“Vậy còn nếu...nếu như thất bại?” Do dự nửa ngày, Tây Môn Báo cũng không dám tùy tiện quyết định.
“Ông đây là không tin năng lực của tôi ?” Tiền Bách Vị có chút mất hứng.
“Không không, không phải vậy!” Tây Môn Báo vội vàng lắc đầu, “Tiền lão chớ có hiểu lầm, tôi chỉ muốn nắm chắc tỉ lệ thành công!”
Tiền Bách Vị bình tĩnh nhìn ông ta, “Tôi thân là y sư, không có khả năng cùng ông phán đoán tỉ lệ, chỉ có thể nói có hi vọng hay không hi vọng, hơn nữa bây giờ đó là cách duy nhất, nếu bỏ lỡ cơ hội này, sau này có chuyện gì xảy ra, đều không liên quan đến tôi, dù sao tìm người để thử thuốc cũng không phải khó.”
Nói đến đây, lão còn bổ sung thêm, “ Kỹ thuật Y học Hoa Đông chúng tôi, đều đứng số một số hai cả nước, nếu tôi đã không thể trị hết cho con trai ông, thì cho dù có mời thêm 10 người nữa cũng vô dụng, trừ khi ông có thể tự mình tìm được một vị đại tông sư y cảnh, may ra còn có hi vọng!”
Đại tông sư y cảnh?
Nói đùa gì vậy, Tây Môn Báo không khỏi cười khổ trong lòng, kể cả có người như vậy tồn tại, ông lấy tư cách gì mà tiếp xúc người ta.
Nên biết rằng, y sư là một thuộc tính đặc thù, ở dị nhân giới, một đại tông sư y cảnh, đem ra đong đếm thì một vị cũng đã hơn 10 vị đại tông sư hệ khác.
Tương tự y sư là dược sư, bọn họ tuy giống với những dị nhân bình thường nhưng có thêm kiến thức về dược lý, chữa thương từ dược vật không dùng phẫu thuật.
Cơ hồ những dị nhân cấp cao đều cần bọn họ hỗ trợ, cho nên, thường bị các thế gia tài trợ nuôi dưỡng từ trước.
Cho dù Tây Môn gia ở Thục Trung cũng coi như có chút địa vị, nhưng mà nói đến đại tông sư y cảnh kia, căn bản bọn không cùng đẳng cấp.
“Không thử cũng được, cứ coi như lão chưa nói gì, hiện tại lão chỉ có thể cố gắng duy trì thương thế của hắn để không bị chuyển xấu đi, 0.nhưng sau khi tỉnh lại, cũng chỉ còn là phế nhân!”
Thấy Tây Môn Báo ngập ngừng xoắn xít, Tiền Bách Vị có chút tức giận, muốn làm như nào thì làm.
Tây Môn Báo sao có thể để cọng rơm cứu mạng của mình đi mất, vội vàng ngăn lại, “Tiền lão đừng nóng, thỉnh xin Tiền lão cứu giúp, Tây Môn Báo tôi nhất định hậu đãi!”
Tây Môn Báo bây giờ không có thời gian do dự, ông cần phải đưa ra đánh cuộc, được ăn cả ngã về không, thắng thì tiền đồ vô hạn, còn nếu thua thì đáy vực sâu là nơi đang đợi ông đi xuống.
Tiền Bách Vị tới giờ trên mặt mới lộ ra chút tươi cười, “Suy nghĩ thật lâu, đại trượng phu nên tốc chiến tốc thắng, yên tâm, một khi dùng thuốc của tôi, bảo đảm thiếu gia sẽ nhanh chóng tỉnh lại đã vậy còn hơn lúc trước!”
Nói xong, lập tức xoay người trở lại phòng, nhìn dáng vẻ lão, chắc chắn là có chuẩn bị mà đến, đã sớm mang theo thuốc để thử nghiệm.
Không chừng lần này đến đây, chính là nhằm vào Tây Môn Kiệt.
