Chương 4: Liêu Sơn Sâm Lâm (1)

Trở lại bên trong Lưu gia, Lưu Thiên Quân nhanh chân chạy vào trong phòng, trong lúc di chuyển cũng không phát ra tiếng động. Hắn cũng biết tới sự hiện diện của Lưu gia ám vệ tọa trấn khắp nơi, muốn tránh bọn hắn đối với Lưu Thiên Quân hiện tại là chuyện bất khả thi, hắn căn bản là không đủ tu vi.

Vì vậy mà Lưu Thiên Quân đành bó tay, tạm thời tránh mặt đám tiểu tử vọng động, nhưng lại không tránh được đám cao tầng trưởng lão, sớm hay muộn gì thì ám vệ cũng sẽ báo cáo lại cho bọn hắn.

Việc này Lưu Thiên Quân không kiểm soát được, nên hắn chỉ đành buông xuôi.

Lưu Thiên Quân ngồi trong phòng, đặt xuống đan đỉnh. Lần này quả thật Minh đại sư xuất ra đại thủ, một cái trung cấp đan đỉnh này nhìn sơ giá thành phải lên tới vài ngàn kim tệ, một chút dành dụm của hắn quả thật còn không đủ mua một phần mười cái đỉnh này.

Ngồi trước đỉnh, Lưu Thiên Quân bình tâm thở nhẹ.

- Tam Tinh Cửu Linh, đệ nhất tinh!

Hắn vung tay đánh ra thủ pháp, nhưng lần này lại vỗ thủ chưởng lên đan đỉnh. Thời điểm thiên tinh chói sáng bên trong thức hải của hắn bắt đầu tuôn trào linh khí, linh căn cũng thức tỉnh bắt đầu luyện hóa linh khí thành Lôi hệ.

Dần dần, bên trong đan đỉnh bắt đầu có tử sắc lôi điện chớp động, nhiệt độ tăng vọt nhanh chóng vượt xa nhiệt lượng của Hỏa hệ.

Lôi hệ tuy mạnh mẽ, nhưng ngược lại vô cùng khó điều chỉnh, chỉ cần sơ sẩy liền hủy diệt dược liệu bên trong. Có điều Lưu Thiên Quân không phải loại linh đan sư tam lưu một đồng một nắm. Hắn chỉ cần một chút thời gian làm quen, liền có thể thành thục quản chế lôi điện bên trong đan đỉnh.

Lưu Thiên Quân bình tĩnh bắt đầu bỏ dược liệu vào trong, hắn cẩn thận sắp xếp theo thứ tự, lúc thì đợi cho thảo dược phía trước hoàn toàn tan chảy rồi mới cho loại tiếp theo vào, lúc khác lại ném ba bốn thứ vào cùng lúc, khiến cho dược tính đồng thời pha trộn.

Lưu Thiên Quân thành thạo tinh chỉnh từng dòng nhiệt lưu cuồng bạo bên trong đan đỉnh, cẩn thận tách ra tinh hoa thuần túy nhất bên trong dược liệu, sau đó mạnh mẽ ép chúng hòa hợp với nhau theo tỉ lệ chính xác, phần dược trấp sinh ra từ nung nấu linh thảo thì được hắn tận dụng trở thành dược sáp tạo hình cho linh đan.

Khác với linh đan sư phổ thông, Lưu Thiên Quân không muốn bỏ phí một chút dược lực nào, nên hắn trực tiếp không thèm sử dụng sáp mềm phổ thông để bao bọc linh đan, mà lại dùng chính dược trấp sinh ra bên trong quá trình mà tạo hình cho linh đan, kỹ thuật này hiện nay trong thiên hạ rất ít phổ biến, vì đơn giản không có mấy ai có thể trở thành linh đan sư, mà bên trong linh đan sư cũng không có bao nhiêu người tài nghệ đủ cao để ngộ ra kỹ thuật này.

Ầm một tiếng sấm rền vang bên trong tiểu viện của phụ tử Lưu Thiên Quân, báo hiệu linh đan thành hình. Hắn đưa tay vào trong lấy ra sáu khỏa Tăng Linh Đan màu lam cực kỳ tròn trịa xinh đẹp, bên trên vẫn còn tỏa ra khói trắng nóng hổi.

Lưu Thiên Quân tặc lưỡi phàn nàn:

- Xem ra cơ thể ta còn chưa có làm quen với Tam Tinh Cửu Linh tâm pháp . . .

Mục tiêu của hắn vốn là mười viên, nhưng cuối cùng vẫn để thất thoát bốn viên. Nếu để Minh đại sư nghe được lời này, lão ta đảm bảo sẽ nhảy dựng lên, bởi vì đan đồng của lão đa số mỗi phần dược liệu chỉ kết ra một viên, tên đan đồng kiệt xuất nhất cũng chỉ kết được ba viên Hồi Huyết Đan, mà kích cỡ còn có chênh lệch, hơn nữa còn dùng sai dược liệu.

