Chương 94: Tuần Sứ

“Lấy người luyện đan, thật là ác độc” Vũ Bắc Lạc Tướng nghiến răng ken két. Trong lòng cũng rõ ràng, từ khi Kiếp dân tràn xuống Lĩnh Nam, gặp thành đồ thành, gặp trấn đồ trấn, mỗi nơi đi qua không người sống sót.

Trước đây bọn hắn chỉ coi là Kiếp dân thị huyết thành tính, ưa thích sát lục, giờ mới biết thì ra bọn chúng giết người là vì mục đích này. Lạc dân trước nay chết đi, thể xác thành đất vàng, mà linh hồn thì về với Lạc Thần ôm ấp, nhưng nếu bị đem đi luyện đan, thì ngay cả thể xác cùng linh hồn đều diệt sạch, vạn kiếp không thể siêu sinh.

“Kiếp dân này…phải giết” Vũ Bắc Lạc Tướng một lời, cũng là chúng tướng lĩnh ý nghĩ.

Khương Ly nói tiếp: “Kiếp dân số lượng đông đảo, cao thủ cũng rất nhiều, lần này xâm lược Lĩnh Nam chỉ là bắt đầu, nếu không tìm cách chặn thế giới lối vào, tiếp theo sẽ có cuồn cuộn không dứt Kiếp tộc xông vào Lạc Thần giới. Thậm chí xuất hiện tồn tại mạnh mẽ hơn...”

Lời của Khương Ly khiến không khí càng thêm ngưng túc.

“Việc này các vị Lạc Vương đã từng nghĩ đến, lần này Thương Mang Cổ Đạo mở cửa, hình thành giới đạo rộng gấp mười lần trước kia. Thậm chí cho phép ba gã Vương cấp phía trên cường giả đi qua, nếu như thời gian kéo dài thêm nữa, giới đạo càng mở rộng xuất hiện thêm càng nhiều Kiếp tộc cao thủ, thế cân bằng hiện tại sẽ bị đánh vỡ” Vũ Bắc Lạc Tướng thở dài.

Trong phòng nghị sự các tướng lĩnh nhìn nhau, đều cảm thấy áp lực trùng trùng, niềm vui sướng chiến thắng đã tan biến không còn một mống. Bọn hắn có lẽ không biết giới đạo là gì, cũng không biết Vương cấp phía trên có ý nghĩa làm sao, nhưng đều nhìn ra, nếu chiến tranh tiếp tục kéo dài, bên bất lợi là Lạc Thần giới.

“Những chuyện kia, do các vị Lạc Vương tính toán, nhiệm vụ của chúng ta hiện tại, là ngăn cản bước tiến của Kiếp dân, đem bọn chúng đẩy lui về phương bắc”

“Rõ”

“Ừm công việc tiếp theo là như thế này…”

Nghị sự kéo dài đến tận chiều mới xong, các phương tướng lĩnh từng người trở về vị trí phòng thủ.

Trong phòng, chỉ còn Khương Ly cùng Vũ Bắc Lạc Tướng.

Đợi người đi vãn, Lạc Tướng mới mở miệng: “Lạc Ly, ngươi ngoại trừ làm Vũ Bắc quân phó tướng, thì còn một hạng bổ nhiệm khác”

“Còn có một hạng bổ nhiệm?” Khương Ly nghi hoặc.

“Ừm” Vũ Bắc Lạc Tướng gật đầu, từ trong ngực lấy ra một tấm cốt lệnh, tiện tay quăng ra, cốt lệnh trực tiếp trôi dạt đến Khương Ly bên người, Khương Ly sau khi nhận lấy, lệnh bài chính diện là chữ Tuần, mặt trái thì là một tấm có chút phức tạp địa đồ, khắc hoạ chung quanh hơn ba trăm dặm địa hình.

