Chương 36: Món quà cho cha vợ tương lai

Khi Trương Minh ra khỏi quán bar mấy cô gái đã đợi sẵn hắn trên xe. Thấy hắn bước ra Chỉ Tình vội hỏi:

-Có chuyện gì sao?

-Không có gì đâu, gặp người quen nên đến chào hỏi chút thôi.

Thấy hắn mở cửa bước lên xe các cô gái cũng xem như không có việc gì cũng đều leo lên xe. Khi chiếc xe về tới biệt thự mấy cô gái cũng đã mệt nên tất cả đều về phòng của mình. Trương Minh ngồi tại phòng khách lấy điện thoại của hắn ra.

-EVI điều tra thông tin về Thanh bang ở thành phố Nam Phong cho ta.

Một lúc sau trên điện thoại của hắn hiện ra một loạt thông tin về tổ chức xã hội đen Thanh bang ở Nam Phong này. Trương Minh trầm ngâm một lúc sau đó bước lên lầu. Sau một vài giây dừng lại ở hành lang hắn trực tiếp tiến tới căn phòng bên cạnh Chỉ Tình. Gõ nhẹ cửa phòng khoảng chừng một vài giây sau bên trong căn phòng có tiếng lục đục rồi có tiếng bước chân nhẹ tiến về phía cửa. Khi cánh cửa mở ra một cô gái xinh đẹp mang trên mình một bộ áo ngủ mỏng tanh. Nếu nhìn kĩ có thể ẩn ẩn nhìn thấy được trước ngực cô gái ấy nhú lên hai điểm trông đầy gợi cảm. Trương Minh khi nhìn thấy Tô Thiến ăn mặc như vậy thì nuốt ực một tiếng. Tiểu Trương Minh bên dưới cũng đánh trống khua chiêng phất cờ khởi nghĩa. Cố gắng kìm nén dục vọng, Trương Minh bước vào trong phòng. Tô Thiến cũng rất bất ngờ khi Trương Minh đến tìm cô. Khuôn mặt cô đỏ bừng nhưng với tình cách của cô từ trước đến nay, cảm giác ngại ngùng nhanh chóng bị cô ném đi không còn một chút. Trực tiếp đóng cửa phòng cô lao tới ôm chặt lấy hắn. Trương Minh có chút bất ngờ nhưng cũng nhanh chóng lấy lại tinh thần, bế cô đặt lên đùi mình cảm nhận rõ bờ mông vểnh của cô đang áp sát vào tiểu Trương Minh khiến nó ngóc đầu liên tục không thôi.

-Sao anh lại đến tìm em? Em nghĩ đêm nay anh sẽ ở bên cạnh Chỉ Tình chứ?

Trương Minh nhìn khuôn mặt xinh đẹp của cô nhẹ nhàng hôn lên trán cô nói:

-Không lẽ anh không thể đến tìm em sao? Nhưng mà đúng là anh có chút việc muốn nhờ đến em thật.

Tô Thiến có chút hụt hẫng nhưng cũng tỏ thái độ ra bên ngoài, cô chỉ hôn nhẹ lên môi hắn rồi hỏi:

-Có việc gì vậy?

Trương Minh cố gắng kìm nén con thú đang muốn thoát khỏi xiềng xích trong cơ thể mình lại nói:

-Em có thể liên hệ với ba em bây giờ không, anh có chút chuyện muốn nói chuyện với ông ấy?

-Ba em sao?

Tô Thiến có chút ngạc nhiên nhưng cô cũng không tò mò hỏi rõ chuyện của hắn. Lấy điện thoại trực tiếp gọi cho ba mình. Sau ba hồi chuông vang lên cuối cùng điện thoại cũng kết nối được:

-Alo baba à. Ba chưa đi ngủ sao?

Bên kia điện thoại phát ra giọng nói ồm ồm của một người đàn ông:

-Thiến Thiến à, tiểu công chúa của cha hôm nay có việc gì mà tìm cha muộn vậy?

Tô Thiến đáp:

-Không có việc gì con không thể tìm cha sao?

Tô Thiên Hải bên kia cười lớn trực tiếp bác bỏ câu nói của cô:

-Ta còn không hiểu con sao? Nói ta nghe xem có chuyện gì nào?

Trương Minh trực tiếp ra hiệu bao cô đưa điện thoại lên tại mình:

-Con chào bác, con là Trương Minh bạn trai của Tô Thiến. Con có chút chuyện muốn bàn với bác liệu bác có rảnh cùng con nói chuyện một chút.

Bên kia Tô Thiên Hải có phần bất ngờ nhưng cũng không tỏ thái độ gì quá lớn:

-Nói ta nghe xem.

Trương Minh bình tĩnh ôm Tô Thiến trên đùi từ từ nói:

-Con biết bác đang làm gì, cái này chúng ta không cần dài dòng nhiều. Con chuẩn bị có một món qua to lớn muốn tặng cho bác không biết bác có đủ sức để tiếp nhận món quà này của con không.

Tô Thiên Hải bên kia có chút trầm ngâm:

-Con có thể nói rõ hơn được không?

Trương Minh cười, bàn tay của hắn không biết từ khi nào đã không còn yên vị ở trên đùi Tô Thiến nữa. Lúc này bàn tay ấy đã yên vị trên bộ ngực nảy nở của cô. Nhẹ nhàng vân vê núm nhỏ nhô lên, hắn nói:

-Cái gai trước mắt của Thiên bang các bác chính là Thanh bang. Mấy năm gần đây bọn họ đã lấy đi không ít địa bàn của bác. Không những vậy còn liên tục khiêu khích muốn thôn tính Thiên bang.