Lưu Thiên Quân lại ngồi ở đây kết ra sáu viên Tăng Linh Đan tỉ lệ hoàn mỹ, sau đó còn tiếc nuối phàn nàn cơ thể chưa quen thân với công pháp nên luyện đan không thuận lợi . . .

Đánh giá thành phẩm xong, Lưu Thiên Quân đưa tay vỗ vào đan đỉnh, nó lập tức thu nhỏ biến thành lọ đựng linh đan. Đây là lý do mà trung cấp đan đỉnh trị giá cả ngàn kim tệ. Ngoài ra thượng cấp đan đỉnh lại có khả năng hóa hình thành trân thú đi theo bên cạnh chủ nhân, nhưng đồ vật này chỉ có thể lấy linh thạch hoặc linh kỹ đi trao đổi, không có kim tệ nào có thể mua được.

- Được rồi, đi Liêu Sơn!

Nơi mà Lưu Thiên Quân bị tàn hồn của Lý Mục giáng trúng là ngọn chính phong, bên ngoài còn lại rất nhiều phần phụ cận khác của Liêu Sơn hùng vĩ, tỉ như Liêu Sơn Sâm Lâm về phía bắc là nơi hoàn hảo dành cho hắn ma luyện, đối chọi với linh thú, chưa kể hái linh dược.

Quyết định thật nhanh, Lưu Thiên Quân thu lọ linh đan vào túi, lại lén lén lút lút chạy ra ngoài, lần này hắn cũng không có trèo lên Liêu Sơn mà chỉ đi ngang, vừa ngắm nhìn vừa tưởng nhớ một chút rồi lại dứt áo tiến thẳng vào sâm lâm phía trước.

Tới đây, lương thực đi đường hắn mua bằng kim tệ cũng đã vơi không ít, nếu hắn không săn được thức ăn mới, vậy chỉ có tử lộ đợi hắn bước lên.

Vừa tiến vào sâm lâm, Lưu Thiên Quân đã cảm nhận được không ít sự chú ý của dã thú, bên trong còn trà trộn một vài đầu linh thú. Ở nơi nhỏ bé này còn chưa có sự hiện diện của linh yêu, nếu thật sự có, thời điểm Lưu Thiên Quân giáp mặt với nó, hắn đã lập tức chết mười lần.

Lưu Thiên Quân cẩn thận quan sát địa hình, thận trọng lựa chọn nơi mình đi. Ở thời điểm này, tu vi của hắn chỉ mới chạm tới ngưỡng ngũ phẩm Linh Sơ, còn kém bốn tiểu cảnh giới nữa mới tiến vào Linh Sĩ, chuyện hắn đi vật lộn với cường đại linh thú là người si nói mộng.

Bên trong hắn vẫn còn sót lại một ít linh lực sau khi dung hợp giữa Lưu Thiên Quân và Lý Mục, nhưng hắn không thể gấp rút tăng tiến, bởi vì cơ thể này còn chưa hoàn toàn làm quen với linh luyện, linh căn của hắn vẫn còn rất mới, không khác gì tiểu hài tử.

Lưu Thiên Quân bắt đầu theo dõi một đầu Hắc Nha Lang đang một mình cấu xé con mồi. Hắn ẩn mình trong tán lá dày đặc phía trên, kiên nhẫn chờ đợi thời cơ.

Vừa lúc Hắc Nha Lang bắt đầu mê mẩn ăn thịt, hắn Huyễn Vân Bộ liền thi triển, không chút tiếng động nào nhảy xuống, trên tay linh khí quy tụ, hình thành chưởng ấn.

- Grao!

Hắc Nha Lang cũng là sinh vật tu luyện linh khí, nó vừa cảm nhận được ba động linh khí của Lưu Thiên Quân thì đã bị hắn từ trên cao vỗ một chưởng vào đầu, chỉ kịp kêu gào một tiếng trước khi ngã gục xuống.

- Nhị phẩm Linh Sơ. Xem ra ta cũng có chút đảm lượng.

Bình thường không có chuyện một cái sơ sinh như hắn có thể một chưởng oanh chết linh thú gần như đồng cấp, nhưng linh kỹ của hắn không đến từ vị diện thấp bé này, uy lực không thể đem ra so sánh, hơn nữa kiến thức cùng lịch duyệt bao nhiêu năm sử dụng linh kỹ của hắn càng không thể bị bỏ qua. Nhìn chung thì một chưởng giết chết linh thú nhị phẩm Linh Sơ chính là hợp lý.

Lưu Thiên Quân cẩn thận để ý xung quanh rồi mới bắt đầu tới gần xử lý thi thể của Hắc Nha Lang. Nếu hắn bị linh thú khác làm thịt trong lúc mê mẩn giống như Hắc Nha Lang này thì hắn khác gì một cái thiên đại trò cười cho bao nhiêu thế hệ sỉ nhục?

Lưu Thiên Quân vén tay áo, tập trung linh lực vào hai đầu ngón tay, hình thành một lưỡi dao sắc bén, rồi bắt đầu cắt xẻ Hắc Nha Lang ra, bên trong có rất nhiều thứ có giá trị.