Chương 10: Đọ sức cùng Tượng Giáp học viên

Bởi di chuyển nhanh chóng để kịp trở về thành nên cả nhóm Hoàng Gia học viện không cắm trại.

Khi chạy đến thị trấn gần Thiên Đấu thành thì trời đã tối rồi, sáng sớm mai mới vào thành được.

Cả nhóm đành phải vào nhà trọ ven vùng ngoại vi Tinh Đấu Đại Sâm Lâm để nghỉ qua đêm.

“Ài… mệt thật mà. Cũng may là chúng ta đến được nhà trò rồi”.

“Ta muốn đi tắm rồi ăn 1 bữa thật đã trước khi ngủ”.

“Ta cũng thế, chạy đi cả ngày nên khá mỏi rồi”.

Tất cả đệ tử trẻ đều than vãn không thôi.

Chỉ riêng Ngọc Thiên Hằng cùng Tiêu Dao là không nói lời nào mà im lặng đi theo sau Tần Minh sư phụ.

Tưởng rằng sẽ có 1 đêm mộng đẹp bình yên nào ngờ đâu.

“Ôi… đây chẳng phải cái lũ nhóc con của Thiên Đấu Hoàng Gia học viện sao?”.

“Haha… cái đám gà con được nuôi trong lồng son điện ngọc ấy mà”.

“Thế nào? Có đứa nào đột phá nên dẫn nhau ra ngoài đi săn hồn hoàn 10 năm ấy à? Haha”.

Tiếng trào phún cười nhạo của 1 đám thiếu niên có hình thể khá to lớn.

Mỗi tên đều lực lưỡng, cơ bắp 10 phần thô to bạo trướng không khác gì mấy tên võ sĩ sumo hạng nặng.

Cả đám ngồi ngay trước cửa ra vào nhà trọ mà cười nhạo khiêu khích.

Nhìn qua thì cái đám này không muốn cho nhóm Hoàng Gia học viện đi vào trong.

Độc Cô Nhạn đang mệt mỏi nên cực kỳ dễ nổi nóng.

“Đám voi thịt các ngươi muốn đánh nhau đúng không?”.

“Cút đi”.

Vẻ mặt khó chịu cho thấy cô nàng này sẵn sàng bạo tẩu nếu dám dong dài thêm nữa.

Thế mà đám thiếu niên kia nào đâu có chút sợ uy hiếp của cô.

“Đánh nhau sao? Haha”.

“Đám gà con các ngươi nếu muốn bị giẫm đạp, bị nắn bóp 1 chút gân cốt thì chúng ta sẵn lòng”.

Tượng Giáp học viện là học viện do 1 trong 7 đại tông môn Tượng Giáp Tông sáng lập ra.

Cả cái học viện lẫn cái tông môn đó chủ tu phòng ngự đạt đến mức tối đỉnh luôn.

Mỗi tên đều là dạng da dày thịt béo, chịu đòn chịu đánh đến khi đối thủ mỏi tay run chân mới thôi.

Võ hồn truyền thừa của họ là Kim Cương Mãnh Tượng, loại võ hồn siêu cấp phòng ngự.

Ở trong đồng cấp gần như không có ai phá nổi phòng ngự của họ.

Tông chủ của Tượng Giáp Tông đã đạt đến 87 cấp hồn lực cho nên cái đám này chẳng sợ gì Thiên Đấu Hoàng Gia học viện.

Với sự phòng ngự Hồn Đấu La của cái lão tông chủ đó thì chấp cho Phong Hào Đấu La đánh thoải mái. Quả thực là dạng phòng ngự kinh khủng mà.

Thế nhưng điểm yếu của đám voi thịt này cũng hiện rõ mồng một ở đấy.

Cả đám không am hiểu về tốc độ lẫn phụ trợ, bởi tất cả có cùng 1 loại võ hồn mà.

Hai anh em nha Thạch gia thấy thế liền muốn lao ra đứng chấn trước đội ngũ.

Thế nhưng Tần Minh đưa tay kéo lại. Cậu ta đưa mắt nhìn về phía Tiêu Dao cùng Ngọc Thiên Hằng.

“Hai đứa lên đi. Giải quyết nhanh để vào nghỉ ngơi”.