……
Sau khi Tiền Bách Vị đi vào, Tây Môn Báo biết mình chúng kế, buồn bực cùng thấp thỏm nãy giờ tất cả đều chuyển thành phẫn nộ.
Ánh mắt dừng trên người Hoàng Quyên, Hoàng Quyên cảm giác như mình đang bị con thú săn mồi để ý, cả người nhịn không được run lên.
“Cô nói, con trai tôi như thế nào lại bị thương?”
Lúc trước chỉ chăm chăm tìm cách chữa thương cho Tây Môn Kiệt, sự tình như thế nào xảy ra, ông cũng không tâm trạng hỏi rõ. Hiện tại mọi thứ đã đâu vào đấy, liền quay qua chất vấn đương sự.
Hoàng Quyên sắc mặt lúc xanh lúc trắng, một hồi lâu mới hồi phục tinh thần, vội vàng cung cung kính kính đáp lời, đem sự tình phát sinh nói một lần.
Đương nhiên, trong đó khẳng định chỉnh sửa đi vài chi tiết, đổi trắng thay đen, đem bản thân cùng Tây Môn Kiệt trở thành người bị hại.
“Hay cho một cái Thanh Sơn Hồ gia, ha ha, cư nhiên dám xuống tay với con trai Tây Môn Báo, tốt, rất là tốt!”
Tây Môn Báo giận tím mặt.
Tuy ông biết lời ả không ít thì nhiều cũng có phần giả dối, nhưng đó không phải trọng điểm, trọng điểm ở chỗ, con trai ông đang không rõ sống chết nơi này, thế mà bọn hắn cư nhiên còn tiêu dao tự tại ngoài đó.
“Thúc thúc, đả thương Kiệt ca là cái tên Trần Phong, năng lực Lôi hệ thập phần thành thạo, liệu có phải thuộc hàng con cháu thế gia tại Thục Đô?”
Hoàng Quyên đưa ra nghi vấn, ả sợ không cẩn thận lại đắc tội vào thế lực đại gia tộc, đấy tất nhiên mất nhiều hơn được!
“Đừng nói Thục Đô, cho dù Thục Trung, trong hai mươi gia tộc đứng đầu, cũng không có gia tộc họ Trần, càng không nói đến gia tộc nào dùng lôi hệ!” Người phụ nữ nãy giờ vẫn khóc nỉ non đột nhiên ngẩng mặt nói, ngôn ngữ mang mấy phần ý tứ, thập phần oán hận.
“Mặc kệ hắn là ai, đã làm bị thương con trai Tây Môn Báo, đều phải trả giá đại giới, dù có đào ba thước đất, cũng phải tìm ra bằng được!”
Tây Môn Báo gầm lên một tiếng, bước nhanh đi ra ngoài.
Hoàng Quyên đứng ở tại chỗ, trong phút chốc tinh thần chưa thể bình phục, nhưng ả biết, Thanh Sơn Hồ gia, chắc chắn xong rồi.
Hồ gia tuy rằng có Hồ Phật tông sư, được xưng đệ nhất cao thủ Thanh Sơn huyện, nhưng ở trước mặt quái vật khổng lồ như Tây Môn gia, quả thực không khác gì cặn bã!
……
——
Lại nói Trần Phong, sau khi ăn cơm chiều xong đâu đấy, liền bị Trần Quốc Hoa lôi ra ngoài tản bộ, tiếp theo đi đến cửa tiệm rửa chân đầu phố, tận hơn 10 giờ mới trở về.
“Ngọa tào, tiểu tử đi lâu như vậy? Lại đem về thứ gì thế kia? Kinh muốn chết!”
Phòng khách, Trần Quốc Hoa vẻ mặt ghét bỏ nhìn Trần Phong, hoặc chính xác hơn là đang ghét bỏ nhìn vật trong tay Trần Phong.
Một túi nilon, bên trong tràn đầy mấy thứ linh tinh, Trần Quốc Hoa thật sự không nghĩ ra, thời điểm ra ngoài đi dạo, Trần Phong lôi lôi kéo kéo mình bằng được đến tiệm rửa chân, thế thì cũng thôi đi, rửa chân xong hắn còn bảo chủ tiệm đóng gói số da vừa làm đó để mang về!
