Trận đấu thứ 2 của Tiêu Dao là trận đối chiến nam nữ.
Đứng đối diện cùng cậu là 1 tiểu cô nương cực kỳ sắc sảo.
Cô nàng cao hơn Tiêu Dao gấp đôi lại có cách ứng xử rất đẹp mắt.
“Xin chào Tiêu Lang đệ đệ”.
“Tỷ là Yến Tiếu Tiếu. Võ hồn Chim Yến, là hồn Tôn cấp 35 hệ mẫn công”.
“Xin được chỉ giáo”.
Đối thủ đã giới thiệu thì cậu cũng không thể im lặng.
“Chào tỷ tỷ. Đệ là Tiêu Lang”.
“Võ hồn của đệ là hung thú. Đệ mới đạt cấp 20, là 1 hồn sư hệ cường công”.
Sau màn tự giới thiệu rất Fair Play đó thì khán đài vang lên từng tràng vỗ tay giòn dã.
Bởi vì đã xem qua trận đấu trước đó của Tiêu Dao cho nên Yến Tiếu Tiếu đã rất là cẩn thận.
Ngay khi nữ MC hô lên “Bắt đầu” thì cô nàng đã mở ra võ hồn của bản thân.
Ba cái hồn hoàn màu vàng hiện lên.
Cả thân thể Yến Tiếu Tiếu bay lên 1 cách nhẹ nhàng.
Hai tay cô nàng hoá thành cánh, đôi chân biến thành chân chim có vuốt sắc.
Đôi mắt màu vàng, mũi miệng ảo hoá 1 cái mỏ chim nhỏ.
Lượn quanh trên không thật nhanh, Yến Tiếu Tiếu nhìn Tiêu Dao như 1 chú đại bàng săn mồi.
Ngân Lang nhảy lên vai của Tiêu Dao.
Tất cả đều thấy 1 chú chó nhỏ có đôi cánh dơi rất đáng yêu, đây chính là võ hồn của cậu.
Không chút nóng vội nào.
Kỹ năng chủ động Tách Không của hồn cốt chân trái đã được sử dụng.
Vị trí của mọi sinh vật sống trong vòng 100 mét đều nằm dưới cảm ứng của Tiêu Dao.
Bình thường hệ cường công sẽ cực kỳ bất lợi trước hệ mẫn công.
Bởi dù cho có mạnh đến đâu mà tốc độ không bằng đối phương thì cũng vô dụng mà thôi.
Thế nhưng trong cái lôi đài 100 mét vuông này, thì sự linh động của hệ mẫn công cũng gặp khá nhiều hạn chế.
Bất chợt Yến Tiếu Tiếu nhìn thấy cơ hội tấn công.
Thân hình cô nàng lao xuống mang theo liên tiếp ảo ảnh, hướng đến sau lưng của Tiêu Dao mà đánh tới.
Lúc này khán giả ở xung quanh đều thấy 1 màn quỷ dị vô cùng.
Ngân Lang bất ngờ quay mặt lại đối mặt cùng Yến Tiếu Tiếu.
Kế đó chẳng biết từ bao giờ cả thân hình Tiêu Dao ngã về trước.
Hai tay chống lấy mặt lôi đài, 1 cái chân sau đá ngay vào ngực cô nàng.
Binh…
Cả thân hình Yến Tiếu Tiếu dội ngược lên không trung.
Lấy sức vào chân, Tiêu Dao bật nhảy lên cao.
Đê rồi trong ánh mắt mắng chửi của tất cả người xem, cái nắm tay của Tiêu Dao tiếp xúc với cái bụng cô nàng.
Vèo…
Rầm…
Kết quả cả thân hình Yến Tiếu Tiếu đập vào màn chắn bảo vệ, bất tỉnh nhân sự ngay và luôn.
Nữ Mc cất cao giọng tuyên bố.
“Chiến hồn sư Tiêu Lang của chúng ta đã chiến thắng”.
“Thành tích 2 trận 2 thắng”.
