Chương 43: Chúng ta không thích hợp.
o O o
Trình Như Phong cảm thấy, nam nhân về phía phương diện này đại khái đều có bản năng thiên phú.
Rõ ràng đối tượng mà Bạch Ký Lam hoan ái chỉ có nàng, vả lại trước đó thậm chí cũng không thể động đậy gì được, nhưng một khi chuyển biến tốt đẹp, thật giống như không thầy dạy cũng hiểu, chịch nàng đến chết đi sống lại.
Sau đó nàng không nói nữa, chủ động khiêu khích trêu chọc, ở trong quá nhiều khoái cảm cao trào căn bản ngay cả ý thức cũng có chút tan rã, chỉ là theo bản năng ở dưới người Bạch Ký Lam rên rỉ thừa hoan, thậm chí căn bản đều nhớ không rõ sau đó Bạch Ký Lam lại khám phá nhiều tư thế mới.
Nhưng bất luận nói như thế nào, đây thật là một lần làm tình vui sướng nhất của nàng từ hai đời đến nay, thật giống như mỗi một tế bào trên thân thể đều được đến khuây khoả thỏa mãn, dục tiên dục tử.
Bạch Ký Lam cũng không giống như trước mất khống chế như vậy, thấy nàng thật là mệt đến không được, ở trong cao trào hôn mê đi, cũng ở sau khi bắn tinh xong thì ngừng lại, dịu dàng ôm nàng, để nàng ngủ.
Trình Như Phong đối với chuyện phía dưới của mình ngậm lấy gậy thịt của Bạch Ký Lam, ở trên người hắn ngủ thiếp đi, lại tỉnh lại, cũng coi như là quen rồi.
Nhưng lần này có chút không giống nhau, người dưới thân là mềm mại ấm áp, ôm lấy thực thoải mái.
Nàng cũng chưa mở mắt, lại ôm hắn chặt một chút nữa, còn cọ cọ trong lòng ngực hắn.
...... Giống như một con mèo nhỏ, chỉ thiếu chút không phát ra tiếng kêu thỏa mãn.
Bạch Ký Lam không khỏi cười ra tiếng, duỗi tay chậm rãi vuốt ve lưng nàng, cũng giống như vuốt ve một con mèo.
Trình Như Phong lúc này mới mở to mắt, đánh cái ngáp, "Ta ngủ bao lâu rồi?"
"Không lâu." Bạch Ký Lam trả lời.
Lại nói tiếp, hắn cảm thấy thể năng (*) của Trình Như Phong thật là không tồi, bị hắn lăn qua lộn lại lâu như vậy, mới ngủ chưa đến nửa đêm cũng đã khôi phục.
(*) Thể năng gồm sức lực, tốc độ, sức chịu đựng, sự phối hợp, mềm dẻo...
Hơn nữa, dấu vết mà hắn lưu lại ở trên người nàng cũng phai nhạt đi rất nhiều, tiểu huyệt phía dưới càng là mềm mại chặt khít, rõ ràng bị gậy thịt cương cứng thật lớn của hắn chịch lâu như vậy, nhưng lúc này gậy thịt đã mềm xuống nho nhỏ một cái cũng là bị bao lấy chặt chẽ đến một tí khe hở cũng không có, hắn không khỏi lại có chút ngo ngoe rục rịch.
Bạch Ký Lam hít sâu một hơi, đem xúc động kia áp xuống, ôn nhu nói, "Nàng ngủ tiếp đi, chờ trời sáng, chúng ta cùng nhau đi ra ngoài. Ta mang nàng đi gặp Tông chủ."
Trình Như Phong mơ mơ màng màng nghe được một câu "Gặp Tông chủ", tức khắc cơn buồn ngủ biến mất, trực tiếp nhảy dựng lên, "Cái gì?"
Bạch Ký Lam buồn bực mà nhìn thoáng qua tiểu đệ đệ lại bị vứt ra nữa, được rồi, hắn cũng coi như quen rồi.
Hắn niệm thuật Thanh Khiết, đem Trình Như Phong cùng chính mình đều tẩy rửa sạch sẽ.
Lúc tình nồng, dương tinh, xuân thủy, mồ hôi đều là tình thú, khi ôm Trình Như Phong ngủ cũng coi như là một loại thân mật, nàng đã dậy rồi, hắn có chút chịu không nổi thứ dinh dính đó.