Nhớ lại ánh mắt trào phúng thập phần ghét bỏ kia của chủ tiệm, Trần Quốc Hoa chỉ hận không thể tìm cái lỗ chui vào.
“Chú không hiểu đâu, con đã muốn, thì tất nhiên có chỗ dùng!” Trần Phong cười đắc ý, nhưng cái đống kia mùi thật sự không dễ chịu, vẫn là sớm đem đi thôi.
Trần Quốc Hoa phẩy phẩy trước mũi, “Không hiểu học được ở đâu ra cái kiểu vớ vẩn này, chú nói này, con đã thức tỉnh dị năng rồi, chắc không phải chỗ da này dùng để ăn đấy chứ!”
Trần Phong trợn mắt, “ Chú ba, chú có thể đừng ghê tởm vậy không?”
“A, còn chê chú bây ghê tởm?”
Trần Quốc Hoa tụt hứng, “Nhanh đi tắm đi, chút nữa còn đem con đi kiểm tra, xem rốt cục thuộc hệ năng lực g!”
……
Phòng luyện công!
Đây là tổ hợp kiến trúc nằm đơn độc, dãy nhà này tổng cộng có ba tầng, lầu một lầu hai dùng để luyện công, không chỉ có các loại thiết bị rèn luyện thân thể, còn có những thiết bị bổ trợ chuyên môn, một buồng trọng lực đặc biệt đo sức chịu đựng.
Đều là mấy loại đồ vật tồn tại trong phim khoa học viễn tưởng, Trần Phong lần nữa bị đổi mới tam quan.
Lầu ba là nơi chuyên dùng thí nghiệm, ở đó có một thiết bị nhận dạng năng lực chuyên dụng, cùng nhiều thiết bị khác như đồng hồ đo khí lực, tốc độ, máy đo độ mạnh yếu của dị năng,...
Vừa thấy liền biết công nghệ cao.
Trong phòng kiểm tra, một thiết bị nhận dạng bằng điện, hệt như máy cộng hưởng từ ở bệnh viện, chỉ cần nằm trên đó, đưa vào rà quét một chút, máy tính bên cạnh sẽ liên tiếp hiển thị lên những phân tích của người được kiểm tra.
“Nơi này hẳn tốn không ít tiền đi?”
Trần Phong tiến lên sờ sờ, thật cao cấp a.
“Bớt nói nhảm, mau đem quần áo cởi ra, nằm lên đó!” Vỗ vỗ bả vai Trần Phong, trong lúc nói chuyện, Trần Quốc Hoa đã mở ra máy tính cùng bắt đầu chạy phần mềm.
“A, cởi quần áo?” Trần Phong theo bản năng bảo vệ hai vai.
Trần Quốc Hoa ném ra ánh mắt xem thường, “Hai cái đại nam nhân, sợ cái gì, có cái gì chú đây chưa thấy qua!”
Trần Phong ngượng ngùng, cởi ra quần áo, nằm lên.
“A, tiểu tử, nhìn vậy mà rất săn chắc nha!”
Trần Quốc Hoa quay đầu nhìn lướt qua, tuy rằng Trần Phong che che dấu dấu, nhưng dáng người này, thật không có điểm chê, thân hình sáu múi cơ bắp, không nhiều cũng không ít, vừa cân đối.
Đặc biệt bộ vị đặc thù nào đó, hormone thật mạnh, khá là....
“Bắt đầu nhanh đi!”
Trần Phong thúc giục, hắn cũng muốn biết máy móc này có thể rà quét ra cái gì.
Trần Quốc Hoa cười hắc hắc, ấn một nút trên bàn phím, Trần Phong chậm rãi bị đưa vào khu vực rà quét .
Chung quanh là đủ mọi màu sắc ánh sáng, rà qua rà lại trên người Trần Phong .
Trừ bỏ một ít thanh âm máy móc bên tai, cũng không có cảm giác gì đặc biệt,
Trần Phong nhắm hai mắt lại, chẳng được bao lâu, liền đã rà xong, đem đưa ra ngoài.
