Đường Miên Phong khinh thường nhìn Thiên Đạo Lưu, giễu cợt nói :
“ Ngươi là cái thá gì ? Ai là hậu bối của ngươi ? Tự cho là đúng. Ta đã từng phát thệ ai muốn tổn thương Tiểu Vũ, trước tiên phải bước qua xác Đường Miên Phong ta ? “
Thiên Đạo Lưu không hề bởi vì những lời này của hắn mà nổi giận, vẻ mặt bình tĩnh mang theo một chút khó hiểu nhìn Đường Miên Phong :
“ Vì sao ngươi lại tốt với nàng như vậy ? Chẳng lẽ ngươi không biết nàng là một con mười vạn năm hồn thú sao ? Ngươi có biết mười vạn năm hồn thú đối với hồn sư có ý nghĩa như thế nào không ? Bây giờ ngươi quay đầu lại vẫn còn kịp. Ta lấy võ hồn ra thề, nếu như ngươi giết nàng sau đó gia nhập Võ Hồn Điện, hồn hoàn của nàng sẽ thuộc về ngươi, chúng ta chỉ cần hồn cốt mà thôi. Hơn nữa ta sẽ toàn lực hỗ trợ ngươi trở thành Giáo Hoàng đời tiếp theo. “
Giọng nói của Thiên Đạo Lưu như ma âm quấn tai, từng bước từng bước mê hoặc Đường Miên Phong. Hắn suy nghĩ rất tốt.
Tại sao phải giết chết Đường Miên Phong ? Thu phục hắn chẳng phải tốt hơn sao ? So với mười vạn năm hồn thú, một tên thiên tài vừa mạnh vừa trung tâm không phải càng có lợi hơn sao.
“ Phi. Ngươi cho mình là ai ? Nói dễ nghe là đại cung phụng của Võ Hồn Điện, nói khó nghe chính là một lão già quèn đã về hưu mà thôi. Võ Hồn Điện còn chưa phải đến ngươi quản. “ Đường Miên Phong tiếp tục khinh thường Thiên Đạo Lưu.
“ Hơn nữa tình cảm của ta đối với Tiểu Vũ lão già FA vạn kiếp như ngươi làm sao có thể hiểu được. Người thì sao ? Thú lại có làm sao ? Thiên lý bất dung ta liền nghịch thiên, không ai có thể ngăn được ta. Ta muốn cùng với Tiểu Vũ sống đến thiên trường địa cửu, ai ngăn cản liền là kẻ thù của Đường Miên Phong ta, đến một người ta giết một người, đến một vạn ta giết một vạn. Phật cản giết phật, thần ngăn diệt thần ! “
Đường Miên Phong nói dứt lời, một luồng khí thế ngông nghênh, coi thường thiên hạ liền được tỏa ra, bao trùm toàn bộ Thiên Đấu Thành. Tất cả mọi người đều bị khí thế mạnh mẽ của hắn mà khuynh đảo, tự đáy lòng sinh ra cảm giác bội phục.
“ Sao có thể... Đây là khí thế của Phong Hào Đấu La. “ Một tên Phong Hào Đấu La khiếp sợ thốt lên.
“ Tiểu Phong chẳng lẽ đã đạt tới Phong Hào Đấu La rồi sao ? “ Phất Lan Đức khiếp sợ nói. Ngọc Tiểu Cương đứng bên cạnh hắn, xoa cằm cảm thán :
“ Không phải là Tiểu Phong đã đạt tới Phong Hào Đấu La, mà là tinh khí thần hồn của hắn đạt tới Phong Hào Đấu La. Tuy cảnh giới vẫn như cũ là sáu mươi chín cấp Hồn Đế, nhưng thực lực của hắn đã sớm đủ để ngạo thị thiên hạ, đứng trên đỉnh kim tự tháp của đại lục Đấu La này.
“ Thực lực vượt qua chín mươi ba cấp Phong Hào Đấu La. “ Mấy vị Siêu Cấp Đấu La ở đây, bao gồm cả Long Vô Bệnh cùng Thiên Đạo Lưu liền trong nháy mắt cho ra kết luận. Từ tận đáy lòng không khỏi cảm thấy rùng mình. Một tên thiếu niên mười bốn, mười lăm tuổi liền có thực lực như vậy, nếu để cho hắn phát triển tiếp khả năng cũng có thể giống như trong truyền thuyết, trăm cấp thành thần cũng khó nói.
“ Khặc khặc, loại khí thế này, không hổ là Ma Đế. Mặc dù thực lực đại giảm, thế nhưng cũng vẫn có thể có thực lực so sánh với Siêu Cấp Đấu La. Thảo nào Hướng Tả Sứ lại thất bại thê thảm đến như vậy. “ Long Vô Bệnh nhìn về phía Đường Miên Phong, sau đó lại nhìn Hướng Thiên Tiếu chỉ còn một nửa thân thể, cười nói.
]
“ Thế nhưng sống chết của con súc sinh kia còn chưa đến phiên ngươi quản. Người đâu, cho bản tọa lên, bắt sống con thỏ kia ! “ Long Vô Bệnh chỉ về phía Tiểu Vũ, phất tay lớn tiếng ra lệnh. Một đám Minh Thần Giáo giáo chúng liền từ phía sau hắn lao về vị trí Sử Lai Khắc đám người.
