Chương 22: Dị nhân tốc độ

“Thông tin này anh lấy đượctừ đâu? Đáng tin không thế?” Trần Phong có chút tò mò.

Trương Thông giơ điện thoại lên, “Thời đại thông tin bùng nổ, có chuyện gì mà không thể biết, nơi nơi đều là nhân chứng sống đó nha! Cậu rảnh rỗi thì nên bắt kịp xu hướng đi!”

Trần Phong toát mồ hôi, còn tưởng rằng thanh niên này có tài cán gì đặc biệt, thì ra là lướt lướt điện thoại thế này đây!

Trương Thông mở ra Qian, đưa cho Trần Phong nhìn một đoạn video.

Video này do người qua đường vô tình bắt được, thờì gian quay vào ban đêm nên cảnh vật xung quanh diễn ra cũng không rõ ràng lắm, chỉ đột ngột nghe đùng một tiếng, sau đó là tiếng chửi thề của người quay phim. Lúc sau, video liền gián đoạn, thoạt nhìn có điểm không đầu không đuôi!

“Gì vậy?” Trần Phong có chút hoang mang.

“Tiếng nổ siêu thanh, nếu đoán không nhầm, người này hẳn là Dị nhân hệ Tốc độ, aiz, ca này khó rồi nha!” Trương Thông đút điện thoại vào túi, thở dài.

Siêu thanh?

Khi một vật thể nào đó ở thời điểm vượt qua được tốc độ âm thanh, nó sẽ tạo ra một sóng xung kích lớn, phá bỏ rào cản âm thanh, khiến cho âm thanh được tạo ra giống hệt một vụ nổ, đó chính là Tiếng nổ siêu thanh.

Với cơ thể người thường mà muốn đạt đến vận tốc âm thanh tuyệt nhiên không thể, cho nên khẳng định người này hẳn là Dị nhân.

Tốc độ vượt qua cả 340m/s, thật đáng sợ.

Phải nói tiềm năng, giá trị vô cùng lớn, hiệp hội đã cho Trương Thông đặc quyền, chỉ cần trong mức độ nhất định, thì cho dù dùng bất kỳ phương thức lôi kéo, ưu đãi, thưởng cấp như nào đều có thể, tận lực cố gắng đem người này gia nhập vào Thương Long Các.

“Nhưng mà tại sao lại khó?” Trần Phong hỏi.

Trương Thông nhún vai, “Người ta không muốn gặp, thì hỏi là vì sao?”

“Cút, tất cả đều cút!”

Hai người mới vừa ra khỏi thang máy, liền nghe được ngoài hành lang truyền đến một tiếng hét vang dội!

Ngay lập tức, tại cửa một phòng bệnh, hai người đàn ông trung niên mặc tây trang bị người đẩy ra ngoài, theo đó là mấy cái lẵng hoa, một đống táo lăn đầy đất.

Nhìn thấy cảnh này, Trương Thông bất giác đem giỏ trái cây trong tay giấu nhẹm ra sau lưng.

Hai người đàn ông cười gượng, rồi lắc đầu, liếc nhau một cái liền xoay người rời đi, trên mặt đều mang theo vài phần thất vọng.

Thời điểm đi ngang qua Trần Phong, thuận tiện đánh giá một chút, một người trong đó nói, “Đừng phí sức, phụ nhân đó quá bảo bọc con, mặn nhạt không ăn, thật đúng là đem chính mình coi như một đại nhân vật!”

Không đợi Trần Phong kịp nói, hai người kia đã bước vào thang máy.

“Hội Thế Kỷ, hiệp hội bọn họ so với chúng ta quy mô lớn một chút, nhưng nhìn dáng vẻ bọn họ vừa rồi, dường như cũng không đạt được mục đích!” Trương Thông ở bên cạnh giải thích.

Trần Phong nhìn cửa phòng bệnh phía trước, có chút nản chí, “ách, vậy chúng ta còn tiếp tục sao?”

Nhiều hiệp hội như vậy đều không thành công, Trần Phong không tin Thương Long Các có cái gì ưu thế.