Dừng một chút Trương Minh nói tiếp:

-Tuần trước các bác đã mất thêm một phần địa bàn ở khu Hắc Thủy vào tay bọn chúng, khiến cho kinh tế của bác trực tiếp bị ảnh hưởng. Hôm qua lại một lần nữa bọn chúng lấy mất khu Quận Đông quan trọng của các người khiến ép cho Thiên bang các bác không còn chỗ kinh doanh phải không.

Bên kia truyền tới chỉ là một sự im lặng, có lẽ ông ấy đã bị những câu nói của Trương Minh làm cho đứng hình. Trương Minh tiếp tục nói:

-Con gọi điện cho bác hôm nay chính là để đưa cho bác một con đường.

Bên kia đầu dây sau một chút im lặng giọng nói của Tô Thiên Hải một lần nữa vang lên:

-Con nói tiếp đi.

Trương Minh bình tĩnh nói:

-Nếu Thanh bang không còn liệu Thiên bang của các người có đủ nhân lực để thôn tính ngược lại tất cả các địa bàn của bên họ không.

Câu nói tưởng trừng như nhẹ nhàng của Trương Minh nhưng đối với Tô Thiên Hải đó lại là một thứ cực kì to lớn. Có nằm mơ ông cũng không thể tin có một ngày có người nói với ông điều này.

-Con có thể cho ta chút thời gian không. Điều này rất quan trọng nên ta cần chút thời gian để suy nghĩ.

Trương Minh nhẹ nhàng cười:

-Không sao, bác cứ suy nghĩ thật kĩ đi. Con đợi cậu trả lời từ bác, nhưng thời gian cũng có hạn, việc Thanh bang biến mất đó là một việc chắc chắn vì vậy nếu bác muốn nhận món quà này thì con sẽ để cho bác. Con cúp máy đây.

Nói xong hắn ra hiệu cho Tô Thiến cúp máy. Sau khi cúp điện thoại đôi mắt của Tô Thiến mở to nhìn Trương Minh chằm chằm:

-Việc anh nói là thật sao? Thanh bang sẽ biến mất khỏi thành phố Nam Phong này sao?

Trương Minh đè cô xuống giường, đôi môi mơn trớn trên cổ của cô khẽ nói:

-Việc này em không cần bận tâm đâu. Mọi thứ anh sẽ sử lý ổn thỏa.

Nói xong hắn trực tiếp hôn nên môi của cô. Đôi tay từ từ vén làn váy ngủ của cô lên. Tô Thiến hơi nâng người dậy phối hợp với động tác của hắn để hắn dễ dàng cởi làn váy ngủ của cô ra. Khi cơ thể lõa lồ của cô xuất hiện trước mắt hắn, Trương Minh nâng người ngồi dậy ngắm nhìn vẻ đẹp của Tô Thiến. Đôi thỏ ngọc nảy nở với hai đầu nhũ hoa cương cứng bắt mắt của cô khá thu hút ánh mát của hắn. Trương Minh đưa đầu tới nhẹ nhàng ngậm lấy một bên, bên còn lại thì cánh tay của hắn đưa tới miết nhẹ nhàng khiến cho Tô Thiến như lên chín tầng mây vậy. Đưa tay ghì chặt đầu của hắn vào ngực mình cô rên khẽ:

-Ưm..m. Em là của anh..ưmmm... Ăn em đi. Em cho anh hết...umm

Trương Minh đưa đầu lưỡi mơn chớn ngực cô khiến cho Tô Thiến cong người lên, cơ thể run rấy liên tuc. Cánh tay của hắn từ từ trượt dần xuống bụng dưới phẳng lỳ của cô. Khi cánh tay chạm vào khu rừng bí mật của cô, rùng mình một cái cánh tay Tô Thiến siết chặt lấy hắn hơn. Trương Minh cẩn thận từng chút một nhẹ nhàng đưa tay vuốt nhẹ nơi mật đào ấy. Nơi này sớm đã bị hắn làm cho ướt sũng. Khi ngón tay hắn chạm vào cảm giác trơn trượt ấy trực tiếp kích thích con thú trong lòng hắn. Với mỗi cái vuốt ve của hắn cơ thể Tô Thiến đang dần mất đi sự khống chế, sự khao khát của cô thể hiện rõ ràng ở mỗi lần ngón tay của hắn đưa vào bên trong cô. Động tác của Trương Minh ngày một nhanh hơn, ngón tay không ngừng ra vào nơi hang động lầy lội của cô. Thỉnh thoảng hắn còn cà nhẹ nên hạt đậu của cô khiến cho cơ thê của cô cong hẳn lên. Rồi điều gì đến cũng phải đến, cơ thể của Tô Thiến chợt giật mạnh, một dòng nước ấm từ bên trong chảy ra ướt sũng cả cánh tay của Trương Minh. Sau khi thỏa mãn cô nằm gục xuống hai mắt vô hồn. Trương Minh đưa tay từ từ cởi quần áo của mình ra, lộ ra một tiểu Trương Minh mạnh mẽ oai hùng vươn cao lên. Từ từ áp sát vào nơi hang động lầy lội của cô, hắn nhẹ nhàng đưa tiểu Trương Minh tiến nhập vào hang động. Một cảm giác ấm nóng trực tiếp bao bọc khiến hắn như muốn hét lên vậy. Khi tiểu Trương Minh bị chắn lại bởi một tấm màng. Tô Thiến lúc này cũng dần dần lấy lại ý thức, ánh mắt cô nhìn Trương Minh đầy vẻ mong chờ vì chính cô đã đợi điều này với hắn từ rất lâu rồi. Sau một vài lần lấy đà, Trương Minh mạnh mẽ dùng lực làm cho tiểu Trương Minh xuyên phá hàng phòng thủ mỏng manh mà đi vào tới tận trong cùng. Lúc này Tô Thiến chính thức trở thành người phụ nữ của hắn.