Khoảng 15 phút sau Lục Nhi bước vào bãi đỗ xe , còn Hạ lúc này đã ngủ quên trên xe . Nhi bước vào nhẹ nhàng
- Sao im lặng vậy ? - Hạ nói
- Sợ đánh thức chị dâu - Nhi chọc
- Cô lớn tuổi hơn Lục , mà Lục vai trong nhà lớn hơn cô vậy hai người xưng hô như thế nào ?
- Tí nữa cô sẽ biết , mà cô và Lục ........bao lâu rồi? Tôi còn sợ thằng Lục đồng tính cơ .- Nhi nói
- Không nhớ, mà đừng xem thường Lục , hơi bị mạnh đó - Hạ nhớ lại lần đó
Nhi ho vài cáii giống như đã hiểu ra được gì .
- Tới rồi - Nhi vừa đỗ xe vừa nói
- Tôi vào trước - Hạ nói
Hạ chạy vào trong giống như đứa con nít nhớ mẹ chạy về nhà , cô cứ thế mà đâm là lòng ngực ai đó .
- Cần gấp thế không ? - Lục nói
- Xin lỗi - Hạ ngượng ngùng
- Đi theo tôi - Lục kéo Hạ lên phòng , không phải phòng cô mà là phòng của Lục
Anh kéo cô vào , rồi đóng cửa phòng lại trong sự giận dữ
- Đi vui không ? Mà đi với trai cơ mà sau không vui được - Lục đè cô vào cửa rồi nói
- Liên quan gì đến cậu ? Không lẽ.........cậu ghen rồi ?- Hạ cười
- Không có - Lục lạnh lùng nói
- Không có thì thôi , tôi đi tắm đây - Hạ nói rồi bước đi
Nhưng ai đó đâu cho cô đi dễ dàng như vậy .
- Không cần đi , ở đây cũng có phòng tắm , tôi tắm cho cậu - Lục nơi
- Cậu điên hả ? - Hạ nói
Lục không quan tâm vác Hạ trên vai , đem vào phòng tắm, anh bế cô ngồi trên bồn rửa tay rồi cởi đồ cho cô .
- Cậu ...... Cậu để tôi tự tắm - Hạ đỏ mặt
- Trên người cậu có cái gì tôi chưa thấy ?- Lục nói
Hạ bây giờ chỉ biết cam chịu , không dám nói , không dám cử động .Cởi hết đồ của Hạ ra , Lục nhìn chằm chằm khiến Hạ ngượng ngùng .
- Tôi cũng muốn tắm nữa - Lục nói rồi đưa tay cô vào cúc áo của anh
Cô đành mở hộ anh ,nhưng không dám nhìn .
- Mở mắt ra - Lục nói
- Sao cậu nhìn được người khác mà cái cậu đã nhìn rồi lại không dám nhìn . - Lục tức giận
Hạ không nói , nở một nụ cười bí hiểm . Lục ẵm cô lại bồn tắm , không hỏi cô sử dụng loại sữa tắm nào cứ thế mà lấy đại .
Ngặt nỗi , cô bị dị ứng với sữa tắm , chỉ sử dụng hương thơm làm riêng để tắm .
- Tôi bị........- Hạ định nói
Lục nhìn cẫm phẫn .
- Không có gì - Hạ nói
Khoảng 30ph sau , Hạ và Lục cùng đi xuống . Ngoài thì cười vui nhưng Hạ đang rất khó chịu , mỗi lần như thế mẹ cô đều lấy chanh pha nước thoa lên người cô . Có lần nặng đến nỗi nhập viện cả tháng . Nên tùy loại mà xử lí , nhưng cô bị nặng nhất vẫn là loại trà xanh
- Hôm nay con dùng sữa tắm gì thơm vậy ? - Lâm Ngọc ngửi nhẹ nói
- Sữa tắm ? - Lục Nhi nghe được liền thắc mắc
- Đúng là tôi chọn cho Hạ - Lục tự tin nói
- Cậu điên hả ? Nó bị dị ứng nặng với sữa tắm , cậu dùng chai nào vậy ? - Nhi thét lên
- Nhi , tôi ...tôi không sao - Tay Hạ bắt đầu ửng màu đỏ lên
- Là ...... là trà xanh - Lục ngập ngừng nói
- Hạ ...........tôi tức cậu thật- Nhi đỏ mặt
- Dì à , nhờ chú quản gia pha loãng nước chanh rồi mang vào phòng của Hạ cho con - Nhi nói rồi dẫn Hạ đi
Còn Lục bây giờ đang rối ren trong lòng , thật là..........đáng lí ra không được ép cô, Lục nhẹ nhàng đi sau lưng của Hạ và Nhi , khuôn mặt tội lỗi nhìn rất đáng yêu .
