Chương 2: Cuộc thi

“Daniel, cô ấy là ai thế? Phụ nữ gì mà hung hăng quá, cậu quen cô ấy à?”

Lúc Tô Lẫm quay lại phòng hội nghị, Trần Diệu không khỏi thắc mắc.

“Một người bạn cũ.”

“Bạn cũ? Sao tôi không biết cậu có bạn nữ nào như thế nhỉ?”

“Đừng nói nữa, hội nghị bắt đầu rồi, vào thôi.”

Tô Lẫm không muốn giải thích nhiều với Trần Diệu, lập tức sải bước đi vào trong.

Nhân viên công tác hướng dẫn họ ngồi xuống hàng ghế đầu dành cho VIP, sau khi tất cả khách khứa đã ngồi vào chổ thì người dẫn chương trình tuyên bố hội nghị bắt đầu, chủ để của hội nghị lần này là “Kết hợp tính cổ đại và hiện đại trong thời trang.”

Tất cả những ông lớn có mặt ngày hôm nay đều đại diện cho những công ty thời trang, trang sức và truyền thông lớn, cũng có không ít ngôi sao danh tiếng và các nhà thiết kế thời trang tham dự, dù sao thời trang luôn là đề tài cuốn hút nhất.

“Kinh chào tất cả mọi người, như mọi người cũng thấy chủ đề của hội nghì lần này rồi, nên tôi cũng không dài dòng nữa.”

“Chắc hẳn mọi người cũng biết hội nghị lần này chủ yếu để chọn ra đội ngũ thiết kế cho Tuần lễ thời trang Milan sắp tới, đội ngũ này sẽ đại diện cho Thành phố H tham dự tuần lễ thời trang, quan trọng hơn lần này Tinh Lạc Media sẽ là nhà đầu tư chính, ba người thể hiện xuất sắc nhất trong tuần lễ thời trang năm nay sẽ vinh dự trở thành nhà thiết kế độc quyền cho Tinh Lạc, đây là cơ hội có một không hai, mong các nhà thiết kế có mặt tại đây hãy trân trọng cơ hội này.”

Sau khi MC vừa dứt lời, khắp hội trường đều vang lên những tiếng xì xào.

“Cái gì? Trở thành nhà thiết kế của Tinh Lạc, sao chuyện này không được công bố sớm.”

“Tôi cũng không biết, nếu biết tôi đã chuẩn bị kỹ hơn rồi.”

“Làm sao bây giờ? Tôi không muốn vuột mất cơ hội này.”

Những nhà thiết kế có mặt tại đây lòng nóng như lửa đốt vì họ không hề nhận được thông tin này, họ không ngờ cơ hội lần này lại là cơ hội lớn đến như vậy, Tinh Lạc là công ty truyền thông đứng đầu, là nhà thiết kế của họ, đồng nghĩa với việc sẽ được thiết kế trang phục cho các dự án phim ảnh, âm nhạc, truyền hình...hay các cuộc thi lớn, tên tuổi cũng sẽ được nhiều người biết đến.

“Các vị, đó chưa phải là bất ngờ nhất, hôm nay ngoài hội nghị thương mại của các doanh nghiệp ra thì cũng là một cuộc thi, các nhà thiết kế sẽ được thỏa sức mình trình bày các mẫu thiết kế mà các bạn đã chuẩn bị, ban giám khảo sẽ thật công tâm chọn ra 10 nhà thiết kế ưu tú nhất để tham gia vào Tuần lễ thời trang Milan năm nay.”

Trên khán đài, MC liên tục thông báo thể lệ cuộc thi, còn phía sau hậu đài Cố Y Lan và Mễ Ái lòng nóng như lửa đốt, 5 phút nữa cuộc thi bắt đầu mà Lâm Du vẫn chưa đến, gọi điện thoại mãi mà không bắt máy.

“Chị Y Lan, làm sao bây giờ?”

“Em hỏi chị sao chị trả lời được, Tiểu Du này, không biết đang làm cái gì nữa?”

“Sau đây, chúng tôi xin giới thiệu ban giám khảo của ngày hôm nay, họ chắc chắn là những người có đầy đủ chuyên môn và con mắt tinh tường, họ sẽ chọn ra những tài năng giỏi nhất trong số gần 100 nhà thiết kế từ khắp nơi cùng tề tựu ở đây.”