Vũ Bắc Lạc Tướng giải thích: “Tốc độ của ngươi so với chúng ta những Lạc Tướng này nhanh hơn. Cho nên Lão Hầu gia quyết định để ngươi đảm đương chức vị Tuần sứ, lấy La Thành làm trung tâm, trong ba trăm dặm, đều là phạm vi tuần tra của ngươi! Một khi gặp được Kiếp tộc, lệnh bài sẽ sinh ra cảm ứng”

“Kiếp tộc cường giả rất đa đoan, bình thường thám tử chưa đến gần đã bị phát hiện, ngươi là Chiến Sư đồng tu, chiến lực rất mạnh, đặc biệt là tốc độ cực nhanh, có thể dễ dàng lấy được tình báo”

“Nếu gặp nhỏ yếu Kiếp dân thì thẳng tay tiêu diệt, nếu gặp Kiếp tộc đại quân, không đánh lại lấy tốc độ của ngươi có thể chạy trốn, còn may mắn gặp được lưu lạc tộc nhân, hãy tiếp dẫn bọn hắn về La Thành”

“Thuộc hạ hiểu rõ”

Chiến tranh vừa bắt đầu, tình báo cực kỳ quan trọng, để hắn đảm nhiệm Tuần sứ chức vụ quả thật rất phù hợp.

Khương Ly tiếp nhận lệnh bài, nghĩ đến Lão Hầu gia từng nói, nếu tình thế biến chuyển, sẽ giao cho hắn một nhiệm vụ quan trọng. Là tuần sát nhiệm vụ chăng?

Lắc đầu, ngữ khí của Vũ Ninh Hầu rất nghiêm trọng, thậm chí còn cần chờ Lạc Thần điện ý chỉ, nhiệm vụ ấy chỉ sợ không đơn giản.

Nhìn thấy Khương Ly thẳng thắn nhận lệnh, Vũ Bắc Lạc Tướng mỉm cười nói: “Vũ Ninh Bộ chúng ta, đảm nhiệm tuần sứ chức vị chỉ có hai người, một là Đổng Thiên Hầu, người còn lại là ngươi. Tuần sát tương đối rnguy hiểm, hành sự cẩn thận”

“Vâng” Khương Ly gật đầu, trao đổi thêm chút công việc rồi trở về phòng ở của mình.

……….

Sáng sớm hôm sau, Khương Ly dẫn theo cốt lệnh một mình rời thành xông thẳng về phương Bắc, mỗi nơi đi qua, thần niệm không hề dấu giếm tra soát khắp nơi.

Mỗi lần gặp được một nhỏ yếu Kiếp dân, sẽ tiện tay tiêu diệt.

Mục đích của hắn, ngoài việc tuần tra, tìm kiếm Kiếp tộc đại quân, còn nữa là tìm kiếm còn sống sót Lạc dân.

Kiếp tộc tiêu diệt các thành trấn, đồ thôn, nhưng trong phương viên ba trăm dặm, thôn trấn lớn nhỏ rất nhiều, không thể cùng một lúc giết sạch.

Vì vậy, Khương Ly trong lúc đi tuần sẽ tiện đường tìm kiếm còn tồn tại Lạc dân, tiếp dẫn bọn họ về La Thành.

Chỉ là hắn tuần tra hai ngày, ngày thứ nhất bắt gặp hai chi nhỏ yếu, ngày thứ hai bắt gặp một chi cỡ vừa Kiếp dân, bị hắn thuận tay tiêu diệt ra thì không thấy được bất kỳ Lạc dân bóng dáng.

Ngày thứ ba, lúc Khương Ly đang như thường lệ đi tuần, cốt lệnh chợt nóng lên. Hắn nhíu mày, dựa theo cốt lệnh chỉ dẫn phương hướng nhanh chóng chạy đến.

La Thành về phía đông bắc, nơi thung lũng có một tòa Lạc trấn tên là Nhạc, Nhạc trấn là một trấn tương đối lớn, nhân khẩu hơn năm ngàn, có một vị Thượng Phẩm Chiến Sĩ, một vị trung phẩm Lạc Sư và năm vị trung hạ phẩm chiến sĩ tọa trấn.

Nhạc trấn vì nằm ở nơi hẻo lánh, núi cao bao quanh, nên trong thời gian Kiếp tộc xâm lấn, may mắn tránh được.

Nhưng mà hôm nay, toàn trấn hỗn loạn tưng bừng, từng tên dũng sĩ sắc mặt lo lắng leo lên tường rào ngóng nhìn về nơi xa.

Chỉ thấy có năm tên Kiếp tộc cao thủ, dẫn đầu một ngàn Kiếp quân lít la lít nhít đang nhanh chóng áp sát.

