Chương 1: Tình Hận

1

Trong đêm mưa tầm tã, trong một chung cư, tại một căn phòng tối om ở tầng 10 của chung cư,một thanh niên hai mươi tuổi ngồi trên ghế trầm mặc, Toàn bộ thân thể đều bị bóng tối căn phòng nuốt chửng, chỉ có khuôn mặt được cái máy tính loé ánh sáng mập mờ làm cậu thanh niên này thêm phần bí hiểm. " Đùng " Sấm chớp xẹt ngang đem cả căn phòng thoắt cái sáng hơn, nhìn vào mà bất ngờ, cả căn phòng không còn nguyên dạng, bàn ghế bị đập vỡ, đồ đạc lung tung khắp nơi, có thể thấy căn phòng này đã trải qua một hồi bạo động kinh thiên.

Cái cảnh tượng sấm giữa trời quang đấy, cậu không tài nào quên được. Đường chỉ bạc tạo ra từ hai tên tiểu tam kia, cậu cùng cô ấy vừa mới ngày hôm qua thôi mà. Nhưng hôm nay đôi môi đắng chắt kia lại được người đàn ông khác ngậm mút. Cậu ngơ ngác nhìn hai con người kia quấn quýt lấy nhau, đủ mọi tư thế qua cái camera sắc nét. Cái không khí hừng hực nóng như lửa đốt đó đang từ từ châm ngòi dục vọng cậu, khung cảnh H+ cao đến thế làm cậu bất giác bụng dưới nóng bất chợt, tim đập thình thịch không ngừng nhưng khuôn mặt người thanh niên này lại lạnh lùng, lãnh đạm đến bất ngờ, cho dù lều đã được dựng đâu ra đấy, cao cao đón gió.

Bên tai truyền đến những tiếng hoan ái ám muội đứt đoạn, cậu biết âm thanh thúc đẩy dục vọng xấu xa ấy do tự bản thân tưởng tượng ra vì camera này không thu tiếng. Hít vài hơi lấy lại bình tĩnh, cậu nghĩ cậu biết nên làm thế nào với cái cục diện hai làm một xem này rồi .......

2

Người con gái trong camera là bạn gái của Minh Vũ, quen biết nhau trên mạng, trò chuyện vài lần cảm thấy đối phương rất hợp với bản thân và Lệ Na là người đề cử gặp mặt. Khi gặp mặt cậu liền ngẩn ngơ, Lệ Na đi trong ánh nắng ban chiều đỏ tím như một thiên thần sa đoạ nhưng lại tuyệt sắc, có cảm giác quyến rũ vô cùng. Sau vài buổi hẹn gặp mặt, cậu đã mê mẩn sắc đẹp có phần mê hoặc khi về đêm của Lệ Na, cậu không biết lệ Na có cảm giác gì với mình không nữa. Lăn lộn nhiều ngày, suy nghĩ nhức óc, suy tính sâu xa gần hiện tại đủ kiểu, và cho ra một quyết định không thể nào " tuyệt vời " hơn :

- Vẫn nên tạo ấn tượng tốt trong mắt Lệ na thật nhiều trước đã, còn chuyện đó thì đợi một thời gian chắc chắn lại tình cảm bản thân. Ừm...quyết định vậy đi!