“Chúng ta nhiệt liệt chào đón giám khảo đầu tiên, nhà thiết kế trang sức hàng đầu của Tinh Diệu, cô Lê An Na.”

Một cô gái xinh đẹp trong chiếc váy cúp ngực dài màu hồng phấn từ hàng ghế đại biểu đứng dậy, xoay người e lệ cúi đầu với mọi người sau đó nhẹ nhàng kéo tà váy bước lên bàn giám khảo, cô ta là Lê An Na, có lời đồn rằng cô ta là hồng nhan tri kỷ của Trần Diệu, 28 tuổi đã là nhà thiết kế trang sức nổi tiếng khắp châu Á, một trong những người góp công gây dựng nên Tinh Diệu.

“Giám khảo tiếp theo rất quan trọng, doanh nhân trẻ tuổi nhất châu Á vinh dự góp mặt trên tạp chí Forber, người nắm giữ linh hồn của giới giải trí, xin mời chủ tịch Tô, Tô Lẫm.”

Nam MC vừa dứt lời, cả khán phòng lặng ngắt như tờ, sau đó tiếng vỗ tay như sấm vang lên.

“Không thể nào, chủ tịch Tô là nhân vật trong truyền thuyết đó, anh ấy chưa bao giờ xuất hiện trước truyền thông, chứ đừng nói là làm giám khảo.”

“Cô véo tôi một cái xem, tôi đang mơ đúng không?”

“Không có mơ, cô nhìn kìa”

Mọi người đồng loạt nhìn về hàng ghế đầu, người đàn ông cao lớn đĩnh đạc đang đứng dậy, đưa mắt nhìn khắp khán phòng như một ông vua trên đỉnh ngai vàng nhìn xuống thần dân trăm họ, cái nhìn của anh rất hời hợt, nét mặt lạnh lùng nhưng khí chất thì không ai ở đây có được, anh gật đầu nhẹ, sau đó cũng đi lên ngồi vào ghế giám khảo.

“Khoan đã...nhìn kìa, vẫn còn một ghế trống, vậy là ba giám khảo luôn à?”

“Không biết là ai nhỉ? Nhân vật lớn đều xuất hiện cả rồi, còn ai nữa sao?”

Để giải đáp thắc mắc của mọi người, nam MC tiếp tục bước lên khán đài.

“Như các vị thấy vẫn còn một ghế đúng không? Vị giám khảo tiếp theo là một bất ngờ lớn dành cho các vị, là một người mà ai làm trong ngành thời trang cũng từng nghe danh qua ít nhất một lần, tinh tú ngàn năm có một của ngành thời trang.”

Bên dưới mọi người trố mắt nhìn nhau, người nổi tiếng như thế chắc chắn không nhiều, nhưng không đoán được là ai.

“Các vị đã nghe qua ‘Đóa hoa hồng thép của nước Mỹ’ chưa?”

Cả khán phòng sửng sốt, họ cho rằng MC đang nói đùa, có một người đứng dậy lên tiếng.

“Đùa gì vậy chứ? Cô ấy sao có thể đến đây làm giám khảo, cô ấy là báu vật của ngành thời trang đấy, đùa như vậy không vui đâu.”

“Ai bảo anh ta nói đùa?”

Một giọng nữ ngọt ngào đột nhiên vang lên, tất cả mọi người đồng loạt nhìn ra cửa chính, sau đó ai náy đều há hốc mồm không tin vào mắt mình.

“Xin lỗi tôi đến muộn, thành phố này vẫn kẹt xe như ngày nào nhỉ?”

Người phụ nữ khẽ vuốt lại mái tóc xoăn dài hơi rối của mình, sau đó mỉm cười bước vào, đầm đuôi cá đỏ rực bó sát làm tôn lên làn da trắng mịn màng cũng thân hình thon thả, chiếc đầm để hở ra tấm lưng mảnh mai càng làm cô trở nên xinh đẹp, khuôn mặt trái xoan thanh tú, đuôi mắt cong cong có một nốt ruồi nhỏ đầy tinh nghịch, đôi môi đỏ thắm quyến rũ, từng bước đi như hoa mai nở rộ khiến những người có mặt cả đời cũng không thể nào quên.

Và cũng có một người không thể nào quên…