“Hồn Tôn Yến Tiếu Tiếu bị đánh bại”.
“Thành tích 12 trận có 8 thắng 4 thua”.
“Mời nhân viên y tế đến chăm sóc cô ấy”.
“Trận đấu kết thúc”.
Bốp… bốp…
Cả khán đài vang lên tiếng vỗ tay cổ vũ nhiệt tình
Kế đó là những trận thắng liên tiếp của Tiêu Dao.
Suốt 1 đêm gần 3 tiếng thi đấu, Tiêu Dao đã lấy cho mình chuỗi 5 thắng 1 cách dễ dàng.
Cậu thu hoạch được 20 điểm tích phân cùng 200 kim tệ. Bởi vì vượt cấp khiêu chiến nên phần thưởng mỗi trận được gấp đôi.
“Làm tốt lắm. Hôm nay tới đây thôi”.
“Chúng ta đi về nghỉ ngơi đi, 2 ngày sau lại đến khiêu chiến tiếp tục”.
Tần Minh sư phụ bước đến vỗ vỗ lưng cậu.
Vẻ mặt của Tần Minh hết sức hài lòng. Suốt 5 trận thắng Tiêu Dao chưa từng để lộ ra thực lực thực sự của bản thân.
Tên sư phụ bất lương này muốn cho cậu nghỉ 1 ngày để có thời gian báo cáo về học viện.
Theo suy nghĩ của Tần Minh thì để cho 3 vị giáo uỷ thao tác 1 chút với Đại đấu hồn trường.
Tăng thêm 1 tổ bậc nữa cho Tiêu Dao khiêu chiến.
Lâm Như Tuyết lắc lắc cái thẻ kim tệ trong tay mà cười nói.
“Haha… Nhóc Tiêu Dao giúp ta kiếm được kha khá kim tệ”.
“Cho nên tối nay mỹ nữ sư phụ này sẽ đãi nhóc 1 chầu ra trò”.
Nữ Võ Thần này đã biến thành con bạc mà tham gia cá cược những trận chiến của Tiêu Dao.
Bởi là vượt cấp khiêu chiến nên tỷ lệ cược cũng 10 phần ngon ngọt.
Đêm nay Lâm Như Tuyết kiếm được rất nhiều kim tệ luôn, cho nên mới vui như thế.
Tiêu Dao cũng là đâu phải dạng vừa.
Lúc còn là 1 vị thần rãnh rỗi thì cậu không biết bao nhiêu lần đi cá cược cùng đám hỗn đản kia.
Cho nên nghe thế là cậu liền nhảy dựng lên.
“A… Như Tuyết tỷ tỷ thật là xấu mà”.
“Cá cược dễ kiếm tiền như thế vậy mà không rủ đệ”.
Đúng gu luôn.
Lâm Như Tuyết xoa xoa tay.
“Để lần sau đi”.
“Hôm nay được nhiều kim tệ như thế này rồi, thì ngày mai tỷ sẽ dẫn nhóc đi tham gia hội đấu giá”.
“Đệ muốn mua gì cứ nói với tỷ nha”.
Mỗi năm Thiên Đấu thành có tổ chức 1 cuộc đấu giá cực lớn.
Cũng rất đúng dịp khi thời gian ấy trùng với ngày mai được nghỉ của Tiêu Dao.
“Được… được. Vậy đệ cám ơn tỷ tỷ nha”.
“Đệ mua hết kim tệ rồi nên ngày mai phải nhờ vào tỷ đó”.
Tần Minh đứng bên cạnh nghe thế cũng lưu ý 1 chút.
…
Thiên Đấu hoàng gia học viện, Giáo uỷ khu.
Là 1 toà kiến trúc đơn tầng cao hơn 10 thước, nhìn cực kỳ to lớn ở trung tâm Thiên Đấu học viện.
Ngồi bên trái là Mộng Thần Cơ giáo uỷ, vẻ suy tư thực sự lộ rõ trên mặt ông.
“Ài… Thằng nhóc Tiêu Dao đó có thiên phú chiến đấu cực kỳ đáng sợ”.
