Chương 6: Mở đầu một cuộc tấn công

" Ta mong rằng cuộc thi này thực sự sẽ có hiệu quả , hy vọng người sẽ trở lại Tín Vương "

Đây là suy nghĩ thầm lặng của Hoàng Thái Tử Ngọc Cảnh

Khánh Dư từ lúc đầu ngồi ở tới giờ cảm thấy trong lòng một cái cảm giác chán chường , ánh mắt nhắm lại cậu chìm vào thiền định , sâu trong thiền định cậu đi vào Vô Ngã Cảnh , rồi tiếp tới Không Hóa Cảnh

" Này đừng ngủ chứ ! "

Cậu nhướn mày , mở đôi mắt nhìn lấy nàng , rồi nói

" Ngủ ? , ta chỉ cảm thấy chán chường nên mới nhập thiền tạm thời , mộng vân ta hỏi nàng ta là Ngọc Vũ phải không ? "

Bị hỏi bất ngờ khiến nàng ta hơi rối , cậu cũng không để cho nàng ta giải trình mà cướp lời

" Ta là Ngọc Vũ hay không đó không phải do các người quyết định , dù ta có thay đổi thời gian cải biên cuộc đời các người đối với ta tuyệt nhiên không bị ảnh hưởng "

Thật ra cậu ta thật sự nói đúng , cậu ta là tồn tại tối cao trong toàn cõi , mọi thế giới hay mọi sự vật hiện tượng cậu ta đều có thể chưởng khống tùy ý tùy tâm

" Huynh , nếu huynh thay đổi thời gian , mọi người và ta sẽ chẳng bao giờ thay đổi tốt đẹp , nhờ có huynh mà cuộc đời ta mới tốt hơn , tất cả mọi người sẽ rất đau khổ nếu cuộc đời họ thiếu vắng huynh "

Nàng ta vừa nói vừa khóc

Cậu nói

" Cuộc đời mỗi người do mỗi người tự làm chủ , được tự tại vô ưu hay không là do hành động và tư tưởng của họ , can gì tới ta , cuộc đời họ tốt hay xấu mặc nhiên là nhân duyên tạo hóa của họ , là ác là thiện chỉ trong một suy nghĩ "

" Trong đêm tối trường cửu dù chỉ còn một tia ánh sáng nhỏ bé thì người ta cũng lao đến , huynh chính là ánh sáng hy vọng đó , huynh không thể vì thế giới này mà đến hay sao "

" Để ta suy nghĩ "

Vừa nói xong cậu biến trong tay một bình sữa nho 1 lít mà uống

Những lời mà khi nãy cậu và mộng vân nói tất nhiên không ai có thể nghe được

Nàng ta không nói gì thêm nữa vì nàng biết rõ tính cách của cậu

" Thái tử kia , là ai vậy "

Cậu thắc mắc hỏi , nàng ta đương lúc tương tư chìm đắm thì nghe cậu hỏi , nàng ta trả lời

" Người thái tử kia gọi là Ngọc Cảnh , con trai cả của hoàng đế Thịnh Lạc Ngọc Nam , tuy còn trẻ nhưng là thiên kiêu , lúc nhỏ đã tự lịch luyện bản thân , sau này thành quả tu vi bộc phát tới Thần Túc Sơ Kỳ , còn trẻ tuổi đã khai lập tông môn , thống lãnh Long Ảnh Vệ "

Cậu hướng mắt đến vị thái tử kia quan sát , rồi nghĩ thầm

" Thiếu niên tài hoa đúng là nhân tài tốt , chỉ có điều đoản mệnh "

Bỗng nhiên một bên ngoài có một người xông vào , hắn ta trong rất già , thân mặc đạo y màu đỏ , lão hốt hoảng mà không hành lễ mà trực tiếp nói

" Thái , thái tử , Lão Tổ , Lão Tổ .. đang nguy kịch "

" Cái Gì ! "

Một cái đập tay mạnh xuống bàn , Ngọc Cảnh liền cầm lấy tay người kia hỏi

" Cụ Kỵ ta như thế nào , tại sao lại nguy kịch "

" Hồi bẩm , không rõ tại sao lão tổ lại thở gấp , rồi đột nhiên ngừng thở , mạch tượng suy yếu , các vị thái y và trưởng lão trấn tộc cùng bệ hạ đang ra sức cứu chữa "

" Ta phải đi gặp người ! "

" Bẩm ! "

Một người nữa lại xông thẳng mà đến hốt hoảng nói

" Thái Tử , hoàng cung bị tấn công "

Ngọc cảnh hốt hoảng , nhưng cũng trấn tĩnh mà hỏi

" Ngươi có nhầm không , bị tấn công , hoàng cung bị tấn công , ngươi phải biết ở hành tinh ta có pháp trận không phải thế lực nào muốn xâm phạm cũng được , hoàng cung bị tấn công lại càng vô lý "

" Bẩm , thuộc hạ thực sự không biết hắn ta làm thế nào xâm nhập vào được "

" Có bao nhiêu người tấn công ? "

" Bẩm , chỉ một người "

" CÁI GÌ ! "

" Là ai tấn công , còn lão tổ và phụ hoàng ta như thế nào "

" Bẩm , người tấn công là một người tự xưng là Ma Tôn , nó nói muốn huyết tẩy toàn bộ thần tiên trong mọi thế giới "

" Ngông cuồng ! "

" Ta sẽ giết sạch tặc tử đó hôm nay "

Ngọc Cảnh xé rách không gian bước vào bên trong , theo sau là hai người vừa nãy

" Ngươi biết hai người kia là ai không ? "

" Đó hả ! chính là Giáo Chủ Bàn Cổ Giáo Ngọc Phi Long , tức là ông lão mặc áo bào đỏ lúc nãy , người còn lại là Phó Đô Đốc Đế Quốc Nguyễn Đặng Trường "

" Cái gì ! , quao , không thể ngờ nha ta mà lại gặp được họ ở đây "

...

" Mà bọn họ nói Lão Tổ , đó lại là ai vậy "

" Đó là Lão Hoàng Đế Ngọc Long , cụ cố của đương triều hoàng đế , lão tổ của hoàng tộc họ Ngọc , thọ cũng hơn 900 tuổi rồi "

...

" Ta lại nghe hình như hoàng cung bị tấn công "

" Sao chúng ta lại không cảm ứng được , chắc không phải kẻ địch mạnh tới vậy nữa chứ "

" Ta cũng chẳng rõ , hay là đi xem , ta đây muốn biết kẻ nào to gan đến thế "

Nói rồi tất thảy người người đều kéo nhau đi xem để lại bây giờ chỉ còn ba người ở đây .