Buổi gặp mặt tiếp theo, Minh Vũ liền nhận được bất ngờ lớn, cũng như lần trước Lệ Na là người đề nghị và bây giờ là người thổ lộ. Hai gò má ửng hồng, đôi mắt nhìn Minh Vũ tràn đầy hi vọng và sự cầu xin. Thời gian như đông cứng lại, mặt trời lặn dần về phía tây, nắng chiều lại một lần nữa tiếp đất, tô điểm cái đẹp trưởng thành, mị hoặc của người đã phát triển toàn diện. Trong mắt Minh Vũ hiện giờ, Lệ Na không phải đang ngượng ngùng, chờ đợi cái gật đầu từ cậu mà là đang mời chào, gợi dục, nắm chắc chiến thắng trong tay, cái gật đầu của cậu đối với Lệ Na không quan trọng. Và Minh Vũ gật đầu. Lệ Na vui mừng khôn xiết, giọt nước mắt lặng lẽ chảy từ khoé mắt rơi lã chã cả khuôn mặt xinh đẹp, Minh Vũ không kịp nghĩ ngợi gì nhiều, luống cuống lấy khăn giấy đưa cho Lệ Na. Cậu thật sự sợ nhất là khi con gái khóc, Minh Vũ không biết nói lời ngọt ngào như đường, luống cuống một phát liền trơ ra đó, chả biết làm gì. Tay của Minh Vũ không ngưng được, liên tục đưa giấy cho Lệ Na, đưa lần nữa nhưng cô ấy không nhận. Nhìn lại mới phát hiện, bàn tay thon dài của Lệ Na đã không còn nơi nào trống cả, tay Minh Vũ cứ chần chừ trên không, rốt cuộc cũng đáp xuống gương mặt Lệ Na, giúp cô lau nước mắt. Xúc cảm truyền từ ngón tay khiến cậu bất ngờ, mềm mịn thật! Được Minh Vũ lau nước mắt, Lệ Na sung sướng ngẩng đầu, giọng nói bị nghẹn do khóc quá nhiều nhưng vẫn nghe được chất giọng cao, có phần lôi cuốn :

- Cảm ơn anh đã nhận lời làm quen với người lớn hơn mình 5 tuổi nhưng em sẽ không khiến cho anh hối hận khi quen em đâu. Đấy là lời hứa ngàn vàng mà em sẽ thực hiện được!

Minh Vũ cuối cùng nở nụ cười mỉm, sáng lạn, chói mắt, mặt trời hừng đông như mọc lên, giúp Minh Vũ thêm phần rực rỡ. Lệ Na ngẩn người mà nhìn người con trai trước mắt, cúi đầu lắc lắc vài cái, đôi mắt ánh lên vài phần kiên định, ngẩng đầu đôi mắt ấy đã biến mất, chỉ còn lại sự tự tin, hút hồn người đối diện. Lệ Na cũng nở nụ cười quyến rũ, mặt trời lặn tại đường chân trời toả ra cái ánh sáng đỏ tía, quang cảnh sau lưng khiến Lệ Na càng thêm dụ hoặc.

Người ngoài nhìn vào mà há hốc cả mồm, hâm mộ, thèm thuồng, ghen tị, căm hận,...tràn khắp!

- Hai người này tựa như là thiên thần và ác quỷ! Người nam _ trong sáng, thánh thiện, thơ ngây, quang mang chói mắt. Người nữ _ hiện thân của sự tàn lụi ban sáng, dục hoả niết bàn ban đêm, một cỗ quyến rũ, mị hoặc từ trong xương toát ra một cách nhuần nhuyễn, đôi mắt ánh đỏ, răng nanh sắc bén chỉ hiện rõ khi về đêm.


Trời vẫn còn mưa, mưa rất lớn như gào thét, giúp Minh Vũ chia sẻ nỗi buồn, đau thương trong lòng hay nói đúng hơn là tâm trạng cậu tựa như trời đêm hôm nay, gào thét điên cuồng. Tâm hồn nứt nẻ, không một tiếng động đổ vỡ nhưng bên ngoài cậu vẫn tỏ ra lạnh lùng, cậu không cần người khác thương hại, nói này nói nọ, chỉ trỏ tùm lum. Cậu không cần!

Mây đen giăng kín cả thành phố, sao trên trời đã lặng mất tăm, thời tiết hôm nay sao giống cậu thế. Chẳng lẽ nó cũng bị người khác phản bội, chơi lén sau lưng như mình sao? Nó cũng đau khổ khi bị phản bội sau? Cậu cười lắc đầu, với kiến thức hơn mười năm đi học cùng trình độ đại học cao ngất ngưởng, cậu biết trời đất vô tình. Nếu có cũng là do con người, con người làm cho môi trường tệ đi, gây nóng oi bức toàn cầu làm cho hơi nước cứ liên tục tích tụ dần, gặp lạnh liền tạo thành giọt nước và mưa cũng bắt đầu từ đó. Vậy ông trời có hận con người không cũng như cậu có hận Lệ Na phản bội mình không? Có lẽ đáp án của cậu và ông trời giống nhau!