“Bình thường đối luyện cùng con bé Như Tuyết đã bất phân thắng bại về chiêu số rồi”.
“Quăng nó vào Đại đấu hồn trường để đánh với đám nhóc hơn 10 tuổi đó, thì quả thực là ngược đãi người ta mà”.
Bách Bảo Sơn ngồi ở giữa cũng cười khổ.
“Haha… Cũng chính ông đưa ra cái chủ ý cùi bắp đó mà”.
“Giờ tự mình ông đau đầu đi”.
Mộng Thân Cơ đưa ánh mắt nhìn 2 lão với ý dò hỏi.
“Chúng ta có nên đẩy nó lên 1 tổ bậc nữa không?”.
Bách Bảo Sơn lão nhân thì vuốt vuốt cái bụng phệ.
Còn Trí Lâm giáo uỷ lại lắc đầu không tán thành.
“Đừng làm chuyện vô ích nữa”.
“Thiên phú chiến đấu của nhóc Tiêu Dao không phải mấy tên Hồn Tôn, Hồn Tông có thể chống lại được”.
“Đã không thể làm khó được nó thì cần gì để nó lộ diện nhiều trước mắt thế nhân”.
Lời nói này đã khiến cho 2 lão nhân còn lại mở to mắt thông suốt.
Đúng như lời Trí Lâm giáo uỷ nói.
Khi Tiêu Dao hoàn thành 5 chiến thắng với kết quả không ngờ đó. Thì tin tức của cậu cũng đã rơi vào tầm ngắm của các thế lực lớn.
Ngay cả hoàng đế Thiên Đấu bệ hạ cũng đã được tin tức này rồi.
Tuyết Dạ đại đế còn đang định gọi 3 vị giáo uỷ đến để hỏi chuyện đây này.
“Nếu thế thì dừng lại thử thách của nó đi”.
“Còn chuyện thu thập hồn hoàn thì ra lệnh bắt buộc thằng nhóc đó. Cho nó đi theo mấy vị hồn thánh của chúng ta là được”.
Bách Bảo Sơn cực kỳ quyết đoán mà đưa ra đề nghị.
Trí Lâm lão nhân lại lắc đầu.
“Không nên làm thế”.
“Thằng nhóc đó là người có chủ kiến. Thế nên đừng gò bó bắt ép nó”.
“Cái tuổi của nó thuộc diện phản loạn, càng ép buộc càng nhận phải bắn trả càng lớn”.
Mộng Thần Cơ chợt hiểu ra nên vỗ tay nói.
“Cứ để nó đi theo ý nó”.
“Chúng ta sẽ cho cường giả Hồn Thánh âm thầm theo sau”.
Trí Lâm lão nhân lại lắc đầu.
Mộng Thần Cơ tức giận quát lên.
“Cái lão già ông nói gì nói cho hết đi. Cứ lắc đầu hoài thế không sợ bị trật cổ à?”.
Trí Lâm giáo uỷ không nhanh không chậm nói.
“Các ông cũng thấy cái hồn hoàn Ngân Lang của tên nhóc đó rồi đấy”.
Cả Mộng Thần Cơ lẫn Bách Bảo Sơn quay lại nhìn ông thật nghiêm túc.
“Theo như những gì ta tra được”.
“Thì Ngân Lang là 1 hung thú trong Tinh Đấu Đại Sâm Lâm đấy”.
Hít…
Cả 2 lão nhân hít 1 hơi thật sâu.
Mắt của 2 lão mở thật to như không dám tin chuyện đó.
“Ngân Không Dực Lang niên hạn hơn 50 vạn năm”.
“Hai năm trước gây náo động rất lớn bên trong Tinh Đấu Đại Sâm Lâm”.
“Không ai biết lý do vì cái gì. Nhưng hơn 1 năm sau đó thì có luồng uy áp màu đỏ bốc thật cao”.
“Theo ta suy đoán, đó là thời điểm Ngân Không Dực Lang hiến tế”.