“Dù sao cũng phải thử một lần?”

Trương Thông nhún vai, làm mấy cái chuyện này lâu, da mặt cũng đã dày lên ít nhiều, đâu thể khẳng định họ không được thì chúng ta cũng thế, mà cho dù không thành công đi chăng nữa, cũng phải hiểu rõ được nguyên nhân!

Vất rổ hoa quả vào thùng rác bên cạnh, hai người hướng phòng bệnh đi qua.

……

Nơi này thuộc khu điều dưỡng đặc biệt, một phòng một bệnh nhân, xem ra kinh tế không tồi a. Một vài y tá đang dọn dẹp chỗ hoa quả bị vứt la liệt trên đất, cho tới bây giờ các cô cũng không nhớ mình thu dọn mấy đợt. Bắt đầu từ tối qua đến giờ, người tới thăm chưa hề có dấu hiệu ngừng lại, một đợt vừa đuổi đi, đợt khác lại tới.

Nhưng mà chưa thấy ai như hai cái vị này, không phải quá keo kiệt đi, đến thăm bệnh người ta mà tay không cầm gì. Thật tình.

Thấy Trần Phong cùng Trương Thông bước vào, mấy cô hộ lý bĩu môi, bày ra vẻ khinh thường, ngay sau đó liền rời phòng bệnh.

Nằm trên giường bệnh, một người đàn ông tầm 30 tuổi, thân hình khá béo, cắt đầu húi cua, có phần thô kệch. Ai có thể tưởng được, cái người mang ngoại hình như vậy, lại là Tốc độ hệ Dị nhân?

Ngồi bên cạnh, một bác gái mặc áo sơ mi hoa, hẳn là mẹ của người nọ, tuổi tác tầm 5-60 tuổi, cũng có chút béo.

Thành thật mà nói, cái gọi là tướng từ tâm sinh, chỉ cần trông dung mạo bác ấy là biết, liếc mắt một cái liền cho người ta một loại cảm giác chanh chua nồng nặc.

Tuy còn chưa mở miệng nói chuyện, nhưng cũng đủ làm Trần Phong cảm giác phụ nhân này không nên dây vào.

Quả nhiên, hai người vừa mới tiến vào, đã bị bác gái trừng mắt phát hiện.

Bà vừa mới ngồi xuống, lại đứng lên, “Như thế nào, vẫn chưa xong? Đều cút hết cho tôi, con trai tôi vừa mới trải qua phẫu thuật, các người không cho nó nghỉ ngơi sao?!”

Nói xong, bác gái chạy vội tới, không cần biết lý do, đã trực tiếp đuổi bọn hắn ra bên ngoài.

“Bác à, chúng tôi đến từ hiệp hội Thương Long Các, có thể để con trai bác cùng chúng tôi nói chuyện chút không?”

Thân là Dị nhân, đâu có thể dễ dàng bị một cái người thường nói đẩy là đẩy được, Trương Thông còn có vài phần lịch sự, dùng vẻ mặt ôn hòa hỏi chuyện,

“Có chuyện gì để nói, cút, đều cút hết đi, con trai tôi cả người đều bị phế, ấy vậy mà mấy người không biết, còn cứ một đợt lại một đợt đến, hiệp hội cái gì?” Bác gái càng nói càng tức giận.

“Phế đi?”

Trần Phong cùng Trương Thông trao đổi ánh mắt, có chút ngoài ý muốn, việc này là cớ làm sao? đang tốt lành, sao tự dưng lại phế?

“Tôi bảo các người đi, các người không nghe thấy sao? Còn mặt dày dây dưa ở đây, tôi sẽ gọi bảo vệ!” Bác gái hăm dọa.

Sự tình này, trước nay Trần Phong thật sự là chưa từng gặp, bất quá, hôm nay hắn chỉ đi theo Trương Thông tới học tập, cứ giao việc này cho Trương Thông xử lý đi.