Đứng giữa trời đất rộng lớn, không biết đi đâu về đâu, chỉ biết đứng đó cho nước mưa gội rửa đi những than oán, đau thương, căm ghét, tuyệt vọng, đủ loại cảm xúc tiêu cực đem linh hồn cậu từ từ bình tĩnh trở lại, cánh cửa nhân ái, ngu ngốc, thơ ngây dần dần khép cửa một cách nặng nề. Đôi mắt đanh lại, thầm nói với bản thân không nên dễ dàng tin tưởng bất kỳ ai, nhất là phụ nữ đẹp, có sức quyến rũ cao. Cậu không muốn bản thân như một tên ngốc nữa, bị lừa mà không biết. Cánh cửa này từng rất trang hoàng, lộng lẫy, mộng ảo, đẹp đẽ một cách trong sáng. Nay chỉ còn lại tàn phiến, mùi sắt bị hoen gỉ cứ quanh quẩn trong không khí, tăm tối lạnh lẽo không chút hơi ấm, ánh sáng, sập đổ,......

3

Vào cái ngày Valentine 14/2, các cặp tình nhân tay trong tay, nói cười vui vẻ, hạnh phúc ngập tràn cứ len lỏi ra mọi ngóc ngách thành phố. Đường xá dần tấp nập, đèn neon thắp sáng màn đêm 14/2, đỉnh điểm lễ hội luôn là đêm về. Trên phố đi bộ, người dựa vào nhau, người tay nắm siết chặt muốn tình yêu của bản thân phải luôn nằm trong tầm kiểm soát. Người có tình yêu thật ích kỷ! Đi dọc con đường tình nhân, có thể thấy các cây hai bên đường ghi chi chít chữ, khắc sâu tình cảm của chính mình và người yêu lên cây, tảng đá chứng minh.

- Anh muốn sống cùng em cho đến bách niên giai lão, một tấc không rời, tấm lòng son này không bao giờ sờn vì năm tháng dài dằng dặc. Cho dù trời rung đất chuyển, anh cũng sẽ vì em mà lao cả tấm thân này vào dầu sôi lửa bỏng để bảo vệ em. Trái tim này của anh chỉ dành riêng cho em, anh cũng chỉ có một trái tim này mà thôi. Mà nó đã có chủ, chính là em! Nên anh không tài nào một lòng hai dạ được. Em có thể trở thành bà xã của anh không, làm chủ chiếc chìa khoá này và quan trọng nhất là trở thành nữ chủ nhân của trái tim chân thành, chỉ biết đến em. Có thể kết hôn với anh được không?

Màn cầu hôn đầy lời lẽ tình cảm mà người con gái nào nghe cũng phải nhũn lòng, gật đầu lia lịa và người được cầu hôn thật sự gật đầu đồng ý, cả hai trao cho nhau nụ hôn sâu lắng.!

Đêm nay, nơi nào cũng có thể trở thành đài tỏ tình, cầu hôn lãng mạn và.....tuổi mới lớn luôn muốn trải nghiệm cảm giác mạnh nhưng lại không nghĩ đến hậu quả sau đó!

Thành phố như bừng tỉnh trong đêm, ánh đèn chớp tắt, không khí khẩn trương cứ lởn vởn xung quanh, cả hai đều ngại ngùng, hé môi đóng mở, xích lại gần nhau, cảm nhận mùi vị đối phương mà ngất ngây nhưng rất nhanh liền kiết thúc. Dư vị vẫn còn đó, dục vọng dần tăng cao, cấp thiết muốn cảm nhận trái ngon ngọt ban nãy. Lần này thật sâu, kéo dài mãi không dứt, hơi thở gấp gáp, mồi lửa đã được thắp, tay không tự chủ mà lần mò khắp nơi. Không khí ám muội thay thế không khí khẩn trương, đôi mắt mờ mịt, ngấn nước, hai gò má hồng hồng, quần áo xộc xệch, tim đập như trống giã. Cả hai như đứa trẻ, nếm được quả ngọt càng thêm thèm khát, muốn cảm nhận vị ngọt ngây ngất hơn nữa, mơ màng muốn tiếp. " Bùm " tiếng pháo hoa bắn lên trời cao liền tản ra nhiều phía, hai người đó liền rơi vào cuộc dã chiến đầu tiên trong đời.

