Chương 130: Cố chưởng môn "tài xế già" đầy kinh nghiệm.
o O o
Chuyện về Truyền Tống Trận, Liễu Phượng Ngâm cũng biết, vốn dĩ bọn họ đến đây chính là vì cái này.
Trên thực tế không chỉ có Tiên Âm Phái của bọn họ, phàm là các môn phái khác biết chút tin tức, gần đây đều phái người tới Dục Linh Tông. Nói chung có thể truyền tống đến một thế giới khác, loại chuyện lớn như thế này, tuyệt đối là quan hệ đến mọi người trên toàn bộ thế giới này.
Cố Ngôn cũng không ngại, Dục Linh Tông đối với trận pháp Truyền Tống cũng không phải thực am hiểu, Cố Ngôn cũng vui vẻ cùng với những người khác cùng nhau thảo luận.
Hơn nữa, cho dù Cố Ngôn không nói ra, cái Truyền Tống Trận kia nằm ở trên đảo Sương Mù, cũng sẽ có người khác phát hiện ra.
Dù sao độc chiếm không được, còn không bằng hào phóng lấy ra chia sẻ, nói không chừng còn có thể vớt chút lợi ích.
"Tung tích của Thương Ngô tuy rằng hiện tại còn không rõ, nhưng hai sư huynh muội có thể tại trong khoảng thời gian ngắn trước sau kết Đan, thiết nghĩ Thương Ngô cũng sẽ thực vui mừng." Cố ngôn nói, "Thời điểm Thần Huy kết Đan ta còn chưa có trở về, hình như cũng không có chúc mừng, không bằng lễ kết Đan của các con cùng nhau làm đi. Gần đây trong tông cũng tới không ít khách quý, vừa lúc náo nhiệt một chút."
Tâm tình của Cố Ngôn khá tốt, cũng không đợi Thần Huy cùng Trình Như Phong phát biểu ý kiến gì, liền phân phó người đi chuẩn bị.
Trình Như Phong cũng không dám phản đối.
Hơn nữa suy nghĩ một chút, Chưởng môn chọn ở ngay lúc này làm lễ mừng, trừ bỏ thật sự muốn chúc mừng ra, kỳ thật cũng có một chút khoe khoang cùng thị uy.
Cộng thêm Thần Huy và Trình Như Phong, Dục Linh Tông cũng coi như là có tám vị Kim Đan. Tuy rằng vẫn là so ra kém hơn các đại tông môn như Vân Hải Tông, Thiên Kiếm Tông, nhưng so với các tông môn khác cũng coi như là không tồi. Huống chi Trình Như Phong tuổi trẻ như vậy, có thể thấy được Dục Linh Tông có người kế tục, không thể khinh thường.
Cố Ngôn quả nhiên tiếp theo liền đánh giá Trình Như Phong, cười nói: "Kim Đan mười bảy tuổi, khắp thiên hạ cũng chỉ có một mình Như Phong của chúng ta ."
Kỳ thật chủ yếu là đối tượng song tu với nàng đều có chất lượng rất tốt, nhưng loại lời này, Trình Như Phong cũng hơi xấu hổ nói ra, lập tức thay đổi đề tài, nói: "Đệ tử nghe nói sư phụ kết Đan cũng rất sớm, là khi nào ạ?"
"Ồ, đệ ấy so ra kém hơn con, đại khái cũng khoảng 50, 60 đi."
Vậy cũng không bằng Bạch Ký Lam. Bất quá ngẫm lại cũng có thể lý giải, nếu thật sự có tư chất xuất chúng, cũng không tới phiên Dục Linh Tông.
Cố Ngôn cười nhạo một tiếng, "Chủ yếu là đệ ấy chướng mắt song tu, bằng không có thể còn sớm hơn nữa."
Trình Như Phong có chút ngạc nhiên, chớp chớp mắt, "Hả?"
Thời gian nàng ở cùng với Thương Ngô tuy rằng không quá dài, nhưng sư phụ không có ý khinh thường song tu, nói tìm đối tượng cho nàng, sau đó để nàng cùng Bạch Ký Lam, đều thực tự nhiên.
