi là ai đó nên ......xin lỗi cậu , tôi không biết mình chỉ là thay thế thôi .- Hạ cười một cách bí hiểm , rồi cởi áo sơ mi trên người ra mặt lại áo của mình .

- Em làm gì vậy ? Cái ........cái này lâu rồi mà . Không phải như em nghĩ đâu , chúng ta sắp kết hôn rồi mà - Lục bối rối

- Xem ra tôi giống với người đó lắm - Hạ cười

Bỗng có một cô gái đi vào , lên tiếng gọi :

- Anh Lục ơi - Người con gái đó là Tiên

- Tiên , em mới về nước hả ? - Anh vui mừng chạy ra

Cô nghe được liền ngó ra , cô gái đó đúng là giống cô 70% hèn gì .............Cô không quan tâm , đi thẳng lên phòng lấy vali của mình.

- Tôi đi trước - Thấy Lục và Tiên đang nói chuyện gì đó, cô liền nói

- Hạ........ Hạ - Lục kêu cô lại trong vô vọng

Thật là bảy năm trước cô yêu anh sâu đậm , bảy năm sau cũng vậy . Nhưng vốn bảy năm trước anh xem cô là người thế thân cho Tiên , thế cô cần gì phải ở đó , vậy anh đối với cô là thật hay giả ?

Trên đường đi về mọi người thấy cô liền ngừng xe lại .

- Sao thế , mới về định đi đâu ? - Lâm Ngọc hỏi

- Dì à , Thất An đâu ? - Hạ nói

- Mami , con đây - An bước xuống xe

- Chúng ta đi , mẹ à kêu Hy đưa mẹ về trước con đi công việc - Cô dắt An