“ Cái gì, Ma Đế ? “ Thiên Đạo Lưu đột nhiên biến sắc mặt, tựa như Ma Đế cái tên gọi này đối với hắn tạo thành ảnh hưởng rất lớn.
“ Ta xem các ngươi ai dám động đến ? “
Nói ra lời này, không chỉ là cha con Đường Hạo cùng đám người Sử Lai Khắc học viện, mà còn có Tuyết Dạ đại đế.
Một cỗ khí thế hào hùng mà cường đại từ trên người hắn tỏa ra, tất cả những người ở đây liền khiếp sợ. Đây bất thình hình là khí thế mà chỉ có Siêu Cấp Đấu La mới có. Không ngờ Tuyết Dạ đại đế dưới tình huống không ai biết đã đột phá chín mươi lăm cấp.
“ Dám ở chỗ này gây rối, các ngươi còn coi trẫm ra gì không ? “ Tuyết Dạ đại đế quát lớn, khí thế hoàng giả lập tức tỏa ra, uy nghiêm bất khả xâm phạm.
“ Ồ, hoàng đế bệ hạ. Xin thứ lỗi cho chúng ta đến mà không báo trước. “ Khóc Vô Lệ khom lưng nói. Ánh mắt hắn lóe lên vẻ tàn độc :
“ Để tạ tội, hãy để Khóc Vô Lệ ta đến chiêu đãi ngài đi. Ám Dạ Thái Thản phụ thể ! “
Nhất thời trên người Khóc Vô Lệ mộc đầy lông lá, thân thể nhanh chóng trở lên to lớn khổng lồ, mãi tới hai trượng mới đình chỉ. Chín viên hồn hoàn ở trước người chậm rãi chuyển động.
Vàng, tím, tím, tím, đen, đen, đen, đỏ, đỏ.
Khóc Vô Lệ không hổ danh nhân vật thứ ba chỉ đứng sau Thánh nữ kiêm Phó giáo chủ Hạ Vũ Ngưng cùng Thánh chủ Long Vô Bệnh của Minh Thần Giáo, thực lực đã đột phá tới Phong Hào Đấu La, hơn nữa còn có hai vòng hồn hoàn màu đỏ ở vị trí thứ tám cùng thứ chín.
“ Rống. “ Một tiếng rống to lớn phát ra từ miệng hắn, thân thể đánh úp về phía khán đài dành cho khách quý. Mục tiêu của Khóc Vô Lệ, tất nhiên là Tuyết Dạ đại đế.
Cốt Đấu La Cổ Dung thấy tình hình không ổn, lập tức lôi kéo Ninh Phong Trí chui vào dị không gian. Lần nữa xuất hiện, đã là tại vị trí của đám người Sử Lai Khắc.
“ Hừ, cống rãnh mà cũng đòi sóng sánh với đại dương. Ngươi cho rằng có hai hồn hoàn mười vạn năm liền có thể sánh ngang với bản đế sao ? Dù mạnh đến đâu thì cũng chỉ là một con tiểu tinh tinh. Tự cho là đúng, ý nghĩ thật quá ngây thơ. “ Lời nói miệt thị của Tuyết Dạ đại đế nhất thời để Khóc Vô Lệ xù lông, ánh mắt tràn ngập lửa giận cùng sát khí nhìn chằm chằm hắn.
“ Rống. “ Tuyết Dạ thả ra võ hồn của mình, tiếng rồng ngâm lập tức to rõ ràng truyền vào tai mỗi người. Một con rồng toàn thân trắng muốt, hai mắt màu vàng hiện lên, gầm gừ nhìn chằm chằm Khóc Vô Lệ.
“ Quang Minh Cự Long ? Loại hồn thú này không phải đã tuyệt tích rồi sao ? Thiên Đấu đế quốc giấu diếm thật tốt a. “ Long Vô Bệnh ánh mắt ngập lửa giận nhìn về phía Tuyết Dạ, hắn có dự cảm kế hoạch hôm nay của mình nhất định sẽ bị đổ vỡ.
Chín hồn hoàn của Tuyết Dạ thậm chí còn cao cấp hơn Khóc Vô Lệ, không hề có dù chỉ một hồn hoàn dưới ngàn năm.
Tím, tím, tím, đen, đen, đen, đen, đỏ, đỏ.
Trên mi tâm của Tuyết Dạ liền xuất hiện một đồ án màu vàng óng ánh hình trường thương, tỏa ra khí tức thần thánh cao quý, tràn ngập quang minh chi lực, giống như có thể phá diệt mọi loại tà vật vậy.
“ Không thể nào ? Kia là thần cách ? “ Thiên Đạo Lưu khiếp sợ. Con của hắn đồng dạng cũng được thừa hưởng Thiên Sứ Chi Thần thần cách, sao hắn có thể không nhận ra được chứ.
“ Thần giới dự định nhúng tay xuống hạ giới sao ? “ Long Vô Bệnh híp mắt nói.
Không sai, đồ án xuất hiện trên trán Tuyết Dạ đại đế chính là thần cách, Quang Minh Chi Thần thần cách.
Trong tay hắn xuất hiện một thanh trường thương màu vang, giống như một tôn chiến thần, đánh về phía Khóc Vô Lệ.
Một quyền một thương chạm nhau, ánh sáng cùng bóng tối, quang minh cùng hắc ám trong nháy mắt va chạm.
Oanh !
Chiến hỏa trong nháy mắt được thổi bùng lên.
Team Đang Bí Ý Tưởng.