Nhanh chóng nhảy xuống, đem quần áo mặc vào.
“Thế nào?”
Bước đến bên cạnh Trần Quốc Hoa, nhìn lên máy tính, một vòng tròn vẫn không ngừng chuyển động, biểu hiện số liệu phân tích.
“Phải đợi thêm chút nữa!” Trần Quốc Hoa không vội, dẫn Trần Phong đến khu vực bên cạnh lấy máu, tiếp tục công đoạn phân tích gien.
“Loại gì mà kém vậy, còn phải chờ lâu như thế!” Trần Phong lắc đầu, còn tưởng rằng tiên tiến như nào, lập tức đưa ra kết quả.
“Tiểu tử thối thì biết cái búa gì!” Trần Quốc Hoa ném cho hắn một cái xem thường, “Đây là sản phẩm mới nhất trong nước hiện nay, cũng là thiết bị kiểm tra đo lường tiên tiến nhất thế giới, toàn bộ Thục Đô đều không quá ba cái, chú bây phải dùng rất nhiều quan hệ mới có được đấy, so với thiết bị kiểm tra đo lường khác, nó toàn diện, chi tiết hơn nhiều!”
“Cơ thể người chính là một kho chứa dữ liệu khổng lồ, cho dù tốc độ máy tính có nhanh đến đâu, cũng không thể trong khoảng thời gian ngắn như thế phân tích hoàn toàn, đợi thêm chút nữa thì làm sao!”
Nghe Trần Quốc Hoa giải thích, Trần Phong cũng không có ý định tranh cãi.
“Chú ba, vậy chú cất giữ loại máy này để làm gì?”
Trần Phong trong lòng nghi hoặc, thiết bị kiểm tra đo lường dị năng hiện đại như vậy, phí duy trì hẳn không ít, chú ba không có khả năng mua đồ vật chỉ để trưng bày, chỉ tổ bám bụi nơi này.
“Nó chỉ tạm thời đặt ở chỗ này của chú thôi, hôm trước mới đem đi nâng cấp, hai ngày nữa sẽ đem trả về hiệp hội!” Trần Quốc Hoa giải thích.
“Hiệp hội?” Trần Phong sửng sốt.
“Không phải con luôn muốn biết chú làm công việc gì à?” Trần Quốc Hoa cười, “Chú và mấy người bạn cùng nhau lập nên một cái gọi là hiệp hội dị nhân, cái máy này chính dùng cho hiệp hội nơi đó!”
“ Hiệp hội dị nhân?” Trần Phong có chút ngỡ ngàng!
Trần Quốc Hoa cười thản nhiên, “ Hiệp hội Dị nhân là một tổ chức trực thuộc chính phủ, thông qua hiệp hội có thể quản lý hệ thống dị nhân, hiệp hội dị nhân tại Thục Đô có khoảng vài trăm địa điểm, Thương Long Các của chú cũng là một trong số đó!”
Nghe Trần Quốc Hoa giải thích một hồi, Trần Phong bừng tỉnh, dị nhân hiệp hội là do phía chính phủ tổ chức, chịu sự quản lí trực tiếp cấp quốc gia.
Không phải dị nhân nào cũng đủ tư cách ra nhập hiệp hội dị nhân.
Thế giới này dị nhân quá nhiều, nếu không được khống chế quản lý chặt chẽ chỉ sợ loạn thành một đống, cho nên hiệp hội dị nhân liền ra đời.
Hiệp hội Dị nhân thông qua các dị nhân cấp cao để dễ dàng quản lý.
Trần Quốc Hoa còn móc ra tấm thẻ hội viên mạ vàng, hướng Trần Phong khoe khoang.
Thẻ Hội viên Hiệp hội Dị nhân Thục Đô .
Cái này coi như giấy chứng nhận, nghe nói là rất có giá trị, hội viên ở đây không chỉ có nhiều tiền lương cùng phúc lợi, còn có địa vị xã hội rất cao .