Tần Minh cũng không phải dạng thiện nam tín nữ như cái vẻ thư sinh bên ngoài đâu.

Bất đắc dĩ bị điểm mặt chỉ tên nên cả 2 phải bước ra.

Bên Tượng Giáp học viện cũng cử ra 2 tên thiếu niên.

Đây là cuộc chiến 2 VS 2.

Cả 2 tên này đều có thân hình phỏng chừng gấp 3 lần người cùng tuổi.

Ngọc Thiên Hằng đứng trước 2 tên này y như trẻ con đôi mặt cùng người lớn, còn Tiêu Dao thì kiến dưới chân voi là chuẩn nhất.

Sở hữu mái tóc màu đen được cắt theo kiểu đầu đinh, gương mặt góc cạnh được vẽ những hoa văn màu trắng y như mặt nạ voi.

Làn dan của mấy tên này thô ráp ngâm đen, nó ánh ánh màu nâu đồng vì cháy nắng.

Mỗi bước đi của mấy tên này cảm giác như mặt đất rung lên nhẹ nhẹ ấy. Chả biết cân nặng của bọn hắn có đạt đến trên 200 kilogam không nữa.

“Haha… Không ngờ đám gà hoàng gia các ngươi lại phái ra 1 tên gầy nhom cùng 1 con kiến thế này”.

Mỗi tiếng cười lời nói của tên này đều khiến cho những thớ thịt trên người hắn không ngừng rung động, sóng thịt lăn tăn cực bắt mắt.

Ực…

Tiêu Dao như tưởng tượng ra món ngon nào đó nên nuốt nước bọt nghe rõ.

Liếm… liếm…

“Thịt ba rọi kho trứng. Chẹp… chẹp…”.

Giọng nói non nớt cộng thêm ánh mắt như si như say mỹ thực của Tiêu Dao khiến cả đám đệ tử Thiên Đấu học viện cười rộ lên.

“Tiểu sư đệ mau đánh hắn xong đi, ta mua thịt kho trứng cho đệ”.

“Haha… Nhìn cũng đúng là thế. Đám núi thịt này dùng thịt mỡ để mê hoặc chúng ta mà”.

“Đúng… đúng. Nhìn không khác gì 1 cái nồi thịt kho di động”.

Những lời trào phún cười nhạo đó khiến đám thiếu niên giận dữ gầm gừ.

“Nhóc con ngươi muốn ăn đòn đúng không?”.

“Dám cười nhạo chúng ta”.

Ọt… ọt…

Như biện minh cho lời nói trước đó, cái bụng của Tiêu Dao cực kỳ phối hợp.

“Không phải nha. Là ta đói quá nên nhìn các ngươi ra món ăn ấy mà”.

Đám người càng cười dữ hơn nữa.

Cả 2 tên thiếu niên Tượng Giáp học viện không dám nói chuyện với tên nhóc nhìn ngờ ngệch đó nữa.

Hét lên 1 tiếng, cả 2 dùng võ hồn phụ thể.

Thân thể hùng tráng của chúng biến đổi 1 cách cực kỳ phô trương luôn.

Một tầng vẩy màu kim loại loé sáng bao bọc lấy ngoài da cả 2 người.

Trên đầu thiếu hiện ảo hoá ra 1 cái đầu voi. Mũi dài, môi dầy cộp, 2 chiếc răng nanh dài khoảng 1 mét.

Hồn hoàn sáng rực lên 2 vàng 1 tím cho thấy cả 2 đều là Đại Hồn Sư trên 30 cấp.

Nhìn 2 ngọn núi thịt to lớn trước mắt đủ khiến cho bất kỳ ai cũng sẽ cảm thấy khó mà vượt qua nổi.

Bên này Ngọc Thiên Hằng cũng mở ra võ hồn của mình.

Hồn hoàn 2 vàng 1 tím cũng hiện ra, cánh tay long trảo ẩn hiện tia điện xanh lam nhìn cực kỳ nguy hiểm.

Còn Tiêu Dao thì thủ sẵn thế, Ngân Lang nằm ngay trên lưng cậu.

Bởi ngoại phụ hồn cốt quá quý giá nên lần này cậu không dám dùng ra.

“Hồn kỹ thứ nhất Tường Đồng Thiết Bích”.