Trương Thông nói, “Bác gái, xin bác đừng kích động, nếu có chuyện gì khó, có thể nói với chúng tôi, chúng tôi đảm bảo sẽ đem hết toàn lực đi giúp hai người"

“Giúp?”

Bác gái giận sôi máu, “Tay con tôi không còn, mấy người có thể đem nó mọc lại sao?”

Không còn?

Trần Phong cùng Trương Thông kinh ngạc, quay qua nhìn người đang nằm trên giường, người nọ cười khổ, đem chăn đang đắp xốc lên, quả nhiên, toàn bộ tay trái đều không có, bên trên dải băng quấn qua còn đang thấm máu.

“Sao, sao lại thành ra nông nỗi này?”

Trương Thông cực kỳ kinh ngạc.

Người đàn ông so với bác gái dễ tính hơn, nghe xong câu hỏi, liền thở dài bất đắc dĩ, rồi đem ngọn nguồn câu chuyện kể cho bọn họ.

Anh ta tên thật là Cát Quân, làm nghề đầu bếp, gia đình mở một nhà hàng nhỏ ở ngoại ô tiểu khu Hòa Bình. Vốn dĩ Cát Quân cũng chỉ là một người bình thường, như bao gia đình khác đều đã có vợ có con, thu nhập dư dả, mọi chuyện vẫn rất tốt cho tới khi anh ta đột nhiên phát hiện, người vợ đầu ấp tay gối bao năm cư nhiên cặp kè với bạn thân của mình??? Vậy cũng thôi, quá đáng nhất, hơn một tháng trước, cô ta dám một mình vứt bỏ lại đứa con dứt ruột đẻ ra cùng chồng mà theo kẻ kia cao chạy xa bay bên ngoài.

Thời điểm Cát Quân tức giận nhất, cố tình hàng xóm lại bơm thêm, nói con trai nhiều năm nuôi lớn, nhìn thế nào cũng không giống anh ta?

Kỳ thật, từ lúc bắt đầu bồng con ra khỏi phòng đẻ, anh đã không ngừng được nghe người ta nhắc nhở bên tai, nhưng anh chỉ coi là lời nói đùa không căn cứ, nên vào tai này vứt tai kia. Lâu dần, ngay cả lão mẹ cũng cảm thấy có vấn đề, bảo hắn mang con trai đi xét nghiệm.

Cuộc sống mà, đôi khi phải có chút cẩu huyết.

Nhưng mà, cẩu huyết như này, Cát Quân Có chút không chịu được, sau khi nhận được báo cáo, kết quả quả nhiên....

Từ đó suy ra, vợ anh ta không chỉ đơn thuần phản bội, mà còn cùng người khác sinh hài tử, lợi dụng bản tính thiện lương, làm Cát Quân tự nguyện giúp chăm sóc đứa nhỏ lâu như vậy.

Còn tưởng bản thân nhân sinh hạnh phúc, không ngờ lại xảy ra sự tình này, nếu là người khác, chỉ sợ cũng chịu không nổi đả kích.

Cát Quân trong khoảng thời gian ngắn tinh thần như sụp đổ, nỗi đau nối tiếp nỗi đau, trực tiếp đánh sâu vào tiềm thức, rồi thức tỉnh.

Tai họa cái, lúc đó anh ta đang thái rau, đầu thì nghĩ đến người vợ phản bội, bạn bè bao năm lừa dối, đến cả con trai ngoan ngoãn đáng yêu bên mình suốt bao năm cũng là con người khác. Tay cắt càng lúc càng nhanh, nhanh đến độ mắt thường không nhìn thấy được. Dường như muốn đem mớ rau này thành đôi cẩu nam nữ đó băm vằm.

“Phanh!”

Nổ siêu thanh!

Dị năng thức tỉnh, tốc độ thái dao của Cát Quân nhanh đến nỗi qua vận tốc âm thanh, từ đó xung kích tạo thành tiếng nổ siêu thanh.

Tốc độ thật sự quá nhanh, không thể ngừng lại, trong nháy mắt liền trực tiếp đem tay trái chính mình chặt xuống, nổ tanh bành cùng tiếng nổ âm thanh.

