Chương 19: Đừng Chạy, Ở Đây Khắp Nơi Đều Là Quái Vật

Đối mặt với quái vật trước mặt, Lâm Nhất cũng không có chạy trốn, nguyên nhân rất đơn giản.

Tốc độ của hắn so với nó không nhanh bằng, nếu đã chạy không được, Lâm Nhất liền làm xong chuẩn bị chiến đấu với nó.

Mặc dù có chút sợ hãi, nhưng mà khi nghĩ đến coi như mình bị giết chét thì cũng chỉ quay lại quá khứ, cùng lắm thì làm lại từ đầu.

Thế nên là, trong nháy mắt Lâm Nhất cảm thấy có sức mạnh.

Khi nghĩ đến điểm này, Lâm Nhất cũng cảm thấy năng lực của mình cũng không có gân gà (yếu kém) như trong tưởng tượng.

Nhưng khi Lâm Nhất nhìn thấy Chu Khải cùng quái vật đáng nhau, trong lòng không khỏi có chút hâm mộ.

“Thật lợi hại nha.” Lâm Nhất cảm khải nói.

Động tác của quái vật tấn công mãnh liệt, thân thể không lồ với sáu chân trùng của nó phá lệ linh hoạt.

Liên đao giống như cẳng tay không ngừng vung chặt, lại thêm phầm bụng chứng đầy xúc tu, đối với người bình thường căn bản là không phải là đối thủ.

Thế nhưng mà, cùng với quái vật so sánh, thân thủ của Chu Khải cũng đồng dạng cao minh.

Nhìn ra được, từ khi hắn biết được quái vật có tồn tại, về sau luôn luôn huấn luyện chính mình.

Lại thêm năng lực của Chu Khải là tăng cường giác quan, trong lúc nhất thời quái vật cũng không có cách nào bắt được hắn.

Thị giác tăng cường, để hắn có thể nhanh chóng biết được hành động xúc tu của quái vật.

Thính giác tăng cường, để hắn có thể thông qua âm thanh gió phán đoán được công kích bằng cẳng tay của quái vật.

Xúc giác tăng cường, để hắn có thể vung đao trong tay tốt hơn.

Chỉ là, vào thời điểm đao trong tay của Chu Khải có thể đâm trúng quái vật thì lại không có cách nào phá được lớp giáp của nó.

“Toàn thân của nó đều là lớp giáp cứng rắn, dùng đao căn bản không gây cho tổn thương cho nó.” Lâm Nhất hô to.

“Cậu đừng đứng đó mà nói, mới đến đây hỗ trợ tôi đi!” Chu Khải né tránh quái vật lại vung tới cẳng tay, hướng về phía Lâm Nhất nói.

Lâm Nhất nhún vai, nói ra: “Đại ca, cậu cho rằng tôi cũng là cậu sao. Nếu tôi có năng lực như cậu thì tôi đã sớm đến giúp cậu rồi.”

“Bây giờ cậu ở đây là chiến lược duy nhất của chúng ta.” Lâm Nhất quan sát con quái vật, nói tiếp “Con mắt! Chu Khải, công kích ở mắt nó! Chỗ mắt nó không có lớp giáp!”

Chu Khải không phải là không muốn công kích ở mắt quái vật,mà là hắn căn bản không đến gần được.

Trong cổ họng quái vật không ngừng phát ra tiếng gầm nhẹ Lâm Nhất nghe không hiểu, giống như là bị Chu Khải không ngừng né tránh chọc giận nó.

“Không được, cứ tiếp tục như vậy không phải là biện pháp.” Lâm Nhất nhíu nhíu mày nghĩ, ‘Chu Khải thể lực có hạn, nhưng đối với quái vật thì không nhất định. Nếu như thể lực Chu Khải hao hết, chúng ta phải nằm chờ chết ở đây.’

‘Mình phải nghĩ biện pháp đối phó với con quái vật này, mình không muốn tiếp tục muốn chết trong tay bọn chúng nữa.’ Lâm Nhất nhanh chóng tháo ba lô xuống, lục lọi ở bên trong.

Hai liên đao ở cẳng tay quái vật mặc dù sắc bên nhưng tránh né tương đối nhẹ nhàng.

Tuy nhiên phần bụng có xúc tu linh hoạt, còn thêm số lượng nhiều, tránh né rất phiền phức.

Chu Khải lui về sau mấy bước tránh né những xúc tu đang duỗi tới, dường như nhận ra cái gì, liếc nhìn về phía Lâm Nhất.

Hắn chú ý đến cử động của Lâm Nhất, lập tức biết rõ dự định của Lâm Nhất.

“Người quái dị, ở đây này!” Chu Khải quyết định phối hợp với Lâm Nhất, không ngừng hấp dẫn sự chú ý của con quái vật về phía mình.

Chu Khải một bên la to, một bên dùng đao trong tay công kích bộ giáp cứng của quái vật, cho dù biết đao trong tay không đâm vào được cũng không từ bỏ.

“Ha ha, người quái dị, nhìn ở đây.” Rất nhanh, âm thanh Lâm Nhất vang lên.

Hắn lúc này đứng thẳng người, trong tay đang giơ cao một bình rượu.

Miệng bình được bịt kín bằng nhiều lớp khăn mặt, rượu trong bình đã thẩm thấu một phần vào trong lớp khăn.

Bình rượu này là trước khi xuất phát Lâm Nhất vụng trộm cầm lấy đi tủ rượu trong nhà, sở dĩ cầm theo bình rượu một là vì cho mình tăng thêm lòng dung cảm, lỡ như trong lúc gặp phải cái gì đáng sợ, lấy ra uống một ngụm có khả năng liền không sợ nữa.

Hai là rượu có thể sát trùng, Lâm Nhất luôn không nghĩ đến kế hoạch trốn đi có thể hoàn thành rất thuận lợi, lỡ như bị thương, rượu này còn có thể dùng để trừ độc.

Chỉ là Lâm Nhất không nghĩ đến bình rượu này vậy mà lại dùng để chế đạn lửa.

Thấy quái vật quay người lại, Lâm Nhất nhóm lửa lên khăn mặt, dùng sức ném bình rượu trong tay tới, “Người quái dị, đi chết đi!”