Hai tên thiếu niên Kim Cương Mãnh Tượng xuất ra hồn kỹ đầu tiên của mình.

Dưới tác dụng của hồn kỹ này thì phía trước cả 2 tên xuất hiện 1 tầng khí bảo hộ y như bức tường cứng.

Giẫm…

Đạp mạnh xuống đất 1 cái khiến mặt đất rung lên, cả 2 từng bước đi tới.

Ngọc Thiên Hằng quả là không hổ danh đội trưởng của học viện hoàng gia.

Độ bình tĩnh cũng như phản ứng khá là nhanh, cậu ta nhảy lui lại 3 bước rồi tụ lực vào chân và cánh tay long trảo.

Tiêu Dao nhìn cái động tác này đã hiểu ý rồi.

Cậu ta muốn dùng lại cái chiêu hất lên rồi đánh vào lưng, như Tiêu Dao đã từng đối phó với Bạo Nộ Địa Long trước đó đây mà.

“Hihi… Hiểu rồi. Để cho đệ”.

Nói rồi Tiêu Dao chạy nhanh về trước. Cái thân hình nhỏ nhắn lại linh hoạt của cậu khiến cả đám sửng sờ bất ngờ.

Không phải gặp tình huống này thì nên lui ra xa mà dùng cách du chiến để tiêu hao hồn lực đối phương hay sao?.

Sao tên nhóc con này lại lao lên chịu bị đánh cơ chứ?.

Dù chưa sử dụng hồn kỹ nhưng tốc độ của Tiêu Dao cũng thuộc dạng mẫn công khá nhanh rồi.

Xoẹt… xoẹt…

Tiêu Dao chạy vòng vòng xung quanh khiến cả 2 tên thiếu niên phải quay lưng lại với nhau.

Cánh tay long trảo của Ngọc Thiên Hằng đang dần dần bạo nộ hơn.

“Lôi đình long trảo”.

“Lôi đình chi nộ”.

Hồn hoàn thứ nhất và 3 sáng lên, tia điện màu xanh lam ngày càng tụ tập dày đặc hơn.

Đứng bên ngoài thấy cảnh này cho nên tên thiếu niên dẫn đầu bọn hét lên.

“Nhanh chóng phá vây mà tấn công tên Thiên Hằng. Hắn đang tích tụ hồn lực kìa”.

Cả 2 tên thiếu niên nhất thời thấy được tình huống bên ngoài.

Cũng trong giây phút thất thần đó, 1 thân ảnh nhỏ xíu đã xuất hiện ở cạnh cả 2 người.

“Hihi… Thiên Hằng ca cho huynh nè”.

“Bay… là bay lên đi”.

Binh… binh…

Hai cú đá cực mạnh từ cái chân nhỏ xíu của Tiêu Dao nhắm thẳng vào mông cả 2 tên.

Với cái trọng lượng gần 200 kilogam mà bị cậu đá bay lên 1 cách bất ngờ. Sức mạnh này đúng với câu hung thú hình người mà.

Bất ngờ bị đá đau cộng với chới với khi ở trên không khiến tầng khí bảo hộ phía trước bị biến mất.

Thế nhưng hồn kỹ thứ 2 của cả họ vẫn còn. Cho nên sức phòng thủ của cơ thể họ liệu Thiên Hằng có thể xuyên phá được chăng!?.

Rầm…

Ngọc Thiên Hằng đạp mạnh xuống đất mà lao vọt lên.

“Lôi đình vạn quân”.

Dưới sự gia trì của hồn hoàn 1 và 3 đã khiến cho uy lực của cái hồn kỹ này tăng đến hạn mức cao nhất có thể rồi.

Bên dưới đám đệ tử Tượng Giáp học viện hét lên.

“Phòng ngự mau”.

Ngay sau đó là 1 pha va chạm kinh khủng khiến cả vùng ngoại vi này đều nghe thấy.

Ầm… Ầm…

Xẹt… xẹt… ti… ti…

Sóng xung kích do va chạm cộng với tiếng lôi điện ma sát khiến người nghe tê cả da đầu.

Kết quả thế nào rổi?.

Đạp… đạp…

Ngọc Thiên Hằng rơi xuống mặt đất rồi sau đó phải lui lại gần cả chục bước mới đứng vững được.