Sau đó, Cát Quân lập tức bị đưa đến bệnh viện cấp cứu, nhưng tay đã cụt, nay đến thịt đứt cũng không còn, bác sĩ bọn họ không cách nào cứu chữa. Hơn nữa, lúc đó nằm viện chi phí rất cao, không đủ tiền trả, nên chỉ có thể xuống khoa bình thường trị liệu.

Phẫu thuật đơn giản hoàn thành, hiện tại vết thương Cát Quân đã có chút ổn định.

Nghe xong, Trần Phong nhìn Cát Quân còn nằm trên giường bệnh, ánh mắt lộ ra vài phần thương hại, này thật đúng là nam nhân đáng thương.

Vợ ngoại tình, con trai của người khác, hiện tại cánh tay cũng tự mình chặt mất, đây là xui xẻo đến cái trình độ như nào mới đạt được a!

“Cát tiên sinh, chúng tôi rất thông cảm với tình huống của anh, nhưng có cái gọi là "Tái ông mất ngựa, yên tri phi phúc", mọi việc anh nên suy nghĩ tích cực!” Trương Thông khuyên giải.

Cát Quân cười khổ, “Tôi đã thành ra như vậy, còn có thể như thế nào?”

Trương Thông nhún vai, “Nói một câu thô tục, nếu lúc anh thức tỉnh, không phải ở phòng bếp xắt rau, mà trong phòng ngủ đại chiến 300 hiệp……”

Cát Quân ...?!

Trần Phong...?!

CMN Trương Thông, cái tên cà lơ phất phơ, không thể nói đứng đắn à, tại cái thời điểm kia mà phát ra sóng nổ, CMN tưởng cũng không dám tưởng tượng!

“Tiểu Quân, con còn cùng bọn họ nói lời vô nghĩa làm gì, bảo bọn họ nhanh đi đi!” Bác gái nghe một hồi không hiểu, không chút khách khí nói, bà cảm thấy đây là việc xấu trong nhà, không nên nói ra bên ngoài.

Nhưng bà không biết, hiện tại Cát Quân thật sự muốn tìm người xả hết.

Chuyện này đối với bà cũng đả kích không kém, bây giờ thấy ai đều tràn ngập ác ý, thái độ thập phần không kiên nhẫn!

Ngay lúc này Trương Thông tiến về phía hai bước, “Cát tiên sinh, tôi hiện tại đại biểu cho Thương Long Các hiệp hội, đối với anh phát ra lời mời chân thành, nếu anh có thể gia nhập hiệp hội chúng tôi, chúng tôi sẽ tận lực cố gắng giúp đỡ……”

Giọng gã cao lên, đã thấy một trái chuối bay về phía mình, thì ra bác gái ném tới, “Giúp, giúp như thế nào ? Cậu có thể giúp tay con trai tội mọc trở lại? Có thể đem vợ nó tìm trở về?”

Trương Thông không biết làm sao bèn nói, “Cát tiên sinh, đại trượng phu sợ gì không có vợ, anh hiện tại đã là Dị Nhân, tương lai tiền đồ sang lạn, còn sợ không có nữ nhân vây quanh sao, nhân sinh mới vừa bắt đầu, vợ đã là cái gì? hài tử chỉ sợ một đống?”

“Kể cả cánh tay kia, anh phải tin tưởng chúng tôi, chỉ cần anh gia nhập, chúng tôi đảm bảo sẽ dùng mọi khả năng, giúp anh hồi lại!”

……

Không thể không nói, Trương Thông thằng nhãi cái gì cũng có thể nói.

“Đánh rắm!”

Bác gái điên tiết, “Mấy cái lời sáo rỗng này, những người vừa rồi đều nói qua, chúng ta chính là nghe danh y Hoa Đông bệnh viện, cho dù ngoại khoa thánh thủ Tiền Bách Vị y sư đều không thể làm được, chẳng lẽ các ngươi có thể?”