Hơn nữa chính Thương Ngô sư phụ cùng Mặc Uyên sư phụ cũng không ...... đợi đã, nam nam có tính là song tu không?
Trình Như Phong cảm thấy vấn đề này có chút thâm ảo, suy nghĩ kỹ, liền có chút thất thần.
Cố Ngôn nhướng mày, ôm chầm lấy nàng lần nữa, lại nhéo nhéo cái mũi của nàng, thấp giọng, nói: "Ở trong lúc trưởng bối nói chuyện mà phát ngốc, chính là đại bất kính nha."
"Tuyệt đối không có bất kính." Trình Như Phong vội vàng chớp chớp mắt, "Đều do dung mạo của sư bá quá đẹp, người ta mới có thể nhìn đến phát ngốc ra."
Cố Ngôn cười lên, duỗi tay vuốt ve cánh môi kiều diễm của nàng, "Cái miệng ngọt này ...... rốt cuộc là học ai vậy? Sư phụ con cũng không có miệng lưỡi trơn tru như vậy."
...... Chỉ e lúc Thương Ngô sư phụ dụ ngọt Mặc Uyên sư phụ các người cũng không biết đâu. Nhưng Trình Như Phong đương nhiên không dám nói như vậy, chỉ cười nói: "Con chỉ là đang trần thuật một sự thật mà thôi, sao có thể tính là miệng lưỡi trơn tru?"
"Có tính hay không, thử qua mới biết được." Cố Ngôn nói xong, liền hôn lên môi nàng, trực tiếp cạy răng nàng ra, tìm chiếc lưỡi nhỏ của nàng, dây dưa chơi đùa.
Thần Huy lôi kéo Liễu Phượng Ngâm, lặng yên không một tiếng động mà rời khỏi đại điện.
Liễu Phượng Ngâm hít sâu một hơi dài, quay đầu nhìn thoáng qua, "Cứ rời đi như vậy sao?"
Tuy rằng biết đây là Dục Linh Tông, Chưởng môn muốn ch*ịch đệ tử, quả thực là chuyện thiên kinh địa nghĩa. Chính Trình Như Phong cũng không có ý muốn cự tuyệt. Nhưng bọn họ cứ như vậy một câu cũng không nói liền rời đi...... hình như có chút...
"Bằng không thì sao? Huynh muốn cùng nhau chơi sao? Chưởng môn sư bá có lẽ cũng sẽ không quá để ý, bất quá ta sợ huynh chịu không nổi." Thần Huy nói, "Còn nữa người ở bên này lắm mồm, vừa quay đầu là nói ra ngoài, thanh danh của huynh coi như xong rồi."
Liễu Phượng Ngâm cắn chặt răng, hắn nếu đã quyết định muốn ở cùng với Trình Như Phong, còn quản thanh danh gì?
Chỉ là......
Thần Huy vỗ vỗ vai hắn, "Nếu huynh thật sự không muốn từ bỏ, phải sớm thích ứng một chút. Có điều Cố sư bá, cũng chỉ là muốn nếm cái tươi mới mà thôi, sẽ không có mỗi ngày tới đoạt với huynh. Sư bá người đẹp như vậy, đừng nói Dục Linh Tông chúng ta, bên ngoài thật nhiều nữ tu danh môn chính phái cũng đều xếp hàng muốn lên giường của sư bá, sư bá không có rãnh đâu."
Thần Huy nói rất chậm, là đang thuyết phục Liễu Phượng Ngâm, cũng là đang thuyết phục chính mình.
Cải trắng tự tay mình nuôi lớn, cho dù là ai y cũng không muốn cho.
Nhưng mà y không muốn thì có thể thế nào?
Dư quang nơi khóe mắt của Cố ngôn liếc thấy Thần Huy đi ra ngoài, liền thuận tiện vẫy vẫy tay cho mọi người toàn bộ lui đi.
Thần Huy nói không sai, Cố Ngôn đích xác chính là muốn nếm cái tươi mới.