Cánh tay long trảo của cậu tê dần mà run run đau nhức.

Còn 2 tên thiếu niên Tượng Giáp học viện thì té ngã vào vách nhà trò khiến cả bức tường thủng 2 cái lỗ hình người.

Trên tay cả 2 bị cắt phá vết thương khá sâu, trên đó vẫn còn tia điện vờn quanh đấy.

Chiêu toàn lực của đội trưởng Thiên Đấu học viện đạt 30 cấp hồn lực, chỉ đủ khiến cho cái đám voi thịt này bị thương 1 chút.

Qua đó thấy được khả năng phòng thủ của Kim Cương Mãnh Tượng đáng sợ cỡ nào rồi đấy.

Cả đám học viên Tượng Giáp học viện vây lại đỡ lên 2 tên thiếu niên.

“Thiên Đấu hoàng gia học viện”.

“Các ngươi muốn đánh nhau cùng Tượng Giáp học viện chúng ta sao?”.

Cả đám giận dữ mà hét lên.

Độc Cô Nhạn bước đến đỡ nhẹ Ngọc Thiên Hằng mà cười nhạo.

“Không ngờ Tượng Giáp học viện dám chơi không dám nhận thua”.

“Đúng là được mở rộng tầm mắt mà. Haha”.

Trước lời chế giễu đó tên dẫn đầu cả đội đứng mạnh dậy, hắn từng bước đi đến chỗ Ngọc Thiên Hằng và Độc Cô Nhạn.

Hồn hoàn 1, 2 và 3 mở ra, cả thân hình hắn biến đổi.

Thế nhưng chưa kịp làm gì thì tiếng non nớt của Tiêu Dao đã truyền ra từ cửa nhà trọ.

“Nhanh lên… nhanh lên. Mau đi ăn thịt kho trứng thôi”.

Thân ảnh nhỏ nhắn lao nhanh vào trong.

Tên dẫn đầu đám Tượng Giáp học viện lúc này mới nhớ đến tên nhóc có năng lực đá bay 2 tên đồng bạn.

Hắn đổi mục tiêu mà lao đến chỗ của Tiêu Dao.

“Mãnh Tượng đao phong trảm”.

Cánh tay của tên này y như cái lưỡi máy chém cự đại nhắm thẳng đầu Tiêu Dao mà chém xuống.

“Không được. Dừng tay Hô Diên Lực”.

Tần Minh quát lên nhưng cậu ta không kịp đến cứu viện rồi.

Bởi khoảng cách quá gần nhau, nên ngay sau tiếng quát đó thì tên Hô Diên Lực đã đến cạnh Tiêu Dao rồi.

Tiêu Dao sống trong rừng suốt ngần ấy năm. Cậu đánh nhau với không biết bao nhiêu là thú hồn các loại.

Cho nên nào dễ ăn như thế cơ chứ.

Ánh mắt sắc lạnh, cậu nói khẽ.

“Ta không định đánh nhau nữa. Thế nhưng ngươi đã muốn ăn đòn thì đừng trách ta”.

Ngay sau đó là 1 pha biến mất ngay trước mắt Hô Diên Lực.

Tiêu Dao xuất hiện lại thì đã đạp trên đầu của tên não voi này rồi.

“Trồng cây chuối đi”.

Nhấn mạnh lực chân, Tiêu Dao khiến cái đầu tên Hô Diên Lực này cạp đất ngay sau đó.

Ầm…

Đứng hình hoàn toàn.

Hô Diên Lực nằm đo đất không còn nhúng nhích nữa.

Chỉ 1 chiêu đã nock out cái tên có sức phòng thủ đứng đầu cả đám đệ tử Tượng Giáp học viện ở đây.

“Gặp quỷ rồi”.

Cả đám vô thức mà lẩm bẩm.

Bẹp… bẹp…

Tiêu Dao vỗ vỗ tay rồi tự nhiên mà đi vào trong.

Một màn nhạc dạo khá om sòm thế là kết thúc.

Chuẩn bị sáng sớm sẽ đi vào Thiên Đấu thành…

Mục tiêu hướng đến Thiên Đấu Hoàng Gia học viện.

Cám ơn các bạn đã lắng nghe.

Còn tiếp…

Nhớ đăng ký kênh hộ mình nha!.