Chương 75: Nước không rõ nguồn gốc từ trên trời rơi xuống (2)

Một đám người bị mắc kẹt chân run lẩy bẩy, lần lượt tiến lên cài móc khóa an toàn và trượt xuống theo dây cáp, giống hệt mấy viên sủi cảo. Nhậm Kiệt vui vẻ đếm không ngừng: “Bốn trăm... Tám trăm... Một nghìn hai trăm... He he he!”

Mặt Vệ Bình Sinh đen như đít nồi, cậu có cần phải đếm toáng ra như vậy không? Không cần mặt mũi nữa hả?

Ở dưới đất, Điền Vũ ngước nhìn những người bị mắc kẹt trượt xuống theo sợi cáp, trong lòng cảm thấy rất vui.

Dù sao cũng đã cứu hết người ra ngoài, cho nên đây cũng có một phần công lao của cậu ta.

Đúng lúc này, cậu ta cảm thấy có gì đó lạnh lạnh rơi xuống mặt mình, giống như những giọt mưa nho nhỏ.

Điền Vũ ngơ ngác, nếm thử thì thấy là lạ, nó có vị chua chua, ngọt lịm, cậu ta bèn đưa tay lên lau mặt.

Chuyện gì đang xảy ra vậy? Đây là mưa à? Trời đang nắng chang chang thế này mà sao lại mưa?

Lúc này, cô gái đầu tiên mà Nhậm Kiệt đạp xuống cũng vừa đáp đất. Quần của cô ấy ướt một vũng.

Điền Vũ thấy vậy thì trợn mắt há hốc mồm.

Đây có phải là mưa đâu? Rõ ràng đây là nước không rõ nguồn gốc.

Loại nước không rõ nguồn gốc từ trên trời rơi xuống? Lão tổ tông nói quả chẳng sai...

Cậu ta nếm thử thì thấy nước có vị ngòn ngọt. Chẳng lẽ cô gái này đã bị tiểu đường? Khi nào về phải dẫn cô ấy đến bệnh viện khám mới được

Hơn mấy trăm người bị mắc kẹt trên lầu nhanh chóng được đưa xuống, chỉ còn lại chưa đầy một trăm người đang chờ đợi được xuống đất.

Đúng lúc này, một tiếng nổ lớn vang lên, mặt đất rung chuyển dữ dội. Tòa nhà trung tâm Thiên Hành vốn đã lung lay sắp ngã nay càng nghiêng ngả hơn.

Thậm chí còn kéo theo cả chiếc xe tăng nặng nề neo với dây thép trượt đi một khoảng khá dài.

Những người còn bị kẹt trên tòa nhà đều nghiêng ngả theo.

Ở trung tâm nơi xảy ra ma tai, chó bất tử cắn đứt đầu một trong những con chó của nó để hiến tế, lập tức tiến vào trạng thái chó điên, phá vỡ hàng loạt lớp kết giới.

Hàng trăm con chó con hai đầu lần lượt xuất hiện, tuy chúng nhỏ hơn nhưng hung dữ hơn, ào ra khỏi tòa nhà, điên cuồng nhào về một hướng.

Các nhân viên Sở Trấn Ma cố gắng hết sức để khống chế đám chó con nhưng vì chúng quá đông, nhiều con đã thoát ra ngoài và gây ra hỗn loạn.

Những con chó điên hai đầu nương theo các bức tường của tòa nhà trung tâm Thiên Hành leo lên trên, chúng nhảy xa hàng chục mét một cách dễ dàng.

Qua bộ đàm, giọng điệu nôn nóng của đại đội trưởng vang lên: “Lão Vệ, mau dẫn người của anh rút lui ngay lập tức! Đám chó điên đang nhằm về phía các anh!”

Vệ Bình Sinh cau mày, vừa định nói gì đó. Cửa sổ kính phía sau lưng hắn đột ngột vỡ tan tành, một con chó điên hai đầu cao đến hai mét há to miệng như chậu máu, nước bọt tanh hôi thối chảy ròng ròng, hung dữ lao thẳng về phía Vệ Bình Sinh.

Hắn chỉ kịp giơ tay lên đỡ, nhưng nó đã cắn phập vào hắn, máu tươi bắn tung tóe khắp nơi.

Một cảnh tượng bất ngờ vượt ngoài dự liệu của mọi người.

Những người bị mắc kẹt sợ hãi đến mức hét toáng, ngã bệt xuống đất, lùi lại không kiểm soát.

Ngay cả sắc mặt của các nhân viên Sở Ti Diệu cũng trắng bệch, bọn họ chưa từng đối mặt với ác ma ở cự ly gần như thế này.

Nhậm Kiệt căng thẳng, lỗ tai ù hết cả lên!

“Chú Vệ!”

Dưới chân cậu bạo phát ngọn lửa ngút trời, phóng về phía Vệ Bình Sinh bằng tốc độ kinh người.

Lúc này, cánh tay của Vệ Bình Sinh bị cắn trúng, toàn thân bị xung lực mạnh mẽ đẩy lên cột chịu lực, máu bắn tung tóe khắp mặt.

Con chó điên 2 đầu liên tục lắc lư cái đầu, ngoạm chặt cánh tay Vệ Bình Sinh như thể muốn cắn đứt lìa cánh tay ấy!

Vệ Bình Sinh cố nén cơn đau dữ dội, gân xanh nổi đầy trên trán, mắt cơ giới toát ra ánh sáng đỏ tươi.

Một cái tay khác trực tiếp rút một cái rìu cứu hỏa từ sau eo ra.

“Ê chó đẻ, đừng xem thường bố mày chứ, mẹ kiếp!”

Hắn gầm lên giận dữ, rồi dùng rìu cứu hỏa chém mạnh vào đầu con chó, cơ bắp trên cánh tay hắn căng cứng như cây sắt vặn xoắn.

Khi cây rìu chém xuống, tia sáng lạnh lóe lên, máu tươi phun trào dữ dội, đầu con chó bị chặt đứt.

Tiếp theo, hắn bày thế mã bộ rồi dùng thiết sơn kháo (động tác võ thuật trong Bát Cực Quyền) đẩy chó điên 2 đầu cao hơn 2 mét ra sau.

Sau đó, hắn dùng cán rìu chữa cháy điên cuồng đập vào đầu chó đang cắn cánh tay mình, rồi rút cánh tay máu me đầm đìa ra khỏi miệng nó.

Màn này đã làm cho các nhân viên Sở Ti Diệu nhìn ngây người.

Đội trưởng Vệ thực sự đã chặt một cái đầu của chó điên 2 đầu ư?

Chú ấy còn chẳng phải là gen võ giả nữa?

Chó điên 2 đầu bị đánh lùi cũng không từ bỏ, chỉ là mất một cái đầu, vết thương ngoài da thôi.

Một lần nữa, nó lại cắn Vệ Bình Sinh.

Vệ Bình Sinh cắn răng, lấy ra một cây thuốc đập lên cánh tay mình, sắc mặt bỗng trở nên hồng hào.