Nếm trái cấm, thưởng thức vị lãng mạn của bữa tối bên bạn trai dưới ánh nến hay màn tỏ tình, cầu hôn cảm động mọi người cũng không bằng chuyện tình mà ông trời trêu đùa sắp đặt. Không chắc sẽ quá lãng mạn hay quá đau thương mà là cuộc tình trớ trêu thay hoặc cũng có thể là một sự bù đắp của lão thiên gia!

4

Minh Vũ chết vì sốc thuốc, người nhà cậu không tin bỗng đang yên đang lành sao lại làm như thế nhưng bác sĩ cứ đinh ninh rằng là " Cậu ta chết vì uống thuốc ngủ quá liều nhưng cả nhà đừng quá đau buồn, dù cậu ta được cứu sống lại nhưng cơn nguy kịch còn đó, đành.....". Cả gia đình Minh Vũ rơi vào đau thương, khổ sở. Mẹ Minh Vũ ngất vì kiệt sức, ba Minh Vũ luôn có cảm giác rằng con trai mình không thể nào vô duyên vô cớ lại nghĩ quẫn như thế, chọn cách đau đớn kéo dài như thế. Chắc chắn là có ẩn tình nhưng muốn nhờ cảnh sát điều tra chắc chắn không được phê duyệt, vậy chỉ còn cách tự thân hành động mà thôi. Lại thêm một vấn đề phát sinh, thằng nhóc nhà mình khá trầm tính nhưng lại rất được bạn bè yêu mến, vậy mà không có lấy thằng bạn thân chí cốt. Muốn biết được chuyện gì xảy ra trong đêm Valentine ngày hôm qua càng thêm khó, ba Minh Vũ lật lại kí ức xem, ông muốn biết con mình có biểu hiện gì khác biệt không :

- Ủa, sao hôm nay tự nhiên lên nhà ba mẹ chơi vậy, nhớ ba mẹ sao?

- Mẹ lại chọc con nữa rồi, con lên thăm ba mẹ thường xuyên chứ có phải lâu lắm đâu.

- Thằng quỷ còn nói xạo nữa, lúc trước một tuần dù bận học cũng bốn ngày đến thăm ba mẹ, còn hai tháng nay số ngày trở về còn chưa đến 20 ngày.

Minh Vũ sửng sốt, mình lâu rồi chưa về thăm ba mẹ nhưng không nghĩ tới là nhiều ngày đến vậy. Nghe giọng mẹ là biết oán mình cỡ nào rồi, nghĩ tới những ngày mình không đến thăm, mẹ nóng lòng sốt ruột ngóng trông, Minh Vũ cảm thấy thật có lỗi.

- Cho con xin lỗi nha. Hay là mai mốt con đến thăm thường xuyên hơn nha. Đừng giận nữa mà, đúng rồi, trưa nay con ở lại đây ăn cơm và sẵn tiện bù đắp lại những ngày con không đến thăm.

- Thẳng quỷ này! Vô phụ ba đi, ba đang đằng sau bếp đó.

- Dạ!

Cậu nhoẻn miệng cười, mẹ cậu cũng cười theo, thật hết cách với đứa con ngốc nghếch này. Minh Vũ nhìn mẹ cười lên liền tâm trạng trở nên vui vẻ hơn, cậu rất sợ khi thấy con gái khóc nên cậu luôn tự nhủ phải khiến những người phụ nữ mình yêu thương phải vui vẻ khi bên cậu. Cậu suy nghĩ cái gì đó liền cười thầm, quyết tâm sẽ thực hiện được.

- Vũ à! con cũng lớn rồi, chừng nào mới có người yêu hả?

- Hả cái gì ba.

- Từ nãy tới giờ không biết cười cái gì mà cười miết, ba đang hỏi con là chừng nào mới có người yêu.

- Chuyện đó.....

Minh Vũ không nói gì chỉ cười thầm, đầu óc lâng lâng vì nhớ ai đó.

- Haiz, bỏ đi. Cái gì tới rồi sẽ tới, có gấp cũng chưa chắc là tốt.

- Dạ! À...ba nói đúng.

- Thằng quỷ này ngốc mà còn trầm tính nữa chứ, ai thèm nhìn tới nó đây.