Đưa mắt nhìn 2 lão nhân đang mắt chữ A mồm chữ O nhìn mình, Trí Lâm từ từ nói ra.
“Ta có thể khẳng định, võ hồn của nhóc Tiêu Dao ấy là 1 dạng cực kỳ đặc biệt”.
“Nó có thể biến hung thú hiến tế thành cái dạng như Ngân Lang hiện tại”.
Kết luận này quả thực gần đúng với sự thật rồi.
Điều này cũng thấy được cái lão giáo uỷ này lợi hại cỡ nào rồi đấy.
Bách Bảo Sơn cũng là người sống lâu thành tinh nên hiểu ngay ý phía sau.
“Ý ông nói lần này mục tiêu của nhóc Tiêu Dao có thể là 1 hung thú khác đúng chứ?”.
Trí Lâm giáo uỷ không hề câu giờ mà gật gật đầu.
“Giải thích như thế thì cái lý do tự đi 1 mình của nó mới đâu vào đấy”.
“Mục tiêu là hung thú trên 10 vạn năm, nên nó không dám để chúng ta biết. Cũng không muốn ai đi theo cản trở hành động của nó”.
Mộng Thần Cơ lão nhân chợt hỏi.
“Thế nhưng mục tiêu là hung thú đấy. Làm sao nó có thể thu hoạch được hồn hoàn được cơ chứ?”.
Trí Lâm suy nghĩ rồi đáp.
“Ông không nghe Tần Minh nói lại sao?”.
“Là Ngân Lang chỉ dẫn cho nó”.
“Ta tin rằng Ngân Lang có năng lực thần bí nào đó thắng được mục tiêu tiếp theo đã chọn”.
“Ngoài ra khi hung thú trên 10 vạn năm hiến tế thì sẽ có hồn cốt”.
“Chúng ta chưa thấy thằng nhóc đó dùng thứ ấy lần nào”.
“Hồn kỹ, hồn cốt hơn 50 vạn năm. Các ông nghĩ nó mạnh cỡ nào?”.
Bách Bảo Sơn vẫn không tin nên lão xoa xoa đầu.
“Theo những gì chúng ta biết thì hồn sư không thể tiếp nhận nổi lực lượng của hồn thú 10 vạn năm”.
“Tiêu Dao làm thế nào?”.
Trí Lâm ánh mắt sáng quất khẳng định.
“Là cái võ hồn biến dị của nó”.
“Ta tin tất cả bí ẩn nằm ở đó đấy”.
Mộng Thần Cơ đứng phất dậy.
“Hảo… Không cần đoán già đoán non nữa”.
“Chỉ cần theo sát thằng nhóc đó trong lần thu hoạch hồn hoàn này, sẽ biết ngay thôi ấy mà”.
Cả 3 lão nhân như đạt thành chung nhận thức.
“Haha… Còn nhỏ nhưng biết che giấu những bí mật mấu chốt, hành sự cẩn thận không lộ sơ hở”.
“Nó rất xứng đáng để làm ách chủ bài, làm thanh đao bí ẩn của Thiên Đấu Hoàng Gia học viện, cũng như của Thiên Đấu đế quốc này”.
“Bồi dưỡng toàn lực cho thằng bé. Dùng những thứ tốt nhất, mạnh nhất cho nó”.
“Báo lại cho Tần Minh. Đấu giá hội đêm nay có thứ gì phù hợp cứ mua cho nó”.
“Bây giờ chúng ta phải tức tốc vào trong cung để nói bí mật cùng hoàng đế bệ hạ”.
“Ta tin rằng người sẽ toàn lực chống đỡ cho chúng ta”.
Mỗi người 1 câu, hoàn toàn định ra con đường bồi dưỡng cho Tiêu Dao về sau.
Cũng nhờ những chống đỡ không giới hạn này, mà Thiên Đấu đế quốc giữ được giang sơn lãnh thổ sau này.
…
Cám ơn các bạn đã lắng nghe.
Còn tiếp…
Nhớ đăng ký kênh hộ mình nha!.