Đã xử lý sạch sẽ xong xuôi, Bạch Ký Lam mới nói: "Chúng ta muốn kết đạo lữ, phải cùng tông môn chào hỏi một tiếng. Phụ thân ta và sư phụ đều không còn nữa, đương nhiên là đi gặp Tông chủ."
Trình Như Phong:.........
Hắn cùng Bạch Ánh Sơn thật không hổ là huynh đệ.
Ca ca chỉ là muốn cho nàng lưu lại, đệ đệ đơn giản trực tiếp nhảy đến gặp gia trưởng kết đạo lữ.
Trình Như Phong thở dài, ngồi ngay ngắn đoan chính, "Bạch Ký Lam, chúng ta phải nói chuyện rõ ràng đã."
Trong lòng Bạch Ký Lam có chút dự cảm khiến người không vui, nhưng thái độ của nàng nghiêm túc, hắn vẫn là gật gật đầu, "Nàng nói đi."
"Nếu kết đạo lữ, chúng ta không thích hợp." Trình Như Phong đi thẳng vào vấn đề.
Bạch Ký Lam nhìn Trình Như Phong một hồi lâu, hỏi: "Nàng không thích ta sao?"
Ánh mắt của hắn sáng quắc, ngữ khí chân thành tha thiết, ba chữ "Ta không thích" Trình Như Phong có chút nói không nên lời.
Thích đương nhiên vẫn là thích. Không nói cái khác, dung mạo của hắn thật đẹp, Trình Như Phong thật luyến tiếc.
Nhưng có không nỡ đi nữa, lời cũng vẫn là muốn nói ra cho rõ ràng.
Chỉ là nàng hơi yên lặng, Bạch Ký Lam liền nói tiếp: "Đó chính là thích. Nếu chúng ta thích lẫn nhau, thì không cần để ý người ngoài nói cái gì."
Trình Như Phong nói: "Không liên quan đến người khác, là vấn đề của chúng ta."
Lòng Bạch Ký Lam hơi trầm xuống.
Trình Như Phong lại nói: "Bạch công tử so với ta tu hành sớm hơn, đương nhiên hẳn là so với ta hiểu rõ ý nghĩa của đạo lữ hơn. Mà không phải là đã làm qua, song tu qua, thì có thể xem như đạo lữ. Ta cảm thấy, đó thậm chí so với phu thê thế tục càng thêm thân mật, không đơn thuần chỉ là giao hợp trên thân thể. Đối với sự lý giải của đại đạo, theo đuổi ý tưởng, tín ngưỡng cùng lý tưởng...... tuy không nói hoàn toàn nhất trí, ít nhất là có thể bao dung tiếp nhận lẫn nhau. Ngươi biết xuất thân của ta, ta sáu tuổi liền đến Dục Linh Tông, từ nhỏ đến lớn......"
"Xuất thân từ Dục Linh Tông cũng là có thể luyện kiếm." Bạch Ký Lam cắt ngang lời nói của nàng.
Hắn biết nàng nói không sai, nhưng theo bản năng mà không muốn nghe nữa. Dù sao lần đầu tiên của nàng là cùng hắn, lúc sau đều là cùng hắn, hắn hoàn toàn có thể làm như không có chuyện lúc trước.
Trình Như Phong liền cười rộ lên, nhẹ nhàng buông tay, "Nhìn xem, kỳ thật ngươi cũng không thể hoàn toàn tiếp thu ta."
Bạch Ký Lam muốn phản bác, nhưng nhất thời lại không biết phải nói cái gì, cuối cùng chỉ có thể mím chặt môi.
Hắn kỳ thật......
Hắn trước đó đích xác không chạm qua nữ nhân, nhưng đó không đại biểu là hắn ngốc.
Trình Như Phong cùng hắn thật là lần đầu tiên, nhưng nàng cái loại thái độ thẳng thắn tự nhiên này, những cái tư thái quyến rũ vũ mị đó...... Đương nhiên cũng không có khả năng là trời sinh.
Trước khi gặp được hắn, nàng rốt cuộc là thế nào?
Hắn biết không thể trách nàng, sáu tuổi liền đi Dục Linh Tông cái loại địa phương đó, nàng có thể làm gì được?
Nhưng......
Hắn đích thật......
Chỉ tưởng tượng đến nàng có khả năng cùng nam nhân khác, hắn cũng cảm thấy khó chịu, ngực như là nghẹn một ngọn tà hỏa.
Tiếp thu như thế nào?
Có người nam nhân bình thường nào có thể tiếp thu?
°°° Hết chương 43°°°