- Alo , Mẹ Hạ ? -Nhi đứng nghe điện thoại rồi nhìn qua Hạ
- Tôi không sao , cứ đi đi . - Hạ nói
- Được rồi 15ph nữa tôi tới - Nhi nói
- Để tôi giúp Hạ , lần này tôi không phá nữa đâu - Lục cuối mặt
- Cho cậu xử lí , nếu thấy không đỡ thì đưa Hạ đến bệnh viện - Nhi nói rồi bước đi
Tiếng đóng cửa của khiến cho căn phòng trở nên im lặng , Lục bỗng nhiên nhìn chằm chằm cô , ánh mắt tội lỗi .
- Đi ra ngoài đi - Hạ nói
- Tôi......Là tôi làm cậu bị vậy , đương nhiên phải chịu trách nhiệm chứ - Lục cố chấp nói
- Đi ra ngoài - Hạ thét lên
Đây là lần đầu tiên Lục thấy cô như thế , giống như một con người khác .
Con người Lục ở ngoài lạnh lùng nên bên trong rất nội tâm, mọi người làm gì anh thì anh chỉ khuôn mặt lạnh lùng nhưng về nhà có khi nhốt mình trong phòng , chuyện nào nghiêm trọng lắm có thể anh sẽ khóc
- Tôi ..........Tôi ......Tôi - Lục ấp úng
- Cậu bị điếc hả ? - Hạ nói
- Tôi xin ....lỗi - Mặt Lục bỗng có vài giọt nước mắt
Hạ bỗng nhiên dừng lại , tim có chút nhói . Cô.......là cô quá đáng ?
- Không khóc , cậu là con trai thế à ? - Hạ nói
- Tôi ....Vài ngày nữa tôi sẽ dọn đi , mẹ tôi tỉnh rồi , tôi sẽ đưa mẹ về căn nhà ở quê sống - Hạ nói
Lục bỗng nhiên không nói , lấy nước chanh thoa lên da cô, suy nghĩ , một hồi rồi nói
- Có định về không ?- Lục chần chừ
- Bảy năm , sau bảy năm tôi sẽ quay lại - Hạ nói
Thấy Lục chần chừ Hạ liền nói thêm
- Nếu lúc đó tôi chưa kết hôn anh chưa cưới vợ thì tiếp tục thực hiện hôn ước
- Cứ làm như thế - Lục nói
- Cậu đỡ hơn chưa ? - Lục hỏi
- Đỡ rồi - Hạ dìu dàng nói
Cô liền ra hiệu cho anh đi ra , hôm nay cô khá mệt chắc là nghỉ học buổi tối . Khoảng 8h cô có hẹn với Nhi đi thăm mẹ nên nghỉ một buổi .
------------------------------
Khoảng 7h30 cô bỗng mơ màng tỉnh liền thấy Lục Nhi ngồi đọc sách trước mặt mình .
- Đúng giờ thật - Hạ nói
- Mẹ cô tỉnh rồi , tôi có nhờ y tá chăm sóc bà rồi chạy qua rước cô - Nhi vẫn chăm chăm vào cuốn sách trên tay nhưng đầu thì suy nghĩ về người nào đó
- Chờ em tí - Hạ quên , lại xưng hô với Nhi là em
Khoảng 5 phút sau Hạ đi xuống nhà vì Nhi đã chờ ở dưới . Cô đang nông nóng gặp mẹ , chạy xe chắc 10 ph là tới bệnh viện trong lúc đó cô chỉ bấm điện thoại .
- Nói chuyện cho cẩn thận , đừng làm cho dì tức phát điên đó - Nhi dặn cô
- Cũng là mẹ ruột em mà sao em không kìm chế được chứ - Hạ nói
Hôm nay Hạ trông rất đơn giản , chỉ quần áo cô thường hay mặc lúc mẹ chưa bệnh thôi .
- Tiểu Hạ - Mẹ cô gọi
- Mẹ , sao không vào trong , ngoài này gió lạnh lắm- Hạ lo lắng
- Chờ con - Mẹ Hạ cười dịu dàng
Sau khi bệnh hình như Mẹ Hạ bỗng dịu dàng thất thường .
- Tuần sau ......chúng ta về quê ở - Hạ ngập ngừng
- Hàn Gia không nói gì à ? - Mẹ Hạ lo
- Dì Ngọc thương con lắm , cả Lục nữa - Cô cười
- Vậy thì được nhưng mà về một tuần hay một tháng - Mẹ cô hỏi
- Năm năm - Hạ nói thẳng
- Con nhỏ này , con bị điên hả ? - Mẹ cô nói
- Thật , sau bảy năm , đủ thời gian cho sức khỏe mẹ hồi phục thì chúng ta về đây - Hạ nói
Mẹ Hạ ho ho vài cái không hỏi nữa , chắc là đã đồng ý . Còn cô thì đỡ mẹ về phòng bệnh , sợ bà mới tỉnh đi lâu không tốt .