Chương 8: Xuyên Việt ( Phần đầu )

Ngọc Long không những không bị thương mà bình chân như vại không chút nao núng lo sợ , trái ngược với Ma Tôn Công Tận , phải biết thứ hắn vừa mới ném chính là Bách Độc Ma Linh Hỏa , đứng top 1 ở Ma Đế Giới , hắn phải bỏ ra tận ba trăm triệu mỏ ma thạch trung phẩm để mua đấy

" Không thể nào "

Ba chữ trên lặp lại n lần trong suy nghĩ của hắn

Ngọc long không cho hắn tiếp thời gian suy nghĩ mà lão trực tiếp thi triển pháp trận

" Thiếu Dương Luân Hồi Thiện Hóa Kiếm "

Một thanh kiếm bao phủ ánh sáng xanh lam , không có vỏ kiếm bao quanh làm người khác nhìn vào lưỡi kiếm thôi thì tâm cảnh đã rất dao động , nó xuất hiện sau sự triệu hồi của lão

" Lão Tổ không ngờ ngài ấy lại mạnh như vậy , còn mạnh hơn những gì mà ta được nghe kể "

" Trảm ! "

Ngay tức khắc thanh kiếm lao như cắt đâm xuyên qua tẩy sinh ấn rồi trực tiếp cắm vào tim ma tôn công tận , một đời ma tôn vẫn lạc , linh hồn bị đẩy vào luân hồi , tẩy sạch ký ức , sống tiếp để trả giá hắn đã gây ra với người vô tội

" Chỉ một nhát kiếm lấy được mạng người , đỉnh ! "

Một thân ảnh nhỏ bé đứng phía xa quan sát , đó là Xích Huyết My , một người bạn của Ngọc Vũ

" Hắn ta là ai ? "

Trịnh Khánh Dư đứng trên lâu quan sát , cảm thấy mình hình như gặp trận pháp này ở đâu , trong lòng cũng thắc mắc đây là ai mà có thể sở hữu món bảo bối này

" Ngọc Long , huynh trưởng Ngọc Vũ , đương triều Thịnh Nam Lão Hoàng Tổ , gọi tắt là lão tổ "

" À ! "

...

Linh hồn của Ma tôn công tận sau khi bị đẩy vào luân hồi , các thuộc hạ của hắn lần lượt đánh chiến lẫn nhau để giành giật chức vụ ma tôn , tam giới trong ma giới rơi vào cuộc chiến tàn khốc

Sáng sớm ngày hôm sau , trong buổi họp gia tộc hoàng gia ngọc thị , có tổng cộng 78 người tụ họp tại Điện Quang Tông , Cung Hiếu Thành , đứng đầu 78 người gồm 3 người , hoàng đế , thái tử , thái thượng hoàng Ngọc Kinh An , mà người đứng đầu gia tộc là Ngọc Long ngồi ở bảo tọa

" Trẫm lần này thức giấc , các ngươi con cháu có phải rất hiếu kỳ "

" Lão Tổ quả là thần nhân , may là người xuất hiện kịp thời nếu không thì chúng con sớm bị cẩu tặc kia tẩy não sạch sẽ "

" Các ngươi đề cao trẫm hơi quá , tất cả đều đã được an bày trước , trẫm chỉ thuận thời mà làm , hơn 500 năm rồi , mọi chuyện như thế nào , trẫm muốn biết "

" Hồi tổ phụ , từ khi người ngủ đông , việc nước việc quân mọi thứ đều yên ổn , biên cương yên định , duy nhất chỉ có ngày hôm qua , tôn nhi thất trách có tội nặng với giang sơn xã tắc xin tổ phụ trách phạt thật nặng "

" Già này cũng biết cháu khả năng như thế nào , việc lớn để người có sức làm , tên kia mạnh hơn cháu , cháu không đấu lại thì già này cũng không quở làm gì , nghe cháu lúc nãy nói về tình hình trị an Thịnh Nam Triều ta , lòng ta đã cảm thấy rất hạnh diện "

Ngọc Kinh An hai mắt đẫm lệ , nỗi khổ của mình được ông nội công nhận , phụ mẫu hắn mất sớm , hắn từ nhỏ sống cùng ông nội , được sự chăm lo chỉ bảo của ông nội hắn bây giờ thành một đấng minh quân , công lao của ông nội hắn chưa bao giờ quên , trong nội tâm y ông nội chiếm vị trí quan trọng

Còn tất cả những người xung quanh khi thấy thái thượng hoàng khóc như vậy làm cho họ cảm giác bất ngờ vì vị thái thượng hoàng cao cao tại thượng kia chưa bao giờ đổ lệ , trong mắt bọn họ đây là một vị thái thượng hoàng có nhân cách tàn bạo nhưng thanh minh chính trực và vô cùng uyên bác , mặc dù đã thoái vị nhưng quyền lực điều hành đất nước vẫn nằm trong tay thái thượng hoàng

Ngọc long đưa mắt đảo quanh , hắn mừng nhưng cũng buồn , vị đệ đệ thân nhất của hắn không xuất hiện

" Tổ phụ , không biết lời lúc nãy người nói là gì , tại sao người lại nói mọi thứ đã có sự sắp đặt trước "

Ngọc long không trả lời mà hỏi

" Tín Vương Phủ còn đó hay không "

Ngọc Kinh An nghe tổ phụ hỏi vấn đề này thì liền nhanh đáp

" Bẩm gia gia , nơi đó vẫn còn "

Ngọc long không nói không rằng mà đứng dậy bước từng bước chậm ra ngoài cửa điện , rất nhanh , lão đã đến trước cửa phủ Tín Vương , gió thu thổi làm lá rụng xuống đất , trong tiếng gió nghe được tiếng lá khô xào xạc , lão đẩy nhẹ cánh cửa chính của phủ đệ , một gia nhân trong phủ thấy người lạ bước vào , liền chặn lại hỏi

" Ngươi là ai , tới đây có việc gì "

Vẻ mặt tang thương và già cội của ngọc long ngước mặt nhìn thanh niên trẻ kia mà nói

" Ta đến tìm Trịnh Khánh Dư " .