Cậu bĩu môi cho rằng không phải, đáp lại liền :

- Ai nói con trầm tính đâu.

- OK, không trầm tính chỉ ngốc thôi.

Cậu đứng người, mặt đỏ cả lên, biết mình bị mẹ lừa một vố, thẹn quá hoá giận :

- Mẹ!

- Ha ha ha

Mẹ cười sặc sụa, ba cũng không nhịn được mà đôi vai run rẩy kịch liệt. Cậu ủ rũ cúi đầu, muốn tìm cái hố chui xuống ghê. Sao nhà không có cái hố nào vậy, mất mặt quá, hu hu hu

- Mà chẳng lẽ thật sự con có người yêu rồi sao?

Minh Vũ nhìn ba đang dùng ánh mắt nguy hiểm nhìn mình mà lạnh cả sống lưng, giống như nói rằng đừng gạt ba, ba góp phần sinh con ra nên hiểu tính của con, đừng hòng qua mặt được ba. Cậu tránh ánh mắt của ông, nói lảng tránh sang vấn đề khác, ông liền nổi lên một tia nghi ngờ nhưng không đi sâu vào.


Giờ nghĩ lại thấy sao mà kì lạ quá, chẳng lẽ thật sự là có người yêu sao? Nghĩ vậy, ông liền dâng lên một linh cảm vô cùng xấu, ông không mong suy đoán bản thân đúng nhưng ông lại thấy trường hợp đó là có thể xảy ra nhất và cũng có thể giải thích đồ trong nhà bị đập vỡ, lộn xộn nhưng tài sản là vẫn còn nguyên.

Con trai mình và người yêu của nó cãi vã, đến cuối cùng chia tay, đường ai nấy đi, thằng nhóc nhà mình đau khổ tột độ dẫn đến cái chết!

Ông liền sa sẩm mặt mày, liền quyết định tìm hiểu, trong thâm tâm ông luôn cho rằng con trai mình không thể nào tự tử được và tìm các bác sĩ nổi tiếng cứu giúp, kể cả dùng các liều thuốc cổ truyền, miễn có thể kéo mạng sống của nó từ ranh giới giữa sự sống và cái chết đến nơi an toàn!


Đau quá! Đau quá! Ba mẹ cứu con, con thấy ngực như bị nứt ra, thấu tận tâm can, có cái gì đó đang dâng lên trong cổ họng con. " Ọc...ọc.." Khó chịu quá! Mình không muốn chịu đựng đau đớn này nữa. Có ai cứu tôi không, mau lên, mau lên, mau lên đi! Tôi thấy được liêm đao tử thần rồi, nó đang tiến đến với lời kêu gọi đầy thân mật như thể tôi với nó quen biết lâu lắm rồi. Nhanh đi, nó đang đứng trước mặt tôi. Nó toả ra cái khí lạnh vô cùng, tim tôi như ngừng đập, toàn thân tử thần là một màu đen tuyền, hắc ám. Lưỡi liêm đao đang kề cận cổ tôi, tôi thấy ớn lạnh cả người!

Cơn đau dường như không còn nữa, tôi được giải cứu rồi sao. Quả thật không còn đau nữa, ha ha, nhưng sao tôi thấy chóng mặt thế, mệt mỏi thật. Chắc do bản thân quá mệt rồi, mắt cũng nặng dần. Nếu mệt thì hãy ngủ một giấc thật thoải mái, sáng mai thức dậy là một ngày mới. Hửm, mùi gì thế, mùi này hình như là mùi máu thì phải. Ở đâu ra thế, chắc do cái bà hàng xóm kia ăn huyết canh nữa rồi. Kệ bà đó đi, mình đi ngủ tiếp. Nhưng ngủ không được, vì cổ ngứa ngứa rát rát làm sao đấy, thật khó chịu. Giờ thì lại đau, cái cổ hôm nay sao thế. Chắc do ngủ một bên trẹo cổ, xoay người lại vậy. Thoải mái hơn rồi! Ngủ thôi!

Giấc ngủ này tôi ngủ rất sâu, tôi thấy chưa bao giờ thoải mái như thế. Thật muốn ngủ như vậy đến cuối đời!

Quỷ Môn Quan chợt mở, đón nhận một người tiến vào!