Chương 28: Đừng Chạy, Ở Đây Khắp Nơi Đều Là Quái Vật

Bỗng hiện lên hai vệt ánh sáng sáng lạnh lẽo xuất hiện, hai thanh dao róc xương vậy mà đâm vào cẳng tay của quái vật.

“Thanh đao của chú ấy sắc bén vậy sao?” Lâm Nhất hơi kinh ngạc, làm sao hắn cũng không nghĩ đến lớp giáp cứng của quái vật vậy mà có thể dễ dàng đâm qua như vậy.

“Không phải, không phải lưỡi dao của chú ấy lợi hại.” Với thị giác tăng cường của Chu Khải thì có thể thấy được nhiều chi tiết hơn.

“Nơi dao của chú ấy đâm trúng đều là chỗ khớp nối của quái vật.”

“Khớp nối?” Đầu tiên Lâm Nhất sững sờ sau đó lại lập tức hiểu được.

“Đúng nha, sao trước đó chúng ta không có nghĩ đến nhỉ?”

“Lớp giáp của quái vật tất nhiên sẽ kiên cố, nhưng kiên cố thì thế nào, vì để hoạt động linh hoạt, các vị trí khớp nối cũng có khả năng sẽ không bao trùm lớp giáp.”

“Cho dù chúng ta có nghĩ đến, thì cũng không nhất định sẽ làm được.” Chu Khải lắc đầu.

“Sức lực của quái vật so với chúng ta rất lớn, lại rất linh hoạt. Thêm đó là trên bụng nó còn có xúc tu, liền ngay cả công kích đôi mắt và phần bụng của quái vật mười phần khó khăn, chứ nói đến khớp nối.”

“Muốn công kích đúng vị trí của khớp nối, lại vừa vặn từ khe hở của lớp giáp đâm vào, đối với chúng ta mà nói thì gần như không có khả năng.”

An Thành Đạo công kích còn chưa có đừng lại, dao róc xương hạn chế hai cẳng tay của quái vật, những thanh đao còn lại cũng nhanh chóng hành động.

Những thanh đao này giống như tự có được ý thức của riêng nó, bắt đầu công kích từ bộ phần trên thân của quái vật.

Ba thanh thả huyết đao kia từ chỗ khớp nối đâm vào ba cái chân trùng quái vật.

Hai thanh đao chặt xương đến gần thả huyết đao chém xuống, trong nháy mắt đem hai cái chân trùng của nó chặt đứt.

Lúc này An Thành Đạo đã đi đến trước mặt quái vật, hắn ta giơ thanh đao trong tay chém xuống, chém đứt cái chân trùng còn lại mà thả huyết đao đâm trúng.

“A!” Trong miệng quái vật phát ra tiếng rít chói tai, những xúc tu nhanh chóng vọt tới chỗ An Thành Đạo.

Dao lột da cùng với đao chặt thịt khuấy động, lại thêm những thanh đao còn lại liên tiếp chặt đứt các xúc tu.

“Giết mày, tao muốn giết mày.” Gặp liên tiếp khó khăn, quái vật triệt để bị An Thành Đạo chọc giận.

“Nguy rồi, mau tránh ra!” Giác quan nhạy cảm của Chu Khải phát giác được hành động tiếp theo của quái vật, vội vàng hét to với An Thành Đạo.

Vào lúc quái vật nổi điên đồng thời cũng vọt tới An Thành Đạo, giống như muốn dùng thân thể của nó đâm chết anh ấy.

An Thành Đạo nghe được lời nhắc nhở của Chu Khải nhưng anh ấy cũng không hề né tránh.

Chỉ thấy tay phải hắn ta nắm chặt thanh đao, thân thể nghiên về bên trái.

Mắt thấy quái vật ngày càng gần, phần eo An Thành Đạo dùng lực, đưa tay cầm chặt thanh đao trong tay xoay tròn chém tới quái vật.

“Keng”, thanh đao chém trúng lớp giáp của quái vật, loé ra liên tiếp tia lửa.

Thanh đao kia dù chưa phá được lớp giáp của quái vật nhưng cũng tạo một vết lõm sâu.

“Người này… cũng thật là đáng sợ.” Lâm Nhất nhìn mà trợn mắt há hốc mồm.

Hắn biết những con quái vật này có sức mạnh lớn bao nhiêu, cũng biết những con quái vật này vô cùng lợi hại.

Đối mặt với những con quái vật đáng sợ này vậy mà An Thành Đạo không chỉ không sợ mà còn dùng thanh đao trong tay đánh lui quái vật.

“Chú ấy còn giống quái vật hơn.” Lâm Nhất nhỏ giọng cảm khải.

“Những thanh đao bay tới bay lui kia… chẳng lẽ là năng lực của chú ấy?” Nhìn những thanh đao kia đang không ngừng công kích quái vậy, Lâm Nhất có chút hâm mộ.

Năng lực này, không chỉ lực công kích mạnh mà nhìn cũng ngầu nữa.

“Chắc là vây.” Chu Khải thuận miệng đáp.

Nhưng rất nhanh, Chu Khả nhíu mày… hắn chú ý tới những băng gạc trên lưng An Thành Đạo đã bị máu hoàn toàn thẩm thấu.

Cùng đánh nhau với quái vật làm cho vết thương trên lưng của An Thành Đạo lần nữa bị xé rách, theo hắn không ngừng dùng lực, máu trên lưng cũng không ngừng chảy ra.

“Ha ha ha!” Con quái vật cũng ngửi thấy mùi máu tươi trong không khí nên càng trở nên hung phấn.

Bà ta cũng chú ý đến vết thương trên lưng của An Thành Đạo, nhanh chóng điều khiển những xúc tu còn lại đâm vào vết thương.

Khoảng cách của An Thành Đạo cùng quái vật cơ hồ là xác bên nhau, nếu mấy thanh đao kia bay tới mặc dù có thể làm tổn thương quái vật nhưng cũng sẽ làm An Thành Đạo bị thương.

Vậy nên An Thành Đạo muốn lùi lại, quái vật dường như phát hiện được ý đồ của hắn, bây giờ muốn lui cũng không kịp rồi.

“Chú bán thịt! Phía trên!”

Mắt thấy sẽ vào thế bất lợi, Lâm Nhất như nghĩ đến cái gì đó, lao đến phía trước.

Lâm Nhất cầm trong tay bình rượu ném về phía quái vật, kèm theo hô to một tiếng, An Thành Đạo thấy được đạn lửa đơn giản đã được châm lửa phía trên đỉnh đầu của quái vật.

Điều khiển một thanh đao chặt xương bay lên, chỉ nghe “Phanh” một tiếng, bình rượu vỡ nát, rượu bên trong trong nháy mắt bắt lửa rơi vào đầu quái vật.