Sadis mỉm cười nhìn Kei với vẻ thành thật, gã nói như một lời thú tội:
-Mày nghĩ tao đùa mày sao. Không ! Chính tay tao đã xé xác nó ra thật rồi. Gã ngước mặt lên làm ra vẻ thương xót đưa tay lên vuốt mặt.-Chậc ! Con bé đáng thương, mặc dù bị tao hành hạ cho đến chết nhưng nó vẫn không mở miệng ra van xin tao lấy một lần. Trước khi gục xuống trong vũng máu, nó chỉ thốt lên đúng một câu duy nhất “Kei ơi ! Cứu tớ với”. Ha ha ha!!!. Con bé ngốc nghếch đó. Tại sao nó lại không van xin tao nhỉ ? Nếu nó chịu mở miệng thì tao đã cho nó một cái chết nhẹ nhàng rồi. Thế mà nó lại không làm như vậy mà lại đi cầu cứu mày, một kẻ không thể cứu mình, thậm chí mày còn không có mặt để chứng kiến cái chết của nó nữa chứ…
Nhìn đôi mắt trợn trừng của hai người trước mặt, gã hài lòng mỉm cười làm ra vẻ áy náy:
-Chậc !!! Tao cũng định chụp lại vài tấm hình lúc nó chết đưa cho tụi mày coi như vật trao đổi rồi, nhưng mà bà Phượng Hoàng giục đi vội quá nên tao không kịp làm gì cả. À mà…
Gã cúi xuống lấy ra một sợi dây chuyền mặt nhẫn nhuốm máu trong túi áo, đây là sợi dây mà Kei đã tặng cho Lucy, và cậu nhóc cũng đã nhận ra nó…
-Đây là thứ duy nhất tao đã lấy được từ cái xác của con bé. Tao định giữ lại để làm kỉ niệm, nhưng nếu tụi mày muốn. Tao sẽ giao nó lại cho tụi mày ! Thế nào ?
Choang !!!
Chiếc nhẫn bị cắt làm đôi dưới lưỡi kiếm trắng lóa của Kei. Thanh kiếm nhật trên tay Kei đã lao vào Sadis. Dường như đã có sự chuẩn bị từ trước, khi thanh kiếm vung tới, gã đã rút ra hai con dao ngắn chặn ngang lưỡi kiếm của Kei trước mặt mình. Nhưng một chiếc bông tai thánh giá của gã vẫn đứt phăng xuống đất, vai áo gã bị một vệt máu nhỏ nhuốm đỏ…
Kei ngước lên. Khuôn mặt cậu như một con ác quỷ chui lên từ địa ngục, hai hàm răng cậu nghiến chặt. Đôi mắt điên loạn đỏ rực lên như một ngọn lửa muốn đốt sạch mọi thứ. Kei đã lột xác. Thật sự lột xác để trở về đúng bản chất của mình. Một sát thủ được đào tạo để chiến đấu cho đến chết. Thanh kiếm trên tay cậu hất mạnh hai con dao của đối thủ ra sau…
-Thằng khốn !!!
Thanh Phong cũng lao lên với con dao nhỏ trên tay đâm xuống Sadis từ trên cao. Giữa cậu và Sadis có cách chiến đấu giống nhau, cả hai đều dùng dao và giỏi phóng dao. Có điều những con dao mà Sadis sử dụng to hơn và dài gấp đôi những con dao của Thanh Phong…
Sadis vừa lùi ra để tránh con dao của Thanh Phong thì thanh kiếm của Kei lại vung tới, lần này mạnh hơn, tàn nhẫn hơn và dường như nó không còn kiểm soát được nữa. Đôi mắt Kei sáng lóe lên đầy căm thù, thanh kiếm của cậu chỉ một chút nữa là hớt luôn cả cánh tay của Thanh Phong rồi…
Kei đã thật sự hóa điên. Những gì cậu muốn bây giờ chỉ là giết chết Sadis bằng mọi giá. Nhưng Sadis cũng không để mình bị rơi vào thế bất lợi. Gã nhìn Kei cười nhạt rồi chạy vào căn phòng phía sau. Kei cũng lao theo…
Thanh Phong thì bị một đám thuộc hạ của Sadis vây lại. Trên tay những gã đâm thuê chém mướn chuyên nghiệp này là những con dao sáng loáng. Nhưng so với cơn điên của Thanh Phong bây giờ thì những thứ ấy chẳng là gì cả…
Và…
Một cuộc hỗn chiến đã xảy ra…
Vì một người quan trọng của họ đã rời xa…
Cả Thanh Phong và Kei không còn bình tĩnh được nữa, những con dao trong tay Thanh Phong lao vút ra cắm thẳng vào những kẻ đang lao vào mình. Lạnh lẽo. Tàn nhẫn. Nhưng cả Kei và Thanh Phong đều không nhận ra được rằng, trước khi họ đi vào tòa này đã có một đám người phục sẵn ở bên ngoài. Và bây giờ là lúc chúng ùa vào…
Thanh Phong giờ đã nhận ra được điều đó, nhưng những gã này đã vây lấy cậu, chúng muốn giết Thanh Phong bằng mọi giá. Những con dao nhỏ trong túi da của cậu cũng đã hết. Chỉ còn lại một con duy nhất. Cậu không rút nó ra nữa mà xông thẳng vào kẻ thù bằng chính những cú đấm đá của mình. Nhưng đối thủ quá đông. Cậu đã bắt đầu thấm mệt, trên người đã có vài vết thương đang rỉ máu. Đạp mạnh vào hai gã phía trước, cậu cố lao vào căn phòng mà Kei và Sadis đang đánh nhau. Kei đang gặp nguy hiểm, cậu đã hứa với Nhật Dạ là sẽ bảo vệ đứa bạn thân ngốc nghếch này rồi…
Roẹt…
Một lưỡi dao sắc lẻm đã chém ngang qua vai trái Thanh Phong, cậu gục xuống bên một bức tường, một gã đi đến trước mặt cậu vung kiếm lên chém xuống…