Bất luận là Kim Đan mười bảy tuổi, hay là đồ đệ của Thương Ngô, hay là lời khen trắng trợn của Trình Như Phong, với Cố Ngôn mà nói đều rất mới mẻ, cũng đủ làm cho hắn hứng thú dạt dào, muốn nhấm nháp kỹ một phen.
Chiếc lưỡi nhỏ của Trình Như Phong có thể thắt rút cuốn trái anh đào, đương nhiên kỹ thuật hôn rất tốt. Nhưng vẫn là so với Cố Ngôn có kinh nghiệm phong phú thì kém hơn. Không bao lâu nàng cũng chỉ có thể theo tiết tấu của hắn.
Nhưng Trình Như Phong vốn dĩ cũng không muốn ở loại chuyện này tranh thắng thua, có tài xế già lái xe, nàng còn đỡ tốn công sức. Ngoan ngoãn đem quyền chủ đạo giao cho Cố Ngôn, còn mình chỉ cần phối hợp là được.
Cố Ngôn đương nhiên thực mau liền phát hiện ý đồ của nàng, cười khẽ một tiếng, một mặt kéo vạt áo nàng ra sờ lên ngực nàng, một mặt khẽ cười nói: "Lười như vậy, rốt cuộc là tu đến Kim Đan như thế nào?"
Trình Như Phong bị hắn sờ đến phát ra rên rỉ, giọng nói lại càng thêm mềm mại, "Sư bá lợi hại như vậy, con nào dám múa rìu qua mắt thợ?"
"Vua nịnh nọt." Cố Ngôn cười mắng, một mặt kẹp lấy quả mâm xôi trên nhũ phong nhéo một cái, "Còn chưa có bắt đầu, đã kêu lợi hại...... Một hồi cần phải làm sao bây giờ?"
"Đau......" Trình Như Phong e thẹn kêu ra, lại lặng lẽ duỗi tay cởi đai lưng của Cố Ngôn ra.
Hắn vốn dĩ cũng chỉ khoác chiếc áo gấm màu tím, đai lưng vừa cởi ra, lộ ra da thịt trắng sứ bóng loáng tinh tế.
Trình Như Phong dán người lên.
Giữa da thịt tựa hồ có một lực hút kỳ lạ, chặt chẽ dán vào nhau, mỗi lần cọ xát, mang theo từng đợt run rẩy làm da đầu người tê dại.
Đừng nói là Trình Như Phong, ngay cả Cố Ngôn cũng có chút đè nén không được, bụng nhỏ như là có một ngọn lửa, côn thịt vốn đang còn nửa mềm không cứng thực nhanh lập tức nâng đầu, thẳng tắp đụng lên trên đùi Trình Như Phong.
"Sư bá......" Trình Như Phong nỉ non gọi nhẹ, hai má ửng đỏ, ánh mắt nhộn nhạo, đôi môi hơi hé mở lộ ra chiếc lưỡi đinh hương mềm mại mà câu dẫn người.
Cố Ngôn lại lần nữa hôn lên, một mặt đã ôm nàng trở mình, đè nàng lên trên giường nệm, xé rách váy nàng ra.
Trình Như Phong hai chân thon dài, trắng nõn nà, nổi bật trên chiếc váy đỏ bị xé rách, phá lệ hương diễm kích thích.
Tay của Cố Ngôn theo đùi nàng sờ đi xuống lại thu tay về, suôn theo đầu gối của nàng nhấc một chân lên, nghiêng nghiêng mở ra, lộ ra hoa huyệt trơn tru không có cọng cỏ nào.
Hắn buông môi nàng ra, cúi đầu xuống nhìn xem.
"À, tiểu bạch hổ." Cố Ngôn chép miệng, duỗi tay sờ lên cánh hoa non mềm đã dính nước "Mới hôn hai cái thì đã ướt thành như vầy, ngày hôm qua Thần Huy và Liễu công tử cũng chưa cho ăn no sao? Có muốn kêu bọn họ trở về xem xét một chút hay không?"
Trình Như Phong:......
Sư bá đẹp thì đẹp đó, nhưng hở chút liền đề xuất ra vấn đề toi mạng, phải trả lời như thế nào?
°°° hết chương 130°°°