“Tới rồi, Kiếp dân tới rồi” Tất cả mọi người vô ý thức cầm chặt vũ khí, sắc mặt đều khẩn trương nhưng không ai lùi bước, bọn họ biết lần này phải liều mạng, vì sau lưng mình tộc nhân mà liều mạng.

“Năm tên cao thủ, trong đó một tên cùng ta khí tức tương đương, bốn tên còn lại yếu hơn một chút” Nhạc trấn đứng đầu là một vị Thượng Phẩm Chiến Sĩ tên là Lạc Du. Vừa nhìn liền cảm nhận được địch quân lực lượng, lông mày nhíu chặt nói.

“Đại nhân cuốn lấy đứa Kiếp cầm đầu, thuộc hạ dùng Lạc thuật cầm chân hai đứa, còn lại hai đứa phải nhờ các vị chiến sĩ”

“Được cứ quyết định như vậy, lần này nếu chúng ta sống sót, lão phu sẽ dẫn dắt Nhạc trấn di chuyển đến phía nam La thành. Nghe nói quân tiếp viện của Vũ Ninh Bộ ta đã đến đó, chỉ cần đến được La Thành coi như an toàn. Trên đường đi mặc dù nguy hiểm đấy, nhưng so với ở đây chờ chết thì giỏi hơn nhiều”

“Đi thôi, dựa theo kế hoạch xuống thành, tận lực đem Kiếp tộc cao thủ kéo ra xa”

Nhạc trấn cao tầng nhanh chóng bàn luận đối sách, sau đó thi nhau nhảy xuống, dẫn dắt Kiếp tộc cao thủ rời đi.

Nhạc trấn tường cao hai trượng, mặc dù không thể nào so sánh với các thành trì, nhưng có thể ngắn ngủi ngắn cản Kiếp tộc bước tiến.

Lúc này trải dọc tường thành hội tụ hơn một ngàn dũng sĩ, vẫn còn đang tăng thêm.

“Chuẩn bị kỹ càng”

Tường thành phía trước, từng nhóm ném lao thủ tay lăm le phi lao, nhìn chằm chằm xuống phía dưới.

“Mọi người đừng sợ, tận lực nghe mệnh lệnh, chúng ta cần tận lực ngăn cản, có thể cản bao lâu cản bấy lâu, chỉ cần các vị đại nhân chiến thắng, những Kiếp tộc này liền sẽ lui.” Trên đầu thành một vị Hạ phẩm chiến sĩ đang khích lệ lấy các tộc nhân, dù sao bọn họ cũng là lần đầu cùng Kiếp tộc giao chiến.

Bên này Kiếp tộc đại quân vọt tới khoảng cách tường thành chừng nửa dặm thì dừng chân.

“Nhanh nhanh nhanh.”

“Để Đại Lực tộc đứng lên trước, chuẩn bị kết trận cùng một chỗ xông.”

Tứ văn cùng tam văn các thống lĩnh bị dẫn dắt rời đi, muốn công phá tường thành, cần lấy da dày thịt béo Đại Lực tộc dẫn đầu, hình thành quân trận, sau đó nhất cổ tác khí công phá Nhân tộc tường thành.

“Kết trận, kết trận.”

Từ sau kiếp quân một đám chừng ba mươi tên Kiếp dân thân hình độ sộ, cao hơn một trượng, đang liều mạng chạy ra trước. Bọn hắn hình thể quá lớn, tốc độ so với bình thường Kiếp dân chậm hơn một nửa, nhưng mỗi cái đều là Nhị văn, mặc vào dày nặng áo giáp, quanh thân tản mát khí thế hung hãn vô cùng.

Rất nhanh ba mươi tên cao lớn Đại Lực tộc đã xếp thành hàng ngang phía trước, nâng lên dày nặng khiên giáp, chuẩn bị tấn công.

Thì chợt trên bầu trời Nhạc trấn vang vọng mấy tiếng giao ngâm, tiếp theo đó, giữa không trung hình thành ba đạo kiếm khí cốt giao, ngửa đầu gào thét.

Mà từ phương xa lóe lên một đạo kim quang, đang nhanh chóng áp sát.